Ma Thần Thiên Quân

Chương 19: Ma Long Thành - Dã tâm



Trong màn sáng Vũ Thiên Quân nhắm mắt im lặng, nằm trên vai hăn Tiểu Thanh không ngừng hấp thu xung quanh linh khí cùng ma khí vô cùng thư sướng. Đã qua ba canh giờ nhưng hắn vẫn không câu thông được với Khí linh kia nên hắn quyết định không lưu lại trong màn sáng nữa.

“Tiểu Thanh! Ở nơi này tu luyện ah, ta ra ngoài rất nhanh sẽ trở lại”. Vũ Thiên Quân đặt xuống Tiểu Thanh đẻ nó tiếp tục tu luyện, hắn muốn ra ngoài đi tìm cái kia khí linh ah.

“Chủ nhân ngươi cẩn thận ah”. Tiểu Thanh yên lặng nói rồi tiếp tục hấp thu linh khí cùng ma khí để tu luyện, nó cảm thấy rất nhanh sẽ đạt đến Nhân đan trung kỳ ah.

“Đi cái kia đại môn ah, ta cảm thấy có hồn thể ba động”. Nguyên hồn chỉ về một cái cánh cửa nói. Bọn hắn thả ra linh thức rất nhanh nhìn thấy ba cánh cửa, Nguyên hồn là nói một trong ba cánh cửa đó.

“Đi thôi”. Lúc này Ma anh khống chế thân thể đi ra màn sáng, kì lạ là màn sáng vậy mà không có chút ngăn cản hắn, có lẽ liên quan đến cái kia Ma nguyên ấn ký ah.

Đi vào đại môn Vũ Thiên Quân đánh giá con đường này, nó giống như con đường bình thường không có mấy khác biệt, đi một lát sau hắn nhìn thấy một cái bình đài cao khoảng nửa trượng, trên đó lơ lửng một đoàn sáng màu xanh im lặng nằm đó, bên trong nó nằm một cái tiểu nhân cao khoảng một thước, nó lúc này đang bị một cây kiếm nhỏ màu đen gim ở ngực cắm xuống bình đài làm nó không thể nhúc nhích. Như có phát hiện nó quay đầu nhìn về phía Vũ Thiên Quân, cảm thấy hắn Thải cổ Ma khí nồng nặc thì vui mừng không thôi.

“Là ngươi! Ngươi đã đến! Thật may ngươi không bị cái kia Ma nguyên ấn ký hạ xuống”. Tiểu nhân truyền đến giọng nói suy yếu nhưng mang theo vẻ kinh hỷ.

“Ngươi là cái kia Khí linh đi? Là ngươi kêu gọi ta đến?”. Vũ Thiên Quân đánh giá xung quanh nói.

“Đúng vậy! Là ta kêu gọi ngươi tới...”. Khí linh vui mừng nói ra.

“Há! Là vậy ah? Nếu ta cũng hạ xuống cái kia ấn ký vậy không phai thành ngươi nô bộc”. Vũ Thiên Quân giọng nói bỗng nhiên lạnh xuống, hắn may mắn là có Ma anh ah.

“Ấn ký hạ xuống ta cũng không quản được!”. Khí linh giọng nói run lên nói. “Ta từ lâu bị trọng thương, ngươi cũng thấy ah, hạ xuống ấn ký là do Chủ nhân trước khi vẫn lạc thì hạ xuống rồi, chờ đợi kẻ kế thừa hắn mà thôi”. Khí linh lúc này giọng đầy bi thương nói, Chủ nhân của nó đã vẫn lạc ah, người kia là người cho nó linh trí ah.

“Người kia đã chết còn hạ xuống ấn ký làm gì? Tìm người kế thừa?”. Vũ Thiên Quân không hiểu nói.

“Chỉ cần có kẻ mang Thái cổ Ma mạch thì có thể kế thừa Chủ nhân hết thảy ah, hắn làm ra nơi này là tạo ra mấy tên thuộc hạ cho Tân chủ nhân thôi”. Khí linh buồn bã nói.

“Tân chủ nhân? Không phải là nói ta đi”. Vũ Thiên Quân giật mình nói, đào tạo ra một đám Thần tôn, Thánh thần chỉ để làm nô bộc, vị này Ma tộc không biết đã tới cảnh giới nào ah.

“Đúng vậy! Ngươi chính là tân chủ nhân của nơi này, cũng chín là chủ nhân của ta”. Khí linh suy yếu nói, giọng nói mang theo không ít bi thương.

“Lấy người kia cảnh giới vậy mà vẫn bị giết? Còn nữa, ngươi là bị sao ah?”. Vũ Thiên Quân giật mình nói, Lão Ma cảnh giới thông thiên cũng bị giết, vị này cái thế Ma nhân cũng chết, alf có chuyện gì ah.

“Năm đó đại chiến tàn khốc, chủ nhân là bị vây công ah. Còn ta là bị một cái Thiên Nhân tộc đại năng dùng thần hồn kiếm đã thương, gim ở trên Thần đài, đã tiêu hao rất nhiều rồi, nếu ngươi không đến có lẽ ta cũng nhanh biến mất”. Khí linh suy yếu nhưng tức giận nói.

“Ồ? Cuộc chiến là cuối Thái cổ hay Thượng cổ ah?”. Vũ Thiên Quân nổi lên tò mò hỏi.

“Hả? Ngươi làm sao biết cuộc chiến nào?”. Khí linh kinh dị nói, không lẽ vị này trước mắt là Đại năng chuyển thế. Có vẻ cũng đúng ah, nhìn hắn còn nhỏ như vậy đã có Thần chủ cảnh, có lẽ đã từng là siêu cấp đại năng chuyển thế trùng tu ah.

“Ta biết một vị tham gia Thái cổ đại chiến...”. Nghĩ đến Lão ma Vũ Thiên Quân thở dài nói.

“Tham gia Thái cổ đại chiến....”. Khí linh hấp một ngụm khí, thời đại đó không phải bị dấu đi sao? Nó cũng chỉ được sinh ra ở Thượng cổ mà thôi. “Ta là Thượng cổ mới sinh ra...”. Khí linh yếu ớt nói.

“Há! Việc này sau lại nói! Ngươi nói ta là Tân chủ nhân nơi này ah?”. Vũ Thiên Quân cảm thấy nên nói chính sự rồi.

“Đúng vậy! Chỉ cần luyện hóa bình đài này, ngươi sẽ trở thành chủ nhân nơi đây”. Khí linh chỉ xuống bình đài bên dưới mình nói.

“Huh! Làm thế nào để giúp ngươi thoát ra ah?”. Vũ Thiên Quân nhìn khí linh hỏi.

“Lấy ngươi lúc này cảnh giới không thể giúp ta thoát khốn...”. Khí linh chán nản nói, nếu cứ như vậy nó sẽ nhanh chóng biến mất ah.

“Ồ? Không phải chỉ là Thần hồn chi kiếm thôi sao? Đốt nó là được ah”. Vũ Thiên Quân ngạc nhiên hỏi lại.

“Đốt nó?!? Ngươi thế nào đốt nó?”. Khí linh kinh dị sau đó khing thường nói.

“Uy! Ta dù sao cũng là chủ nhân mới của ngươi ah? Dám khinh thường ta? Sau đó lại dạy dỗ ngươi!”. Vũ Thiên Quân như túc giận nói, lại dám khing thường hắn. Sau đó ma anh há miệng khẽ phun, một đoàn lửa màu xanh đen xuất hiện ở tay trái Vũ Thiên Quân.

“Ah! Thái cổ Thanh hỏa... Ngươi... Ngươi là Hoàng tộc Thái cổ Ma tộc...”. Khí linh nhìn thấy đoàn hỏa diễm này thì biết tên kia lấy đâu ra tự tin, loại hỏa diễm này được xưng Thái cổ song tổ hỏa một trong, cùng một loại khác là Thái thanh Thần hỏa của Thái cổ Thần tộc, một loại là Nguyên anh chi hỏa, một loại là Thần thức chi hỏa không gì không đốt ah.

“Ồ? Cũng có chút kiến thức? Ngươi nói xem cái này Thần thức chi kiếm phải đốt bao lâu...”. Vũ Thiên Quân đắc ý nói.

“Sử dụng nó, ngươi đồng thời cũng sẽ đốt chết ta...”. Khí linh kinh dị sau đó lại ảm đạm nói.

“Ách...!!!”. Vũ Thiên Quân còn chưa nghĩ đến ah. “Vậy cái này thì sao?” Vũ Thiên Quân Nguyên hồn lại khẽ thổi, tay phải hắn xuất hiện một đoàn lửa màu trắng xanh rất nhạt.

“Hả?...Thái Thanh Thần hỏa... Ngươi...Ngươi tại sao lại có thể có Thái Thanh thần hỏa? Ngươi là quái vật gì?”. Khí linh thân thể run lên bần bật, làm sao một người có thể mang hai loại Thần hỏa của hai tộc vốn là tử địch ah.

“Há! Hóa ra cũng có việc ngươi không biết”. Vũ Thiên Quân rất là hăng hái đánh giá khí linh, còn tưởng hắn bách sự thông đây. “Đốt!”. Vũ Thiên Quân Vung lên tay phải Thái Thanh Thần hỏa tiến về phía bình đài đốt cái kia Thần hồn chi kiếm.

“Xuy xuy...”. Không ngừng vang lên tiếng đốt cháy, Thần hồn chia kiếm chầm chậm bị hòa tan, đây là do Vũ Thiên Quân cảnh giới thấp hơn kẻ phát ra Thần hồn chi kiếm quá nhiều, nếu là gần hoặc cùng cảnh giới, có lẽ chỉ cần nháy mắt ah.

“Làm sao để luyện hóa cái này bình đài...”. Đợi gần một canh giờ, Vũ Thiên Quân thấy Thần hồn chi kiếm mới hòa tan chưa đến một phần mười thì không đợi nữa mà nhìn Khí linh hỏi.

“Huyết tế ah..”, Khí linh nói ra, tên quái vật rối cục là sao, còn nhỏ như vậy, cảnh giới lại cao đến đáng sợ, thân mang hai loại thần hỏa lại không biết luyện hóa bảo khí như thế nào, hắn thật không phải Đại năng chuyển thế? Hay hắn còn chưa lấy lại trí nhớ kiếp trước.

“Huyết tế ah...”. Vũ Thiên Quân là nghe tới huyết tế nhưng còn chưa bao giờ thử đây. Rạch ngón tay ra một giọt huyết, Vũ Thiên Quân đang định theo Pháp quyết mà Ma anh truyền thừa ký ức có được thì bình đài đột nhiên run lên làm cho cả cái đại điện rung lên, bên ngoài mấy vị lão quái đang tu luyện cũng bị đánh thức, mặt đất bên ngoài cũng bị rung lên dữ dội như là có động đất qua đây.

“Ngươi là cái gì huyết mạch...”. Khí linh hoảng sợ nói. Chỉ một giọt máu bình thường mà thôi làm cho nó bản thể rung lên như vậy, bản thân nó vậy àm cũng có xúc động tự nguyện nhận chủ, huyết mạch có bao nhiêu đáng sợ.

“Há... Ngươi cũng không biết, vậy để sau đi”. Vũ Thiên Quân cao thâm mạt trắc nói ra.

Bình đài run lên,sau đó Vũ Thiên Quân như có cảm giác vật nào đó thêm ra trên cơ thể mình, uhm, là như vậy, hắn cảm giác như mình có thêm một bộ phận cũng chính là cái này xung quanh hắn, vật này tên là Ma long thành, nó bản thể là một cái Ma long Thánh cốt sau đó được tiền chủ nhân thêm vào các loại tài liệu mà luyện thành Ma long thanhg như lúc này, cái này là một cái phi hành pháp bảo, có thể di chuyển trong tinh không, đồng thời nó có thể tự hành công kích như một cái Ma long thế nhưng yếu hơn nguyên Ma lông ban đầu, đại khái Thánh thần sơ kỳ tả hữu, nó phòng ngự lại rất kinh người, cho dù là Thánh tổ cũng không phải muốn phá là phá được, mặt khác nó còn có một cái tu luyện tràng có thể cho hai mươi người đồng thời tu luyện. Đây là một cái toàn diện Ma khí ah! Vũ Thiên Quân nhận định.

“Nhận chủ nhanh như vậy...”. Khí linh kinh dị nói sau đó lâm vào ngủ say, nó là suy yếu, sau đó để cho Thái Thanh thần hỏa lau đi cái kia Thần hồn chi kiếm nó lại tỉnh lại tìm cách hồi phục ah. Dù sao nó cũng đã nhận chủ rồi.

“Vậy mà ngủ rồi, cho ngươi khôi phục chút hồn lực ah”. Vũ Thiên Quân nhìn Khí linh một chút rồi ném ra hơn mười giọt Lôi kiếp dịch, vật này có lẽ giúp nó khôi phục chút ít lực lượng ah. Hắn còn rất nhiều chuyện muốn hỏi Khí linh đây.

Từ lúc Vũ Thiên Quân đi vào Ma long thành cũng đã gần mười canh giờ qua đi, hắn lúc này đang đi ra ngoài đến tu luyện tràng, cũng chính là nơi nhốt mười hai vị cường giả kia, về khía cạnh nào đó mà nói thì bọn hắn chính là thuộc hạ mà tiền chủ nhân Ma long thành chuẩn bị cho hắn ah.

“Các ngươi tỉnh lại ah...”. Vũ Thiên Quân hô lớn, hắn lúc này khống chế Ma long thành, chỉ một ý niệm, nơi đây Ma khí tản đi, chỉ còn nồng đậm linh khí vây quanh, theo đó mấy vị cường giả kia cũng nhao nhao tỉnh dậy nhìn Vũ Thiên Quân ánh mắt kinh dị.

“Tiểu huynh đệ, ngươi vậy mà có thể xua đi Ma khí”. Một vị lão giả nói.

“Ngươi có cách rời đi nơi này ah...”. Lại một vị khác kích động nói ra.

“...”. Mấy vị lão giả nhao nhao nói.

“Huh! Ta đích xác đã tìm ra cách rời đi”. Vũ Thiên Quân chắc chắn nói. “Thế nhưng ta vì sao phải cứu các ngươi?”. Vũ Thiên Quân quái dị nói, các ngươi lúc này là thuộc hạ của ta ah, vì sao ta phải thả đi? Vũ Thiên Quân nghĩ lấy mười hai người này sức mạnh, chỉ cần hắn ra khỏi đây, rất nhanh hắn có thể báo thù cho Vũ gia rồi, mặt khác lấy bọn người này năng lực, hắn có thể rất nhanh hơn tìm ra các loại bảo vật cứu mẫu thân cùng tìm lại tộc nhân thất lạc ah.

“Vì sao phải cứu chúng ta...”. Một vị cường giả lẩm bẩm nói ra.

“Chúng ta không thù không oán ah, giúp chúng ta một cái nhân tình, sau này chúng ta chắc chắn sẽ báo đáp ngươi gấp vạn lần...”. Một vị cường giả lại la lên.

“Ngươi rút cục muốn thế nào?”. Vị kia tử phát cường giả nói. Lấy hắn bán bộ Thánh tổ cảnh, lời nói nói ra mấy vị kia lập túc im lặng.

“Huh, như ta đã nói, các ngươi bị hạ xuống Ma nguyên ấn ký ah, vật kia là một loại nô dịch cường giả mà Thái cổ Ma tộc tạo ra, các ngươi lúc này đích xác chính là như vậy, hiện tại ta chính là nắm các ngươi sinh tử”. Vũ Thiên Quân suy nghĩ chút nói ra sau đó cao giọng nói. “Nhận ta làm chủ, tha cho các ngươi một mạng!”. Vũ Thiên Quân giọng nói hữu lực vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện