Ma Đế Quân

Chương 133: Tinh Linh Ngư





Buổi chiều, tất cả lại cùng trở về Nguyễn gia học tập.

Bây giờ lớp vô cùng đông đúc, có cả gia chủ Nguyễn Thành, phu nhân Trần Yên và ba vị trưởng lão Đại Thừa cũng cắp sách tới học.

Lão thái thái cũng chẳng đuổi ai bao giờ, nên bọn họ cứ ngồi im mà nghe lời vàng ý ngọc của lão nhân gia, đúc kết thêm kiến thức cho mình.Không ai dám ho he điều gì cả, cũng không ai dám hỏi câu nào, chỉ lặng im mà học thôi.…Một năm sau.- Thôi, hôm nay dừng lại ở đây, ta đã dạy các con tất cả những gì có thể, ai thông thấu được đến đâu là do cơ duyên của mỗi người.

Thời điểm này học thêm chưa phải là tốt, từ nay ta sẽ không dạy phù văn nữa, mà mấy tiểu nha đầu buổi chiều thì ở lại Y Quan, ta sẽ chỉ bảo mỗi đứa một chút.


Còn Tiểu Ngọc, tự con phải đi đường của mình rồi.

Đi ra Nội Hải đi, con cá mập của con đang độ kiếp đấy.Thanh Ngọc nghe vậy, mau mau chóng chóng đạp kiếm mà đi.Đi ra tới gần Nội Hải, Thanh Ngọc mới thấy một con cá voi khổng lồ có đôi cánh to lớn màu xanh dương đang độ kiếp Hợp Thể kỳ trên không trung.

Lôi kiếp của nó kinh khủng vô cùng, không phải sấm sét màu đen như của Thanh Ngọc, mà là một màu trắng toát.Thanh Ngọc còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì Ly Ly đã nói:- Chàng ngốc, Tiểu Bàn là thần thú Côn, tuy chưa được tính là Côn Bằng nhưng sẽ có ngày huyết mạch phản tổ, con cá voi kia chính là nó đấy, chẳng qua trước đây nó bị ai đó phong ấn lại bản thể hóa thành con cá mập ngốc nghếch kia thôi!Thanh Ngọc hoảng hốt, hóa ra con cá mập của mình cũng là thần thú!Trời ạ!Lão gia tử và mấy vị trưởng lão Đại Thừa cũng lao theo sau, rồi kinh ngạc hét:- Thần thú!Thanh Ngọc nhìn thấy những tia sét trắng kia cứ tấp nập đánh lên người Tiểu Bàn, lòng cũng đang lo lắng.

Hắn cũng rất quan tâm đến con cá mập ngốc nghếch này đấy.

Thanh Ngọc mới lầm bầm:- Bắc Minh có cá, cá tên là Côn…Tiểu Bàn gầm lên một tiếng vang chấn động khắp cả thiên địa.

Tiếng kêu ấy vừa mạnh mẽ uy dũng như tiếng gầm của long thần, lại có khi thanh tao thánh thót như tiếng phượng gáy đầu non.Ly Ly nói:- Nơi nào có bậc đức quân, muốn làm nên việc trọng đại phi thường, Côn Bằng sẽ tương tác, trợ duyên khiến người đó có ý chí mãnh liệt, sức mạnh dẻo dai mà đương đầu với thử thách.

Không phải ai cũng có thể được ấu niên Côn Bằng đi theo như chàng đâu.Thanh Ngọc nghe xong thì lại chăm chăm nhìn vào nơi Tiểu Bàn đang độ kiếp.

Lôi kiếp cuối cùng đã kết thúc, ầm một tiếng cả con cá voi to lớn rơi xuống mặt biển.Thanh Ngọc tức tốc phá không mà tới, thì thấy Tiểu Bàn đã biến thân lại thành một con cá mập ngốc nghếch.

Hắn lập tức lấy ra Cửu Hoa Ngọc Lộ Quả, nhét vào mồm nó, rồi từ từ kéo về gần bờ.


Tiểu Long ở đằng xa thấy thế thì lập tức theo sau.Một lúc sau, Tiểu Bàn đã tỉnh táo trở lại, húc húc cái đầu vào bụng Thanh Ngọc, ý nói nó độ kiếp thành công rồi.

