Chương 46: Vườn Cây
Thanh Ngọc nghe vậy, dẫn Tử Nhược trở lại vườn cây khổng lồ phía bên ngoài nhà gỗ.- Thiếu gia, dưới mỗi gốc cây có một tấm ngọc giản ghi lại chi tiết công dụng của mỗi loại quả đấy.
Thiếu gia nên đọc thì sẽ hiểu kỹ càng hơn.
Hiện tại người mới là tu sĩ Ngưng Chân kỳ, có thể hái được quả của ba cây đầu tiên.Ly Ly nói.Thanh Ngọc dẫn Tử Nhược đi tới gốc cây đại thụ to lớn đầu tiên.
Dưới gốc, có lưu lại một cái ngọc giản nhỏ.
Trong ngọc giản ghi:Phách Chuyết Tâm Vương quả có khả năng cô đọng thần hồn, mở ra thần thức chi giới, trăm vạn năm mới thai nghén ra một quả.
Con ta, bao hàm bên trong thế giới thần thức của tu sĩ vốn trống không, phục dụng loại quả này xong con sẽ nhận được lượng lớn nhật nguyệt tinh hoa, đồng thời khai mở được giới vực cho riêng mình.
Giới vực trong thần thức là gì? Con cứ tưởng tượng mà xem, trong đầu mình bỗng dưng có một hòn đảo nhỏ hoàn toàn được xây dựng bằng tinh thần chi lực, điều đó tuyệt vời biết bao nhiêu! Quả này cả đời chỉ ăn được một quả thôi nhé!Thanh Ngọc ngước đầu lên, thấy trên ngọn cây to lớn kia có bốn mươi chín quả mọng màu trắng tinh, trông như quả cà cỡ bự vậy, treo lơ lửng, tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ.Không cần nghĩ nhiều, Thanh Ngọc nhảy lên muốn hái, nhưng lại là không tài nào hái được.Âm thanh Ly Ly lại vang lên:- Thiếu gia, tất cả mọi vật trong khu vườn này đều có có linh, người cần dùng tâm câu thông với chúng đã.Thanh Ngọc nghe vậy, đưa cánh tay chạm vào thân cây, bắt đầu giao tiếp.Một lúc sau, từ trên ngọn cây rung rinh xào xạc một hồi, rồi có hai quả Phách Chuyết Tâm Vương nhẹ nhàng rơi xuống tay Thanh Ngọc.Thanh Ngọc cắn một quả, lại đưa cho Tử Nhược một quả.
Hai người lập tức ngồi xếp bằng phục dụng.Sau khi ăn xong, trong thức hải Thanh Ngọc dần dần hiện lên vô số làn khói xanh mờ, từ nhạt tới đậm, bắt đầu thẩm thấu vào Hoang Cung, Hồng Cung, sau đó lại tụ tập dưới chân Cửu Đỉnh Tháp.
Trên đầu hắn lúc này có chút khói xám, nổi lên rồi tan rã trong hư không.Ly Ly nhắc nhở:- Thiếu gia, quá trình này sẽ mất vài năm, khi nào xong Ly Ly sẽ tự nhắc nhở người.
Vừa rồi thần hồn của thiếu gia đã được Phách Chuyết Tâm Vương quả tinh lọc qua, người có cảm nhận được không?Thanh Ngọc thấy tâm thần khoan khoái, nhìn về phía Tử Nhược thì thấy khói xám trên đầu nàng bốc ra ngun ngút.
Khi nội thị vào thức hải mình thì đã thấy phù văn Thiên Diễn còn đang bận rộn tinh lọc cả số tinh thần lực kia.
Tu vi luyện Thần cũng đang từ từ tăng tiến!- Xem ra Thiên Diễn Kinh của ta vẫn là ghê gớm a!Để kệ Tử Nhược ngồi đó, Thanh Ngọc chắp tay hành lễ với Phách Chuyết Tâm Vương thụ, rồi bước sang cái cây tiếp theo.
Đây là Cửu Chuyển Ngọc Lộ quả, có tác dụng chữa khỏi toàn bộ bệnh kín bên trong người tu sĩ.
Đừng coi thường mấy thứ bệnh kín đó, nếu mắc phải nhiều, căn cơ sẽ bất ổn, hơn nữa tu vi còn khó tăng.Thanh Ngọc đọc được đặc tính của lão thụ này thì vô cùng mừng rỡ, trăm năm cây này đã mọc ra một đợt quả mới, mỗi quả chỉ lớn bằng trái nhãn mà thôi, nhưng mà số lượng cực nhiều!Thanh Ngọc đứng đếm mãi mà không hết, lập tức chạm vào thân thánh thụ, xin cây lấy quả.
Tán lá rung rinh, lắc lư như chảo hỏi Thanh Ngọc, rồi xào xạc vươn một nhánh nhỏ ra đưa cho hắn tận năm mươi trái!Ăn một quả, lại dùng hộp ngọc cất số còn lại đi, Thanh Ngọc ngồi dưới gốc cây cảm thụ tình huống trong cơ thể.
Máu huyết bỗng nhiên lưu thông với tốc độ cao, tất cả các tạp chất trong từng mạch máu, lục phủ ngũ tạng đều đang được bài trừ qua da, một lớp bùn tanh hôi tràn ra từ trên người hắn.Không phải ai ở Ngưng Chân kỳ cũng tinh lọc được lục phủ ngũ tạng đâu!Đó là việc sau Độ Kiếp kỳ mới làm được!Cứu Chuyển Ngọc Lộ thụ hòa nhã, hạ mấy nhánh cây điểm vài hạt sương sớm rơi xuống đầu Thanh Ngọc.
Thân thể hắn tự nhiên được gột rửa sạch sẽ, trên làn da còn tỏa ra ánh hào quang nhàn nhạt.
Huyệt Nhu Du tự động được khai thông, làm Thanh Ngọc nghiễm nhiên bước vào Khai Mạch cảnh tầng mười.Đồ tốt a!Thanh Ngọc đứng dậy, lại hành lễ với thánh thụ, rồi chuyển qua cây tiếp theo.Đây là một bụi dây leo gai màu đen vô cùng lớn, bên trong chỉ có đúng một trái cây duy nhất.
Thanh Ngọc cầm ngọc giản lên xem, mới biết đây là Huyết Ma Thánh Đằng.Loại trái kia dĩ nhiên là Huyết Ma Thánh quả, dùng để kích phát tiềm năng, trực tiếp tấn thăng lên một đại cảnh giới trong thời gian nửa canh giờ, nhưng sau khi phục dụng xong thân thể sẽ dần dần ma hóa, chân chính bước vào con đường Ma đạo.Việc tại sao ai cũng hướng mình tới con đường Ma đạo Thanh Ngọc không hiểu rõ cho lắm.
Đến cả cha mẹ mình cũng mong mình nhập ma ư?Thanh Ngọc bây giờ vẫn mang trong mình huyết nhục phàm thể, do nhân loại sinh ra.
Lúc sống ở trái đất Thanh Ngọc là giống loài gì, hắn cũng không được rõ, không biết có phải Ma tộc hay không.Cha mẹ hắn để lại Huyết Ma Thánh quả này ý tứ đã rõ ràng, khi nguy cấp có thể cứu mạng, lại còn thuế phàm từ nhân loại chân chính biến hóa thành Ma tộc.Ma tộc có xấu không?Ma nhân có ác không?Thanh Ngọc tự hỏi.Rõ ràng hắn cũng không phản cảm với việc mình chân chính biến thành Ma tộc, nhưng mà Thanh Ngọc vẫn muốn tự mình lựa chọn hơn, tại sao ai cũng muốn hắn làm Ma nhỉ?Nghĩ tới đây, Thanh Ngọc dừng lại, rồi lấy tay chạm vào bụi cây gai kia.
Đầu tiên bụi cây gai này chả thèm để ý đến hắn, nhưng bỗng dưng thấy một vòng Phàm luân mờ ảo sau lưng Thanh Ngọc, thì lại là cung cung kính kính đưa Huyết Ma Thánh quả như một trái táo nhỏ màu đỏ tươi ra, xong còn tự hóa một đoạn dây gai thành hộp gỗ, thả vào tay Thanh Ngọc.Ma Đằng rung động một chút, truyền ý niệm sau này nếu Thanh Ngọc có muốn bảo vệ nơi nào, thì triệu hồi nó ra, cây gai sẽ bảo hộ khu vực đó.
Hóa ra Ma Đằng này sống bằng tinh huyết, chứ không phải linh thổ.Khả năng phòng hộ của Ma Đằng vô cùng cao, khi đã dính độc của nó thì thần tiên cũng phải chết không thể nghi ngờ.Thanh Ngọc cảm thấy không tệ, tự nhiên có một bụi gai giữ nhà cũng không phải chuyện xấu.Khi hắn còn muốn thăm thú một chút hàng cây còn lại, thì bỗng nhiên lại va mặt phải một bức tường vô hình.“Có lẽ phải đạt tới Kim Đan mới được đi qua a!”Thanh Ngọc quay sang thì thấy Tử Nhược đã thu công đứng dậy, hắn lấy ra cho nàng một Cửu Chuyển Ngọc Lộ quả, rồi lại truyền cho nàng Tư Ngọc Tâm Quyết:- Nhược Nhi, cứ ở lại trong này an tâm tu luyện đi, bộ tâm quyết này của cha ta truyền lại đấy, nàng trùng tu lại nhé, ta đi ra ngoài..
Bình luận truyện