Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 295: Thả tay giết chóc
Thiên Long ngơ ngẩn ngồi suy nghĩ một hồi lâu, bé Như không cha không mẹ xem ra đang dần được hé lộ, không biết sau này cả hai sẽ đi về đâu đây.
~ Ra đi!
Hừ lạnh Thiên Long quát lớn, một cỗ hơi thở nồng đậm tử vong bao trùm, hơi thở mang theo kiếm khí lạnh lẽo đáng sợ.
~ Khá khen cho ngươi, thần thức linh động mẫn cảm hơn ta tưởng tượng.
Từ trong rừng rậm đi ra một tên hắc y, đầu được trùm bởi nón đen, từ đầu tới cuối không hở một tý da, nhưng khí tức này thật đáng sợ, nó làm Thiên Long liên tưởng đến một mũi kiếm có thể nghiền chết sinh linh vạn vật.
~ Ngươi là chó săn Ngạo thị Thần giới?
Thiên Long cong môi cười lạnh lùng, xem ra chuyện gì đến cũng phải đến.
~ Ta là thích khách nhận tiền đoạt mạng, trên Thần giới lệnh truy nã của ngươi đã phổ cập đến mọi ngóc ngách, ta cũng chỉ là kiếm sinh ý!
Hắc y rút kiếm tiến lại gần Thiên Long ba bước rồi biến mất, Thiên Long nhếch mép cười khẩy cũng biến mất theo, tiến vào dị thời không chiến đấu là sự lựa chọn đúng đắn nhất lúc này, cho dù đạt cấp độ như Thiên Long đã có thể khống chế được phạm vi chiến đấu điều khiển được vũ kỹ hủy diệt chuẩn xác, nhưng sát thương hủy diệt là sát thương hủy diệt, không có ma lực tự phục hồi như trong không gian bình lưu, chiến đấu ở ngoài sẽ ảnh hưởng căn cơ Nhân giới.
Còn chạy thì không, Thiên Long không biết chạy là gì, với một lòng kiêu hãnh có thừa, nếu không vô sỉ cường thế thực lực chấn nhiếp Thiên Long, làm Thiên Long bỏ chạy giữ mạng, Động Hư đuổi giết Hóa Thần nghe có ngứa đít không? Không chạy mà chết hả? Còn đã xứng tầm thực lực Thiên Long đây chưa bao giờ ngán ai.
Vù Vù…
Thiên Long vừa bước vào không gian dị không, từ thiên khung rực cháy, bên ngoài ngàn dặm không khí bị đốt nóng rực, bên trong lại bị cô đọng hàn khí lạnh lẽo thấu xương, trên trời một mũi kiếm lăng lệ như thần kiếm từ trời cắm thẳng đầu Thiên Long.
Mũi kiếm này có thể nói là vô địch trong cùng cấp độ nếu được hình thành, phàm là thứ xuất ra chiếm mất thời gian, thì uy lực cường đại hết sức, vì thế Hắc y mới đi vào dị thời không trước, cao thủ chiến đấu chỉ cần sơ sót một giây đã đủ chết không dưới một ngàn lần.
Vừa vào đã dùng con bài đáy rương, kiếm ảnh như thật ào ào lao xuống một cách khủng bố, bề ngang năm trượng tỏa ra khí tức trầm tĩnh u tối của một thế giới lạ lẫm, u tịch, lăng lệ.
Hắc y đây là muốn tuyệt sát Thiên Long nhanh để còn rời khỏi Nhân giới, giết Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ của Nhân giới không chạy nhanh nghĩ còn mạng không?
~ Nghé con!
Ma kiếm bay ra, trên không trung quán nhật ba trăm vòng, từ mũi kiếm Ma kiếm tỏa ra một hơi thở tử vong nồng đậm, nhìn vào đó sẽ bị tẩu hỏa nhập ma suốt đời còn lại sống trong ảo giác núi thây biển máu, ma nữ gào thét đoạt mạng.
Ma kiếm hiện tại đã khác xưa, đi với bụt mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy, còn nghĩa khác là đi với kẻ giàu thì ngồi xa vàng đi với kẻ nghèo ngồi xe giấy, Ma kiếm được Thiên Long bồi bổ máu tươi toàn kẻ có thực lực thâm hậu, không béo múp béo míp lên thì trái đạo trời.
Phành Phành Phành….
Đinh!
Hai mũi kiếm đâm trực diện vào nhau, Ma kiếm cường thế cắn nuốt toàn bộ sinh cơ kiếm của hắc y, không dừng lại nó đâm xuyên ngực hắc y, không bay ra ngoài Ma kiếm nằm gọn bên trong lồng ngực hắc y!
~ Không thể nào! Ta là Động Hư Sơ Cảnh Thiên Cao Cấp Trung Giai, lại thua ngay một chiêu đầu?
Hắc y trợn mắt đỏ như máu không thể tin được, một thân thực lực đang dần dần bị cắn nuốt. Bỏ qua đau đớn tuột độ Hắc y hắn không thể tin được mình lại thua một kẻ cách ba trọng thực lực, nếu vậy thì tu luyện lên cao làm gì?
~ Ta sinh ra là để đấu với Thần, sự khác biệt giữa chơi nạp và cày chay cách biệt rất xa, nếu như dễ giết ta như vậy thì đã không có ta ngày hôm nay.
Thiên Long cười lạnh nhạt khinh bỉ, nếu ta không thể vượt cấp khiêu chiến thì trên thế gian này ta là gì? Không thể vượt cấp khiêu chiến ta mãi lu mờ ở trong hàng trăm vạn tu sĩ, không thể vượt cấp khiêu chiến thì không thể có nữ nhân quốc sắc thiên hương để ý, không vượt cấp khiêu chiến chắc đã chết từ cái thủa nào rồi, và cũng chả thể nào làm kinh động nổi nơi ta có mặt, ở đất Việt không là gì thì nói gì đến đất của tu sĩ, không thể có tiếng nói ở đất Tung Của thì nói gì đến kinh động Nhân giới, rồi cả Thần giới.
~ Ta đã nghĩ ngươi rất khó đối phó, nhưng lại không thể chấp nhận được…
Hắc y nằm vật ra sau đoạt tuyệt sinh cơ, ma kiếm bay về thức hải Thiên Long, từ chuôi kiếm chảy ra một tia sữa trắng muốt, đó là phúc lợi Thiên Long có thể sử dụng.
~ Không gì là không thể!
Thiên Long nhún vai ngồi xuống điều khí, phải cân đối lực lượng trong cơ thể đàng hoàng, biết đâu ra bên ngoài kẻ địch đông như kiến đang đợi bên ngoài thì có mà vỡ mặt, đối kiếm vừa rồi đã tiêu tốn không ít khí lực rồi.
Ầm Ầm…
Rầm Rầm…
Thiên Long vừa bước ra bên ngoài, đây không khác một chiến trường, máu tươi chảy thành suối, trên không trung thi thể lạnh ngắt rơi xuống như mưa, Biệt Liên Viện, phó viện chủ, Lục đại trưởng lão tám bọn họ mỗi người một kiếm càn quét trên không trung, một kiếm xuất ra đoạt mạng không dưới mười tên hắc y.
~ Ngươi không sao chứ?
Biệt Liên Viện chủ thấy Thiên Long đi ra liền lao xuống hỏi thử.
~ Không sao, nhưng mà sao mấy lão già các ngươi cũng đến đây?
Thiên Long hỏi lại, nếu không có bọn họ rất có thể Thiên Long sẽ bỏ mạng nơi đây. Một tên độ kiếp vẫn đang còn nằm ngay dưới chân hắn, không thể rút được tinh huyết của tên độ kiếp này nữa, nếu có thể rút tinh huyết mà phụng dụng thực lực sẽ đại tăng, chỉ tiếc là đã chết.
~ Con mẹ nó, trong phạm vi Biệt Liên Viện lại dám công khai truy giết ngươi, Thần giới không coi ai ra gì!
~ Chiến đi.
Ma kiếm bay ra, bữa nay Thiên Long cũng rất ngứa tay, ma kiếm cũng khát máu có thể trông thấy, cả hai lao vào cuộc chiến, Biệt Liên Viện chủ cất kiếm trực tiếp dùng tay không vặn cổ từng tên một, đối với lão âm thanh đứt gãy như một điệu nhạc lôi cuốn không thể ngán.
Phàm là kẻ thực lực cao các trưởng lão sẽ thịt hết, thấy Thiên Long nhập cuộc chiến trường liền nhường lại hắn, mọi người ra tay tàn sát chậm lại một chút để Thiên Long có thể thỏa thích thể hiện.
~ Nhu Bộ Song Lân Quyền…
~ Grào….
~ Ngao…
Thiên Long như một ma thần nạt lớn, hai đầu Lân được phóng thích hóa to gấp mười lần voi Châu Phi, chúng nó kiếm hay người, tất cả đều nhét hết vào mồm máu của chúng, sắt thép hay cái gì cũng được, tới hết đây.
Thiên Long thả tay giết chóc, hai mắt đã đỏ lừ vì bị ma khí khống chế, khiến Thiên Long trở lên hiếu sát vô cùng, Thiên Long hắn hiện tại chưa thể khống chế được Ma khí, nếu giết quá nhiều Ma khí chiếm đoạt làm Thiên Long triệt để nhập Ma bị nó khống chế, nhưng Thiên Long lại có một linh hồn được ôn dưỡng bởi Sinh Linh Chi Tuyền, linh hồn cường đại có thể miễn cưỡng vực dậy áp chế ma khí cùng sát ý trong cơ thể.
~ Rút….
Thấy tình thế bất ổn, vừa chiến đấu chưa được một phút đã chết hơn ba ngàn người, cao thủ xử lý cóc nhãi có khác, hoàn toàn không có lực chống cự, tình thế bất ổn liền rút lui.
~ Ra đi!
Hừ lạnh Thiên Long quát lớn, một cỗ hơi thở nồng đậm tử vong bao trùm, hơi thở mang theo kiếm khí lạnh lẽo đáng sợ.
~ Khá khen cho ngươi, thần thức linh động mẫn cảm hơn ta tưởng tượng.
Từ trong rừng rậm đi ra một tên hắc y, đầu được trùm bởi nón đen, từ đầu tới cuối không hở một tý da, nhưng khí tức này thật đáng sợ, nó làm Thiên Long liên tưởng đến một mũi kiếm có thể nghiền chết sinh linh vạn vật.
~ Ngươi là chó săn Ngạo thị Thần giới?
Thiên Long cong môi cười lạnh lùng, xem ra chuyện gì đến cũng phải đến.
~ Ta là thích khách nhận tiền đoạt mạng, trên Thần giới lệnh truy nã của ngươi đã phổ cập đến mọi ngóc ngách, ta cũng chỉ là kiếm sinh ý!
Hắc y rút kiếm tiến lại gần Thiên Long ba bước rồi biến mất, Thiên Long nhếch mép cười khẩy cũng biến mất theo, tiến vào dị thời không chiến đấu là sự lựa chọn đúng đắn nhất lúc này, cho dù đạt cấp độ như Thiên Long đã có thể khống chế được phạm vi chiến đấu điều khiển được vũ kỹ hủy diệt chuẩn xác, nhưng sát thương hủy diệt là sát thương hủy diệt, không có ma lực tự phục hồi như trong không gian bình lưu, chiến đấu ở ngoài sẽ ảnh hưởng căn cơ Nhân giới.
Còn chạy thì không, Thiên Long không biết chạy là gì, với một lòng kiêu hãnh có thừa, nếu không vô sỉ cường thế thực lực chấn nhiếp Thiên Long, làm Thiên Long bỏ chạy giữ mạng, Động Hư đuổi giết Hóa Thần nghe có ngứa đít không? Không chạy mà chết hả? Còn đã xứng tầm thực lực Thiên Long đây chưa bao giờ ngán ai.
Vù Vù…
Thiên Long vừa bước vào không gian dị không, từ thiên khung rực cháy, bên ngoài ngàn dặm không khí bị đốt nóng rực, bên trong lại bị cô đọng hàn khí lạnh lẽo thấu xương, trên trời một mũi kiếm lăng lệ như thần kiếm từ trời cắm thẳng đầu Thiên Long.
Mũi kiếm này có thể nói là vô địch trong cùng cấp độ nếu được hình thành, phàm là thứ xuất ra chiếm mất thời gian, thì uy lực cường đại hết sức, vì thế Hắc y mới đi vào dị thời không trước, cao thủ chiến đấu chỉ cần sơ sót một giây đã đủ chết không dưới một ngàn lần.
Vừa vào đã dùng con bài đáy rương, kiếm ảnh như thật ào ào lao xuống một cách khủng bố, bề ngang năm trượng tỏa ra khí tức trầm tĩnh u tối của một thế giới lạ lẫm, u tịch, lăng lệ.
Hắc y đây là muốn tuyệt sát Thiên Long nhanh để còn rời khỏi Nhân giới, giết Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ của Nhân giới không chạy nhanh nghĩ còn mạng không?
~ Nghé con!
Ma kiếm bay ra, trên không trung quán nhật ba trăm vòng, từ mũi kiếm Ma kiếm tỏa ra một hơi thở tử vong nồng đậm, nhìn vào đó sẽ bị tẩu hỏa nhập ma suốt đời còn lại sống trong ảo giác núi thây biển máu, ma nữ gào thét đoạt mạng.
Ma kiếm hiện tại đã khác xưa, đi với bụt mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy, còn nghĩa khác là đi với kẻ giàu thì ngồi xa vàng đi với kẻ nghèo ngồi xe giấy, Ma kiếm được Thiên Long bồi bổ máu tươi toàn kẻ có thực lực thâm hậu, không béo múp béo míp lên thì trái đạo trời.
Phành Phành Phành….
Đinh!
Hai mũi kiếm đâm trực diện vào nhau, Ma kiếm cường thế cắn nuốt toàn bộ sinh cơ kiếm của hắc y, không dừng lại nó đâm xuyên ngực hắc y, không bay ra ngoài Ma kiếm nằm gọn bên trong lồng ngực hắc y!
~ Không thể nào! Ta là Động Hư Sơ Cảnh Thiên Cao Cấp Trung Giai, lại thua ngay một chiêu đầu?
Hắc y trợn mắt đỏ như máu không thể tin được, một thân thực lực đang dần dần bị cắn nuốt. Bỏ qua đau đớn tuột độ Hắc y hắn không thể tin được mình lại thua một kẻ cách ba trọng thực lực, nếu vậy thì tu luyện lên cao làm gì?
~ Ta sinh ra là để đấu với Thần, sự khác biệt giữa chơi nạp và cày chay cách biệt rất xa, nếu như dễ giết ta như vậy thì đã không có ta ngày hôm nay.
Thiên Long cười lạnh nhạt khinh bỉ, nếu ta không thể vượt cấp khiêu chiến thì trên thế gian này ta là gì? Không thể vượt cấp khiêu chiến ta mãi lu mờ ở trong hàng trăm vạn tu sĩ, không thể vượt cấp khiêu chiến thì không thể có nữ nhân quốc sắc thiên hương để ý, không vượt cấp khiêu chiến chắc đã chết từ cái thủa nào rồi, và cũng chả thể nào làm kinh động nổi nơi ta có mặt, ở đất Việt không là gì thì nói gì đến đất của tu sĩ, không thể có tiếng nói ở đất Tung Của thì nói gì đến kinh động Nhân giới, rồi cả Thần giới.
~ Ta đã nghĩ ngươi rất khó đối phó, nhưng lại không thể chấp nhận được…
Hắc y nằm vật ra sau đoạt tuyệt sinh cơ, ma kiếm bay về thức hải Thiên Long, từ chuôi kiếm chảy ra một tia sữa trắng muốt, đó là phúc lợi Thiên Long có thể sử dụng.
~ Không gì là không thể!
Thiên Long nhún vai ngồi xuống điều khí, phải cân đối lực lượng trong cơ thể đàng hoàng, biết đâu ra bên ngoài kẻ địch đông như kiến đang đợi bên ngoài thì có mà vỡ mặt, đối kiếm vừa rồi đã tiêu tốn không ít khí lực rồi.
Ầm Ầm…
Rầm Rầm…
Thiên Long vừa bước ra bên ngoài, đây không khác một chiến trường, máu tươi chảy thành suối, trên không trung thi thể lạnh ngắt rơi xuống như mưa, Biệt Liên Viện, phó viện chủ, Lục đại trưởng lão tám bọn họ mỗi người một kiếm càn quét trên không trung, một kiếm xuất ra đoạt mạng không dưới mười tên hắc y.
~ Ngươi không sao chứ?
Biệt Liên Viện chủ thấy Thiên Long đi ra liền lao xuống hỏi thử.
~ Không sao, nhưng mà sao mấy lão già các ngươi cũng đến đây?
Thiên Long hỏi lại, nếu không có bọn họ rất có thể Thiên Long sẽ bỏ mạng nơi đây. Một tên độ kiếp vẫn đang còn nằm ngay dưới chân hắn, không thể rút được tinh huyết của tên độ kiếp này nữa, nếu có thể rút tinh huyết mà phụng dụng thực lực sẽ đại tăng, chỉ tiếc là đã chết.
~ Con mẹ nó, trong phạm vi Biệt Liên Viện lại dám công khai truy giết ngươi, Thần giới không coi ai ra gì!
~ Chiến đi.
Ma kiếm bay ra, bữa nay Thiên Long cũng rất ngứa tay, ma kiếm cũng khát máu có thể trông thấy, cả hai lao vào cuộc chiến, Biệt Liên Viện chủ cất kiếm trực tiếp dùng tay không vặn cổ từng tên một, đối với lão âm thanh đứt gãy như một điệu nhạc lôi cuốn không thể ngán.
Phàm là kẻ thực lực cao các trưởng lão sẽ thịt hết, thấy Thiên Long nhập cuộc chiến trường liền nhường lại hắn, mọi người ra tay tàn sát chậm lại một chút để Thiên Long có thể thỏa thích thể hiện.
~ Nhu Bộ Song Lân Quyền…
~ Grào….
~ Ngao…
Thiên Long như một ma thần nạt lớn, hai đầu Lân được phóng thích hóa to gấp mười lần voi Châu Phi, chúng nó kiếm hay người, tất cả đều nhét hết vào mồm máu của chúng, sắt thép hay cái gì cũng được, tới hết đây.
Thiên Long thả tay giết chóc, hai mắt đã đỏ lừ vì bị ma khí khống chế, khiến Thiên Long trở lên hiếu sát vô cùng, Thiên Long hắn hiện tại chưa thể khống chế được Ma khí, nếu giết quá nhiều Ma khí chiếm đoạt làm Thiên Long triệt để nhập Ma bị nó khống chế, nhưng Thiên Long lại có một linh hồn được ôn dưỡng bởi Sinh Linh Chi Tuyền, linh hồn cường đại có thể miễn cưỡng vực dậy áp chế ma khí cùng sát ý trong cơ thể.
~ Rút….
Thấy tình thế bất ổn, vừa chiến đấu chưa được một phút đã chết hơn ba ngàn người, cao thủ xử lý cóc nhãi có khác, hoàn toàn không có lực chống cự, tình thế bất ổn liền rút lui.
Bình luận truyện