Ma Quỷ Lộ

Chương 87: Mài đao



Lê Hỏa cứ đi loanh quanh trong chốn đổ nát hoang tàn này cũng được hơn hai tiếng rồi mà chưa nhặt được bất kì đồ gì, điều này cũng hợp lý thôi, vùng này đã bị quét đi quét lại hàng trăm lần rồi thì còn sót lại cái gì mà để cho Lê Hỏa nhặt, mới lại Lê Hỏa cũng không quá chú tâm vào việc đi tìm kiếm đồ đặc, có hứng thì may ra Lê Hỏa mới vào một căn nhà nào đó tìm tòi đôi chút không thấy gì thi lại đi tiếp, có thể trên đương Lê Hỏa không nhặt được đồ gì dùng được nhưng mà cậu lại phát hiện một ít thứ thú vị, đầu tiên Lê Hỏa phát hiện ra rất nhiều xác chết ở đây, có cái thì chỉ còn là bộ xương, có cái thì mới bị thối rữa chưa lâu, các xác chết nằm dải rác ở dọc đường đi của Lê Hỏa, cái thì lộ thiên, cái thì bị gạch vụn đè lên, cái thì bị mất bộ phận thậm chí là cụt nửa người hay bị xé tan tắc, điều này làm cho Lê Hỏa cảm thấy khá là thu vị, bên dưới này vẫn nguy hiểm hơn Lê Hỏa nghĩ.

Điều thú vị thứ hai là Lê Hỏa phát hiện ra là có yêu thú dưới này, dọc đường đi Lê Hỏa phát hiện ra vài con dơi, vài con chuột, vài con chó tất cả đều là yêu thú bất nhập cấp, lúc mà Lê Hỏa phát hiện thì đa phần là bọn nó đang ăn xác thối, điều này làm Lê Hỏa cảm thấy khá kì lạ, trong đầu cậu lóe lên suy nghĩ : ở bên dưới này cũng có yêu thú sao ?" , nhưng khi suy nghĩ lại thì Lê Hỏa lại thấy điều đó khá là hợp lý, bên dưới này nguyên khí không phải là thiếu khuyết quá mức, độ nộng đậm khá đặc, hơn nhều ở nhà của Thiên Hoàng, bên dưới này lại có rất nhiều xác chết của tu sĩ một món ngon bổ dưỡng đối với yêu thú, nên những con yêu thú cấp thấp thâm nhập vào đây tu luyện là có khả năng lớn, chưa kể đến việc có những con yêu thú thoát ra từ những tu sĩ đã chết, nhưng nghĩ thì nghĩ Lê Hỏa lại tiếp tục đi tiếp, cậu cứ đi lung tung lên mà không sợ lạc, dù sao Lê Hỏa cũng có bản đồ mà.

Lê Hỏa đang đi lung tung không có mục đích thì đột nhiên trước mặt cậu hiện ra một ngôi nhà bé được làm hoàn toàn bằng gỗ màu tím với kiểu cách đơn giản, cái này làm Lê Hỏa cảm thấy rất hiếu kì, mấy tiếng nay Lê Hỏa toàn gặp các kiến trúc làm bằng đá là chủ yêu, các kiến trúc bằng gỗ là rất hiếm, Lê Hỏa hiếu kì mở cửa bước vào bên trong.

Bên trong khá rộng, đước xây rất nhiều cái kệ đựng hàng bằng gỗ, Lê Hỏa liếc nhìn xung quanh, rới dưới đất một đống chai lọ, trên kệ cũng có ít nhiều các chai lọ đổ xuống, rơi ra toàn những chùm bột màu đen, Lê Hỏa nhíu mày bên trong này mùi quá hắc mũi, rất khó ngửi, Lê Hỏa bước vào bên trong, nếu Lê Hỏa đoán không nhầm thì nơi này là một nơi trữ hàng đan dược, nhưng mà nhìn qua thì có vẻ như nó đã bị đào bới rất kĩ thì phải, mấy đồ dùng được đã bị mang hết đi, để lại toàn đống đan dược đã quá hạn bị phân hủy.

Lê Hỏa đi lung tung, lập một số chai lọ còn có lắp lên xem, nhưng bên trong toàn đồ bỏ đi, sau một hồi tìm kiếm không có kết quả, Lê Hỏa thất vọng tính rời đi thì đột nhiên, cậu có cảm giác bị theo dõi, Lê Hỏa nhíu mày, nhưng rất nhanh cậu trở lại bình thường, Lê Hỏa đổi ý không muốn đi, cậu ở lại giả vờ đi tìm xung quanh, cậu cố để lộ ra một số sơ hở nhưng mà tên kia vẫn chưa chịu lò mặt ra ngoài.

Lê Hỏa vẫn kiên nhẫn đi tìm từng chút một thật kĩ lưỡng, nhưng mà cậu vẫn chả tìm được đồ gì dùng được, và tên dấu mặt kia vẫn theo dõi cậu làm Lê Hỏa rất khó chịu, mặc dù không tìm được thứ gì dùng được nhưng Lê Hỏa lại tìm một số điều thú vị, cậu phát hiện một số vết máu đã khô trên sàn nhà, các cái kệ, nhưng mà những vết máu đó rất nhỏ bé và khó phát hiện, nhưng do Lê Hỏa tìm kiếm kĩ lưỡng lên mới tìm được những vết máu đó, điều đó càng củng cố cho việc Lê Hỏa có người đang theo dõi.

Trong lúc Lê Hỏa tìm kiếm ở cái kệ cuối cùng thì đột nhiên cậu cảm nhận được một sự nguy hiểm đang lao đến, Lê Hỏa nở nụ cười tà ác, cậu quay người, tay rút đao quét một vòng tròn ' keng ' một tiếng kim loại vang lên, thanh đao của Lê Hỏa hất bay một thanh kiếm dài mà hẹp có một mũi kiếm hình đuôi giọt nước rất nhọn, ngay lập tức tay trái của Lê Hỏa giơ lên, từ ngón trỏ hình thành một viên cầu hình elíp bắn thẳng vào bóng đen trước mặt Lê Hỏa.

' phập ' viên đạn chân khí tốc độ bay quá bóng đen đó không kịp phản ứng bị bắn chúng ngay phần vai, chưa kịp phản ứng trước cơn đau chuyền tới não thì Lê Hỏa đã xông lên, bổ thẳng thanh đao vào mặt hắn, tên đó khoảng sợ, giơ kiếm lên đỡ, ' keng ' một sức mạnh cực lớn truyền qua thanh kiếm làm tay hắn tê rần, run run mất kiểm xoát, nhưng chân hắn thì không, tên đó nhanh chóng nhảy lùi về phía sau, kéo dài khoảng cách giữa hai người.

Lê Hỏa không truy đuổi mà đứng lại chống đao xuống đất, nhìn thật kĩ kẻ trước mặt, kẻ vừa tấn công Lê Hỏa là một người đàn ông tuổi đã tứ tuần, mặc một bộ quần áo màu đen hòa nhập với bóng tối xung quanh, Lê Hỏa hiếu kì quan sát hắn, khí tức của tên này rất nội liễm, gần như là không toát ra, chính vì điều này nên hắn mới có thể che dấu được các giác quan siêu nhạy Lê Hỏa mà theo dõi cậu, Lê Hỏa chăm chú đánh giá về tên áo đen, do hắn ta đã ẩn lấp khí huyết rất tốt lên lê Hỏa không nhìn ra được cảnh giới của hắn, sự ẩn lấp khí huyết này có thể bắt nguồn từ một loại võ công hay công pháp đặc thù nào đó.

Lê Hỏa cảm thấy không còn gì để xem nữa thì cậu vác đao lên tiếp tục tấn công, tên mặc áo đen đã thoát khỏi trạng thái tê tay, và tâm tĩnh đã bình tĩnh lại, hắn ta vẫn tự tin có thể giết được Lê Hỏa kể cả đã biết Lê Hỏa có một sức lức rất lớn.

Lê Hỏa vung đao chém mạnh về phía tên áo đen, tên ao đen không hoảng, hắn ta từ từ lách người né đường đao của Lê Hỏa, cùng lúc đó hắn ta dùng một góc không tưởng, đâm kiếm theo một đường song song với thân đao đi lên, chỉ thẳng vào đầu Lê Hỏa.

Lê Hỏa nhíu mày né đầu ra tránh mũi kiếm rồi nhảy lùi về sau, tên này khó chơi hơn cậu tưởng rất nhiều.

Tên ao đen thấy Lê Hỏa lùi thì ngay lập tức đuổi theo, chém ra những đường kiếm rất nhanh, tạo thành một cái lười hàn quang bao phủ Lê Hỏa.

Lê Hỏa thấy vậy không khoảng, cậu cũng vung đao ra những đường chém tốc độ, hàn quang nhiều đến khiếp người, giói rít gào liên tục, tốc độ ra đao của Lê Hỏa nhanh đến nỗi mắt thường chỉ thấy được các bóng mờ.

Kiếm đao va chạm phát ra những tiếng ' cheng cheng cheng ..., liên tục, dù cho tên áo đen có chém đường nào hay tăng nhanh tốc độ chém nhanh đến mức nào đi chăng nữa cũng không thể chém được Lê Hỏa, mọi nhát chém của hắn đều bị Lê Hỏa chặn dễ dàng như bị trêu đùa.

Dù đã chuẩn bị nhưng tên đó vẫn khó mà thừa nhận được sức mạnh chuyền về sau mỗi cú chém, hắn ta phải cắn răng mà chống đỡ ( nếu thằng này mà biết Lê Hỏa mới chỉ dùng sức mạnh thể chất mà chưa dùng đến chân khí thì chắc tức ọc máu mà chết.

