Ma Thiên Ký
Chương 778: Hóa thân Hoàng Cân
Dịch giả: nila32
MA THIÊN KÝ
Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu
Dịch: nila32
=======================================
Con Mãng xà này dài hơn hai mươi trượng, thân hình như một thùng nước lớn, trên mặt da là những những miếng vảy màu vàng sắp xếp không theo một quy luật nào, đôi mắt đỏ vằn như máu, trên đầu lại có một bướu thịt cực lớn, trông cực kỳ xấu xí. Mãng xà lúc này ngẩng đầu lên, lưỡi rắn thò ra thụt vào, không ngừng nhìn chằm chằm vào Liễu Minh, đồng thời có thể cảm nhận khí tức Hóa Tinh trung kỳ từ nó tản ra xung quanh.
Liễu Minh thấy vậy mỉm cười.
Hắn đang hồi tưởng lại hai ngày qua, có thể vì chỉ gặp được những Yêu thú Ngưng Dịch kỳ, nên lượng số mệnh thu vào chẳng được bao nhiêu, hắn thầm suy tính không biết Mãng xà cấp bậc Hóa Tinh này có thể mang đến cho bản thân bao nhiêu thu hoạch.
Khi Liễu Minh còn đang suy nghĩ, Mãng xà vốn đang thủ thế trên một tảng đá đã mở rộng cái miệng gớm ghiếc, như một tia chớp lao về phía hắn, một đoàn chất lỏng tanh hôi tức thì được phun ra.
Không khí xung quanh lập tức phát tán một cỗ mùi hôi thối nồng nặc.
Liễu Minh thấy vậy vẫn vô cùng thong dong, tay bắt kiếm quyết, một đạo kiếm quang vàng kim theo đó hiện ra, lập tức tạo thành một đạo Kim Hồng hơn mười trượng bắn đi.
Ánh vàng lóe lên, kiếm như cầu vồng liền đem khí diễm màu máu chém đứt, sau vài cái chớp động, đã trực tiếp đâm thẳng vào cái miệng đỏ lòm đang đang nhào tới của mãng xà.
Một tiếng “Phốc”!
Từ phần đuôi của Mãng xà, một đạo kim quang chói mắt xé toạc phóng ra mà cả cái đầu rắn khổng lồ đã bị Kim Hồng băm làm hai nửa.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên!
Mãng xà co rúm lại rồi giật giật mấy cái, sau đó cứng đờ rơi phịch xuống đất không còn dấu hiệu của sự sống.
Tinh hồn bên trong cơ thể Yêu mãng đã bị kiếm quang trong thân chém chết.
Toàn bộ quá trình diễn ra trong vòng khoảng hai nhịp thở mà thôi.
Liễu Minh khẽ vẫy một tay, Kim Hồng trên không trung liền quay đầu lại, lại như cũ biến thành phi kiếm bay về, sau một tích tắc đã chui vào lông mi của hắn.
Liễu Minh tiếp đó bay đến bên cạnh thi thể của Mãng xà.
Chính vào lúc này, từng sợi sương mù màu xám từ trên thân rắn bay ra sau đó chui vào Khóa số mệnh trên cổ tay hắn.
Sau gần hai ba nhịp hô hấp, sương mù màu xám mới bị Khóa số mệnh hấp thụ hoàn toàn. Quầng sáng mờ nhạt do Khóa này tản mát ra cũng trở nên phát sáng rạng ngời.
Liễu Minh thấy vậy lộ vẻ hài lòng, lực số mệnh do Yêu thú cấp bậc Hóa Tinh mang đến quả nhiên vượt xa các yêu thú bình thường khác. Chỉ là không biết bên trong Bí Cảnh này có hay không sự tồn tại của Yêu thú cấp bậc Chân Đan cảnh.
Cũng trong thời gian này, ở một nơi cách Liễu Minh chừng vài dặm, hai đạo bóng đen đang cùng bay nhanh vào sâu trong cốc.
“May là trước khi đi, sự phụ đã tặng tấm phù này cho ta và ngươi, giúp hai bên có thể cảm ứng vị trí lẫn nhau. Càng thuận lợi là chúng ta không cách nhau quá xa, nhờ đó ta và ngươi mới có thể gặp nhau nhanh vậy. Nếu không với thực lực của hai ta, mà gặp phải một vài tên có thực lực biến thái sẽ có không ít phiền toái.” Trong đó một bóng đen hướng đồng bạn đang phi hành bên cạnh mà than thở.
“Hắc hắc, cũng may Đại sư huynh lại bế quan trước khi Thiên Môn Hội diễn ra, nếu không làm sao lần này lại đến phiên ngươi tham gia. Tuy nhiên ngươi nói không sai, hai người sớm tụ hợp thì việc giết hết những đệ tử bình thường của các tông phái khác cũng là chuyện dễ như trở bàn tay. Từ đó sẽ làm cho tốc độ tăng khí vận càng thêm nhanh chóng, nhanh hơn nhiều việc đi giết mấy con Yêu thú, thuận tiện còn có thể thu lấy một vài bảo vật không ngờ tới.” Bóng đen còn lại cười hắc hắc, đắc ý đáp lại.
“Vừa rồi phía trước chỉ có chấn động của một cỗ yêu khí cùng một cỗ Linh lực khác. Chắc là một gã nào đó thích hành tẩu đơn độc, người này một chọi một với Yêu thú nhất định sẽ tiêu hao không ít pháp lực, thừa dịp hắn còn chưa đi. Ta và ngươi tranh thủ đến đó, vừa đẹp trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.”
Hai người cùng lúc phát ra tiếng cười nham hiểm, thúc giục độn quang bay đến vị trí của Liễu Minh.
Lúc này Liễu Minh đang thong thả đem thi thể của Mãng xà cất vào trong Tu Di giới. Tuy nói đầu rắn này vẻn vẹn chỉ là yêu thú Hóa Tinh kỳ nhưng bề ngoài vô cùng quái dị, không chừng là một biến dị hiếm thấy nào đó, tuy có chút choán chỗ bên trong chiếc nhẫn, nhưng hắn vẫn quyết định trước hết mang thi thể này trở về rồi nói tiếp.
Đúng lúc này, Liễu Minh đột nhiên cảm ứng được gì đó, xoay người về sau, chỉ thấy phía xa trên bầu trời, đang có hai luồng hắc quang bay nhanh đến, mục tiêu dĩ nhiên là nhằm vào hắn.
Hai mắt Liễu Minh nhíu lại, vẻ mặt bình tĩnh quan sát hai luồng hắc quang vừa đáp xuống hai khối đá lớn cách đó không xa.
Hắc quang cuồn cuộn thu vào, lộ ra hai nam tử mặc quần áo Ma Huyền Tông. Một gã tóc tai bù xù, đầu đội vòng vàng, gã kia hai hàng lông mày xoăn tít, mặt mũi tràn đầy dữ tợn.
“Không ngờ là người của Thái Thanh Môn.” Nam tử tóc dài nhìn qua quần áo và trang sức trên người Liễu Minh, hiển nhiên có chút bất ngờ.
“Có vấn đề gì chứ, người này cũng không phải là gã La Thiên Thành mà sư phụ đề cập qua, hơn nữa hắn vừa trải qua một trận kịch chiến, ta và ngươi liên thủ liền có thể nhẹ nhàng giải quyết.” Thanh niên lông mày vàng sau khi nhìn qua hiện trường trận chiến cùng vết máu vương vãi khắp nơi, liền cười hắc hắc lên tiếng.
“Sự đệ nói vậy cũng có lý, con mồi thế này ta và ngươi càng không thể buông tha.” Nam tử tóc dài nghe vậy, sau khi nhìn thoáng qua mặt đất xung quanh, mới chợt hiểu ra, khuôn mặt liền lộ ra vẻ dữ tợn.
“Hai vị không nhận ra giết người cướp của lúc này là hơi sớm sao?” Liễu Minh nghe qua hai người đối đáp, trên mặt lại lộ ra vẻ kỳ quái, bỗng nhiên lên tiếng hỏi một câu.
“Hừ, ngươi thì biết gì. Những người tiến vào Bí Cảnh đều tìm cách thu hoạch nhiều thêm lực số mệnh nhưng chỉ một vài tên có tu vị yêu nghiệt mới có thể dễ dàng đạt được điều đó, mà những kẻ như vậy chúng ta không dại gì trêu vào. Hiện tại bọn ta khó khăn lắm mới tìm được con mồi dễ dàng ra tay giống như ngươi. Đợi khi tìm thêm một vài con mồi thích hợp, tích góp được lượng số mệnh nhất định, chúng ta dĩ nhiên tìm nơi ẩn thân khiến những gã quái vật kia có mơ cũng không tìm được.” Thanh niên mày vàng của Ma Huyền Tông nghe vậy vốn có chút bất ngờ lại lập tức xì mũi khinh thường nói ra.
“Sư đệ cần gì nhiều lời với tiểu tử Thái Thanh môn này. Tên kia, ngươi bây giờ chủ động bóp nát Khóa số mệnh hay là đợi hai người chúng ta ra tay.” Nam tử tóc dài đã không còn kiên nhẫn, mặt mũi tàn nhẫn hướng Liễu Minh quát to.
“Nếu hai vị đã vội như thế, vậy thì ra tay đi.” Liễu Minh thấy vậy, lại nở nụ cười.
“Tiểu tử này chán sống rồi, giết nó.”
Nam tử tóc dài giận hét lớn, một tay bấm niệm pháp quyết, ma khí đen xì theo đó cuộn ra.
Gã đồng bọn bên cạnh thấy bộ dạng Liễu Minh như vậy cũng không khỏi tức giận, đầu vai sau khi rung lên liền có ma khí cuộn ra kèm theo tiếng huýt gió quỷ dị.
Liễu Minh lạnh lùng nhìn hai kẻ trước mặt, tay áo run lên, phù lục vàng óng dài một trượng bay ra, quay tròn trên bầu trời, ánh vàng chói mắt, sau một tiếng “Phốc”, một gã thân mặc giáp vàng từ đó đi ra, khiến người ta bất ngờ là vẻ ngoài kẻ vừa xuất hiện cùng với Liễu Minh như hai giọt nước.
“Hóa thân!” Thanh niên tóc dài thấy vậy, lúc này nghẹn ngào thốt ra.
Gã đệ tử mày vàng sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.
“Hai chọi hai vậy mới công bằng.” Liễu Minh hờ hững lên tiếng.
“Hừ, người cùng lắm chỉ có tu vi Hóa Tinh, dù sử dụng hóa thân để tăng vài phần thực lực cũng chỉ có một con đường chết.” Hoàng Mi thanh niên nhanh chóng suy tính, trong mắt càng lộ ra vẻ hung ác, trong miệng lẩm bẩm một tiếng, hai tay nhanh chóng huy động pháp quyết.
Nam tử tóc dài cũng như bỗng nhiên hiểu ra, trong miệng theo đó vang lên tiếng chú ngữ, pháp quyết trong tay nhanh chóng biến hóa.
Hai tiếng “Phốc” “Phốc”!
Hai hư ảnh ma chưởng đen kịt tức thì ngưng tụ trước người hai gã đệ tử Ma Huyền Tông, trong đó một ma chưởng lớn hơn mười trượng, bên trên có những sợi sương mù màu đen quấn quanh, cái kia nhỏ hơn một chút, chỉ lớn vẻn vẹn bảy tám trượng.
Lúc này, thân hình hai “Liễu Minh” cùng lóe lên, liền hóa thành hai cái bóng một vàng một đen bắn về phía đối thủ.
“Đi”
Nam tử tóc dài cùng đồng bọn đồng thời rống to một tiếng, cũng lập tức xuất chiêu.
Hai hư ảnh ma chưởng khổng lồ sau khi lóe lên liền phát ra linh áp khủng bố khiến người ta ngạt thở, chia ra đánh về phía Liễu Minh và hóa thân màu vàng của hắn.
Ma ảnh lớn hơn hùng hổ đàn áp về phía Liễu Minh.
Mà ma chưởng còn lại như chậm mà nhanh sau một cái chớp động liền đánh xuống đỉnh đầu của lực sĩ Khăn vàng, một luồng sức mạnh trầm trọng như núi lập tức ập đến.
Liễu Minh khẽ dùng thần niệm, phân thân lực sĩ Khăn Vàng lập tức đứng vững trong không trung, một tay nắm nắm chặt, một nắm đấm chói lọi theo đó đánh ra.
Phía trên quyền ảnh chói mắt còn có hư ảnh vài con Giao Long đen nhạt lượn lờ, giương nanh múa vuốt, làm cho cự quyền mang theo khí thế khó có thể hình dung.
Một tiếng nổ vang rung trời chuyển đất.
Quyền ảnh màu vàng cùng ma chưởng hắc ám sau khi va chạm mãnh liệt, liền hóa thành hai quả cầu ánh sáng khổng lồ nổ tung, khắp nơi tràn đầy khói đen xen lẫn một chút kim quang, đồng thời từng cơn sóng khí hướng bốn phương tám hướng xung quanh liên tục chấn động.
Mà bản thể của Liễu Minh khi đối mặt với cự chưởng gần trong gang tấc, thân hình bỗng nhiên bay ngược về sau, đầu vai khẽ nhô lên, thanh quang trong quần áo tỏa ra chói mắt, vô số Linh Văn màu lam hiện ra, một tiếng gầm nhẹ truyền ra, một hư ảnh Thanh Ngưu theo đó hiện ra vô cùng sống động.
Đúng là Đồ Đằng Chi Thuật mà hắn đã tế luyện từ lâu.
Mà hư ảnh Xa Hoạn vừa mới hiện ra, đã mở rộng miệng bắn ra một cái vòi rồng màu xanh.
Một tiếng “Phanh”!
Hư ảnh cự chưởng nhìn như vô cùng uy lực lại bị lốc xoáy thổi tán loạn, biến thành từng sợi ma khí phân tán trong không khí.
Hư ảnh Xa Hoạn lại hít vào thật sâu, ma khí lúc này như thủy triều bị kẻ kia một ngụm hút vào trong cơ thể, trong khoảnh khắc đã hoàn toàn biến mất.
Liễu Minh thấy vậy, khóe miệng mỉm cười.
Sức mạnh này chính là khả năng cường đại thứ hai của xa Hoạn, năng lực thôn phệ, chẳng qua trước mắt năng lực này chỉ có thể phát huy khi đối mặt với kẻ địch có tu vi thấp hơn hắn, nếu gặp người có tu vi hơn xa mình thì hắn nhiều khả năng sẽ vấp phải sự cắn trả của Xa Hoạn chi lực.
Lại nói, đồ đằng này được Liễu Minh trải qua nhiều năm tế luyện, hấp thụ vô số Yêu Thú tinh phách, mới có thể thức tỉnh năng lực thôn phệ này, hôm nay tranh đấu cùng người, hắn lập tức thi triển ra hóa thân Khăn Vàng, chính là muốn dùng hai gã đệ tử Ma Huyền Tông này để thử tay nghề.
Hư ảnh Xa Hoạn sau khí thôn phệ ma khí vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào nam tử tóc dài cách đó không xa, trông bộ dạng vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn.
“Liễu Minh giáp vàng” bên kia sau khi đánh tan cự chưởng, thân hình khẽ di chuyển, sau mấy cái chớp động đã xuất hiện bên cạnh gã đệ tử mi vàng, hai tay vung lên, vô số quyền ảnh Kim sắc đánh về người đứng đối diện.
MA THIÊN KÝ
Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu
Dịch: nila32
=======================================
Con Mãng xà này dài hơn hai mươi trượng, thân hình như một thùng nước lớn, trên mặt da là những những miếng vảy màu vàng sắp xếp không theo một quy luật nào, đôi mắt đỏ vằn như máu, trên đầu lại có một bướu thịt cực lớn, trông cực kỳ xấu xí. Mãng xà lúc này ngẩng đầu lên, lưỡi rắn thò ra thụt vào, không ngừng nhìn chằm chằm vào Liễu Minh, đồng thời có thể cảm nhận khí tức Hóa Tinh trung kỳ từ nó tản ra xung quanh.
Liễu Minh thấy vậy mỉm cười.
Hắn đang hồi tưởng lại hai ngày qua, có thể vì chỉ gặp được những Yêu thú Ngưng Dịch kỳ, nên lượng số mệnh thu vào chẳng được bao nhiêu, hắn thầm suy tính không biết Mãng xà cấp bậc Hóa Tinh này có thể mang đến cho bản thân bao nhiêu thu hoạch.
Khi Liễu Minh còn đang suy nghĩ, Mãng xà vốn đang thủ thế trên một tảng đá đã mở rộng cái miệng gớm ghiếc, như một tia chớp lao về phía hắn, một đoàn chất lỏng tanh hôi tức thì được phun ra.
Không khí xung quanh lập tức phát tán một cỗ mùi hôi thối nồng nặc.
Liễu Minh thấy vậy vẫn vô cùng thong dong, tay bắt kiếm quyết, một đạo kiếm quang vàng kim theo đó hiện ra, lập tức tạo thành một đạo Kim Hồng hơn mười trượng bắn đi.
Ánh vàng lóe lên, kiếm như cầu vồng liền đem khí diễm màu máu chém đứt, sau vài cái chớp động, đã trực tiếp đâm thẳng vào cái miệng đỏ lòm đang đang nhào tới của mãng xà.
Một tiếng “Phốc”!
Từ phần đuôi của Mãng xà, một đạo kim quang chói mắt xé toạc phóng ra mà cả cái đầu rắn khổng lồ đã bị Kim Hồng băm làm hai nửa.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên!
Mãng xà co rúm lại rồi giật giật mấy cái, sau đó cứng đờ rơi phịch xuống đất không còn dấu hiệu của sự sống.
Tinh hồn bên trong cơ thể Yêu mãng đã bị kiếm quang trong thân chém chết.
Toàn bộ quá trình diễn ra trong vòng khoảng hai nhịp thở mà thôi.
Liễu Minh khẽ vẫy một tay, Kim Hồng trên không trung liền quay đầu lại, lại như cũ biến thành phi kiếm bay về, sau một tích tắc đã chui vào lông mi của hắn.
Liễu Minh tiếp đó bay đến bên cạnh thi thể của Mãng xà.
Chính vào lúc này, từng sợi sương mù màu xám từ trên thân rắn bay ra sau đó chui vào Khóa số mệnh trên cổ tay hắn.
Sau gần hai ba nhịp hô hấp, sương mù màu xám mới bị Khóa số mệnh hấp thụ hoàn toàn. Quầng sáng mờ nhạt do Khóa này tản mát ra cũng trở nên phát sáng rạng ngời.
Liễu Minh thấy vậy lộ vẻ hài lòng, lực số mệnh do Yêu thú cấp bậc Hóa Tinh mang đến quả nhiên vượt xa các yêu thú bình thường khác. Chỉ là không biết bên trong Bí Cảnh này có hay không sự tồn tại của Yêu thú cấp bậc Chân Đan cảnh.
Cũng trong thời gian này, ở một nơi cách Liễu Minh chừng vài dặm, hai đạo bóng đen đang cùng bay nhanh vào sâu trong cốc.
“May là trước khi đi, sự phụ đã tặng tấm phù này cho ta và ngươi, giúp hai bên có thể cảm ứng vị trí lẫn nhau. Càng thuận lợi là chúng ta không cách nhau quá xa, nhờ đó ta và ngươi mới có thể gặp nhau nhanh vậy. Nếu không với thực lực của hai ta, mà gặp phải một vài tên có thực lực biến thái sẽ có không ít phiền toái.” Trong đó một bóng đen hướng đồng bạn đang phi hành bên cạnh mà than thở.
“Hắc hắc, cũng may Đại sư huynh lại bế quan trước khi Thiên Môn Hội diễn ra, nếu không làm sao lần này lại đến phiên ngươi tham gia. Tuy nhiên ngươi nói không sai, hai người sớm tụ hợp thì việc giết hết những đệ tử bình thường của các tông phái khác cũng là chuyện dễ như trở bàn tay. Từ đó sẽ làm cho tốc độ tăng khí vận càng thêm nhanh chóng, nhanh hơn nhiều việc đi giết mấy con Yêu thú, thuận tiện còn có thể thu lấy một vài bảo vật không ngờ tới.” Bóng đen còn lại cười hắc hắc, đắc ý đáp lại.
“Vừa rồi phía trước chỉ có chấn động của một cỗ yêu khí cùng một cỗ Linh lực khác. Chắc là một gã nào đó thích hành tẩu đơn độc, người này một chọi một với Yêu thú nhất định sẽ tiêu hao không ít pháp lực, thừa dịp hắn còn chưa đi. Ta và ngươi tranh thủ đến đó, vừa đẹp trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.”
Hai người cùng lúc phát ra tiếng cười nham hiểm, thúc giục độn quang bay đến vị trí của Liễu Minh.
Lúc này Liễu Minh đang thong thả đem thi thể của Mãng xà cất vào trong Tu Di giới. Tuy nói đầu rắn này vẻn vẹn chỉ là yêu thú Hóa Tinh kỳ nhưng bề ngoài vô cùng quái dị, không chừng là một biến dị hiếm thấy nào đó, tuy có chút choán chỗ bên trong chiếc nhẫn, nhưng hắn vẫn quyết định trước hết mang thi thể này trở về rồi nói tiếp.
Đúng lúc này, Liễu Minh đột nhiên cảm ứng được gì đó, xoay người về sau, chỉ thấy phía xa trên bầu trời, đang có hai luồng hắc quang bay nhanh đến, mục tiêu dĩ nhiên là nhằm vào hắn.
Hai mắt Liễu Minh nhíu lại, vẻ mặt bình tĩnh quan sát hai luồng hắc quang vừa đáp xuống hai khối đá lớn cách đó không xa.
Hắc quang cuồn cuộn thu vào, lộ ra hai nam tử mặc quần áo Ma Huyền Tông. Một gã tóc tai bù xù, đầu đội vòng vàng, gã kia hai hàng lông mày xoăn tít, mặt mũi tràn đầy dữ tợn.
“Không ngờ là người của Thái Thanh Môn.” Nam tử tóc dài nhìn qua quần áo và trang sức trên người Liễu Minh, hiển nhiên có chút bất ngờ.
“Có vấn đề gì chứ, người này cũng không phải là gã La Thiên Thành mà sư phụ đề cập qua, hơn nữa hắn vừa trải qua một trận kịch chiến, ta và ngươi liên thủ liền có thể nhẹ nhàng giải quyết.” Thanh niên lông mày vàng sau khi nhìn qua hiện trường trận chiến cùng vết máu vương vãi khắp nơi, liền cười hắc hắc lên tiếng.
“Sự đệ nói vậy cũng có lý, con mồi thế này ta và ngươi càng không thể buông tha.” Nam tử tóc dài nghe vậy, sau khi nhìn thoáng qua mặt đất xung quanh, mới chợt hiểu ra, khuôn mặt liền lộ ra vẻ dữ tợn.
“Hai vị không nhận ra giết người cướp của lúc này là hơi sớm sao?” Liễu Minh nghe qua hai người đối đáp, trên mặt lại lộ ra vẻ kỳ quái, bỗng nhiên lên tiếng hỏi một câu.
“Hừ, ngươi thì biết gì. Những người tiến vào Bí Cảnh đều tìm cách thu hoạch nhiều thêm lực số mệnh nhưng chỉ một vài tên có tu vị yêu nghiệt mới có thể dễ dàng đạt được điều đó, mà những kẻ như vậy chúng ta không dại gì trêu vào. Hiện tại bọn ta khó khăn lắm mới tìm được con mồi dễ dàng ra tay giống như ngươi. Đợi khi tìm thêm một vài con mồi thích hợp, tích góp được lượng số mệnh nhất định, chúng ta dĩ nhiên tìm nơi ẩn thân khiến những gã quái vật kia có mơ cũng không tìm được.” Thanh niên mày vàng của Ma Huyền Tông nghe vậy vốn có chút bất ngờ lại lập tức xì mũi khinh thường nói ra.
“Sư đệ cần gì nhiều lời với tiểu tử Thái Thanh môn này. Tên kia, ngươi bây giờ chủ động bóp nát Khóa số mệnh hay là đợi hai người chúng ta ra tay.” Nam tử tóc dài đã không còn kiên nhẫn, mặt mũi tàn nhẫn hướng Liễu Minh quát to.
“Nếu hai vị đã vội như thế, vậy thì ra tay đi.” Liễu Minh thấy vậy, lại nở nụ cười.
“Tiểu tử này chán sống rồi, giết nó.”
Nam tử tóc dài giận hét lớn, một tay bấm niệm pháp quyết, ma khí đen xì theo đó cuộn ra.
Gã đồng bọn bên cạnh thấy bộ dạng Liễu Minh như vậy cũng không khỏi tức giận, đầu vai sau khi rung lên liền có ma khí cuộn ra kèm theo tiếng huýt gió quỷ dị.
Liễu Minh lạnh lùng nhìn hai kẻ trước mặt, tay áo run lên, phù lục vàng óng dài một trượng bay ra, quay tròn trên bầu trời, ánh vàng chói mắt, sau một tiếng “Phốc”, một gã thân mặc giáp vàng từ đó đi ra, khiến người ta bất ngờ là vẻ ngoài kẻ vừa xuất hiện cùng với Liễu Minh như hai giọt nước.
“Hóa thân!” Thanh niên tóc dài thấy vậy, lúc này nghẹn ngào thốt ra.
Gã đệ tử mày vàng sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.
“Hai chọi hai vậy mới công bằng.” Liễu Minh hờ hững lên tiếng.
“Hừ, người cùng lắm chỉ có tu vi Hóa Tinh, dù sử dụng hóa thân để tăng vài phần thực lực cũng chỉ có một con đường chết.” Hoàng Mi thanh niên nhanh chóng suy tính, trong mắt càng lộ ra vẻ hung ác, trong miệng lẩm bẩm một tiếng, hai tay nhanh chóng huy động pháp quyết.
Nam tử tóc dài cũng như bỗng nhiên hiểu ra, trong miệng theo đó vang lên tiếng chú ngữ, pháp quyết trong tay nhanh chóng biến hóa.
Hai tiếng “Phốc” “Phốc”!
Hai hư ảnh ma chưởng đen kịt tức thì ngưng tụ trước người hai gã đệ tử Ma Huyền Tông, trong đó một ma chưởng lớn hơn mười trượng, bên trên có những sợi sương mù màu đen quấn quanh, cái kia nhỏ hơn một chút, chỉ lớn vẻn vẹn bảy tám trượng.
Lúc này, thân hình hai “Liễu Minh” cùng lóe lên, liền hóa thành hai cái bóng một vàng một đen bắn về phía đối thủ.
“Đi”
Nam tử tóc dài cùng đồng bọn đồng thời rống to một tiếng, cũng lập tức xuất chiêu.
Hai hư ảnh ma chưởng khổng lồ sau khi lóe lên liền phát ra linh áp khủng bố khiến người ta ngạt thở, chia ra đánh về phía Liễu Minh và hóa thân màu vàng của hắn.
Ma ảnh lớn hơn hùng hổ đàn áp về phía Liễu Minh.
Mà ma chưởng còn lại như chậm mà nhanh sau một cái chớp động liền đánh xuống đỉnh đầu của lực sĩ Khăn vàng, một luồng sức mạnh trầm trọng như núi lập tức ập đến.
Liễu Minh khẽ dùng thần niệm, phân thân lực sĩ Khăn Vàng lập tức đứng vững trong không trung, một tay nắm nắm chặt, một nắm đấm chói lọi theo đó đánh ra.
Phía trên quyền ảnh chói mắt còn có hư ảnh vài con Giao Long đen nhạt lượn lờ, giương nanh múa vuốt, làm cho cự quyền mang theo khí thế khó có thể hình dung.
Một tiếng nổ vang rung trời chuyển đất.
Quyền ảnh màu vàng cùng ma chưởng hắc ám sau khi va chạm mãnh liệt, liền hóa thành hai quả cầu ánh sáng khổng lồ nổ tung, khắp nơi tràn đầy khói đen xen lẫn một chút kim quang, đồng thời từng cơn sóng khí hướng bốn phương tám hướng xung quanh liên tục chấn động.
Mà bản thể của Liễu Minh khi đối mặt với cự chưởng gần trong gang tấc, thân hình bỗng nhiên bay ngược về sau, đầu vai khẽ nhô lên, thanh quang trong quần áo tỏa ra chói mắt, vô số Linh Văn màu lam hiện ra, một tiếng gầm nhẹ truyền ra, một hư ảnh Thanh Ngưu theo đó hiện ra vô cùng sống động.
Đúng là Đồ Đằng Chi Thuật mà hắn đã tế luyện từ lâu.
Mà hư ảnh Xa Hoạn vừa mới hiện ra, đã mở rộng miệng bắn ra một cái vòi rồng màu xanh.
Một tiếng “Phanh”!
Hư ảnh cự chưởng nhìn như vô cùng uy lực lại bị lốc xoáy thổi tán loạn, biến thành từng sợi ma khí phân tán trong không khí.
Hư ảnh Xa Hoạn lại hít vào thật sâu, ma khí lúc này như thủy triều bị kẻ kia một ngụm hút vào trong cơ thể, trong khoảnh khắc đã hoàn toàn biến mất.
Liễu Minh thấy vậy, khóe miệng mỉm cười.
Sức mạnh này chính là khả năng cường đại thứ hai của xa Hoạn, năng lực thôn phệ, chẳng qua trước mắt năng lực này chỉ có thể phát huy khi đối mặt với kẻ địch có tu vi thấp hơn hắn, nếu gặp người có tu vi hơn xa mình thì hắn nhiều khả năng sẽ vấp phải sự cắn trả của Xa Hoạn chi lực.
Lại nói, đồ đằng này được Liễu Minh trải qua nhiều năm tế luyện, hấp thụ vô số Yêu Thú tinh phách, mới có thể thức tỉnh năng lực thôn phệ này, hôm nay tranh đấu cùng người, hắn lập tức thi triển ra hóa thân Khăn Vàng, chính là muốn dùng hai gã đệ tử Ma Huyền Tông này để thử tay nghề.
Hư ảnh Xa Hoạn sau khí thôn phệ ma khí vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào nam tử tóc dài cách đó không xa, trông bộ dạng vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn.
“Liễu Minh giáp vàng” bên kia sau khi đánh tan cự chưởng, thân hình khẽ di chuyển, sau mấy cái chớp động đã xuất hiện bên cạnh gã đệ tử mi vàng, hai tay vung lên, vô số quyền ảnh Kim sắc đánh về người đứng đối diện.
Bình luận truyện