Ma Quỷ Lộ
Chương 29: Bay đầu
Lê Hỏa sử dụng hạc diệp bộ bạo phát xông lên, chưa đầy 1 giây Lê Hỏa đã đến trước mặt của cương thi, canh tay run lên, thanh đao hóa thành nhiều đạo hàn quang bổ trên người của cương thi.
Keng keng keng.
Lại như lần trước, thanh đao lại bị cản lại ở xương, các vế chém dù cho chém rách da thịt đi chăng nữa mà chưa thể phá vỡ xương cốt thì cũng vô dụng.
Cương thi gào thét giận dữ dùng hai cánh tay nện xuống người Lê Hỏa.
Lúc này gương mặt Lê Hỏa vẫn lạnh như băng, vẫn giữ cho mình được cái đầu lạnh, Lê Hỏa khai thác sự đặc chưng mà hạc diệp bộ mang lại, sự khéo léo cùng dẻo dai.
Trước khi hai cánh tay của cương thi nện xuống, cả cơ thể của Lê Hỏa đã xoay một vòng, một vòng này hoàn toàn lách ra khỏi phạm vi công kích của cương thi và luồn ra sau người của nó.
Ngay khi vừa ra sau lưng của cương thi, Lê Hỏa liền nắm tay vào, đấm một cú thật mạnh vào giữa lưng.
Ầm.
Một cú đấm cực mạnh va chạm lưng của cương thi, cương thi bây giờ giống như cái baot cát bị nện bay ra xa.
Nhìn cương thi bay ra xa như thế nhưng Lê Hỏa cũng chả hơn được bao nhiêu, dù cho có đấm mạnh như thế đi chăng nữa thì với sự phòng ngự trâu bò của cương thi cũng như muỗi đốt inox, còn nắm đấm của Lê Hỏa thì đau rát dù cho chưa gãy xương nhưng vẫn cực kì đau, nhưng Lê Hỏa mặc kệ, tiếp tục triển khai hạc diệp bộ truy đuổi cương thi.
Cương thi lung la lung lay đứng dậy nó gào thét chứng tỏ sự phẫn nộ của mình, nó vừa mới quay đầu lại thì thấy ngay một đạo hàn quang bổ vào người.
Phập.
Dù cho vết chém đó không gây được nhiều sát thương lên cương thi nhưng tiếp theo đạo hàn quang đó là hàng chục đạo hàn quang được chém ra, liên tiếp đẩy lui cương thi, nhiều như vậy đạo hàn quang thì cương thi cũng ăn không tiêu, liên tiếp các vết chém in sâu trên người của cương thi, bây giờ nhìn nó càng thêm kinh tởm.
Ầm.
Lê Hỏa chém một phát cuối cực kì mạnh vào cương thi đẩy nó bay ra xa, Lê Hỏa không buông tha cho nó, tiếp tục truy sát.
Cương thi đứng giậy gào thét giận giữ, nó há miệng ra, một luồn khói đen đang từ từ chàn ra từ cổ họng của nó.
Lê Hỏa đang truy đến thì thấy từ miệng của cương thi từ từ thoát ra một làn khói đén và ngửi thấy một mùi cực kì thối, như mùi xác thối vậy, dù không biết là cái gì nhưng Lê Hỏa vẫn tránh đi, cậu dùng hạc diệp bộ chạy trở về.
Đúng lúc này từ mồm của con cương thi bắn ra một làn khói đen theo sát Lê Hỏa, bất cứ vật sống gì mà làn khói đen đó đi qua đều chết hết.
Lê Hỏa thấy thế thì biến sắc, tiếp tục gia tăng tốc độ né tránh sự truy đuổi của làn khói độc, cũng may là làn khói đó chỉ phóng ra được một phạm vi rồi dừng lại và từ từ tan biến trong ánh sáng mặt trời.
Chưa kịp cho Lê Hỏa thơ phào nhẹ nhõm thì lại có một bóng người phi ra từ làn khói đó, nó dùng tay mình nện thẳng vào ngực Lê Hỏa.
Ầm.
Lê Hỏa chỉ cảm thất một nguồn sức mạnh cực kì to lớn truyền vào cơ thể, đẩy bay cậu ra xa, làm cho nội tạng bên trong nôn nao lên hết, một sự đau đớn tột độ từ ngực truyền lên trên não làm cho gương mặt Lê Hỏa phải nhăn lại.
Lê Hỏa từ từ đứng dậy, sờ sờ vào xương ngực của mình xác định không gãy cái nào thì mới thở phào một cái, nhưng ở ngực vẫn truyền đến cơn đau lại làm cho Lê Hỏa âm trầm, chưa từng có lúc nào mà Lê Hỏa cảm nhận được cái chết gần với mình như vậy, nếu như lúc nãy cương thi sử dụng trảo thay vào nắm đấm thì có Lê Hỏa đã chết hoặc là bị thương năng hơn, nghĩ như thế càng làm Lê Hỏa sợ hãi, càng sợ hãi Lê Hỏa càng muốn giết thứ đang làm mình sợ hãi, ở đây chính là cương thi, lúc này gương mặt Lê Hỏa đang cực kì lạnh buốt, lạnh như tảng băng nghìn năm vậy, xung quanh cơ thể của cậu có một luồn khí đen lạnh giá bao phủ, nguồn khí đen đó từ từ bám vào thanh đao làm thanh đao như được bao bọc bởi một làn khí đen, sát khí gia cố, tàn nhẫn đao pháp viên mãn, không nghĩ tới rằng khi Lê Hỏa bị uy hiếp đến mạng sống lại có thể sinh ra sát khí từ đó luyện thành tàn nhẫn đao pháp viên mãn, người bình thương phải giết cả trăm, ngàn người mới luyện thành được, Lê Hỏa lại bị uy hiếp đến mạng sông mới luyện thành, đúng là đời cái gì cũng có thể sảy ra.
Xa xa trên một ngọn đồi có một bóng người bị làn khí đen bao bọc đang quan sát trận chiến.
- không nghĩ tới ở đây lại có thể bắt gặp một tên trẻ măng như vậy mà đã có sát khí ngoài thân, mà hình như tên nhóc này cũng không giết quá nhiều người thì phải, mùi máu tinh trên người hắn không quá nặng, thú vị thú vị, không nghĩ tới tùy tiện đi dạo mà bắt gặp được điều thú vị như vậy, hắc hắc hắc.
Lê Hỏa dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn cương thi, chỉ thấy cương thi bây giờ cũng không quá ổn, cơ thể lung la lung nay, có thể làn khí độc vừa rồi đã làm cho cơ thể nó kiệt sức.
Lê Hỏa mặc kệ nó có mỏi mệt hay gì không, chân đạp hạc diệp bộ xông thẳng vào cương thi.
Cương thi thấy vậy liền huy trảo càn lại Lê Hỏa, một đạo tán ảnh màu đen được vung ra, chém bay đi cánh tay của cương thi, Lê Hỏa tiếp tục tiến lên, tay run run lên một đạo tán ảnh nữa được tung ra, cùng lúc đó cương thi cũng đưa ra một trảo.
Xoẹt, xoẹt
Cái đầu lâu của cương thi bay lên trời, thân của cương thi cũng ngã xuống đât, còn Lê Hỏa lúc này cũng gục xuống mang trên mình một vết trảo kéo dài.
Keng keng keng.
Lại như lần trước, thanh đao lại bị cản lại ở xương, các vế chém dù cho chém rách da thịt đi chăng nữa mà chưa thể phá vỡ xương cốt thì cũng vô dụng.
Cương thi gào thét giận dữ dùng hai cánh tay nện xuống người Lê Hỏa.
Lúc này gương mặt Lê Hỏa vẫn lạnh như băng, vẫn giữ cho mình được cái đầu lạnh, Lê Hỏa khai thác sự đặc chưng mà hạc diệp bộ mang lại, sự khéo léo cùng dẻo dai.
Trước khi hai cánh tay của cương thi nện xuống, cả cơ thể của Lê Hỏa đã xoay một vòng, một vòng này hoàn toàn lách ra khỏi phạm vi công kích của cương thi và luồn ra sau người của nó.
Ngay khi vừa ra sau lưng của cương thi, Lê Hỏa liền nắm tay vào, đấm một cú thật mạnh vào giữa lưng.
Ầm.
Một cú đấm cực mạnh va chạm lưng của cương thi, cương thi bây giờ giống như cái baot cát bị nện bay ra xa.
Nhìn cương thi bay ra xa như thế nhưng Lê Hỏa cũng chả hơn được bao nhiêu, dù cho có đấm mạnh như thế đi chăng nữa thì với sự phòng ngự trâu bò của cương thi cũng như muỗi đốt inox, còn nắm đấm của Lê Hỏa thì đau rát dù cho chưa gãy xương nhưng vẫn cực kì đau, nhưng Lê Hỏa mặc kệ, tiếp tục triển khai hạc diệp bộ truy đuổi cương thi.
Cương thi lung la lung lay đứng dậy nó gào thét chứng tỏ sự phẫn nộ của mình, nó vừa mới quay đầu lại thì thấy ngay một đạo hàn quang bổ vào người.
Phập.
Dù cho vết chém đó không gây được nhiều sát thương lên cương thi nhưng tiếp theo đạo hàn quang đó là hàng chục đạo hàn quang được chém ra, liên tiếp đẩy lui cương thi, nhiều như vậy đạo hàn quang thì cương thi cũng ăn không tiêu, liên tiếp các vết chém in sâu trên người của cương thi, bây giờ nhìn nó càng thêm kinh tởm.
Ầm.
Lê Hỏa chém một phát cuối cực kì mạnh vào cương thi đẩy nó bay ra xa, Lê Hỏa không buông tha cho nó, tiếp tục truy sát.
Cương thi đứng giậy gào thét giận giữ, nó há miệng ra, một luồn khói đen đang từ từ chàn ra từ cổ họng của nó.
Lê Hỏa đang truy đến thì thấy từ miệng của cương thi từ từ thoát ra một làn khói đén và ngửi thấy một mùi cực kì thối, như mùi xác thối vậy, dù không biết là cái gì nhưng Lê Hỏa vẫn tránh đi, cậu dùng hạc diệp bộ chạy trở về.
Đúng lúc này từ mồm của con cương thi bắn ra một làn khói đen theo sát Lê Hỏa, bất cứ vật sống gì mà làn khói đen đó đi qua đều chết hết.
Lê Hỏa thấy thế thì biến sắc, tiếp tục gia tăng tốc độ né tránh sự truy đuổi của làn khói độc, cũng may là làn khói đó chỉ phóng ra được một phạm vi rồi dừng lại và từ từ tan biến trong ánh sáng mặt trời.
Chưa kịp cho Lê Hỏa thơ phào nhẹ nhõm thì lại có một bóng người phi ra từ làn khói đó, nó dùng tay mình nện thẳng vào ngực Lê Hỏa.
Ầm.
Lê Hỏa chỉ cảm thất một nguồn sức mạnh cực kì to lớn truyền vào cơ thể, đẩy bay cậu ra xa, làm cho nội tạng bên trong nôn nao lên hết, một sự đau đớn tột độ từ ngực truyền lên trên não làm cho gương mặt Lê Hỏa phải nhăn lại.
Lê Hỏa từ từ đứng dậy, sờ sờ vào xương ngực của mình xác định không gãy cái nào thì mới thở phào một cái, nhưng ở ngực vẫn truyền đến cơn đau lại làm cho Lê Hỏa âm trầm, chưa từng có lúc nào mà Lê Hỏa cảm nhận được cái chết gần với mình như vậy, nếu như lúc nãy cương thi sử dụng trảo thay vào nắm đấm thì có Lê Hỏa đã chết hoặc là bị thương năng hơn, nghĩ như thế càng làm Lê Hỏa sợ hãi, càng sợ hãi Lê Hỏa càng muốn giết thứ đang làm mình sợ hãi, ở đây chính là cương thi, lúc này gương mặt Lê Hỏa đang cực kì lạnh buốt, lạnh như tảng băng nghìn năm vậy, xung quanh cơ thể của cậu có một luồn khí đen lạnh giá bao phủ, nguồn khí đen đó từ từ bám vào thanh đao làm thanh đao như được bao bọc bởi một làn khí đen, sát khí gia cố, tàn nhẫn đao pháp viên mãn, không nghĩ tới rằng khi Lê Hỏa bị uy hiếp đến mạng sống lại có thể sinh ra sát khí từ đó luyện thành tàn nhẫn đao pháp viên mãn, người bình thương phải giết cả trăm, ngàn người mới luyện thành được, Lê Hỏa lại bị uy hiếp đến mạng sông mới luyện thành, đúng là đời cái gì cũng có thể sảy ra.
Xa xa trên một ngọn đồi có một bóng người bị làn khí đen bao bọc đang quan sát trận chiến.
- không nghĩ tới ở đây lại có thể bắt gặp một tên trẻ măng như vậy mà đã có sát khí ngoài thân, mà hình như tên nhóc này cũng không giết quá nhiều người thì phải, mùi máu tinh trên người hắn không quá nặng, thú vị thú vị, không nghĩ tới tùy tiện đi dạo mà bắt gặp được điều thú vị như vậy, hắc hắc hắc.
Lê Hỏa dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn cương thi, chỉ thấy cương thi bây giờ cũng không quá ổn, cơ thể lung la lung nay, có thể làn khí độc vừa rồi đã làm cho cơ thể nó kiệt sức.
Lê Hỏa mặc kệ nó có mỏi mệt hay gì không, chân đạp hạc diệp bộ xông thẳng vào cương thi.
Cương thi thấy vậy liền huy trảo càn lại Lê Hỏa, một đạo tán ảnh màu đen được vung ra, chém bay đi cánh tay của cương thi, Lê Hỏa tiếp tục tiến lên, tay run run lên một đạo tán ảnh nữa được tung ra, cùng lúc đó cương thi cũng đưa ra một trảo.
Xoẹt, xoẹt
Cái đầu lâu của cương thi bay lên trời, thân của cương thi cũng ngã xuống đât, còn Lê Hỏa lúc này cũng gục xuống mang trên mình một vết trảo kéo dài.
Bình luận truyện