Giao chiêu được khoảng 10 giây với khoảng một trăm lần va chạm, hắn ta không thể thừa nhận được sức mạnh chuyền về nữa, tên áo đén lùi về sau né hết các đường đao của Lê Hỏa, ngay khi vừa lùi về, hắn ta liền đấm kiếm ra, đột nhiên cả thanh kiếm dài ra, nói đúng hơn là cả thanh kiếm được bọc thêm một lớp ánh sáng xám và từ phần mũi kiếm được kéo dài ra bằng một cột sáng có hình mũi nhọn ở đỉnh ý như thanh kiếm thanh kiếm ánh sáng đâm xuyên qua các đường đao, chí vào tim Lê Hỏa.

Lê Hỏa đứng im bất động chịu đựng, tên kia thấy vậy thì vui mừng, tương rằng thanh kiếm sẽ đâm xuyên qua trái tim Lê Hỏa thì bất ngờ một bàn tay trần nắm chặt lấy phần đầu kiếm cững ép thanh kiếm dừng lại, trong chỉ cách tim Lê Hỏa vài cm, lúc này một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

- không đùa nữa, chán rồi.

Tên kia khoảng sợ nhìn Lê Hỏa nói .

- sao ngươi lại....

Tên đó chưa kịp nói hết câu thì một đạo hàn quang lóe qua cổ của hắn, cái đầu với vẻ mặt không thể tin bay lên trời rồi rơi xuống đất lăn vòng vòng, từ phần cổ bắn tung tóe ra máu đỏ, thân xác không đầu gục xuống, máu đỏ chảy nhuộm một vùng, thanh kiếm mất đi chân khí duy trì lên cũng trở về hình dạng cũ rỡi xuống đất.

Trần vừa rồi Lê Hỏa đánh chủ yếu là thử đao mà thôi, chư qua vài lần giao chiêu thì Lê Hỏa xác định tên này mới chỉ thuộc về chân khí ngoại phóng một thời gian, đến cả việc dùng chân khí kích hoạt pháp khí cùng cần phải mất một thời gian, luyện thể thì chắc tầm khoảng luyện thể bát trọng huyết giang lên Lê Hỏa mới chọn hắn làm đá mài đao.

Lê Hỏa cúi xuống lục xoát thì lấy được vài lá không gian bùa hạ phẩm, sau khi xác định là đã không còn gì nữa thì Lê Hỏa nhanh chóng rời đi, mùi máu tanh nặng thế này sẽ hút đến không ít linh cẩu đâu, trước khi đi Lê Hỏa không quen mang theo thanh kiếm rơi dưới đất rồi.

Lê Hỏa đi tìm ra một ngôi nhà gần đó vào để kểm kế đồ, lần này Lê Hỏa lấy đến bốn tờ không gian phù nhưng kiếm cũng không được nhiều, được hơn sau trăm nguyên thạch, mưới mấy lọ đan dược luyện thể, luyện khí, một chút đan dược chữa thương, một vài pháp khí hạ phẩm, có mỗi thanh kiếm của tên kia là trung phẩm, cậu cùng kiếm được vài quyển vỏ học nhưng toàn mấy quyển cấp một cấp hai, Lê Hỏa chỉ đọc lướt qua rồi vứt sang một bên, Lê Hỏa cũng lấy được vài cái ngọc giản ghi loại công pháp tu luyện nhưng toàn là cấp thấp lên Lê Hỏa đọc lướt qua cũng vứt sang một bên.

Thứ làm cho Lê Hỏa cảm giác thú vị nhất là một cái ngọc giản ghi " bất động ẩn khí công' , một loại pháp thuật đơn giản hóa giống như chân khí đạn mà Lê Hỏa luyện, loại pháp thuật này có thể giúp cho người luyện ẩn hết mọi khí huyết thoát ra ngoài, bằng cách khống chế chân khí bao bọc những đường khí huyết thoát ra từ đó tránh được sự dò sét của tu sĩ dưới khí cương cảnh, nhưng với một điều kiện là khi thi triển phải đứng im như tượng, nếu mà cử động khí huyết sẽ lưu chuyện mà không được thoát ra sẽ gây hại cho cơ thể và không được để chân khí thoát ra ngoài, nếu không khí huyết cũng sẽ thoát ra

Lê Hỏa đọc một lúc rồi cũng vứt sang một bên, cái này vô bổ đối với Lê Hỏa, cậu không giảnh đi luyện cái loại pháp thuật này, Lê Hỏa nhặt nốt đống đồ còn lại nhưng mà toàn đồ lặt vặt, Lê Hỏa thú hết vào túi trữ vật rồi đứng dậy đi tiếp.

( ps: tác giả thẳng tay viết cầu like các độc giả, không nhìn vào số lượng like tác giả rất nản lòng.)

-------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện