Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 450: Cửu Hung





Ầm….

Một trận cuồng nhiệt chiến đấu, nhóc Lửng thì đừng có nói nhiều, da dày thịt béo căn bản không để chút ngoại thương bên ngoài vào mắt, toàn lực của trung niên nện lên thân thể nó, tám thành đều là lớp da của nó hấp thu hết.

Trảo nhỏ vung ra một cái, nơi trảo có một tầng quang đoàn trắng nõn, thứ quang tráo này lực sát thương rợn người, Thiên Long đã nếm qua vài lần đến giờ còn sợ hãi, thứ quang đoàn này đánh trúng thân thể lập tức sẽ sinh ra một cỗ lực trùng kích gấp vài chục lần, sau đó phá tan phòng ngự địch nhân đánh thẳng lên thân thể đối phương, nhìn như nhẹ nhàng phi thường nhàn nhã, bất quá không ai dám xem thường, thử nghĩ nếu là lơ là một chút sẽ bị trảo thủ nhóc Lửng vỗ lên thân thể, không phế đã mừng muốn khóc.

~ ta đến giúp ngươi.

Thiên Long hét lớn bật đến, hỏa kiếm bung ra chém về phía trung niên, một kích mạnh mẽ sóng nhiệt hừng hực, một cố khí thế bức người xuất hiện, khiến cho trung niên kia ánh mắt co rút, trên mặt không khỏi xuất hiện nồng nặc sợ hãi, bởi vì hắn cảm nhận rõ được một loại hơi thở quen thuộc, là hơi thở chân khí, lại có người sử dụng được chân khí nha.


Keng….

Một âm tiết lanh lảnh vang lên, cỗ âm thanh này trong trẻo đến lạ kỳ, khiến người nghe có cảm giác như hai miếng sắt va chạm vào nhau điều này khiến cho Thiên Long khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

~ haha, Thiên Long, ngươi dùng được chân khí thì đã sao nào? Thân thể của ta là Độ Kiếp cảnh, ngươi oắt con Động Hư tu vi, ngay cả gây ra một vết chém đối với ta đều chỉ là trò trẻ con mà thôi.

Trung niên cười gằn mỉa mai, nơi khóe cổ hắn hiện lên một vết xước nho nhỏ như sợi chỉ, bất quá tất cả mọi thứ đều dừng lại ở vết xước nhỏ, công kích Thiên Long căn bản không thể gây một chút lực lượng sát thương lớn đối với trung niên.

Hơn hết, nơi hỏa kiếm lưỡi, có một vết mẻ nhỏ, đây là điều khiến Thiên Long nhíu mày không thôi, không nghĩ đến Thần kiếm trong bách kiếm thần lại phế như thế, chỉ có thể nói rằng, một là do hắn truyền vào không đủ năng lượng kích phát tiềm lực của hỏa kiếm, hai là hỏa kiếm đã đến niên hạn hết thời, đã là đèn cạn dầu tắt, cơ bản không thể gây ra thêm sát thương lắm đối với cường giả đích thực.

Từ xưa đến nay Thần kiếm không chỉ cường đại, cái khác đều là phải dùng đến chân khí tinh thuần của chủ kiếm, Thần kiếm có cường đại ra sao cũng đều cần lực lượng kích phát mạnh mẽ từ chủ kiếm, cường giả đích thực có thể dùng cành cây khô hoặc cọng cỏ yếu đuối chém đứt Thần kiếm trong mắt con kiến hôi.

~ vậy sao, hắc hắc… nếu vậy nhận lấy một kiếm này của ta đi.

Trong tay Thiên Long lóe nhẹ xuất hiện ma kiếm, ma kiếm xuất hiện không gian lập tức yên tĩnh lại, triệt tiêu không gian hỏa hầu chi lực do hỏa kiếm phóng ra, một luồng tử vong nhè nhẹ thoang thoảng trong không gian, không gian hạ xuống mãnh liệt nhiệt độ.

Trung niên nam tử đều nuốt một ngụm nước bọt to, hắn đều cảm giác được một loại tử vong sâu thẳm trong linh hồn, bất quá hắn là Độ Kiếp cảnh tu vi, cái gì còn chưa trải qua, rất nhanh hắn liền đè nén lại cảm giác sợ hãi, trong lòng trấn định không ngớt, hắn rất tự tin với nhục thể của hắn, dù là bát phẩm vũ khí đều không thể làm gì hắn, huống gì chỉ là một thanh phá kiếm.


~ Một thanh tàn kiếm, không có tay cầm không có mũi kiếm, ngươi lấy cái gì tự tin có thể trảm sát ta, nực cười hahah….

Trung niên cười rộ lên, bất quá rất nhanh hắn đã không thể cười nổi rồi, theo hắn nghĩ Thiên Long không có sức lực giết hắn là rất đúng, chỉ là hắn đã không lường trước được, ma kiếm là loại nào kiếm, dù là phá kiếm cung là một thứ xa xỉ phẩm không có thứ thiên binh thánh khí tiên phẩm nào sánh bằng được một phần.

Thiên Long như một cơn gió nhẹ nhàng đã lướt qua thân thể trung niên, đối với trung niên đó như một sự tra tấn, nếu là thực lực hắn còn cho dù một cái chớp mắt hắn đều có thể trảm sát trăm tên như Thiên Long.

Một sự lạnh lẽo toàn thân, trung niên cảm giác bản thân hắn choáng váng một hồi, tiếp theo hắn nhìn thấy bầu trời hoàng hôn đỏ rực, hắn nào biết giây phút này đây là lần cuối cùng hắn được chiêm ngưỡng bầu trời đỏ rực xinh đẹp này, một hoàng hôn thật sự rất đẹp rất thanh tao cao quý.

Ma kiếm chưa từng sợ bất cứ thứ gì, nói về xuất thân của nó là một thứ gì đó mịt mờ kiệt luân.

Thân thể trung niên khô quắt dần dần cuối cùng một cơn gió thổi qua, thổi thân thể hắn thành bụi nhỏ bay đi theo gió hóa thành hư vô.

Thiên Long nhặt khối cốt văn Chu Tước lên, hắn nhíu mày nhìn kỹ, một cảm giác ấm áp lan tỏa nhục thể hắn, rất nhanh Thiên Long rút lui thần thức ra khỏi Cốt văn.

~ thật sự là một loại thần thông tuyệt mỹ, ta cần bế quan tu luyện.

Vác tiểu hung Lửng da dày thịt béo trên vai, Thiên Long phá ra một sơn động dưới chân một tòa sơn thạch, để tiểu Hung Lửng canh gác Thiên Long liền đã nhập định tìm hiểu cốt văn.

~ Chu Tước thần thông, đoạt được quá dễ dàng đi.


Sau khi cảm nhận được lực lượng không gian, Thiên Long sợ hãi than thở không dứt, trên đời này có hai loại Thần cấm, được coi là tuyệt tích thần công, Thần có Thần Công, Hung có Hung công, truyền thuyết để lại, từ thái cổ đến nay có Thập Thần Cửu Hung, Thập Thần mỗi Thần có một loại Thần Công vang danh cổ kim đến mức xưng bá chư thiên vạn cổ, Cửu Hung cũng thế, mỗi loại Hung thú có một loại Thần Hung, trước Thiên Long đều đã tìm hiểu kỹ, Cửu Hung đứng đầu là tứ đại Thần Thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước Huyền Vũ, sau có Tứ Thánh Cửu Nhĩ Khuyển, Cửu Vĩ Xà, Cửu Vĩ Hồ, Cửu Mao Ngọc Lân, còn lại là một loại Linh thú, vì quá sức mạnh mẽ, khiến tứ thánh thú đều e dè có chút sợ hãi, Luôn hồi cá, mang trong thân thể lực lượng nguyền rủa đáng sợ, thứ lực lượng này có thể khiến mỗi một loại thế lực khủng bố suy bại tàn lụi.

Thiên Long chiếm được Luân Hồi cá bất quá đều là sơ vị thành niên, đều là chưa trưởng thành, ở loại cấp độ này không khác yêu thú nhược là bao, chỉ có khi Luân Hồi cá hóa nhân mới là một nửa trưởng thành, hóa Nhân thân toàn diện khi đó Luân Hồi cá mới có thể toàn phần sử dụng điều động lực lượng thiên phú của họ, khi đó mới là đỉnh cao sợ hãi của cửu hung thập thần.

Không hiểu vì cái gì toàn bộ cao tầng cố tổ đám Luân Hồi cá đều vẫn lạc, chắc khi đó bọn họ sử dụng lực lượng mạnh mẽ nào đó phong ấn một đám tinh anh ẩn dấu đến nay.

Mang tiếng trên người có một chung cửu hung, Thiên Long không có chút cao hứng nào, lợi ích không có hại ích có thừa.

Thiên Long chiếm được Chu Tước pháp môn, hắn cảm giác dễ dàng, nhưng là thiên hạ này đều không biết nơi này đột nhiên xuất hiện một cái huyền cảnh Chu Tước, nếu là biết, cho dù Thiên Long có là Độ Kiếp cảnh cũng không có cái cửa nào sinh tồn trong này, ngay cả thần linh Thiên Trọng vực đều sẽ liều mạng xuất hiện bên trong này.

Sau này Thiên Long sẽ hiểu, còn bây giờ hắn đang rất ung dung, nắm giữ pháp tắc không gian, hắn rơi vào một loại trạng thái không minh vong ngã, thời gian bên ngoài đối với Thiên Long trôi qua như một giấc ngủ, hắn cảm thấy rất nhanh cũng như rất chậm, toàn thân Thiên Long được phủ một loại hào quang trong xuất, sờ vào cảm giác mịn màng mềm mại.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện