Ma Thần Thiên Quân

Chương 10: Ma đạo



Lại có một nhánh quân tiến đến, đứng đầu cũng là Thần cảnh lục trọng thiên. Xem ra mấy thế lực kia cũng là dốc hầu hết lực lượng ah, Thần cảnh lục trọng thiên đã là tối đỉnh của bọn hắn.

“Om xòm như vậy! Hai ngươi cũng chưa có tư cách này!”. Vũ Chu Vân bá đạo nói ra xong trực tiếp xuất thủ đánh thành một đoàn với hai tên kia vậy mà còn chiếm chút thượng phong

“Điều này sao có thể? Ngươi sao có thể cường đại như vậy?”. Đoàn Thanh Tùng cùng Trần Vạn Niên càng đánh càng hoảng sợ, bọn hắn vậy mà không thể áp lại Vũ Chu Vân! Vũ Chu Vân chỉ là hậu bối của bọn hắn mà thôi.

“Hừ! Không có gì là không có khả năng”. Vũ Chu Vân hừ lạnh nói. “Ngày Vũ gia ta trở về tất diệt các ngươi toàn gia”. Vũ Chu Vân lạnh lùng nói.

“Ha ha, ngày đó không có khả năng ah”. Một giọng nói truyền đến mang theo uy áp đáng sợ. Người tới là một vị Thần chủ

“Thiên Vân lão tổ? Ngươi vậy mà cũng tham gia vây quét Vũ gia ta, Ha ha, Tốt một cái Thiên Vân tông ah”. Vũ Chu Vân hoảng nhiên nói, hắn lúc này có thể áp chế ba vị Thần cảnh lục trọng thiên nhưng gặp phải một vị Thần chủ hắn chỉ có thể chạy mà thôi! Nhìn về phía tộc nhân đang đào tẩu, hắn cắn răng: “Đã vậy thì chiến đi! Để ta thưởng thức một chút thủ đoạn của Thiên Vân lão tổ ngươi’.

“Ha ha, như ngươi mong muốn! Thiên tàn vân phi! Đi!”. Thiên Vân lão tổ đã ra chiêu.

Trong lúc Vũ gia nữ ấu đang bị truy sát, phạm vi thư đồ quán vẫn chưa có đại chiến xảy ra, cũng có ít người đến đây lập tức bị mấy vị Vũ gia Thần cảnh diệt sát. Lúc này có bảy người đang đứng, bốn vị trung niên cùng ba tên hài tử, bọn hắn đang nhìn một đứa trẻ năm sáu tuổi đang ngồi. Hắn đã ngồi như vậy gần ba canh giờ câu thông với vị nào đó dưới lòng đất.

Sau khi phá vỡ cấm chế cùng mắt trận, Vũ Thiên Quân vận dụng thông thiên nhân cũng để cho nguyên hồn xuất khiếu nhằm câu thông với vị đại năng mà hắn từng cảm ứng được. Lúc này hắn chỉ nhìn thấy một màu đen như mực, hồi lâu, hắn cuối cùng cũng nghe được một tiếng thởi dài...

“Huhhhh.... Ngươi cuối cùng đã đến...”. Một tiếng nói già nua vang lên.

“Hả? Tiền bối ngài biết ta sao?”. Vũ Thiên Quân ngạc nhiên hỏi

“Ha ha, nếu không phải ta cố ý để ngươi biết ngươi lúc này đạo hạnh làm sao có thể thấy ta..”. Giọng nói già nua thí vị nói.

“Há? Ngài sao phải như vậy ah?”. Vũ Thiên Quân khó hiểu nói.

“Ta cảm ứng được khí tức đồng nguyên trên người ngươi ah....”. Giọng nói già nua vang lên đầy vẻ tang thương

“Đồng nguyên? Là gì ah?”. Vũ Thiên Quân lại hỏi

“Ma khí! Tuy rằng rất mỏng nhưng tinh khiết vô cùng...”. Giọng nói già nua vang lên.

“Ma khí?!? Ta làm sao lại có ma khí?”. Vũ Thiên Quân hoảng sợ nói ra, hắn làm sao lại có ma khí. Đó là đắc trăng của ma tu cùng Ma tộc ah

“Ha ha, điều này có lẽ phải xem bản thể của ngươi ah...”. Giọng nói lại vang lên

Bỗng Vũ Thiên Quân cảm giác lung lay thì giật mình hoảng sợ, hắn nguyên hồn cùng linh hồn vậy mà trở về cơ thể, hắn dám khẳng định người này so với Thần tôn chắc chắn cường hơn rất nhiều ah. Nghĩ tới đây hắn ánh mắt sáng lên, vội nói

“Tiền bối! Ta tìm ngươi để cầu ngài giúp ah’. Vũ Thiên Quân vội vàng nói. Bọn người Vũ gia đời thứ ba cùng Vũ Thiên Nguyên thấy Vũ Thiên Quân bỗng nhiên tỉnh lại sau đó hô to thì giật mình không thôi.

“Đối phó với mấy tên Thần tôn tiểu tu sĩ sao?”. Giọng nói già nua vang lên. “Lúc này ta không làm được... Di?!?”. Một bóng đen bỗng nhiên hư không xuất hiện trước mắt bọn người Vũ gia làm cho bốn tên Vũ gia Thần cảnh suýt nữa xuất thủ nhưng nghe hắn nói thì ngừng lại, xem ra đây là đại nhân vật bị phong ấn phía dưới Ma Thần sơn ah.

“Ma khí, ngươi là ma tộc?” Tam gia gia bọn người giật mình nói

“Ngươi tại sao lại không làm được? Ngươi mạnh hơn bọn hắn ah...”. Vũ Thiên Quân vội vàng nói mà không để ý dị trạng của bóng đen. Hắn đang nhìn chằm chằm vào Vũ Thiên Nguyên ah.

“Điều này sao có thể? Ngũ hành hỗn độn thánh thể?”. Loại thể chất này sao có thể tồn tại. Hắn khiếp sợ nói ra. “Hả? Thái cổ ma mạch, không trách ta cảm thấy đồng nguyên, ha ha, Thái cổ ma mạch, ta đã có truyền thừa, oa ha ha ha...”. Bóng đen như điên dại cười lên đột nhiên lại im bặt. “Đây là cái gì? Thần mạch bản nguyên? Cửu khiếu nguyên anh? Điều này sao có thể?”. Người này giật mình liên tục, Thiên phượng thể bị hắn trực tiếp bỏ qua ah.

“Tiên bối, người làm sao mới có thể giúp ta...”. Vũ Thiên Quân vọi vang nói, hắn lúc này cũng không rảnh để ý cái gì Ngũ hành hỗn độn thánh thể hay Thái cổ ma mạch, Thần mạch cái gì đó a.

“Làm sao để ta giúp ngươi? Huh, ta lúc này đã không thể giúp ngươi nhưng hai ngươi có thể tự giúp mình”. Bóng đen nhìn về Vũ Thiên Quân cùng Vũ Thiên Nguyên tự tin nói ra,

“Hả? Mong tiền bối kiến giải?”. Vũ Thiên Quân nghi ngờ hỏi, cái gì mà tự giúp mình? Có thể tự giúp mình hắn đã không phải đi xin giúp đỡ ah.

“Ha ha, ta lúc này chỉ là một tàn hồn, kỳ thật đã chết từ lâu thế nhưng lực lượng của ta vẫn còn, lúc này ta đem truyền lại cho hai người các ngươi, tuy rằng có chút tác dụng phụ nhưng không sao, ta sẽ giúp các ngươi tiêu trừ”. Bóng đen cười nói.

“Không thể (Không được!)”. Vũ gia mấy vị gia lập tức nói. Tiếp nhận Ma khí khác gì biến bọn hắn thành Ma tộc. Bọn hắn là hi vọng của Vũ gia ah.

“Tiên bối! Là cái gì tác dụng phụ ah?”. Lúc này Vũ Thiên Nguyên nói ra, hắn cũng đã hiểu chút, ở đây chỉ có hắn và Vũ Thiên Quân có thể tiếp nhận lực lượng chứng tỏ người này nhận định chỉ có hai bọn hắn tiếp nhận mà không có lớn lao ảnh hưởng, xem ra hắn cũng không có ý hại bọn hắn.

“Ha ha, tiểu tử ngươi rất tốt! Nếu ta còn sống chắc chắn nhận ngươi làm đệ tử, nam nhân làm gì cũng phải thẳng thắn dứt khoát, không nên dài dòng như đàn bà ah”. Bóng đen cười lên vui vẻ. “Cũng không có quá lớn ảnh lớn, lấy ngươi Ngũ hành hỗn độn thánh thể tiếp nhận năng lượng của ta, ngũ hành chuyển tiếp chỉ phụ tải lên thân thể ngươi mà thôi, linh hồn cũng có chút hao hụt nhưng yên tâm, đã có ta ở, sau khi lực lượng trôi qua tu vi của ngươi cũng sẽ trướng đại, một lần đến Thần cảnh cũng không phải không thể, ha ha”. Bóng đen cười nói. “Còn về phần tên tiểu quỷ này, lấy hắn Thái cổ ma mạch, tiếp nhận ma khí chỉ lợi vô hại, e rằng còn có kinh hỉ”. Bóng đen càng nhìn hai tên tiểu quỷ này càng yêu thích ah, hắn mặc dù chỉ dựa vào tàn hồn mà sống thể nhưng qua bao tuế nguyệt hắn cách nghĩ cũng nhẹ hơn nhiều ah.

“Thật chỉ như vậy? Ma khí tại sao lại không ảnh gưởng tới bọn hắn?”. Tam gia gia bọn người nghi ngờ hỏi.

“Đó là do thể chất nguyên nhân. Bọn hắn thể chất dung nạp Ma khí cũng như các loại lực lượng khác đều được”. Bóng đen nói ra rồi im bặt. “Huh, có vẻ không đúng lắm, làm sao Thần Ma nhị mạch có thể tồn tại trong một thể ah”. Hắn nhìn về phía Vũ Thiên Quân rất tò mò ah

“Nếu vậy mau một chút ah! Tiền bối ngài cần ta giúp gì sao?”. Vũ Thiên Quân nói ra

“Không cần! Sau đó ngươi tiếp nhận của ta truyền thừa là được, ha ha, ta rút cục cũng có truyền nhân ah! Được rồi! Hai người các ngươi đến đây đi, bản thể năng lượng của ta bị phong ấn ở dưới”. Hắn cười nói nhưng mọi người đều nghe vẻ đắng chát, hắn tuyệt đối không đơn giản là bị trấn áp!

Đi xuống hố sâu vào trong lòng đất, một màu đen kịt, Vũ Thiên Nguyên bỗng nhiên nói ra. “Tiền bối! Nếu ta không sai thì có lẽ lần tiếp nhận Ma khí này có thể khiến hai ta hoàn toàn nhập ma ah?”.

“Cũng không hẳn là vậy! Ah! Các ngươi nghĩ thế nào là Ma? Là Ma thì như thế nào? Ma thì không thể cứu giúp người khác sao? Thứ để nhận định một người không phải là lực lượng mà hắn sử dụng mà là cách hắn vận dụng như thế nào, cho dù là Thánh hiền vận dụng sức mạnh đi tàn sát người vô tội thì cũng khác gì đại ma đầu”. Hắn ngừng lại một chút nói tiếp. “Yên tâm đi! Có ta tại, trước khi các ngươi mất đi ý chí ta sẽ mang các ngươi rời đi, ha ha, ngày sau lớn lên là do các ngươi rồi, có lẽ sau lần này ta sẽ triệt để vẫn lạc ah”. Hắn nói việc sống chết mà dường như không có chút cảm xúc nào, có lẽ hắn sống quá lâu đến tê cứng ah.

“Tiền bối! Ngươi vì sao phải giúp chúng ta ah?”. Vũ Thiên Quân hỏi.

“Ha ha, cũng không có lí do gì đáng nói, ta lão đầu tử này cũng không còn tồn tại được bao lâu ah, coi như là lưu lại truyền thừa thôi”. Hắn đạm mạc nói. “Ở đây chỉ phong ấn ta khi còn sống một nửa năng lượng, có lẽ cũng đưa các ngươi tạm thời đạt tới Thần tôn đỉnh phong, sau ba canh giờ ta sẽ mang các ngươi rời đi để tránh các ngươi thần trí bị Ma khí ảnh hưởng mà biến thành khôi lỗi do đó trong ba canh giờ bất kể như thế nào các ngươi cũng phải lui đi”. Hắn ngừng lại một chút nhìn hai tên tiểu tử trước mắt: “Huyết mạch của gia tộc các ngươi có lẽ không đơn giản ah? Cho ta một giọt máu ah!”. Hắn chân thành nói với hai người Vũ Thiên Quân.

“Cho!”. Vũ Thiên Quân hai người cũng không suy nghĩ nhiều mà đều rạch bàn tay ném ra một giọt máu về phái bóng đen.

Bóng đen nhìn soi mói hồi lâu cuối cùng trợn mắt lên: “Chẳng trách hai người các ngươi có thể thức tỉnh thể chất đáng sợ như vậy, xem ra mấy cái Thánh thể mà ta nhìn thấy cũng là gia tộc các ngươi ah! Thái sơ sinh linh ah, các ngươi đều là hậu duệ của Thái sơ sinh linh!”. Bóng đen dung động nói ra

“Thái sơ sinh linh?”. Vũ Thiên Quân hai người nhìn nhau không hiểu.

“Uhm, sẽ nói với các ngươi sau, tiếp thu năng lượng của ta ah”.

Hai người Vũ Thiên Quân chỉ thấy một cơn gió thổi đến sau đó bọn hắn cảm thấy như phô thiên cái địa dòng nước lũ màu đen Ma khí tiến vào cơ thể thông qua thất khiếu cùng với lỗ chân lông khiến cho bọn hắn quái dị đó là bọn hắn vậy mà không cảm thấy đau đớn thay vao đó là thoải mái vô cùng như là hạn hán mà gặp mưa rào, rất dễ thấm ah.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện