Ma Thiên Ký
Chương 670: Uẩn Linh đan Địa phẩm
Dịch giả: khangvan
Liễu Minh tiến vào mật thất trong viện, nhanh chóng bày ra cấm chế xung quanh, tiếp theo tay áo vung lên, liền bay ra một tiểu đỉnh xanh biếc xoay tròn trên không trung, đón gió tăng vọt lên đến hai ba trượng, “Phanh” một tiếng liền rơi trên mặt đất.
Đúng là Lục Thần Đỉnh.
Vừa rồi vội vội vàng vàng, hắn còn chưa kịp lấy ra Uẩn Linh Đan từ trong đỉnh
Ngón tay hắn hướng vào hư không khẽ vẫy, lập tức nắp đỉnh tự động mở ra.
Liễu Minh lại nhẹ nhàng đảo tay, năm viên đan dược tròn vo màu ngà sữa liền bay nhanh ra rơi trong lòng bàn tay.
Trong năm viên đan dược thì thình lình ba viên xuất hiện đan văn, trong đó một viên lại xuất hiện đến bốn đan văn, đúng là Địa phẩm đan dược.
“Quả nhiên là luyện chế được một viên Địa phẩm Uẩn Linh Đan, cũng khó trách việc xuất hiện dị tượng vừa rồi.” Liễu Minh vuốt nhẹ Địa phẩm đan dược, không khỏi lộ ra thần sắc vui mừng.
Chỉ cần có thể luyện chế ra viên Địa phẩm Uẩn Linh Đan này thì so với việc lúc trước mua bình cực phẩm Ngũ Quang Dịch cũng không tính là gì rồi.
Lần này sử dụng cực phẩm Ngũ Quang Dịch không chỉ luyện đan thành công, mà còn luyện chế được Địa phẩm Uẩn Linh Đan, nguyên nhân một phần là do cực phẩm linh dịch quá mức huyền diệu, phần khác cũng là do trước đây tích lũy kinh nghiệm qua vô số lần luyện chế Uẩn Linh Đan, cộng thêm công hiệu của Lục Thần Đỉnh.
Đối với luyện đan Đại Sư khác, mặc dù trong tay có cực phẩm Ngũ Quang Dịch nhưng muốn luyện ra Địa phẩm đan dược cấp bậc Hóa Tinh cũng chính là việc cực kì khó khăn.
Dù sao đan dược cấp bậc Hóa Tinh, cũng là Địa phẩm đan nhưng so với Ngưng Dịch Kỳ Địa phẩm đan thì quả là cách nhau một trời một vực.
Sau khi Địa phẩm Uẩn Linh Đan tạo ra dị tượng, ngày thứ hai được truyền ra từ Miêu Cổ phường thị, lập tức tạo nên một hồi chấn động.
Trong thời gian này, trong Miêu Cổ phường thị thì từ đầu đường hay cuối ngõ, từ phàm nhân hay tu luyện giả đều nói chuyện say sưa đến việc này.
Nhưng mà theo thời gian trôi đi, việc này cũng dần trôi qua trong mắt mọi người.
Liễu Minh đối với việc này lại không để ý chút nào, vẫn tiếp tục ở chỗ mới, cách vài ngày lại ăn vào một viên Uẩn Linh Đan, một bên thì luyện hóa dược lực lẳng lặng tu luyện, một bên thì tiếp tục luyện chế một lượng lớn Uẩn Linh Đan.
Mà luyện chế ngày càng nhiều, kỹ năng luyện chế Uẩn Linh Đan của Liễu Minh ngày càng thuần thục, mà thượng phẩm Ngũ Quang Dịch từ đấu giá hội lần này phẩm chất khá tốt, khiến cho khoảng thời gian này hắn liên tiếp luyện ra được Nhập phẩm đan dược.
Hơn một năm trôi qua nhanh chóng, hai mươi bình thượng phẩm Ngũ Quang Dịch cũng bị Liễu Minh dùng hết.
Dưới tình hình này, Liễu Minh đành phải dừng việc tu luyện, lần nữa đi khắp các tiểu phường thị xung quanh Miêu Cổ phường thị thu mua tài liệu luyện đan, thuận tiện bán ra một bộ phận Uẩn Linh Đan cho vài tiểu thương, thu về lượng lớn linh thạch, rồi lại tiếp tục thu mua tài liệu và Ngũ Quang Dịch.
…
Hai năm sau, trong đại sảnh đấu giá hội tại Miêu Cổ phường thị, như cũ đông nghịt người, đa số tu sĩ đều tụ tập tại đây.
“Bống trăm tám mươi vạn!”
“Năm trăm hai mươi vạn!”
“Một nghìn sáu trăm vạn!”
Một âm thanh nhàn nhạt vang lên, đấu giá hội lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía một lão giả gầy gò, quần áo quý phái.
“Nếu như không có người nào ra giá nữa thì bình cực phẩm Ngũ Quang Dịch trên đây liền thuộc về vị tiền bối này rồi.” Gã nam tử mặt trữ điền chủ trì đại hội chờ một lát về sau, liền lập tức tuyên bố.
Thị nữ bên cạnh lão giả nghe vậy, trên mặt liền hiện lên vẻ mặt vui mừng.
Mà lão giả khẽ gật đầu sau đó liền đứng dậy, ý bảo lục ỵ thị nữ dẫn đường, trước ánh mắt của mọi người liền hướng một bên đại sảnh đi đến.
…
Thời gian trôi qua, trong nháy mắt từ lúc Liễu Minh lần đầu tiên luyện ra Địa phẩm Uẩn Linh Đan đã qua mười năm.
Trong mười năm này, Miêu Cổ phường thị mấy lần tổ chức đấu giá đại hội, mà mỗi lần xuất hiện cực phẩm Ngũ Quang Dịch đều bị Liễu Minh sau khi cải trang, dùng tài lực hùng hậu thu thập.
Hôm nay trên người hắn đã có ba bình cực phẩm Ngũ Quang Dịch.
Lúc này trong mật thất khách sạn, xích hồng hỏa diễm bao quanh Lục Thần Đỉnh, không ngừng thiêu đốt.
Mà phía trước cự đỉnh, Liễu Minh khoanh chân ngồi, vẻ mặt ngưng trọng cẩn thận khống chế hỏa diễm, bỗng một tay vung lên, một đạo pháp quyết rơi vào trên thân đỉnh.
Theo “Phốc” một tiếng, một đạo âm thanh vang lên, nắp đỉnh tự động lơ lửng bay lên, màu đỏ hỏa diễm xung quanh cũng nhanh chóng tiêu tán.
Liễu Minh tay áo vung lên, xua đi từng đạo khói trắng bốc lên từ miệng đỉnh, ánh mắt nhìn lại thì thấy trong đỉnh nổi lên bốn viên đan dược trong suốt như ngọc.
Tất cả đan dược đều xuất hiện Đan văn, nhưng một viên có một đường Đan văn, hai viên có hai đường Đan văn, còn một viên có ba đường Đan văn, đều là Phàm phẩm đan dược.
Liễu Minh thấy vậy thì thở dài, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng.
Tính cả lần này, đây là lần thứ sáu hắn dùng cực phẩm Ngũ Quang Dịch luyện chế Uẩn Linh Đan rồi, ngoại trừ tài liệu chính thì những tài liệu phụ trợ đều là nhất đẳng.
Có thể do cực phẩm Ngũ Quang Dịch nên mỗi lần luyện chế đều thành công luyện ra Phàm phẩm đan dược, nhưng mà đáng tiếc là, ngoại trừ lần luyện chế mười năm trước, thì cho đến nay đều không hề xuất hiện một viên Địa phẩm đan dược nào.
Xem ra lần đó luyện chế ra Địa phẩm Uẩn Linh Đan cũng là có chứa vài phần may mắn.
“Xem ra luyện đan chi thuật trong thời gian ngắn khó có thể tăng cao, nhưng mà nghe đồn cực phẩm Ngũ Quang Dịch trước đó đã bị trộn lẫn, độ tinh khiết căn bản không thể so với chính thức cực phẩm Ngũ Quang Mật. Nếu như thực sự là như vậy, việc có thể lấy được cực phẩm linh mật lấy từ Ngũ Quang Phong thì việc luyện chế ra Địa phẩm đan, khả năng tăng cao không ít.”
Liễu Minh thu lại đan dược, thì thào nói một câu.
Tiếp theo hắn một tay phất lên thu lại Lục Thần Đỉnh, rồi tiếp tục ngồi xếp bằng trầm ngâm.
Hắn trải qua mười năm không ngừng phục dụng Uẩn Linh Đan, tốc độ tu luyện tự nhiên tiến triển cực nhanh, từ một năm trước đã tiếp cận Hóa Tinh trung kỳ bình cảnh.
Hắn nhiều lần đọc qua Long Hổ Minh Ngục Công điển tịch bên trong Thần Thức Hải, cũng thử nhiều loại phương pháp, nhưng thủy chung không cách nào đột phá thành công.
Lại nói, Long Hổ Minh Ngục Công so với các công pháp tinh diệu trong nội môn thì danh khí cũng không nhỏ, trên phương diện Luyện Thể cực kỳ hiệu quả.
Nhưng cũng tại mỗi lần tu luyện đến bình cảnh, rất khó có thể đột phá, dần dà hiếm có người nào tu luyện.
“Xem ra hôm nay, cũng chỉ có thể dựa vào ngoại lực rồi.”
Không biết trầm ngâm bao lâu về sau, Liễu Minh cuối cùng khẽ thở dài, miệng thì thào nói ra, bàn tay vừa lật liền xuất hiện một hộp ngọc, nắp hộp mở ra, lộ ra một viên Uẩn Linh Đan, lập tức hương thơm ngào ngạt tràn ra khắp mật thất.
Trên đan dược hiện lên bốn đạo Linh Đan, rõ ràng là viên Địa phẩm đan mà mười năm trước hắn đã luyện chế ra.
Nhìn qua viên đan dược, trong mắt Liễu Minh hiện lên một tia không nỡ.
Viên Địa Phẩm Uẩn Linh Đan nếu mang ra đấu giá, tùy tiện cũng có thể thu được một cái giá trên trời rồi.
Dù sao đan dược có thể đột phá Hóa Tinh Kỳ bình cảnh chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Nếu không phải hắn đã thử qua Phàm phẩm Uẩn Linh Đan mà không hiệu quả thì chắc chắn hắn không nỡ bỏ viên đan dược này.
Nhưng mà so sánh với tu vi của chính mình thì cũng không coi vào đâu. Hắn nếu như có thể luyện chế ra một viên Địa phẩm đan dược thì chắc chắn sau này có thể luyện ra một viên nữa.
Liễu Minh thần sắc nhất định, trên mặt lập tức khôi phục trạng thái bình tĩnh, ngửa đầu đem đan dược nuốt vào.
Đan dược vừa vào bụng không lâu, một cảm giác lạnh buốt trong người dâng lên, lại để cho hắn không khỏi rùng mình một cái.
Liễu Minh phục dụng không biết bao nhiêu Uẩn Linh Đan, đối với cảm giác này cũng không lạ lẫm, nhưng đối với Địa phẩm đan này cũng không dám quá coi thường, lập tức thúc dục pháp lực.
Trong tay pháp quyết ngưng tụ, hắn chậm rãi từ bên trong Linh Hải xuất ra một cỗ tinh thuần pháp lực quấn chặt lấy Uẩn Linh Đan, bắt đầu luyện hóa dược lực.
Thời gian chậm dãi trôi qua, trọn vẹn mười ngày về sau, Liễu Minh rốt cuộc mới luyện hóa hoàn toàn viên Uẩn Linh Đan này mà không lãng phí dược lực chút nào.
Từng cỗ dược lực bên trong thể nội Liễu Minh chạy qua xương cốt tứ chi, cũng làm cho pháp lực bên trong Linh Hải chấn động.
Sau đó, hắc khí từ trong thể nội Liễu Minh cuồn cuộn tuôn ra, xoay tròn quanh thân thể, tạo thành một viên cầu cực lớn, tràn ngập mật thất.
Lúc này Liễu Minh cảm thấy từng đợt Linh lực cuồng bạo chạy loạn trong kinh mạch.
Trong kinh mạch thình thoảng truyền đến từng đợt quặn đau, mặc dù thân thể hắn mạnh mẽ vượt qua người thường, cũng cảm thấy không chịu đựng nổi.
Liễu Minh cắn răng, tận lực trấn an Linh lực chấn động, vận chuyển Long Hổ Minh Ngục Công đem hỗn loạn pháp lực thu lại, đồng thời tận lực hấp thu dược lực từ Uẩn Linh Đan.
Hắn trong mật thất lần này kéo dài đến vài tháng.
Lúc này, vụ cầu bên ngoài cơ thể từ lúc tràn ngập mật thất, dần dần giảm xuống, hôm nay đã thu liễm đến độ chỉ còn dày vài tấc, nhưng màu sắc trở nên đen sì như mực, phảng phất như trở thành thực chất.
Một ngày, bỗng nhiên trong vụ cầu màu đen truyền ra một tiếng Long ngâm gào thét, tiếp theo vụ cầu quay tít một vòng liền biến thành một đạo thô to khí trụ phóng lên trời.
Đã có kinh nghiệm luyện đan lần trước, Liễu Minh trước đây đã sớm bày ra năm tầng cấm chế trong mật thất, cột sáng vừa mới bay lên liền bị cản trở lại, pháp lực trấn động cũng không truyền đi một chút nào.
Đúng lúc này, Liễu Minh hai tay khẽ động, thể nội lập tức truyền thanh âm”đùng đùng”, bên ngoài toàn thân hắc khí biến thành mấy đạo hư ảnh Long Hổ, bay qua bay lại trong hư không một hồi, sau đó liền lóe lên chui vào trong người Liễu Minh, làm cho khí tức điên cuồng tăng lên.
…
Nửa ngày sau, cửa mật thất “Rầm, ào ào” một tiếng bị kéo ra, Liễu Minh một thân lục bào đi nhanh ra, trên mặt không có chút nào dị trạng, nhưng trong mắt ẩn chứ một nét vui mừng.
Mặc dù không có vận công, hắn hôm nay rõ ràng cảm nhận được bên trong cơ thể pháp lực tinh thuần truyền đến cuồn cuộn.
Bên trong Linh Hải, một trăm năm mươi ba khối Pháp lực kết tinh cũng tăng lên một vòng, tu vi đã đột phá lên Hóa Tinh Trung Kỳ.
Về phần Long Hổ Minh Ngục Công, cũng thần kỳ đột phá bình cảnh, đồng dạng mượn nhờ linh lực của Địa phẩm đan dược, tu luyện đến tầng thứ tư.
Địa phẩm Uẩn Linh Đan có hiệu quả thần kỳ đối với đột phá cảnh giới khiến cho Liễu Minh đại hỉ, đối với loại đan dược này càng thêm khát vọng.
Liễu Minh tiến vào mật thất trong viện, nhanh chóng bày ra cấm chế xung quanh, tiếp theo tay áo vung lên, liền bay ra một tiểu đỉnh xanh biếc xoay tròn trên không trung, đón gió tăng vọt lên đến hai ba trượng, “Phanh” một tiếng liền rơi trên mặt đất.
Đúng là Lục Thần Đỉnh.
Vừa rồi vội vội vàng vàng, hắn còn chưa kịp lấy ra Uẩn Linh Đan từ trong đỉnh
Ngón tay hắn hướng vào hư không khẽ vẫy, lập tức nắp đỉnh tự động mở ra.
Liễu Minh lại nhẹ nhàng đảo tay, năm viên đan dược tròn vo màu ngà sữa liền bay nhanh ra rơi trong lòng bàn tay.
Trong năm viên đan dược thì thình lình ba viên xuất hiện đan văn, trong đó một viên lại xuất hiện đến bốn đan văn, đúng là Địa phẩm đan dược.
“Quả nhiên là luyện chế được một viên Địa phẩm Uẩn Linh Đan, cũng khó trách việc xuất hiện dị tượng vừa rồi.” Liễu Minh vuốt nhẹ Địa phẩm đan dược, không khỏi lộ ra thần sắc vui mừng.
Chỉ cần có thể luyện chế ra viên Địa phẩm Uẩn Linh Đan này thì so với việc lúc trước mua bình cực phẩm Ngũ Quang Dịch cũng không tính là gì rồi.
Lần này sử dụng cực phẩm Ngũ Quang Dịch không chỉ luyện đan thành công, mà còn luyện chế được Địa phẩm Uẩn Linh Đan, nguyên nhân một phần là do cực phẩm linh dịch quá mức huyền diệu, phần khác cũng là do trước đây tích lũy kinh nghiệm qua vô số lần luyện chế Uẩn Linh Đan, cộng thêm công hiệu của Lục Thần Đỉnh.
Đối với luyện đan Đại Sư khác, mặc dù trong tay có cực phẩm Ngũ Quang Dịch nhưng muốn luyện ra Địa phẩm đan dược cấp bậc Hóa Tinh cũng chính là việc cực kì khó khăn.
Dù sao đan dược cấp bậc Hóa Tinh, cũng là Địa phẩm đan nhưng so với Ngưng Dịch Kỳ Địa phẩm đan thì quả là cách nhau một trời một vực.
Sau khi Địa phẩm Uẩn Linh Đan tạo ra dị tượng, ngày thứ hai được truyền ra từ Miêu Cổ phường thị, lập tức tạo nên một hồi chấn động.
Trong thời gian này, trong Miêu Cổ phường thị thì từ đầu đường hay cuối ngõ, từ phàm nhân hay tu luyện giả đều nói chuyện say sưa đến việc này.
Nhưng mà theo thời gian trôi đi, việc này cũng dần trôi qua trong mắt mọi người.
Liễu Minh đối với việc này lại không để ý chút nào, vẫn tiếp tục ở chỗ mới, cách vài ngày lại ăn vào một viên Uẩn Linh Đan, một bên thì luyện hóa dược lực lẳng lặng tu luyện, một bên thì tiếp tục luyện chế một lượng lớn Uẩn Linh Đan.
Mà luyện chế ngày càng nhiều, kỹ năng luyện chế Uẩn Linh Đan của Liễu Minh ngày càng thuần thục, mà thượng phẩm Ngũ Quang Dịch từ đấu giá hội lần này phẩm chất khá tốt, khiến cho khoảng thời gian này hắn liên tiếp luyện ra được Nhập phẩm đan dược.
Hơn một năm trôi qua nhanh chóng, hai mươi bình thượng phẩm Ngũ Quang Dịch cũng bị Liễu Minh dùng hết.
Dưới tình hình này, Liễu Minh đành phải dừng việc tu luyện, lần nữa đi khắp các tiểu phường thị xung quanh Miêu Cổ phường thị thu mua tài liệu luyện đan, thuận tiện bán ra một bộ phận Uẩn Linh Đan cho vài tiểu thương, thu về lượng lớn linh thạch, rồi lại tiếp tục thu mua tài liệu và Ngũ Quang Dịch.
…
Hai năm sau, trong đại sảnh đấu giá hội tại Miêu Cổ phường thị, như cũ đông nghịt người, đa số tu sĩ đều tụ tập tại đây.
“Bống trăm tám mươi vạn!”
“Năm trăm hai mươi vạn!”
“Một nghìn sáu trăm vạn!”
Một âm thanh nhàn nhạt vang lên, đấu giá hội lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía một lão giả gầy gò, quần áo quý phái.
“Nếu như không có người nào ra giá nữa thì bình cực phẩm Ngũ Quang Dịch trên đây liền thuộc về vị tiền bối này rồi.” Gã nam tử mặt trữ điền chủ trì đại hội chờ một lát về sau, liền lập tức tuyên bố.
Thị nữ bên cạnh lão giả nghe vậy, trên mặt liền hiện lên vẻ mặt vui mừng.
Mà lão giả khẽ gật đầu sau đó liền đứng dậy, ý bảo lục ỵ thị nữ dẫn đường, trước ánh mắt của mọi người liền hướng một bên đại sảnh đi đến.
…
Thời gian trôi qua, trong nháy mắt từ lúc Liễu Minh lần đầu tiên luyện ra Địa phẩm Uẩn Linh Đan đã qua mười năm.
Trong mười năm này, Miêu Cổ phường thị mấy lần tổ chức đấu giá đại hội, mà mỗi lần xuất hiện cực phẩm Ngũ Quang Dịch đều bị Liễu Minh sau khi cải trang, dùng tài lực hùng hậu thu thập.
Hôm nay trên người hắn đã có ba bình cực phẩm Ngũ Quang Dịch.
Lúc này trong mật thất khách sạn, xích hồng hỏa diễm bao quanh Lục Thần Đỉnh, không ngừng thiêu đốt.
Mà phía trước cự đỉnh, Liễu Minh khoanh chân ngồi, vẻ mặt ngưng trọng cẩn thận khống chế hỏa diễm, bỗng một tay vung lên, một đạo pháp quyết rơi vào trên thân đỉnh.
Theo “Phốc” một tiếng, một đạo âm thanh vang lên, nắp đỉnh tự động lơ lửng bay lên, màu đỏ hỏa diễm xung quanh cũng nhanh chóng tiêu tán.
Liễu Minh tay áo vung lên, xua đi từng đạo khói trắng bốc lên từ miệng đỉnh, ánh mắt nhìn lại thì thấy trong đỉnh nổi lên bốn viên đan dược trong suốt như ngọc.
Tất cả đan dược đều xuất hiện Đan văn, nhưng một viên có một đường Đan văn, hai viên có hai đường Đan văn, còn một viên có ba đường Đan văn, đều là Phàm phẩm đan dược.
Liễu Minh thấy vậy thì thở dài, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng.
Tính cả lần này, đây là lần thứ sáu hắn dùng cực phẩm Ngũ Quang Dịch luyện chế Uẩn Linh Đan rồi, ngoại trừ tài liệu chính thì những tài liệu phụ trợ đều là nhất đẳng.
Có thể do cực phẩm Ngũ Quang Dịch nên mỗi lần luyện chế đều thành công luyện ra Phàm phẩm đan dược, nhưng mà đáng tiếc là, ngoại trừ lần luyện chế mười năm trước, thì cho đến nay đều không hề xuất hiện một viên Địa phẩm đan dược nào.
Xem ra lần đó luyện chế ra Địa phẩm Uẩn Linh Đan cũng là có chứa vài phần may mắn.
“Xem ra luyện đan chi thuật trong thời gian ngắn khó có thể tăng cao, nhưng mà nghe đồn cực phẩm Ngũ Quang Dịch trước đó đã bị trộn lẫn, độ tinh khiết căn bản không thể so với chính thức cực phẩm Ngũ Quang Mật. Nếu như thực sự là như vậy, việc có thể lấy được cực phẩm linh mật lấy từ Ngũ Quang Phong thì việc luyện chế ra Địa phẩm đan, khả năng tăng cao không ít.”
Liễu Minh thu lại đan dược, thì thào nói một câu.
Tiếp theo hắn một tay phất lên thu lại Lục Thần Đỉnh, rồi tiếp tục ngồi xếp bằng trầm ngâm.
Hắn trải qua mười năm không ngừng phục dụng Uẩn Linh Đan, tốc độ tu luyện tự nhiên tiến triển cực nhanh, từ một năm trước đã tiếp cận Hóa Tinh trung kỳ bình cảnh.
Hắn nhiều lần đọc qua Long Hổ Minh Ngục Công điển tịch bên trong Thần Thức Hải, cũng thử nhiều loại phương pháp, nhưng thủy chung không cách nào đột phá thành công.
Lại nói, Long Hổ Minh Ngục Công so với các công pháp tinh diệu trong nội môn thì danh khí cũng không nhỏ, trên phương diện Luyện Thể cực kỳ hiệu quả.
Nhưng cũng tại mỗi lần tu luyện đến bình cảnh, rất khó có thể đột phá, dần dà hiếm có người nào tu luyện.
“Xem ra hôm nay, cũng chỉ có thể dựa vào ngoại lực rồi.”
Không biết trầm ngâm bao lâu về sau, Liễu Minh cuối cùng khẽ thở dài, miệng thì thào nói ra, bàn tay vừa lật liền xuất hiện một hộp ngọc, nắp hộp mở ra, lộ ra một viên Uẩn Linh Đan, lập tức hương thơm ngào ngạt tràn ra khắp mật thất.
Trên đan dược hiện lên bốn đạo Linh Đan, rõ ràng là viên Địa phẩm đan mà mười năm trước hắn đã luyện chế ra.
Nhìn qua viên đan dược, trong mắt Liễu Minh hiện lên một tia không nỡ.
Viên Địa Phẩm Uẩn Linh Đan nếu mang ra đấu giá, tùy tiện cũng có thể thu được một cái giá trên trời rồi.
Dù sao đan dược có thể đột phá Hóa Tinh Kỳ bình cảnh chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Nếu không phải hắn đã thử qua Phàm phẩm Uẩn Linh Đan mà không hiệu quả thì chắc chắn hắn không nỡ bỏ viên đan dược này.
Nhưng mà so sánh với tu vi của chính mình thì cũng không coi vào đâu. Hắn nếu như có thể luyện chế ra một viên Địa phẩm đan dược thì chắc chắn sau này có thể luyện ra một viên nữa.
Liễu Minh thần sắc nhất định, trên mặt lập tức khôi phục trạng thái bình tĩnh, ngửa đầu đem đan dược nuốt vào.
Đan dược vừa vào bụng không lâu, một cảm giác lạnh buốt trong người dâng lên, lại để cho hắn không khỏi rùng mình một cái.
Liễu Minh phục dụng không biết bao nhiêu Uẩn Linh Đan, đối với cảm giác này cũng không lạ lẫm, nhưng đối với Địa phẩm đan này cũng không dám quá coi thường, lập tức thúc dục pháp lực.
Trong tay pháp quyết ngưng tụ, hắn chậm rãi từ bên trong Linh Hải xuất ra một cỗ tinh thuần pháp lực quấn chặt lấy Uẩn Linh Đan, bắt đầu luyện hóa dược lực.
Thời gian chậm dãi trôi qua, trọn vẹn mười ngày về sau, Liễu Minh rốt cuộc mới luyện hóa hoàn toàn viên Uẩn Linh Đan này mà không lãng phí dược lực chút nào.
Từng cỗ dược lực bên trong thể nội Liễu Minh chạy qua xương cốt tứ chi, cũng làm cho pháp lực bên trong Linh Hải chấn động.
Sau đó, hắc khí từ trong thể nội Liễu Minh cuồn cuộn tuôn ra, xoay tròn quanh thân thể, tạo thành một viên cầu cực lớn, tràn ngập mật thất.
Lúc này Liễu Minh cảm thấy từng đợt Linh lực cuồng bạo chạy loạn trong kinh mạch.
Trong kinh mạch thình thoảng truyền đến từng đợt quặn đau, mặc dù thân thể hắn mạnh mẽ vượt qua người thường, cũng cảm thấy không chịu đựng nổi.
Liễu Minh cắn răng, tận lực trấn an Linh lực chấn động, vận chuyển Long Hổ Minh Ngục Công đem hỗn loạn pháp lực thu lại, đồng thời tận lực hấp thu dược lực từ Uẩn Linh Đan.
Hắn trong mật thất lần này kéo dài đến vài tháng.
Lúc này, vụ cầu bên ngoài cơ thể từ lúc tràn ngập mật thất, dần dần giảm xuống, hôm nay đã thu liễm đến độ chỉ còn dày vài tấc, nhưng màu sắc trở nên đen sì như mực, phảng phất như trở thành thực chất.
Một ngày, bỗng nhiên trong vụ cầu màu đen truyền ra một tiếng Long ngâm gào thét, tiếp theo vụ cầu quay tít một vòng liền biến thành một đạo thô to khí trụ phóng lên trời.
Đã có kinh nghiệm luyện đan lần trước, Liễu Minh trước đây đã sớm bày ra năm tầng cấm chế trong mật thất, cột sáng vừa mới bay lên liền bị cản trở lại, pháp lực trấn động cũng không truyền đi một chút nào.
Đúng lúc này, Liễu Minh hai tay khẽ động, thể nội lập tức truyền thanh âm”đùng đùng”, bên ngoài toàn thân hắc khí biến thành mấy đạo hư ảnh Long Hổ, bay qua bay lại trong hư không một hồi, sau đó liền lóe lên chui vào trong người Liễu Minh, làm cho khí tức điên cuồng tăng lên.
…
Nửa ngày sau, cửa mật thất “Rầm, ào ào” một tiếng bị kéo ra, Liễu Minh một thân lục bào đi nhanh ra, trên mặt không có chút nào dị trạng, nhưng trong mắt ẩn chứ một nét vui mừng.
Mặc dù không có vận công, hắn hôm nay rõ ràng cảm nhận được bên trong cơ thể pháp lực tinh thuần truyền đến cuồn cuộn.
Bên trong Linh Hải, một trăm năm mươi ba khối Pháp lực kết tinh cũng tăng lên một vòng, tu vi đã đột phá lên Hóa Tinh Trung Kỳ.
Về phần Long Hổ Minh Ngục Công, cũng thần kỳ đột phá bình cảnh, đồng dạng mượn nhờ linh lực của Địa phẩm đan dược, tu luyện đến tầng thứ tư.
Địa phẩm Uẩn Linh Đan có hiệu quả thần kỳ đối với đột phá cảnh giới khiến cho Liễu Minh đại hỉ, đối với loại đan dược này càng thêm khát vọng.
Bình luận truyện