Ma Đế Quân

Chương 168: Hắc Hoa Xà Đại Ma





Cung Hà Trang mặc dù đang đau đớn, nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu.

Thanh Ngọc thấy vậy, bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển hạ thân.Cung Hà Trang lần đầu tiên biết đến việc ngọt ngào tư mật này, mỗi cử động nhẹ nhàng của hắn cũng đều làm nàng phải run lên dữ dội.

Cảm giác này thật là lạ, vừa có chút đau, lại vừa có chút tê dại nhột nhạt khó tả.

Nơi âm huyệt thầm kín của nàng co bóp dữ dội, như muốn nuốt chặt cả con trăn lớn kia, không cho nó thoát ra chút nào.Thanh Ngọc hít thở mạnh mẽ, càng ngày càng thúc nhanh hơn.

Cảm giác khe hẹp của Cung Hà Trang đem lại quá mê người rồi.


Nó vừa chật, vừa ấm, truyền vào đầu mệnh căn hắn những cảm xúc thăng hoa bồng bềnh.

Cung Hà Trang nhẹ nhàng rên rỉ, nhưng nói không ra lời.- A…a…chàng…a…Thanh Ngọc túm chặt lấy eo Cung Hà Trang, điên cuồng dấn sâu vào trong thân thể nàng.

Một lúc sau, hắn để Cung Hà Trang ngồi dậy, tự mình nhấp.

Nàng xấu hổ, chỉ biết ôm lấy bả vai hắn, nhẹ nhàng di chuyển hạ thân từng chút một.Ánh mắt mê ly của nàng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mạnh mẽ đầy nam tính của Thanh Ngọc.

Cung Hà Trang đưa đôi môi xinh hôn lấy hắn, rồi nói:- Hành hạ Trang Nhi đi, Trang Nhi là của chàng!Thanh Ngọc lúc này gầm lên, lật ngửa Cung Hà Trang lại, sau đó vỗ thật mạnh vào mông tròn trắng mịn:- Hừ, muốn câu dẫn ta!Cung Hà Trang bị đánh, gào lên thảm thiết, nhưng không nói gì cả.

Thanh Ngọc được nước làm tới, vuốt ve cái khe hẹp tinh mỹ kia, sau đó lại đánh:- Nói, có dám câu dẫn ta nữa không!Đốp!Cung Hà Trang vẫn chịu đựng, chỉ “A…” lên một tiếng, nhưng vẫn không nói câu nào.

Đến lúc Thanh Ngọc đánh xong năm cái, mới bắt đầu chọc cây hung vật to lớn kia vào mông nàng, điên cuồng thúc nhanh.

Cung Hà Trang có hơi sợ hãi, nhưng cũng bắt đầu hưởng thụ.

Một bên mông phải xinh xắn của nàng lúc này đã có vài dấu tay màu đỏ, nhưng Cung Hà Trang không để ý.

Lúc này đang có một con trăn khổng lồ trong cơ thể nàng, nó vào thật sâu, tận đến cuối cùng, làm Cung Hà Trang phải hét lên những âm thanh đầy dục vọng:- A…Chủ nhân…A…Chết Trang Nhi rồi…a…Thanh Ngọc dâm tính đại phát, đưa tay lên kéo Cung Hà Trang lại, rồi bóp cổ bắt nàng ngoảnh mặt về sau, đưa chiếc lưỡi tinh xảo ra cho hắn bá đạo mút lấy.

Trong lúc đó, hạ thân ở bên dưới vẫn đang điên cuồng thúc mạnh, gây ra những tiếng bạch bạch dâm mỹ vô cùng.Hôn Cung Hà Trang xong, Thanh Ngọc bắt lấy hai cánh tay nàng, sau đó dấn từng cái thật sâu, thật nhanh, thật mạnh vào nơi âm huyệt ẩm ướt kia.


Cung Hà Trang cảm tưởng như nơi đó sắp nổ tung đến nơi, mặc dù đang ở trong tư thế vô cùng xấu hổ nhưng nàng cũng không thèm để ý nữa rồi.Cảm giác đê mê, sung sướng, từng cơn từng cơn khoái cảm ập đến tâm thần nữ nhân lần đầu ân ái, Cung Hà Trang không chịu nổi nữa, oằn mình lên giật giật liên hồi, miệng rên:- A…Chủ nhân…Trang Nhi không…không…a…Khe hẹp tinh mỹ của nàng co bóp liên hồi, từ bên trong đó đã tràn ra quỳnh tương ngọc dịch.

Thanh Ngọc thỏa mãn, lại đẩy nàng nằm sấp xuống, sau đó hắn ngồi lên mông nàng, tiếp tục dập sâu từng cái mạnh mẽ.Cảm giác phiêu lãng lan tỏa khắp người, Cung Hà Trang cũng chỉ đành ưỡn bờ mông trắng mịn cao vút lên, hai tay bám chặt vào thành nệm mà chịu đựng sự hành hạ của nam nhân hung mãnh.

Một lúc sau, Thanh Ngọc lật ngửa nàng lại, rồi làm theo tư thế truyền thống.Hắn muốn kết thúc trận chiến này rồi.Thanh Ngọc như một con ngựa chiến chạy nước rút, hắn đẩy từng cái nhanh dần, nhanh dần.

Thanh Ngọc bắt lấy hai cánh tay thon dài kia, hạ thân di động liên hồi.

Ngó xuống Cung Hà Trang, hắn thấy hai bầu vú căng mịn trắng hồng đang nảy lên theo từng cú nhấp của mình, làm Thanh Ngọc càng thúc mạnh nữa.Cung Hà Trang không chịu nổi giày vò, phải đưa một tay lên miệng cắn chặt, không dám kêu, bởi vì sợ tiếng rên của mình làm Thanh Ngọc điên cuồng hơn.Một lúc sau, từ bên trong khe hẹp Cung Hà Trang lại tràn đến một cảm giác sung sướng bùng nổ.

Nàng không thể kìm nén được nữa, ưỡn hẳn eo thon lên mà đón nhận đợt cao trào thứ ba.

Miệng Cung Hà Trang không dám rên, nhưng may mắn là Thanh Ngọc cũng ra rồi.Một làn tinh hoa ấm nóng truyền vào nơi tư mật sâu kín, cả hai đến thời khắc bùng nổ cùng nhau, làm tâm thần Thanh Ngọc và Cung Hà Trang đều phải than một tiếng viên mãn.Cung Hà Trang thở hổn hển, nói không ra hơi:- Chàng…Chàng muốn giết thiếp sao…A…Thanh Ngọc cười, rút cây mệnh căn ra, sau đó ép Cung Hà Trang ngồi dậy làm sạch nó bằng miệng.

Nàng cũng không dám trái ý, lại nhẹ nhàng mút lấy cây hung vật.

Cung Hà Trang nghe Ly Ly nói sau khi Thanh Ngọc lên cao trào, rất thích được dùng đầu lưỡi hầu hạ đầu mệnh căn, nên cũng thử xem sao.Cảm giác sau khi vừa trào ra xong lại được một vật thể mềm mại ẩm ướt cuốn lấy phải nói là tuyệt mỹ vô cùng.

Thanh Ngọc đang đứng im mà thi thoảng cũng phải rên lên vài tiếng đầy nam tính.Hành sự đã xong, hắn bế Cung Hà Trang xuống hồ nước tắm rửa, sau đó lại trêu chọc nàng thêm một chút.

Cung Hà Trang ôm chặt lấy thân hình nam nhân săn chắc mà mạnh mẽ kia, mặt đỏ hồng không nói được câu nào.Thanh Ngọc chọc mệnh căn vào nơi tư mật của nàng, rồi nói:- Bế thủ tâm thần, ta truyền cho nàng vài thứ.…Ngày hôm sau, Vạn Hồn Chiến Trường.Thanh Ngọc đến cổng Bạch Ma Thành thì đã thấy bốn người Thiết A Bân đứng đó rồi.


Vừa nãy hắn ở trong thành có đi xin đểu một Ma nhân một trăm hồn đồng, thì kết quả bất ngờ xảy ra, người đó lập tức đưa tiền cho Thanh Ngọc mà không hề suy nghĩ.Hắn bắt đầu cảm thấy cái huyết mạch của mình vô cùng ngưu bức!Ít ra thì trong Bạch Ma Thành này là ước gì được nấy đấy!Nhưng Thanh Ngọc cũng không hề lạm dụng vào đó, sau khi lấy xong hắn lại trả tiền cho người ta.

Ai cũng tu luyện không dễ dàng, không thể trắng trợn mà đi trấn lột được!Ra khỏi Bạch Ma Thành, Thanh Ngọc thi triển Vô Ngã Vô Kiếm, rồi kéo bốn huynh đệ Thiết Ma tộc lên, một hơi bắn thằng về vách núi ngày hôm qua.Tiết kiệm được kha khá thời gian di chuyển, năm người tiếp tục công cuộc đồ sát đám mãng xà to lớn màu đen này.Hôm nay việc hợp tác ăn ý hơn nhiều so với hôm qua, nên mấy người Thanh Ngọc rất nhanh đã tiến tới được một địa động vô cùng rộng lớn.Nơi đây tràn ngập Hắc Hoa Xà, đặc biệt trong đó có tới ba con tu vi Tiểu Ma.Ba con rắn này đã có thể thi triển hồn kỹ, chúng bắn ra những tia độc màu xanh lè, vô cùng đáng sợ.

Nhưng với Ma Hoàng Cương Thủ của bốn huynh đệ Thiết Ma tộc, cũng không gây được nhiều khó khăn lắm.Hai canh giờ sau, toàn bộ Hắc Hoa Xà trong địa động đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Thiết A Bân nói:- Lộc huynh đệ nhìn xem, ở phía trước vẫn còn sâu lắm đấy.Thanh Ngọc tỏa thần thức về phía một đường hầm sau địa động, rồi nói:- A Bân huynh đệ, tiểu xà đã chết hết rồi, nhưng còn một con Đại Ma xà!Bốn người Thiết A Bân nhìn nhau, rồi hỏi:- Ý tứ Lộc huynh đệ thế nào?- Xem ra chúng ta phải lâm vào khổ chiến rồi, chẳng lẽ đã đến rồi lại về không? Ta đề nghị A Si huynh đệ nên lùi lại phía sau, còn bốn chúng ta dụ nó ra đây quần công!Sau một hồi thống nhất bàn bạc, Thanh Ngọc lại tiến thẳng về phía đường hầm tối om trước mặt.

Nơi đây đã là cuối đường rồi, chắc chắn phía sau con Hắc Hoa Xà này là chỗ tốt, không thể bỏ qua được!Thanh Ngọc hít sâu một hơi, rồi mạnh mẽ thi triển một tia Vô Ngã Vô Kiếm về phía con rắn đen khổng lồ bên trong.

Chỉ một lát sau, dị biến nổi lên, một âm thanh từ đường hầm vọng ra:- Khrè è…Thanh Ngọc lập tức lui lại, sau đó đứng đợi.Không để mọi người chờ lâu, lập tức một con rắn đen sì to gấp năm lần Hắc Hoa Xà bình thường thòi cái đầu ra khỏi cửa đường hầm.Tất cả mọi người đều phải âm thầm hít một ngụm khí lạnh.

Con rắn này cũng quá lớn đi?Hai mắt Hắc Hoa Xà màu đỏ rực, cặp răng nanh sắc nhọn chìa ra phía trước, cái lưỡi chẻ đôi đưa qua đưa lại, mang theo một cảm giác vô cùng tanh tưởi khó chịu.Con rắn đen bành hai cái mang to lớn ra, rồi lập tức nhổ một tia độc tố xanh ngắt về chân Thanh Ngọc.

Đây chính là kẻ vừa rồi đã khiêu khích nó.Thanh Ngọc nhanh chóng tránh thoát, sau đó cũng không hề nao núng gì mà thi triển Vô Ngã Vô Kiếm, bắn thẳng về phía Hắc Hoa Xà.Đinh! Đinh!…Lôi kiếm khi chạm vào thân rắn bị đánh bật trở lại, làm tất cả mọi người lắc đầu lè lưỡi!Phòng ngự quá kinh khủng rồi.Nhưng Thanh Ngọc để ý một điểm, con Hắc Hoa Xà này không hề có ý muốn rời khỏi đường hầm, tại sao vậy?Ba huynh đệ Thiết A Bân lúc này đều tràn ra đứng chặn trước mặt Thanh Ngọc, điều động sáu cánh tay hoàng kim to lớn của mình che chắn cho hắn.Thanh Ngọc âm trầm suy nghĩ, phải chăng điểm yếu của con rắn này ở bên trong đường hầm kia?Hắc Hoa Xà khè khè giận dữ, nó tụ hồn lực, bắn thẳng một chưởng lực hình chiếc răng nanh sắc nhọn về phía ba huynh đệ Thiết Ma tộc.Ba người họ lập tức trúng chiêu, dù không thọ thương ngay lập tức nhưng cũng bị phản chấn văng tán loạn, đập vào vách địa động, phun ra máu tươi.Thanh Ngọc đầu óc xoay chuyển, mau chóng bắn ra hai đạo lôi kiếm về phía con mắt Hắc Hoa Xà, sau đó lại chạy gần đến phía đường hầm..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện