Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 256: Cắn Thuốc



Ầm…

Thiên Long nằm ngửa cổ ra sau đổ cái rầm xuống sàn, trong sự ngỡ ngàng khó hiểu của mọi người, Thiên Long nhấc nhẹ răng ngáy.

~ Khò… khò…

Ai nghe cũng tức thổ ba lít máu, ngươi… ngươi… nói ngươi đó… nhìn xem nhìn xem… không gian bạo liệt, phù văn bạo tạc, gần một ngàn người thương vong, đều là ngươi làm đó, vậy mà vẫn ngủ được, tài thật!

Kệ thôi chứ biết nói sao, thực sự mà nói Thiên Long say quá rồi, thèm ngủ kinh khủng, chấm dứt chiến đấu thả lỏng tinh thần một cái, là y rằng Tinh Linh Nữ Hoàng nhập xác, bất tỉnh nhân sự luôn.

~ À… các vị, thật xin lỗi, có vẻ trận chiến cuối cùng không thể diễn ra trong hôm nay, xin hẹn quý vị ba ngày sau, chúng tôi phải sửa phù văn để bảo toàn an toàn mọi người, cùng với tu sửa lại chiến đài, hơn hết những người thương vong do không gian phù văn bạo liệt, sẽ được đền bù thỏa đáng.

Trọng tài cất bước lên tiếng, chiến trường tan hoang chả buồn nói tới, nhưng phải an ủi mọi người trước, không biết mọi người có sợ không, nhưng mà thấy chân tay ai cũng run không đứng dậy nổi, trọng tài thừa biết bọn họ không phải vì sợ khung cảnh chiến đấu vừa rồi, đó chỉ chiếm số ít thôi, còn hầu như mọi người tim đập chân run là vì tiếc tiền đó mà, một gia sản mất trắng, ai mà không run thì không phải con người rồi.

~ Oa hí hí…Thắng rồi… thắng rồi…

Hai cô bé Hư Huyễn và Hư Thước Thước nhảy lên ôm nhau mừng cười híp hết mắt, Hư Chiến Hồi xé cái đùi gà ăn trong vô thức, nếu không nhầm thì đây nhất định là con gà lão ta định cúng Thiên Long thì phải.

~ haha… thắng rồi… Anh Em đâu hết rồi… Miu… Zịc…

Phòng Thượng Lưu Hắc Long nổi nhạc ầm ầm, mọi người bắt đầu ăn mừng bất chấp vẻ mặt khán giả đang ra về trong buồn bã.

~ Tên Hắc Long này còn giấu bao nhiêu nội tình?

Đây là câu hỏi mà hầu như tất cả mọi người đều nghĩ trong đầu, bất kể thực lực cao hay thấp, ai cũng đoán già đoán non nội tình cực hạn Thiên Long là gì?

Đêm đến, trên đỉnh một tòa nhà cao, Thiên Long đứng cạnh một lão già nhìn rất đôn hậu, không ai khác ngoài Viện chủ Biệt Liên Viện, lão ta mời Thiên Long đến đây là có điều muốn nhắn nhủ.

~ Viện Chủ! Không biết nếu ta thắng đại hội, thì trong Viện ta sẽ có chức vụ gì?

Thiên Long khoanh tay ngỏ ý hỏi xem, Tuyết Hàn Mặc đã kể uy danh Biệt Liên Viện, cái này làm Thiên Long sướng rân rân mấy ngày, nếu có thể nắm chức cao trong Biệt Liên Viện, đến khi gặp trưởng lão Linh Lung Tháp, hừ hừ… đến lúc đó là cân tài cân sức rồi. Sẽ không phải cúi đầu bỏ trốn nữa.

~ cái này thì tùy… cấp độ cao hay thấp, đều tùy thuộc vào sức chiến đấu của ngươi, ngươi tỏ ra nội tình càng thâm sâu, thì trong Viện ngươi càng có uy danh.

Biệt Liên Viện chủ gật gù đáp trả.

~ nhưng ta nói ngươi biết, ta đã tìm hiểu được hết thông tin của ngươi, và cũng biết ngươi có ân oán với Linh Lung Tháp, ta chỉ có thể nhắc ngươi, dù là thế nào cũng không nên vọng động.

Thiên Long đột nhiên co rút đồng tử, không ngờ thông tin của bản thân lại dễ bị điều tra như vậy, nếu vậy không hay, Thiên Long cần lập ra kế sách khác cho bé Như và Tuyết Băng Băng. Nếu không ở đất Việt không ai bảo vệ, như thế sẽ rất nguy hiểm.

~ Lão Viện chủ! Có gì nâng cao thực lực không? Cho ta một ít trước đi!

Thiên Long không biết trơ trẽn là gì, nhưng bản tính đã ngấm vào máu, gặp cường giả là phải xin được tý cơm thừa canh cặn.

~ Ngươi… Thôi được rồi, Để đề phòng bất trắc Ngạo Tà Vân ẩn dấu nội tình, ta cho ngươi một chút lễ vật trước!

Nghĩ đi nghĩ lại, Thiên Long là người của mình, thắng hay bại cái này chưa biết được, hiện tại! Thiên Long so sánh với tỉ số Ngạo Tà Vân là 1:1, đã không còn ai khinh thường cậu ta nữa, hơn hết, từ trước tới nay Ngạo Tà Vân vẫn chưa bộc lộ quá nhiều thực lực thật sự, cơ hội Thiên Long đánh bại Ngạo Tà Vân là 5:5, nếu Ngạo Tà Vân mà là Động Hư thần tọa, cái này là ôm trọn cái thua trong tay, mà ý của Viện chủ là phải được giải nhất, lão đã nghĩ tới ngày Biệt Liên Viện oai phong hiển hách ra đường không phải cúi đầu mà đi mà là ưỡn ngực nghênh ngang.

Đưa cho Thiên Long một bình ngọc, Viện chủ thở dài:

~ Đây là Phách Tố đan, có giúp một Hóa Thần Ngũ cấp đột phá đến Cửu cấp, xem ngươi căn cơ ổn định, ta mới dám đưa ngươi viên linh dược này, nếu đột phá quá nhanh, sẽ rất ảnh hưởng con đường tu luyện!

Cầm lấy lọ ngọc, Thiên Long nổi hết da gà, xem ra Biệt Liên Viện đầu tư mạo hiểm cũng dữ dằn đó chứ! Thiên Long nào biết nhà Biệt Liên Viện không được cái gì chứ đan dược thì mênh mông.

~ Đa tạ, ta cần đi phụng dụng đan dược ngay, nếu được hi vọng ngài có thể hộ pháp cho ta một chút thì…

Thiên Long chề môi gãi mỏ, được voi đòi tiên, cái này chả không sướng hả? An toàn nữa, một đại năng hộ pháp, đời này sống đến đây là quá đủ rồi.

~ Được… Được… Tiễn phật tiễn tới tây thiên…

Viện chủ nghiến răng ken két nói mà không nhấc răng, lão thề nếu không có chuyện cần gặp Thiên Long lão quyết không gặp lần 2.

Vù…

Xách cổ Thiên Long biến mất, Thiên Long hoa mắt chóng mặt không biết đi đâu, đột nhiên đứng khựng lại, mở mắt ra thì thấy mình đang đứng trên một quả núi đồ sộ, cố nuốt một cục nước bọt to, Thiên Long hỏi nhỏ:

~ một nhảy của lão không biết là bao xa vậy?

~ không nhanh không chậm ba ngàn dặm, hiện tại chúng ta đang đứng ở dãy núi đá biên giới Nga Ấn!

~ Ặc…

Thiên Long sặc nước bọt luôn, một nhảy đã bằng hắn đi ba ngày, cường giả loại này đã vượt qua phạm trù hiểu biết Thiên Long, Thiên Long nào biết, bước nhảy không gian là một tuyệt kỹ khi đạt cấp độ trên Độ Kiếp, mỗi ngày chỉ nhảy được một lần, mỗi lần tùy thuộc vào thực lực có sẵn.

~ Nhờ ngài hộ pháp, ta liền cắn thuốc!

Thiên Long biết nếu Viện chủ có ý muốn hại, thì chỉ cần liếc một cái Thiên Long hắn không đủ mười cái mạng mà chết, nên thôi, chơi tới luôn..

~ Haizz…

Nhìn Thiên Long tự nhiên làm lão Viện chủ đỏ cả mắt, đây là trả nợ kiếp trước hay sao a….

Ngồi bằng điều khí, cơ thể trở lên thư giãn nhất có thể, hít một hơi thật sâu Thiên Long cắn thuốc.

Dược lực đi vào người, còn chưa xuống tới đan điền nó đã bùng nổ, tạo thành những cơn sóng thần càn quét toàn bộ cơ thể Thiên Long, mạnh máu cho dù là những mạch li ti nhất, đều co giãn phồng ra gấp năm lần vốn có, cơ thể Thiên Long như một quả bóng hơi chỉ một cái kim đâm vào liền nổ nát vụn…

~ Vì biết huyết nhục tên này không phải cùng cấp độ có thể so sánh, ta mới cho hắn dùng Phách Tố đan, nếu kẻ cùng trang nứa đã bị dược lực phản phệ chết vì quá tải năng lượng.

Lão Viện chủ nhảy ra xa, trông Thiên Long cứ to lên rồi xẹp xuống mà đau hết cả xương cốt, tuổi trẻ khí thịnh, não không làm được như thế nữa rồi, hơn thế Phách Tố đan là đan dược thuộc nhất đẳng cao cấp, tuy nó là đan dược dùng cho Ngũ cấp Hóa Thần, thế nhưng phải chắc chắn là huyết nhục tên được dùng đan vượt trội hơn hẳn thiên tài cùng trang lứa, nếu không chỉ có nổ như bom

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện