Ma Quỷ Lộ
Chương 48: Tẩy lễ
Lê Hỏa vẫn bình tĩnh kiên nhẫn suốt 2 giờ đồng hồ chỉ để kết hợp từng sợi chân khí một vào nhau, thật sự mà nói thì sự kiên nhẫn của Lê Hỏa đúng là hơn người, nếu là người bình thường thì họ đã đẩy nhanh quá trình liên kết các sợi chân khí lại chả hạn như kết hợp một lúc nhiều sợi chân khí với nhau, hoặc chưa kết hợp xong sợi chân khí này này thì đã kết hợp sợi chân khí khác... chính điều đó sẽ gây ra nhiều hậu quả không lương về sau, chả hạn như, các liên kết chân chân khí không ổn định, sau khi hình thành viên cầu chân khí thì sẽ sảy ra nhiều lỗi như tán loạn, không ổn đinh..., để khắc phục điều này là rất mất thời gian và một đống tiền vào đan dược.
Đến lúc mà Lê Hỏa kết hợp được sợi chân khí cuối cùng thì tổng thời gian đã là là 2 tiếng 37 phút, nhưng chưa xong, viên cầu chân khí của Lê Hỏa bây giờ chưa hẳn là viên cầu, nó rất méo mó vẹo vọ, và cũng khá to và loãng, Lê Hỏa cần định hình lại cùng áp súc nó vào cho đậm đặc, theo như lời của Sói sư thúc thì làm như vậy sẽ tọa căn cơ ôn định, về sau sẽ rất có lợi, Lê Hỏa dồn ép viên cầu từ mọi phía, cậu sử dụng tinh thần quan sát kĩ càng mọi chuyển biến của viên cầu, chỉ cần có sự sai sót là phải sửa lại ngay không thể để quá lâu.
Lê Hỏa vẫn từ từ, sử dụng tốc độ đồng đều để dồn nén viên cầu, không có lần nào nhanh hơn hay chậm hơn một nhịp cả, sự khống chế này hoàn toàn là do tinh thẩn của Lê Hỏa cẩn thận quan sát cùng khống chế lên chính vì vậy mà lượng tinh thần bị sụt giảm nhanh chóng, mồ hôi của Lê Hỏa chảy ra như mưa.
Viên cầu dần được áp súc, bây giờ thì nó chỉ bé bằng 1/5 lúc trước, nhìn nó rất đậm đặc và cứng rắn, không giống như trước là lỏng lẻo cùng loãng, lúc này cũng là lúc đến giới hạn của cậu, tinh thần lực của Lê Hỏa thì mệt mỏi, đan điền thì cảm giác hơi đau, lúc này thì cậu dừng lại, dù có cố tiếp thì cũng tự hại cơ thể mà thôi, Lê Hỏa dừng lại, để cho một viên cầu chân khí màu lam đậm lơ lửng tại đan điền," cuối cùng cũng đã xong, chỉ còn chờ chân khí tẩy lễ nữa mà thôi" Lê Hỏa thở phào nhẹ nhõm trong lòng, lúc này đột nhiên từ viên cầu đó nhả ra một nguồn chân khí mau lam đậm chảy gắp cơ thể, nó đi đến đâu là Lê Hỏa có cảm như bị thiêu cháy đến đó, lần thiêu cháy này khủng khiếp hơn nhiều lần lúc mà ăn hỏa linh chi 10,000 năm, nếu lần đó chỉ là cơn nóng khủng khiếp thì lần này không chỉ là nóng thôi đâu mà Lê Hỏa còn có cảm giác cơ thể đang bị ăn mòn từ bên trong, kết hợp cùng cái nóng như dung nham thì đúng là cực hình tra tấn, Lê Hỏa cắn răng chịu đựng, dù trong sách đã nói là lần tẩy lễ chân khí của Âm Hỏa Chân Khí Quyết là cực kì đau đớn và đã mô tả về cơn đáu ấy như thế nào, nhưng khi thật sự chải nghiệm Lê Hỏa thật sự là hãi hùng, nó quá đau đớn, không chỉ là mặt thể xác mà là cả tinh thần, nhưng Lê Hỏa vẫn phải nhịn vì lần tẩy lễ chân khí cực kì quan trọng, nó đang thanh tẩy thân thể, gương mặt của Lê Hỏa nhăn nhó vì đau, cơ thể co quắt lại, hàm răng cắn chặt vào nhau, bàn tay nắm chặt, cố gắng chụi đựng cơn đau này, lúc này cơ thể của Lê Hỏa đang bốc lên những làn khí đen, đấy chính là tạp chất, chất độc... những thứ có hại trong cơ thể đang bị Âm Hỏa Chân Khí thiêu đốt, chính vì lý do này mà Lê Hỏa mới chịu đau để tẩy lễ nếu không thì cậu đã buông long cho cơ thể rơi vào trạng thái chết lâm sàn để chấm dứt cơn đau tra tấn khủng khiếp này, mới lại sự tẩy lễ này chỉ diễn ra mỗi khi tiến gia lên một cảnh giới mới mà thôi, ngoài cái việc thanh lọc cơ thể, thiêu cháy tạp chất ra thì sự tẩy lễ từ Âm Hỏa Chân Khí cũng tôi luyện huyết nhục, xương cốt, nội tạng...trong cơ thể, bây giờ Lê Hỏa cảm thấy máu mình đang bị đun sôi, huyết nhục thì đang được nướng lên, xướng cốt nội tạng thì bị hầm, lần này giống như là cái lần ăn hỏa linh chi 10,000 năm chỉ có điều cường độ lớn hơn mà thôi.
Sự tẩy lễ này không phải chỉ có Âm Hỏa Chân Khí Quyết mới có mà là tất cả công pháp đều có, nhưng mội loại một khác, có loại công pháp thì lạnh giá như băng, có loại thì như được ngâm trong làn nước ấm...tùy loại thuộc tính cộng pháp và cấp bậc của nó, và dĩ nhiên là loại của Lê Hỏa vừa cao lại thuộc về hỏa lên mới cường mãnh, đau đớn như thế.
Cũng may là nó không kéo dài, khoảng mười phút là chấm dứt, nói đúng hơn là đột nhiên biến mất, tất cả lại trở về như thường, mười phút đau đớn không còn lại gì cả, Lê Hỏa gục ngay xuống giường do quá mệt mỏi, đôi mắt ảm đạm yếu đuối, hơi thở vội vàng gấp gáp, cứ như thế Lê Hỏa chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, khoảng 10 giờ Lê Hỏa mới thức dậy, cậu xuống giường vặn vẹo cơ thể.
- ha ha ha, chân khí cảnh , ha ha thiên tài tuyệt thế như ta chỉ cần 1 tháng rưỡi là đã có thể lên được, ta là thiên tài.
Lê Hỏa cười như một thằng điên, cái này thì không giống với tinh cách của Lê Hỏa cho lắm, tính cách của cậu phải là âm trầm, bình tĩnh, lạnh lùng mới đúng, lần này chỉ là do việc tẩy lễ mang đến cho cơ thể sự thoải mái cùng sinh lực dồi dào lên mới như vậy, cái câu mà Lê Hỏa tự nhận là thiên tài cũng không sai, nếu theo như một người có tư chất trung đẳng từ 4-6 vòng chăm chỉ tu luyện như Lê Hỏa thì mất khoảng từ 4 tháng cho đến 7 tháng để từ khí cảm lên được chân khí cảnh, còn những người có tư chất thượng đẳng từ 7-9 vòng thì mất khoảng 2 tháng- hai thắng rưỡi, trong khi đó cậu chỉ mất hơn một tháng rưỡi một chút là có thể lên chân khí cảnh mà không dùng ngoại vất thì đúng là thiên tài rồi, điều này cũng một phần là do Âm Hỏa linh thể của cậu quá phù hợp với Âm Hỏa Chân Khí Quyết, thứ hai là sự chăm chỉ cố gắng tu luyện và sự tu luyện hợp lý của cậu, lên việc tiến cấp mới nhanh như vậy.
Lê Hỏa không nhịn được chạy ra ngoài sân sau thử sức mạnh của mình, cậu hóa thành một cái bóng đén đến trước một cái cọc luyện tập, tốc độ của Lê Hỏa lại tăng rồi, Lê Hỏa đấm liên tục bằng man ngưu quyền kết hợp cùng chân khí vào cọc gỗ.
Ầm ầm ầm ầm.
Quyền ra mạnh mẽ như phong bạo, chấn động không khí xung quanh, Lê Hỏa đấm liến tiếp không ngừng nghỉ, đấm cho các mãnh gỗ vụn bay tư tung lên cả.
Đấm cho đến lúc Lê Hỏa kiệt sức mà nằm xuống thì cái cọc gỗ mới hỏng có gần một nửa, Lê Hỏa nhìn thế thì vui mừng, trước để làm như vậy thì Lê Hỏa phải mất 2 ngày, mỗi ngày đấm ba tiếng toàn lực man ngưu quyền thì mới có thể làm như thế được mà bây giờ Lê Hỏa chỉ cần 4 tiếng là đủ.
Cậu nằm nghỉ một lúc cho hôi phục lại thể lực, chân khí cùng cái đầu lạnh, Lê Hỏa đi ra tắm rửa sạch sẽ, và giặt quần áo, nói đúng hơn là dấm nước quần áo thì đúng hơn, chỉ cần dội qua nước là bộ quần áo đã sạch rồi.
Bây giờ Lê Hỏa đang tính kiếm một bộ luyện thể mới chứ bộ man ngư quyền giờ tác dụng luyện thể là rất thấp, Lê Hỏa cần một quyển luyện thể mới.
Lê Hỏa lại vác đao đi ra ngoài, lần này điểm đến của Lê Hỏa là Quỷ Thư Lầu, nơi tàng trữ các loại công pháp, phép thuật, võ công, những quyển sách về giải thích..., nơi này là nơi cực kì quan trọng của Quỷ Thần Tông nên mức bảo về rất cao, nghe Lý sư huynh giới thiệu thì nơi đó có vô vàn các cấm trận, những khối lỗ cùng quỷ vật bảo vệ.
Lý sư huynh cũng nói chỉ cần lên được Chân Khí Cảnh thì sẽ được tặng miễn phí một quyển võ học bất kì, lần này Lê Hỏa muốn đi để nhận một quyển luyện thể tốt tốt một chút.
Lê Hỏa lại đạp hạc diệp bộ chạy đi, hơn một tiếng thì Lê Hỏa đến trước một tòa nhà 4 tầng được xây dựng bằng gỗ đỏ, căn nhà này khá đớn giản không có nhiều sự tinh xảo như những kiến trúc mà Lê Hỏa đã từng gặp, nhưng có một thứ rất thu hút Lê Hỏa là hai pho tượng khỉ khổng lồ, Lê Hỏa khá quen loại này, đây chính là lục mao hầu hay khỉ mắt trắng ngoại trừ nó to hơn rất nhiều mà thôi, đôi tay rất to và dai, đôi chân cũng ngắn đi, Lê Hỏa cứ ngắm nhìn hai con khỉ này vẫn cảm thấy nó có gì đó là lạ, nhừng nhìn mãi vẩn chả giải thích được điều lạ gì, sau một thì Lê Hỏa cũng mặc kệ đi vào căn nhà lầu có treo biển Quỷ Thư Lâu.
Khi bước vào bên trong thì điều đầu tiên đập vào mắt cậu là một đống giá toàn sách là sách, ở đây cũng có một cai quầy đàng sau là một đứa trẻ đang ngủ trong nôi, đưa trẻ đó chỉ khoảng 3-5 tuổi, thân hình béo mập, gương mặt mũn mĩn hồng hào, cái miệng bé xíu, chiếc mũi nhỏ xinh, đôi mắt to tròn, mặc một chiếc yến đỏ thật là đáng yêu, nhưng Lê Hỏa lại không cảm thấy thế, khí thế của đưa bé này quá mạnh, mạnh hơn cả Ngọc chủ phong, Lê Hỏa không dám chậm chễ cúi người chào.
- kính chào tiền bối, vẫn bỗi là đệ tử mới tiến gia chân khí cảnh, hôm nay đến đây là để nhận võ học được ban.
Đưa bé mở mắt ra, một đôi măt màu đỏ tươi thật mê người, nhưng nó lại tỏa ra vô tận uy áp làm Lê Hỏa không nhịn được một chân phải đạp về sau chống chụi, Lê Hỏa cảm giác như cơ thể mình đang bị một lực đẩy vô hình đẩy về sau, nhưng chỉ vài giây là hết, như thế vũng đủ làm Lê Hỏa đổi mồi hôi lạnh ướt lưng áo.
- vào đi.
Gióng nói thanh thót đang yêu từ đưa bé đó vang ra, Lê Hỏa nghe vậy thì cúi đầu chào rồi đi vào ngay, cậu đã không thấy được đôi mắt đó lóe lên sự thú vị rồi nhắm vào.
Khi vào bên trong chọn sách thì Lê Hỏa choáng rồi, cái gì mà loạn phong kiếm pháp, hoa đào trâm pháp, mưa vũ thương pháp, liên hoàn thất trảm đao pháp, loạn đấu quyền pháp, toái thạch chưởng, sắt thép cước pháp , phong vân bộ... đủ loại võ công, từ thấp đến cao, ở mỗi quyển đều được định giá bằng điểm công hiến dao động từ 100-500, làm Lê Hỏa loạn hết cả mắt lên
Đến lúc mà Lê Hỏa kết hợp được sợi chân khí cuối cùng thì tổng thời gian đã là là 2 tiếng 37 phút, nhưng chưa xong, viên cầu chân khí của Lê Hỏa bây giờ chưa hẳn là viên cầu, nó rất méo mó vẹo vọ, và cũng khá to và loãng, Lê Hỏa cần định hình lại cùng áp súc nó vào cho đậm đặc, theo như lời của Sói sư thúc thì làm như vậy sẽ tọa căn cơ ôn định, về sau sẽ rất có lợi, Lê Hỏa dồn ép viên cầu từ mọi phía, cậu sử dụng tinh thần quan sát kĩ càng mọi chuyển biến của viên cầu, chỉ cần có sự sai sót là phải sửa lại ngay không thể để quá lâu.
Lê Hỏa vẫn từ từ, sử dụng tốc độ đồng đều để dồn nén viên cầu, không có lần nào nhanh hơn hay chậm hơn một nhịp cả, sự khống chế này hoàn toàn là do tinh thẩn của Lê Hỏa cẩn thận quan sát cùng khống chế lên chính vì vậy mà lượng tinh thần bị sụt giảm nhanh chóng, mồ hôi của Lê Hỏa chảy ra như mưa.
Viên cầu dần được áp súc, bây giờ thì nó chỉ bé bằng 1/5 lúc trước, nhìn nó rất đậm đặc và cứng rắn, không giống như trước là lỏng lẻo cùng loãng, lúc này cũng là lúc đến giới hạn của cậu, tinh thần lực của Lê Hỏa thì mệt mỏi, đan điền thì cảm giác hơi đau, lúc này thì cậu dừng lại, dù có cố tiếp thì cũng tự hại cơ thể mà thôi, Lê Hỏa dừng lại, để cho một viên cầu chân khí màu lam đậm lơ lửng tại đan điền," cuối cùng cũng đã xong, chỉ còn chờ chân khí tẩy lễ nữa mà thôi" Lê Hỏa thở phào nhẹ nhõm trong lòng, lúc này đột nhiên từ viên cầu đó nhả ra một nguồn chân khí mau lam đậm chảy gắp cơ thể, nó đi đến đâu là Lê Hỏa có cảm như bị thiêu cháy đến đó, lần thiêu cháy này khủng khiếp hơn nhiều lần lúc mà ăn hỏa linh chi 10,000 năm, nếu lần đó chỉ là cơn nóng khủng khiếp thì lần này không chỉ là nóng thôi đâu mà Lê Hỏa còn có cảm giác cơ thể đang bị ăn mòn từ bên trong, kết hợp cùng cái nóng như dung nham thì đúng là cực hình tra tấn, Lê Hỏa cắn răng chịu đựng, dù trong sách đã nói là lần tẩy lễ chân khí của Âm Hỏa Chân Khí Quyết là cực kì đau đớn và đã mô tả về cơn đáu ấy như thế nào, nhưng khi thật sự chải nghiệm Lê Hỏa thật sự là hãi hùng, nó quá đau đớn, không chỉ là mặt thể xác mà là cả tinh thần, nhưng Lê Hỏa vẫn phải nhịn vì lần tẩy lễ chân khí cực kì quan trọng, nó đang thanh tẩy thân thể, gương mặt của Lê Hỏa nhăn nhó vì đau, cơ thể co quắt lại, hàm răng cắn chặt vào nhau, bàn tay nắm chặt, cố gắng chụi đựng cơn đau này, lúc này cơ thể của Lê Hỏa đang bốc lên những làn khí đen, đấy chính là tạp chất, chất độc... những thứ có hại trong cơ thể đang bị Âm Hỏa Chân Khí thiêu đốt, chính vì lý do này mà Lê Hỏa mới chịu đau để tẩy lễ nếu không thì cậu đã buông long cho cơ thể rơi vào trạng thái chết lâm sàn để chấm dứt cơn đau tra tấn khủng khiếp này, mới lại sự tẩy lễ này chỉ diễn ra mỗi khi tiến gia lên một cảnh giới mới mà thôi, ngoài cái việc thanh lọc cơ thể, thiêu cháy tạp chất ra thì sự tẩy lễ từ Âm Hỏa Chân Khí cũng tôi luyện huyết nhục, xương cốt, nội tạng...trong cơ thể, bây giờ Lê Hỏa cảm thấy máu mình đang bị đun sôi, huyết nhục thì đang được nướng lên, xướng cốt nội tạng thì bị hầm, lần này giống như là cái lần ăn hỏa linh chi 10,000 năm chỉ có điều cường độ lớn hơn mà thôi.
Sự tẩy lễ này không phải chỉ có Âm Hỏa Chân Khí Quyết mới có mà là tất cả công pháp đều có, nhưng mội loại một khác, có loại công pháp thì lạnh giá như băng, có loại thì như được ngâm trong làn nước ấm...tùy loại thuộc tính cộng pháp và cấp bậc của nó, và dĩ nhiên là loại của Lê Hỏa vừa cao lại thuộc về hỏa lên mới cường mãnh, đau đớn như thế.
Cũng may là nó không kéo dài, khoảng mười phút là chấm dứt, nói đúng hơn là đột nhiên biến mất, tất cả lại trở về như thường, mười phút đau đớn không còn lại gì cả, Lê Hỏa gục ngay xuống giường do quá mệt mỏi, đôi mắt ảm đạm yếu đuối, hơi thở vội vàng gấp gáp, cứ như thế Lê Hỏa chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, khoảng 10 giờ Lê Hỏa mới thức dậy, cậu xuống giường vặn vẹo cơ thể.
- ha ha ha, chân khí cảnh , ha ha thiên tài tuyệt thế như ta chỉ cần 1 tháng rưỡi là đã có thể lên được, ta là thiên tài.
Lê Hỏa cười như một thằng điên, cái này thì không giống với tinh cách của Lê Hỏa cho lắm, tính cách của cậu phải là âm trầm, bình tĩnh, lạnh lùng mới đúng, lần này chỉ là do việc tẩy lễ mang đến cho cơ thể sự thoải mái cùng sinh lực dồi dào lên mới như vậy, cái câu mà Lê Hỏa tự nhận là thiên tài cũng không sai, nếu theo như một người có tư chất trung đẳng từ 4-6 vòng chăm chỉ tu luyện như Lê Hỏa thì mất khoảng từ 4 tháng cho đến 7 tháng để từ khí cảm lên được chân khí cảnh, còn những người có tư chất thượng đẳng từ 7-9 vòng thì mất khoảng 2 tháng- hai thắng rưỡi, trong khi đó cậu chỉ mất hơn một tháng rưỡi một chút là có thể lên chân khí cảnh mà không dùng ngoại vất thì đúng là thiên tài rồi, điều này cũng một phần là do Âm Hỏa linh thể của cậu quá phù hợp với Âm Hỏa Chân Khí Quyết, thứ hai là sự chăm chỉ cố gắng tu luyện và sự tu luyện hợp lý của cậu, lên việc tiến cấp mới nhanh như vậy.
Lê Hỏa không nhịn được chạy ra ngoài sân sau thử sức mạnh của mình, cậu hóa thành một cái bóng đén đến trước một cái cọc luyện tập, tốc độ của Lê Hỏa lại tăng rồi, Lê Hỏa đấm liên tục bằng man ngưu quyền kết hợp cùng chân khí vào cọc gỗ.
Ầm ầm ầm ầm.
Quyền ra mạnh mẽ như phong bạo, chấn động không khí xung quanh, Lê Hỏa đấm liến tiếp không ngừng nghỉ, đấm cho các mãnh gỗ vụn bay tư tung lên cả.
Đấm cho đến lúc Lê Hỏa kiệt sức mà nằm xuống thì cái cọc gỗ mới hỏng có gần một nửa, Lê Hỏa nhìn thế thì vui mừng, trước để làm như vậy thì Lê Hỏa phải mất 2 ngày, mỗi ngày đấm ba tiếng toàn lực man ngưu quyền thì mới có thể làm như thế được mà bây giờ Lê Hỏa chỉ cần 4 tiếng là đủ.
Cậu nằm nghỉ một lúc cho hôi phục lại thể lực, chân khí cùng cái đầu lạnh, Lê Hỏa đi ra tắm rửa sạch sẽ, và giặt quần áo, nói đúng hơn là dấm nước quần áo thì đúng hơn, chỉ cần dội qua nước là bộ quần áo đã sạch rồi.
Bây giờ Lê Hỏa đang tính kiếm một bộ luyện thể mới chứ bộ man ngư quyền giờ tác dụng luyện thể là rất thấp, Lê Hỏa cần một quyển luyện thể mới.
Lê Hỏa lại vác đao đi ra ngoài, lần này điểm đến của Lê Hỏa là Quỷ Thư Lầu, nơi tàng trữ các loại công pháp, phép thuật, võ công, những quyển sách về giải thích..., nơi này là nơi cực kì quan trọng của Quỷ Thần Tông nên mức bảo về rất cao, nghe Lý sư huynh giới thiệu thì nơi đó có vô vàn các cấm trận, những khối lỗ cùng quỷ vật bảo vệ.
Lý sư huynh cũng nói chỉ cần lên được Chân Khí Cảnh thì sẽ được tặng miễn phí một quyển võ học bất kì, lần này Lê Hỏa muốn đi để nhận một quyển luyện thể tốt tốt một chút.
Lê Hỏa lại đạp hạc diệp bộ chạy đi, hơn một tiếng thì Lê Hỏa đến trước một tòa nhà 4 tầng được xây dựng bằng gỗ đỏ, căn nhà này khá đớn giản không có nhiều sự tinh xảo như những kiến trúc mà Lê Hỏa đã từng gặp, nhưng có một thứ rất thu hút Lê Hỏa là hai pho tượng khỉ khổng lồ, Lê Hỏa khá quen loại này, đây chính là lục mao hầu hay khỉ mắt trắng ngoại trừ nó to hơn rất nhiều mà thôi, đôi tay rất to và dai, đôi chân cũng ngắn đi, Lê Hỏa cứ ngắm nhìn hai con khỉ này vẫn cảm thấy nó có gì đó là lạ, nhừng nhìn mãi vẩn chả giải thích được điều lạ gì, sau một thì Lê Hỏa cũng mặc kệ đi vào căn nhà lầu có treo biển Quỷ Thư Lâu.
Khi bước vào bên trong thì điều đầu tiên đập vào mắt cậu là một đống giá toàn sách là sách, ở đây cũng có một cai quầy đàng sau là một đứa trẻ đang ngủ trong nôi, đưa trẻ đó chỉ khoảng 3-5 tuổi, thân hình béo mập, gương mặt mũn mĩn hồng hào, cái miệng bé xíu, chiếc mũi nhỏ xinh, đôi mắt to tròn, mặc một chiếc yến đỏ thật là đáng yêu, nhưng Lê Hỏa lại không cảm thấy thế, khí thế của đưa bé này quá mạnh, mạnh hơn cả Ngọc chủ phong, Lê Hỏa không dám chậm chễ cúi người chào.
- kính chào tiền bối, vẫn bỗi là đệ tử mới tiến gia chân khí cảnh, hôm nay đến đây là để nhận võ học được ban.
Đưa bé mở mắt ra, một đôi măt màu đỏ tươi thật mê người, nhưng nó lại tỏa ra vô tận uy áp làm Lê Hỏa không nhịn được một chân phải đạp về sau chống chụi, Lê Hỏa cảm giác như cơ thể mình đang bị một lực đẩy vô hình đẩy về sau, nhưng chỉ vài giây là hết, như thế vũng đủ làm Lê Hỏa đổi mồi hôi lạnh ướt lưng áo.
- vào đi.
Gióng nói thanh thót đang yêu từ đưa bé đó vang ra, Lê Hỏa nghe vậy thì cúi đầu chào rồi đi vào ngay, cậu đã không thấy được đôi mắt đó lóe lên sự thú vị rồi nhắm vào.
Khi vào bên trong chọn sách thì Lê Hỏa choáng rồi, cái gì mà loạn phong kiếm pháp, hoa đào trâm pháp, mưa vũ thương pháp, liên hoàn thất trảm đao pháp, loạn đấu quyền pháp, toái thạch chưởng, sắt thép cước pháp , phong vân bộ... đủ loại võ công, từ thấp đến cao, ở mỗi quyển đều được định giá bằng điểm công hiến dao động từ 100-500, làm Lê Hỏa loạn hết cả mắt lên
Bình luận truyện