Thanh Ngọc cười mà vỗ đầu nó nói:- Đồ ngốc! Ta biết ngay mà làm sao lại có con cá mập nào kêu khó nghe như vậy!- Uồm uồm? Uồm?Thanh Ngọc vỗ tay lên trán, sau đó đập bốp một phát vào đầu nó mắng:- Biến đi chơi nhanh lên!Tiểu Bàn lại kêu lên:- Uồm uồm uồm uồm uồm uồm uồm, uồm uồm uồm uồm!Tiểu Long phiên dịch thì hóa ra là chúng nó muốn đưa hắn tới một nơi, bên trong đó có nhiều thứ tốt.

Thanh Ngọc cười quay lại nói:- Gia gia, mọi người trở về đi, con đi ra ngoài một thời gian!Lão gia tử thấy Thanh Ngọc có thần thú, hơn nữa không chỉ một con, thì cũng nói:- Đi đi! Nhớ cẩn thận đấy!Mấy vị trưởng lão đứng đằng sau trao đổi ánh mắt một chút, cũng rất vui mừng nhưng không hề nói gì cả.

Cung Hà Âu thì trong lòng quyết tâm phải nhồi nhét được một vị mỹ nhân vào trong lòng Thanh Ngọc mới được.

Bây giờ nàng cũng không mong lấy được cái ghế Chính cung nữa rồi, chỉ mong sao có một người Cung gia ở bên Thanh Ngọc, thì về sau cũng dễ sống hơn nhiều đấy.Ở đằng xa, có mấy vị trưởng lão của các gia tộc khác thì không biết có ai độ kiếp, nhưng người này không đơn giản.

Uy thế của thiên địa quá hung mãnh, nên họ phán đoán Nguyễn gia lại có thêm một Đại Thừa kỳ.Mấy lão già trong các gia tộc lại họp nhau lại, không biết đang có âm mưu quỷ kế gì.…Năm ngày sau, dưới đáy biển.Vị trí này rất gần với nơi mà Hằng Thiên tinh cung cấp vị trí động phủ cho Thanh Ngọc, chỉ còn cách hai ba ngày đường nữa thôi, nên hắn dự định thu hoạch ở đây xong thì sẽ tiến về phía động phủ đó luôn.Nhưng bỗng nhiên!Một tiếng rít gào to lớn nổ ra trong lòng hải vực.Thanh Ngọc lập tức ẩn mình, không có ai quét thần thức được tới hắn nên cũng không cần phải sợ có người sẽ phát hiện.Đằng xa, Thanh Ngọc trông thấy hai tên ảnh tộc đang cố gắng thu một ngọn lưới màu đen sì, cố gắng bắt lấy một đàn cá toàn thân tỏa ra linh quang rực rỡ.- Đinh! Hằng Thiên tinh phát động nhiệm vụ “Giải cứu Tinh Linh Ngư”, yêu cầu thiếu gia chém giết hai tên Quỷ Ảnh tộc này, và cứu được đàn Tinh Linh Ngư, có thể đem về nuôi, phần thưởng là một Đế bảo cực phẩm Lịch Luyện Lâu, đồng thời Hệ thống phát thưởng 5000 điểm tích lũy!Thanh Ngọc mở Ma Linh mục ra xem, thì thấy ẩn trong không gian đã có hai đầu quỷ hồn đang lởn vởn xung quanh.

Hắn trực tiếp độn địa xuống lòng biển, di chuyển dần về phía hai tên Quỷ Ảnh tộc.Pháp luân Thanh Ngọc của hiện nay đã tấn thăng Vương luân, vô cùng cường đại.

Nếu như trước kia thi triển Hư Ma Chân Thân Ma ảnh chỉ hiện lên mỗi cái đầu, thì hiện nay đã hoàn toàn hiển hóa ra nửa thân trên.

Tuy vẫn là một hư ảnh đen sì, mang theo hai con mắt và cái miệng dọa người, nhưng giờ còn có thêm hai cánh tay bị xiềng xích, vô cùng kinh dị.Ngay lúc hai tên Quỷ Ảnh tộc này thu lưới, lập tức từ dưới nền cát biển chui lên bốn sợi dây xích khổng lồ sắc bén, đâm thủng hai con quỷ hồn đang lơ lửng trong không trung.Hai tiếng gào thét thê thảm vang lên, rồi hai con quỷ hồn bị kéo xuống nền cát, không thấy đâu nữa.


Hai tên Quỷ Ảnh tộc hoảng sợ, chưa biết xảy ra chuyện gì, thì Thanh Ngọc đã từ dưới chém lên một chiêu Lạc Nhật Trảm mang theo sóng lửa cường đại.Lập tức một tên Quỷ Ảnh tộc bị chẻ ra làm đôi, tàn hồn thì tiếp tục bị Băng Liên Pháp Hỏa thiêu đốt.

Thanh Ngọc nắm trong tay cái lưới bắt cá của tên này, nhanh chóng thu vào Sơn Hà Quan Tưởng Đồ.Tên Quỷ Ảnh tộc còn lại đối diện với Thanh Ngọc vốn có tu vi Luyện Hư sơ kỳ, nhưng giờ lại tụt đi một bậc, chỉ còn Hóa Thần hậu kỳ mà thôi, do quỷ hồn của hắn bị nuốt mất rồi.Tên Quỷ Ảnh tộc gầm lên một tiếng dữ dội, lấy trong tay ra vô số những cây đinh sắt nhọn hoắt, lập tức phi về phía Thanh Ngọc.Vô số cây đinh sắt kia hóa thành một đầu rắn đen, cuộn trào mà lao tới, muốn đâm Thanh Ngọc thành cái sàng.Thanh Ngọc bình tĩnh, hắn cảm giác được có vấn đề gì đó.Thanh Ngọc lập tức không muốn giao thủ với tên Quỷ Ảnh tộc này nữa mà nhanh chóng đạp Thập Lý Bộ phi độn đi, còn thu cả Tiểu Bàn và Tiểu Long ở ngoài xa vào Sơn Hà Quan Tưởng Đồ.Chỉ chốc lát sau, chín cái xúc tu to lớn trồi từ bên dưới mặt cát biển lên, một nửa quấn chặt lấy tên Quỷ Ảnh tộc kia, còn mấy cái xúc tu khác lại lao tới Thanh Ngọc.Hắc Diện Chương Ngư Hóa Chân kỳ đỉnh phong!Thanh Ngọc chạy trối chết, không dám ngừng lại chút nào.Khi vừa ngoảnh lại, đã thấy tên Quỷ Ảnh tộc kia bị bốn cái xúc tu quấn chặt lấy, rồi lôi xuống nền cát, biến mất!Thanh Ngọc hãi hùng, tìm mọi cách để suy nghĩ muốn thoát thân.- Đinh! Hằng Thiên tinh chúc mừng thiếu gia hoàn thành nhiệm vụ “Giải cứu Tinh Linh Ngư”, nhận được phần thưởng một Lịch Luyện Lâu, 5000 điểm tích lũy!Không để ý tới Hệ thống, Thanh Ngọc trực tiếp lấy ra một cái Tiểu Na Di phù, xé một cái, thân hình hắn biến mất.Ở ngoài ngàn dặm, Thanh Ngọc vừa mới thở ra một hơi thì sắc mặt lại đại biến.Từ dưới chân hắn không biết lúc nào đã xuất hiện một con mắt khổng lồ dưới nền cát.

Thanh Ngọc tâm niệm Thái Thanh Tam Khí, bình tĩnh lại.

Đầu óc xoay chuyển, bây giờ hắn chỉ còn cơ hội dùng dịch chuyển tức thời của Hằng Thiên tinh mà thôi.Nhưng từ từ đã!Thanh Ngọc nhớ lại việc mình náo loạn ở trong nội thể Tán Linh Thụ Yêu.Đánh liều một phen!Khi cái xúc tu kia chuẩn bị tới gần, Thanh Ngọc lập tức tiến vào trong Sơn Hà Quan Tưởng Đồ.

Hắn đánh cược rằng món Thánh bảo này không thể bị con Hắc Diện Chương Ngư kia nhai nát được.Quả thật như vậy, con chương ngư Hóa Chân kỳ kia dùng xúc tu cuốn lấy Sơn Hà Quan Tưởng Đồ, cho vào trong miệng nuốt chửng.

Miệng nó quá lớn, không thể nhai được cái cuốn tranh thủy mặc bé xíu này.Hai canh giờ sau, Thanh Ngọc ra ngoài.Hắn phát hiện ra Sơn Hà Quan Tưởng Đồ bị mắc vào trong nội tạng của con Hắc Diện Chương Ngư, chứ may mắn không rơi xuống đường tiêu hóa.

Thanh Ngọc tỏa thần thức ra một chút, thì đã tìm thấy ngay trái tim đang đập của con bạch tuộc này cách đó không xa.Hình như bên ngoài con chương ngư kia cũng thấy điều gì đó không ổn, đang điên cuồng giãy dụa, muốn lắc trôi Thanh Ngọc xuống bụng nó mà tiêu hóa con sâu nhỏ này đi.Thanh Ngọc làm sao để nó như ý, lấy ra Trảm Thiên và Huyễn Diệt lập tức cắm vào trong nội tạng chương ngư, sau đó tay nắm chắc kiếm, đi từng bước về phía trái tim con bạch tuộc này..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện