Ma Đô

Chương 67: Anh hùng cứu mỹ nhân!



Tô Tử Duyệt nhìn cả người tràn đầy miệng vết thương mỹ thiếu niên, tro lòng 1 trận ảo não, nếu kp phải chính mình biết rõ nguy hiểm còn muốn đi theo tới, cũng sẽ ko phát sinh chuyện hiện tại. Chính mình ko nên đem hỏa hồ ôm đến, như vậy mặc dù là tốt xấu gì cũng sẽ ko kéo thượng hoả hồ làm bia đỡ đạn, dù sao mà nói, hắn vẫn là cái đứa nhỏ. Tô Tử Duyệt lại bắt đầu oán giận cự mãng, ko ngờ rằng tên chết tiệt đó cư nhiên thật sự muốn giết chết chính mình, thật sự là tâm địa rắn rết!

Dưới tàng cây cùng vậy 3 tên ma quỷ dây dưa cùng 1 chỗ mỹ thiếu niên gặp Tô Tử Duyệt cứ như vậy nguy hiểm ôm thân cây tùy thời đều có khả năng bị ma quỷ túm xuống dưới, ko khỏi cả giận- Ngươi sững sờ làm gì chứ? Mau leo lên trên đi a!

Tô Tử Duyệt cúi đầu nhìn mỹ thiếu niên liếc mắt 1 cái, run run tiếng nói nói- Ta ko động đậy được, chân mềm.

Mỹ thiếu niên ko biết làm sao thở dài, lui người về phía sau nói- Vậy xin ngươi có thể trăm ngàn lần, đừng để mình rơi xuống là được, còn lại ta sẽ nghĩ biện pháp.

Tô Tử Duyệt ở trên cây rất ko cốt khí đáp- Vậy ngươi nhanh chóng a, ta ko biết còn có thể kiên trì bao lâu.

Thiếu niên đáp- Nếu rơi xuống ta mặc kệ ko thèm cứu ngươi, chính ngươi tự mình làm.

Tô Tử Duyệt nghe vậy, ko khỏi càng thêm cố gắng ôm chặt thân cây.

Dưới tàng cây chiến đấu lúc này đã muốn tiến vào gay cấn, hỏa hồ là cực thông minh, hắn thấy Tô Tử Duyệt tạm thời ko có nguy hiểm, liền ko liền hấp dẫn lực chú ý của 3 tên ma quỷ cùng 1 lúc, mà là nhận thức chuẩn 1 tên tương đối yếu nhược đơn độc tập trung đánh vào.

Tuy rằng thiếu niên lại liên tục bị rất nhiều thương tích, nhưng là ko chút ảnh hưởng hắn phát huy ra thực lực của chính mình, thiếu niên xem chuẩn 1 cơ hội liền đem lợi trảo bổ nhào về tên ma quỷ đó, cái ma quỷ kia lúc này đã muốn là nỏ mạnh hết đà, chỉ có lực chống đỡ, tên đó ko đề phòng liền bị hỏa hồ kéo chặt đứt cổ. Chỉ thấy vậy ma quỷ tuy vẫn giãy đành đạch mấy vòng, nhưng vẫn ko thể qua nổi vận rủi tử vong.

_ Hảo dạng!- Nếu ko phải Tô Tử Duyệt tay chân đều ôm ở thân cây thượng, nàng giờ phút này thật muốn vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Nhưng mà hỏa hồ cũng ko có tâm tình chia sẻ Tô Tử Duyệt giờ phút này vui sướng, giết chết vậy ma quỷ đã muốn tiêu hao hắn nhiều lắm thể lực, hắn giờ phút này cũng ko có nắm chắc chính mình có thể chống đỡ thêm bao lâu.

Lại 1 lát sau, chỉ thấy hỏa hồ công kích càng ngày càng chậm, hơn nữa liên tiếp bị thương. Ko chỉ như thế, giờ phút này trên cây Tô Tử Duyệt tay chân đều bắt đầu thoát lực, chỉ nghe nàng kêu rên 1 tiếng- Ta nhịn ko được ah ── : Liền “Phanh” 1 tiếng rơi ở trên mặt đất. Tô Tử Duyệt bị rơi trước mặt 1 tối, chỉ là ngắn ngủn vài giây chung thời gian, cũng đã có 1 tên ma quỷ hướng đến trước mặt nàng.

Vậy ma quỷ nắm lấy Tô Tử Duyệt, ở trên thân nàng ko ngừng mà ngửi tới ngửi lui, cuối cùng bắt lấy 2 chân của nàng dùng sức từ tách biệt ra 2 bên. Vậy ma quỷ cái mũi cuối cùng dừng lại ở chỗ u cốc giữa 2 chân nàng, ko ngừng mà khứu. Chỉ thấy vậy ma quỷ vật thô to khố hạ đã muốn có tỉnh lại chi thế. Ý đồ của ma quỷ này Tô Tử Duyệt bất quá đã nắm được rõ ràng, nàng ko dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ là 1 bàn tay lén lút nắm chặt 1 cái nhánh cây vừa rồi chính mình rơi xuống thời điểm đụng gãy.

Ngay tại 2 người dần dần lâm vào tuyệt cảnh là lúc, đã muốn rời đi lâu ngày cự mãng chung quy trở lại. Hắn trên thân hơn ko ít miệng vết thương, còn đang ào ạt lưu huyết, hiển nhiên vừa rồi cũng đã trải qua 1 khúc ác chiến.

Cự mãng đột nhiên xuất hiện khiến vậy 2 ma quỷ đồng thời phân thần, mà Tô Tử Duyệt liền thừa dịp trên thân chính mình vậy tên ma quỷ phân thần vậy tro nháy mắt, nắm lên vậy căn nhánh cây nhắm ngay mắt phải của tên ma quỷ đó. Tô Tử Duyệt lần này trát cực chuẩn, chỉ thấy vậy ma quỷ kêu rên 1 tiếng bưng kín đôi mắt.

Cự mãng thấy thế cũng lắp bắp kinh hãi, hắn ko ngờ rằng này mềm yếu nữ tử cư nhiên có như vậy dũng khí đối kháng ma quỷ, hắn ko tự giác giơ lên khóe miệng, đây mới là người hắn muốn tìm, chỉ có như vậy nữ nhân mới xứng đáng sinh hạ đứa nhỏ của mình.

Vậy tên ma quỷ bị thương liền cuồng nộ giơ 1 chưởng về phía bả vai Tô Tử Duyệt, Tô Tử Duyệt trốn tránh ko kịp, liền bị đánh trúng. Chỉ nghe nàng kêu rên 1 tiếng, rồi cả người đều lui thành 1 cái tiểu đoàn.

Tuy rằng sớm chuẩn bị tâm lý Tô Tử Duyệt bọn họ hội ngộ đến nguy hiểm, nhưng là ở lúc nhìn thấy Tô Tử Duyệt bị thương, 1 cỗ lửa giận vẫn là ko chịu khống chế xông lên tro lòng cự mãng. Hắn đã muốn xem ko hơn kế hoạch lúc đầu, thân thể đã ko chịu theo sự khống chế chạy về phía Tô Tử Duyệt.

Chỉ thấy cự mãng nhanh chóng dùng cái đuôi quấn lấy vậy tên ma quỷ bị thương kia, rồi mới dần dần buộc chặt, chỉ nghe “Rắc rắc” vài tiếng xương cốt gãy thanh âm, tên ma quỷ đó liền 1 mạng quy thiên. Rồi ở giây tiếp theo làm 1 cái xoay người hoa lệ, dùng cái đuôi quất bay tên ma quỷ còn lại. Vậy ma quỷ thấy chạy đến thêm 1 tên bưu hãn, cân nhắc 1 chút lợi ích, cuối cùng vẫn là lựa chọn hốt hoảng bỏ chạy.

Cự mãng cường đại sức chiến đấu khiến tiểu hồ ly thật lâu mới hồi được thần, cũng bắt đầu muốn nhanh chóng trưởng thành 1 chút, rồi cũng có thể tựa hắn giống như vậy uy vũ. Giờ phút này thiếu niên hoàn toàn trầm tĩnh lại, chung quy chống đỡ ko được lại hiện về tiểu hồ ly bộ dáng. Hắn cuộn mình ở 1 góc, ko ngừng mà liếm miệng vết thương trên thân của mình.

Cự mãng đi tới bên người Tô Tử Duyệt, muốn kiểm tra trạng huống bả vai nàng, lại bị nàng tránh thoát. Tô Tử Duyệt lúc này đau đã ra rất nhiều mồ hôi, bả vai toàn bộ phù thũng, xem ra tình huống rất ko ổn, nhưng mà nàng lại ko chịu cho cự mãng xem thương thế của mình. Chợt nghe nàng cắn răng nói- Ngươi ko phải muốn biết chết ta sao? Trở về làm gì?

Cự mãng cũng ko trả lời vấn đề của nàng, chỉ là nói- Để cho ta xem thương thế của ngươi, xem xương cốt có gãy ko. Kéo đi xuống hậu quả rất nghiêm trọng.

Tô Tử Duyệt trừng mắt nhìn hắn liếc mắt 1 cái nói- Ko cần ngươi giả hảo tâm. Ta muốn gặp Mẫn Mặc.

Cự mãng ko chút nghĩ ngợi đáp- Ko có khả năng, này ngươi muốn cũng đừng muốn. Ta khuyên ngươi tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời, bằng ko có hậu quả gì chính ngươi tự phụ trách.

Tô Tử Duyệt cả giận nói- Ngươi uy hiếp ta!? Ngươi còn ko bằng trực tiếp giết chết ta cho rồi, quay lại làm gì chứ?

Cự mãng thấy nàng cái dạng này liền biết là 1 người ăn mềm ko ăn cứng, hắn ko biết làm sao thở dài, thả lỏng ngữ điệu nói- Ta phía trước bị 1 đám ma quỷ cuốn lấy, bằng ko còn có thể nhanh chóng trở về 1 chút. Nhưng là đó đều ko trọng yếu, trọng yếu là ta trở lại, ko phải sao? Ta cuối cùng vẫn là đem ngươi cứu đi ra, ta cam đoan với ngươi, sau này sẽ ko phát sinh tình huống như vậy nữa.

Tô Tử Duyệt xuy cười 1 tiếng nói- Tin ngươi chỉ có quỷ !

_ Ta đã hối hận rồi còn ko được sao?- Thấy nàng chết sống ko chịu phối hợp, luôn luôn làm theo ý mình cự mãng khó được cúi đầu chịu thua. Nhưng Tô Tử Duyệt cũng ko bỏ qua cho hắn dễ dàng như vậy, hừ 1 tiếng, tiếp tục phản kháng. Cự mãng cuộc đời này thật đúng là lần đầu gặp phải sự tình khó chơi như thế, hắn đành nhanh chóng giơ tay vào sau ót Tô Tử Duyệt, trực tiếp đem nàng phách hôn mê.

Cự mãng cúi người bế lên Tô Tử Duyệt đang hôn mê, rồi mới nhìn tiểu hồ ly liếc mắt 1 cái, tiểu hồ ly thức thời nhảy đến trên thân Tô Tử Duyệt. 2 người cứ như vậy 1 đường bị cự mãng ôm trở về chỗ cũ.

Trở lại tro hốc cây, cự mãng đem bả vai Tô Tử Duyệt bị thương chăm sóc hảo, bôi hảo dược, cuối cùng dùng nhánh cây cố định hảo. Rồi mới đem dược đưa cho tiểu hồ ly, tiểu hồ ly hiện ra nhân hình tự chính mình bôi thuốc, này liền nhỏ bé biến thân cũng mệt chết hắn, có thể thấy được hắn vừa rồi ở trên chiến trường tiêu hao bao nhiêu tinh lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện