Mãng Hoang Kỷ
Tuy lúc này Kỷ Mặc khẩn cầu muốn bái làm sư phụ nhưng Kỷ Ninh làm sao có thể đáp ứng được đây? Dù sao thì kiếm pháp phải có hồn, phải cần ngộ đạo, mà những thứ đó lại không thể dạy được! Sau đó Kỷ Ninh cũng chỉ điểm cho từng người khác. Những người đấy đều trở nên cực kỳ khiêm tốn đem những điều khó hiểu trong khi tu luyện hỏi Kỷ Ninh. Dĩ nhiên việc trả lời những vấn đề này đều là việc dễ dàng với Kỷ Ninh vì chỉ riêng về kiếm pháp thì ở Kỷ tộc đã không có ai bằng được hắn rồi.
Lần chỉ điểm này diễn ra trong hai canh giờ, sau đó Kỷ Ninh liền tiễn khách đi.
"Sau khi trở về các ngươi nhớ tìm hiểu kỹ càng, còn bây giờ ta không thể giữ lại các ngươi nữa." Sau khi chỉ điểm từng người Kỷ Ninh liền đi thẳng.
Làm cho sáu tên thanh niên mang ánh mắt trông mong nhìn theo Kỷ Ninh. Bọn họ đều có mong muốn được Kỷ Ninh chỉ điểm thêm một thời gian nữa.
...
Đêm.
Kỷ Ninh đang khoanh chân tu luyện ở trên giường. Nguyên khí thiên địa đang không ngừng đổ vào người hắn tạo thành chân nguyên dạng lỏng. Đến lúc cảm thấy đan điền hơi căng quá thì Kỷ Ninh mới ngừng lại.
"Có lẽ chỉ mấy tháng nữa là ta có thể tu luyện luyện khí khai mở Tử Phủ được rồi." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Có điều ta vẫn không thể biết tới khi nào tu luyện 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' đạt tới Tử Phủ, đạt tới tầng bảy đây."
Hôm nay cả Thần Ma luyện thể lẫn luyện khí đều đã đạt tới cấp độ Tiên Thiên viên mãn.
Pháp môn luyện khí cũng chỉ là một loại pháp môn bình thường ở Kỷ tộc có tên là 'Thủy Nguyên Công'. Chân nguyên được luyện ra từ pháp môn này có cả chất và lượng thấp kém hơn chút ít nhưng được cái dễ dàng đột phát Tử Phủ. Một khi chuẩn bị đầy đủ rồi thì có thể lo đến việc khai mở Tử Phủ!
"'Thủy Nguyên Công' này cũng chỉ là một loại pháp môn bình thường." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Lại còn chỉ có thể tu luyện tới Tử Phủ, sau khi mở Tử Phủ xong thì ta phải cần một loại pháp môn luyện khí hoàn toàn mới.
Pháp môn tu luyện càng cao thì mức độ trân quý càng lớn.
"Đến lúc đó ta phải tìm được một loại pháp môn luyện khí thật lợi hại." Kỷ Ninh suy nghĩ. "Dù sao thì 'Thủy Nguyên Công' cũng là một loại pháp môn đơn giản. Nếu ta cứ tiếp tục tu luyện những loại pháp môn đơn giản như vậy...thì chỉ sợ sau này cùng lắm cũng đến được cảnh giới Vạn Tượng mà thôi."
Đó chính là sự khác biệt giữa pháp môn cao thâm và pháp môn đơn giản!
Pháp môn càng cao thâm thì bắt đầu tu luyện đã cực kỳ gian nan rồi. Từng bước đi đều để lại những dấu chân sâu đậm, tuy nhiên tu luyện lại không bị đứt quãng. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenbathu.net
Còn pháp môn đơn giản thì lúc đầu có thể dễ dàng mở Tử Phủ, cố gắng hết sức thì có thể tới được cấp độ Vạn Tượng. Nhưng...muốn tới Nguyên Thần đạo nhân ư? Thật sự không có hi vọng.
Dù sao thì Kỷ tộc cũng là một bộ tộc ở tầng dưới cùng. Pháp môn Thần Ma luyện thể, luyện khí đều không thể tới mức cao thâm được. Chỉ có 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' có tính đặc thù riêng nên được truyền bá rộng rãi nhờ đó Kỷ tộc mới có được pháp môn cỡ này. Còn trên phương diện luyện khí thì pháp môn đều rất kém cỏi. Như Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà đã tu luyện gần bốn trăm năm rồi mà vẫn như trước bị hãm ở cảnh giới Tử Phủ.
Cũng chính là do pháp môn đơn giản dễ dàng đột phá Tử Phủ, nhưng lên Vạn Tượng thì sẽ rất khó, còn Nguyên Thần đạo nhân thì không thể nào với tới được.
"Nhất định phải đi ra ngoài lưu lạc." Kỷ Ninh có chút chờ mong. "Đến lúc mở được Tử Phủ thì khi đó khả năng giữ mạng còn lớn hơn chút. Hiện tại thực lực của ta vẫn còn quá yếu."
Kỷ Ninh rất rõ ràng thực lực của bản thân.
Trên phương diện luyện khí đã đạt tới Tiên Thiên viên mãn, có điều vào nửa năm trước 'Tiểu Thiên kiếm trận' cũng đã có thể thi triển ra tầng thứ chín, nói về lực công kích hẳn là ngang tầm với Tử Phủ viên mãn! Nhưng nhược điểm là tiêu hao chân nguyên quá nhanh không thể chiến đấu lâu dài như Tử Phủ tu sĩ được.
Phương diện luyện thể. 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' đạt tới Tiên Thiên viên mãn là đã có thể sánh với Tử Phủ tiền kỳ Thần Ma luyện thể thông thường! Với sinh mệnh lực hiện giờ, cho dù bị đâm thủng đầu cũng không chết! Nên dù thực lực công kích có kém hơn so với Tiểu Thiên kiếm trận nhưng khi giao chiến thì phương diện luyện thể lại có tác dụng lớn hơn.
"Tuy Tiểu Thiên kiếm trận cực kỳ sắc sảo." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Nhưng nếu gặp phải Tử Phủ tu sĩ Thần Ma luyện thể, với thân thể cứng cỏi vô cùng của đối phương thì cho dù một đường kiếm quang miễn cưỡng đâm thủng được đối phương nhưng rồi đối phương lại vẫn có thể nhanh chóng khôi phục."
"Còn Tử phủ tu sĩ luyện khí thì cho dù là viên mãn ta vẫn có thể đấu một trận được."
"Tử Phủ tiền kỳ Thần Ma luyện thể thì ta còn nắm được vài phần, nhưng mạnh hơn thì đúng là khó khăn." Kỷ Ninh hiểu rất rõ điều này. "Cũng không biết làm cách nào để mình có thể đột phát được Xích Minh Cửu Thiên Đồ. Phải như thế nào thì mới có thể chuyển hóa âm dương, tích huyết trọng sinh(hồi sinh từ giọt máu)?"
Bị đâm xuyên đầu mà không chết vẫn chưa là gì.
Chỉ cần đạt tới tầng thứ bảy thì có thể hồi sinh từ giọt máu! Sức sống mãnh liệt như vậy làm cho những Tử Phủ tu sĩ luyện khí khác nhìn thấy mà đau đầu. Muốn giết chết một cường giả Thần Ma luyện thể như vậy...thật sự quá khó. Phải từ từ bòn rút, làm rơi rụng hết toàn bộ thần lực của đối phương thì mới có thể giải quyết được.
"Tích Huyết Trọng Sinh." Kỷ Ninh mang chút chờ mong.
Kỳ thật bây giờ Kỷ Ninh đã cực kỳ nghịch thiên rồi. Về công kích đã có Tiểu Thiên kiếm trận, bản thân thì lại luyện pháp môn Thần Ma luyện thể đệ nhất đạt tới Tiên Thiên viên mãn. Bây giờ mà Tử Phủ tu sĩ muốn giết hắn cũng khó khăn! Người khác thì khó giết được hắn nhưng hắn thì lại có thể dùng Tiểu Thiên kiếm trận giết chết đối phương từ khoảng cách rất xa.
"Vẫn chưa thể đủ, giống như đám cổ trùng do Bột Tử Thiện nuôi vậy. Nếu như số lượng lớn hơn nhiều lần thì có thể làm cho mình bị tiêu hao tới mức chết." Kỷ Ninh không dám khinh thường chút nào.
Hắc nhớ rõ lời lão ngưu màu đen đã nói.
Không được coi thường bất kỳ một tu tiên giả nào! Ngươi lợi hại thì chẳng lẽ đối phương lại không có vài thủ đoạn lợi hại sao?
"Phù."
Kỷ Ninh nhắm hai mắt lại, bắt đầu quan tưởng Nữ Oa đồ. Hắn vẫn liên tục quan tưởng, hiện giờ có thể thi triển ra tầng thứ chín của Tiểu Thiên kiếm trận chính là nhờ việc thần niệm đã tăng lên rất nhiều.
...
Trời tờ mờ sáng.
Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi trên giường bỗng mở mắt ra, nhíu mày cẩn thận cảm ứng.
"Ảo giác?" Kỷ Ninh lẩm bẩm.
"Ầm..." Một luồng nguyên khí thiên địa dao động giống như sóng biển trong nháy mắt tràn qua hồ Dực Xà. Nguyên khí thiên điạ dao động mãnh liệt như vậy làm cho sắc mặt Kỷ Ninh biến đổi. Vù! Cả người trực tiếp bay qua cửa sổ rồi chỉ một lát sau hắn đã đứng trên một tán cây đại thụ nhìn ra.
"Phía Bắc."
Kỷ Ninh đứng ở trên tán cây nhìn về nơi xa xa phương Bắc. Đúng là luồng nguyên khí dao động truyền đến từ phía Bắc.
Giống như một cục đá ném xuống mặt nước tạo thành gợn sóng. Từ một điểm ở xa xa phía Bắc đang có một luồng nguyên khí thiên địa dao động mãnh liệt tỏa ra bốn phương tám hướng...Từng đợt dao động giống như ngọn sóng càn quét qua mấy nghìn dặm trên mặt đất, không ngừng truyền ra xa.
"Nguyên khí thiên địa dao động tới mức đáng sợ như vậy." Kỷ Ninh cảm thấy khiếp sợ. "Lại có kẻ có thể tạo ra nguyên khí thiên địa dao động mãnh liệt như vậy ư? Trong lúc ta tu luyện, tốc độ hấp thu nguyên khí so với dao động này thì đúng là như ánh sáng đom đóm so với ánh mặt trời vậy. Rốt cuộc thì tại sao lại có dao động mãnh liệt như vậy sinh ra?"
Vù!
Từ một chỗ khác trên đảo, có một bóng người đang nhanh chóng đạp lên trên đám lá cây, kiến trúc đi tới bên cạnh Kỷ Ninh. Đúng là Kỷ Nhất Xuyên đang mặc quần áo da thú màu trắng đi tới.
"Phụ thân." Kỷ Ninh nhìn về phía phụ thân.
"Cảm giác được gì không?" Kỷ Nhất Xuyên nghiêm túc nhìn về phương Bắc.
"Vâng, phương Bắc." Kỷ Ninh gật đầu, cực kỳ nghiêm túc. "Nguyên khí thiên địa dao động thật đáng sợ, quả thật mạnh đến không thể tưởng tượng nổi. Với cảm ứng của con, thì có lẽ ngọn nguồn của luồng nguyên khí dao động kịch liệt này hẳn ở chỗ hướng Bắc cách đây vài nghìn dặm."
Kỷ Nhất Xuyên cũng gật đầu. "Ta cũng chỉ cảm ứng được mơ hồ thôi, không thể rõ ràng như con, có điều cũng không sai khác nhiều lắm."
"Phụ thân, nguyên khí dao động mãnh liệt như vậy thì rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?" Kỷ Ninh liền hỏi.
"Có rất nhiều khả năng." Kỷ Nhất Xuyên nói. "Có thể là tiên nhân giao thủ sinh ra nguyên khí thiên địa dao động, cũng có thể là di tích cổ xưa xuất thế! Cũng có thể là một vài pháp bảo tiên gia hiện thân!"
Kỷ Ninh biến đổi sắc mặt: "Vậy Kỷ tộc ta..."
Mấy nghìn dặm hướng Bắc thì vẫn là trong địa bàn của Kỷ tộc. Tây Phủ thành chính là thành ở hướng Tây Nam của Tông phủ. Mấy nghìn dặm hướng Bắc thì đúng là nơi trung tâm của Kỷ tộc!
"Bất kể là chuyện gì xảy ra đều sẽ không có lợi với Kỷ tộc chúng ta." Kỷ Nhất Xuyên trầm giọng nói.
Kỷ Ninh mang vẻ mặt khó coi.
Tiên nhân giao thủ? Di tích xuất thế? Pháp bảo tiên gia xuất thế? Không biết có chuyện gì xảy ra đây? Làm sao một Kỷ tộc có kẻ mạnh nhất chỉ là Tử Phủ tu sĩ có thể thừa nhận đây?
"Đi, chúng ta đi xem xem." Kỷ Nhất Xuyên nói.
"Được." Trong lòng Kỷ Ninh cũng dấy lên sự lo lắng, đồng thời dùng chân nguyên truyền âm tới Thu Diệp đang ở một khu bên cạnh. "Thu Diệp, ta ra ngoài một chuyến, đảo Minh Tâm giao cho ngươi quản lý."
Vù!
Hai người xé trời bay đi, hóa thành một đường ảo ảnh lướt trên mặt nước nhanh chóng đi về phương Bắc. Đến cảnh giới bọn họ lúc này, dùng toàn lực để thi triển thân pháp thì tốc độ còn nhanh hơn cả Thanh Diễm Điểu, còn so với tọa kỵ(vật để cưỡi) thì nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Chương 86: Trời đất quay cuồng
Tuy lúc này Kỷ Mặc khẩn cầu muốn bái làm sư phụ nhưng Kỷ Ninh làm sao có thể đáp ứng được đây? Dù sao thì kiếm pháp phải có hồn, phải cần ngộ đạo, mà những thứ đó lại không thể dạy được! Sau đó Kỷ Ninh cũng chỉ điểm cho từng người khác. Những người đấy đều trở nên cực kỳ khiêm tốn đem những điều khó hiểu trong khi tu luyện hỏi Kỷ Ninh. Dĩ nhiên việc trả lời những vấn đề này đều là việc dễ dàng với Kỷ Ninh vì chỉ riêng về kiếm pháp thì ở Kỷ tộc đã không có ai bằng được hắn rồi.
Lần chỉ điểm này diễn ra trong hai canh giờ, sau đó Kỷ Ninh liền tiễn khách đi.
"Sau khi trở về các ngươi nhớ tìm hiểu kỹ càng, còn bây giờ ta không thể giữ lại các ngươi nữa." Sau khi chỉ điểm từng người Kỷ Ninh liền đi thẳng.
Làm cho sáu tên thanh niên mang ánh mắt trông mong nhìn theo Kỷ Ninh. Bọn họ đều có mong muốn được Kỷ Ninh chỉ điểm thêm một thời gian nữa.
...
Đêm.
Kỷ Ninh đang khoanh chân tu luyện ở trên giường. Nguyên khí thiên địa đang không ngừng đổ vào người hắn tạo thành chân nguyên dạng lỏng. Đến lúc cảm thấy đan điền hơi căng quá thì Kỷ Ninh mới ngừng lại.
"Có lẽ chỉ mấy tháng nữa là ta có thể tu luyện luyện khí khai mở Tử Phủ được rồi." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Có điều ta vẫn không thể biết tới khi nào tu luyện 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' đạt tới Tử Phủ, đạt tới tầng bảy đây."
Hôm nay cả Thần Ma luyện thể lẫn luyện khí đều đã đạt tới cấp độ Tiên Thiên viên mãn.
Pháp môn luyện khí cũng chỉ là một loại pháp môn bình thường ở Kỷ tộc có tên là 'Thủy Nguyên Công'. Chân nguyên được luyện ra từ pháp môn này có cả chất và lượng thấp kém hơn chút ít nhưng được cái dễ dàng đột phát Tử Phủ. Một khi chuẩn bị đầy đủ rồi thì có thể lo đến việc khai mở Tử Phủ!
"'Thủy Nguyên Công' này cũng chỉ là một loại pháp môn bình thường." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Lại còn chỉ có thể tu luyện tới Tử Phủ, sau khi mở Tử Phủ xong thì ta phải cần một loại pháp môn luyện khí hoàn toàn mới.
Pháp môn tu luyện càng cao thì mức độ trân quý càng lớn.
"Đến lúc đó ta phải tìm được một loại pháp môn luyện khí thật lợi hại." Kỷ Ninh suy nghĩ. "Dù sao thì 'Thủy Nguyên Công' cũng là một loại pháp môn đơn giản. Nếu ta cứ tiếp tục tu luyện những loại pháp môn đơn giản như vậy...thì chỉ sợ sau này cùng lắm cũng đến được cảnh giới Vạn Tượng mà thôi."
Đó chính là sự khác biệt giữa pháp môn cao thâm và pháp môn đơn giản!
Pháp môn càng cao thâm thì bắt đầu tu luyện đã cực kỳ gian nan rồi. Từng bước đi đều để lại những dấu chân sâu đậm, tuy nhiên tu luyện lại không bị đứt quãng. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenbathu.net
Còn pháp môn đơn giản thì lúc đầu có thể dễ dàng mở Tử Phủ, cố gắng hết sức thì có thể tới được cấp độ Vạn Tượng. Nhưng...muốn tới Nguyên Thần đạo nhân ư? Thật sự không có hi vọng.
Dù sao thì Kỷ tộc cũng là một bộ tộc ở tầng dưới cùng. Pháp môn Thần Ma luyện thể, luyện khí đều không thể tới mức cao thâm được. Chỉ có 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' có tính đặc thù riêng nên được truyền bá rộng rãi nhờ đó Kỷ tộc mới có được pháp môn cỡ này. Còn trên phương diện luyện khí thì pháp môn đều rất kém cỏi. Như Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà đã tu luyện gần bốn trăm năm rồi mà vẫn như trước bị hãm ở cảnh giới Tử Phủ.
Cũng chính là do pháp môn đơn giản dễ dàng đột phá Tử Phủ, nhưng lên Vạn Tượng thì sẽ rất khó, còn Nguyên Thần đạo nhân thì không thể nào với tới được.
"Nhất định phải đi ra ngoài lưu lạc." Kỷ Ninh có chút chờ mong. "Đến lúc mở được Tử Phủ thì khi đó khả năng giữ mạng còn lớn hơn chút. Hiện tại thực lực của ta vẫn còn quá yếu."
Kỷ Ninh rất rõ ràng thực lực của bản thân.
Trên phương diện luyện khí đã đạt tới Tiên Thiên viên mãn, có điều vào nửa năm trước 'Tiểu Thiên kiếm trận' cũng đã có thể thi triển ra tầng thứ chín, nói về lực công kích hẳn là ngang tầm với Tử Phủ viên mãn! Nhưng nhược điểm là tiêu hao chân nguyên quá nhanh không thể chiến đấu lâu dài như Tử Phủ tu sĩ được.
Phương diện luyện thể. 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' đạt tới Tiên Thiên viên mãn là đã có thể sánh với Tử Phủ tiền kỳ Thần Ma luyện thể thông thường! Với sinh mệnh lực hiện giờ, cho dù bị đâm thủng đầu cũng không chết! Nên dù thực lực công kích có kém hơn so với Tiểu Thiên kiếm trận nhưng khi giao chiến thì phương diện luyện thể lại có tác dụng lớn hơn.
"Tuy Tiểu Thiên kiếm trận cực kỳ sắc sảo." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Nhưng nếu gặp phải Tử Phủ tu sĩ Thần Ma luyện thể, với thân thể cứng cỏi vô cùng của đối phương thì cho dù một đường kiếm quang miễn cưỡng đâm thủng được đối phương nhưng rồi đối phương lại vẫn có thể nhanh chóng khôi phục."
"Còn Tử phủ tu sĩ luyện khí thì cho dù là viên mãn ta vẫn có thể đấu một trận được."
"Tử Phủ tiền kỳ Thần Ma luyện thể thì ta còn nắm được vài phần, nhưng mạnh hơn thì đúng là khó khăn." Kỷ Ninh hiểu rất rõ điều này. "Cũng không biết làm cách nào để mình có thể đột phát được Xích Minh Cửu Thiên Đồ. Phải như thế nào thì mới có thể chuyển hóa âm dương, tích huyết trọng sinh(hồi sinh từ giọt máu)?"
Bị đâm xuyên đầu mà không chết vẫn chưa là gì.
Chỉ cần đạt tới tầng thứ bảy thì có thể hồi sinh từ giọt máu! Sức sống mãnh liệt như vậy làm cho những Tử Phủ tu sĩ luyện khí khác nhìn thấy mà đau đầu. Muốn giết chết một cường giả Thần Ma luyện thể như vậy...thật sự quá khó. Phải từ từ bòn rút, làm rơi rụng hết toàn bộ thần lực của đối phương thì mới có thể giải quyết được.
"Tích Huyết Trọng Sinh." Kỷ Ninh mang chút chờ mong.
Kỳ thật bây giờ Kỷ Ninh đã cực kỳ nghịch thiên rồi. Về công kích đã có Tiểu Thiên kiếm trận, bản thân thì lại luyện pháp môn Thần Ma luyện thể đệ nhất đạt tới Tiên Thiên viên mãn. Bây giờ mà Tử Phủ tu sĩ muốn giết hắn cũng khó khăn! Người khác thì khó giết được hắn nhưng hắn thì lại có thể dùng Tiểu Thiên kiếm trận giết chết đối phương từ khoảng cách rất xa.
"Vẫn chưa thể đủ, giống như đám cổ trùng do Bột Tử Thiện nuôi vậy. Nếu như số lượng lớn hơn nhiều lần thì có thể làm cho mình bị tiêu hao tới mức chết." Kỷ Ninh không dám khinh thường chút nào.
Hắc nhớ rõ lời lão ngưu màu đen đã nói.
Không được coi thường bất kỳ một tu tiên giả nào! Ngươi lợi hại thì chẳng lẽ đối phương lại không có vài thủ đoạn lợi hại sao?
"Phù."
Kỷ Ninh nhắm hai mắt lại, bắt đầu quan tưởng Nữ Oa đồ. Hắn vẫn liên tục quan tưởng, hiện giờ có thể thi triển ra tầng thứ chín của Tiểu Thiên kiếm trận chính là nhờ việc thần niệm đã tăng lên rất nhiều.
...
Trời tờ mờ sáng.
Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi trên giường bỗng mở mắt ra, nhíu mày cẩn thận cảm ứng.
"Ảo giác?" Kỷ Ninh lẩm bẩm.
"Ầm..." Một luồng nguyên khí thiên địa dao động giống như sóng biển trong nháy mắt tràn qua hồ Dực Xà. Nguyên khí thiên điạ dao động mãnh liệt như vậy làm cho sắc mặt Kỷ Ninh biến đổi. Vù! Cả người trực tiếp bay qua cửa sổ rồi chỉ một lát sau hắn đã đứng trên một tán cây đại thụ nhìn ra.
"Phía Bắc."
Kỷ Ninh đứng ở trên tán cây nhìn về nơi xa xa phương Bắc. Đúng là luồng nguyên khí dao động truyền đến từ phía Bắc.
Giống như một cục đá ném xuống mặt nước tạo thành gợn sóng. Từ một điểm ở xa xa phía Bắc đang có một luồng nguyên khí thiên địa dao động mãnh liệt tỏa ra bốn phương tám hướng...Từng đợt dao động giống như ngọn sóng càn quét qua mấy nghìn dặm trên mặt đất, không ngừng truyền ra xa.
"Nguyên khí thiên địa dao động tới mức đáng sợ như vậy." Kỷ Ninh cảm thấy khiếp sợ. "Lại có kẻ có thể tạo ra nguyên khí thiên địa dao động mãnh liệt như vậy ư? Trong lúc ta tu luyện, tốc độ hấp thu nguyên khí so với dao động này thì đúng là như ánh sáng đom đóm so với ánh mặt trời vậy. Rốt cuộc thì tại sao lại có dao động mãnh liệt như vậy sinh ra?"
Vù!
Từ một chỗ khác trên đảo, có một bóng người đang nhanh chóng đạp lên trên đám lá cây, kiến trúc đi tới bên cạnh Kỷ Ninh. Đúng là Kỷ Nhất Xuyên đang mặc quần áo da thú màu trắng đi tới.
"Phụ thân." Kỷ Ninh nhìn về phía phụ thân.
"Cảm giác được gì không?" Kỷ Nhất Xuyên nghiêm túc nhìn về phương Bắc.
"Vâng, phương Bắc." Kỷ Ninh gật đầu, cực kỳ nghiêm túc. "Nguyên khí thiên địa dao động thật đáng sợ, quả thật mạnh đến không thể tưởng tượng nổi. Với cảm ứng của con, thì có lẽ ngọn nguồn của luồng nguyên khí dao động kịch liệt này hẳn ở chỗ hướng Bắc cách đây vài nghìn dặm."
Kỷ Nhất Xuyên cũng gật đầu. "Ta cũng chỉ cảm ứng được mơ hồ thôi, không thể rõ ràng như con, có điều cũng không sai khác nhiều lắm."
"Phụ thân, nguyên khí dao động mãnh liệt như vậy thì rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?" Kỷ Ninh liền hỏi.
"Có rất nhiều khả năng." Kỷ Nhất Xuyên nói. "Có thể là tiên nhân giao thủ sinh ra nguyên khí thiên địa dao động, cũng có thể là di tích cổ xưa xuất thế! Cũng có thể là một vài pháp bảo tiên gia hiện thân!"
Kỷ Ninh biến đổi sắc mặt: "Vậy Kỷ tộc ta..."
Mấy nghìn dặm hướng Bắc thì vẫn là trong địa bàn của Kỷ tộc. Tây Phủ thành chính là thành ở hướng Tây Nam của Tông phủ. Mấy nghìn dặm hướng Bắc thì đúng là nơi trung tâm của Kỷ tộc!
"Bất kể là chuyện gì xảy ra đều sẽ không có lợi với Kỷ tộc chúng ta." Kỷ Nhất Xuyên trầm giọng nói.
Kỷ Ninh mang vẻ mặt khó coi.
Tiên nhân giao thủ? Di tích xuất thế? Pháp bảo tiên gia xuất thế? Không biết có chuyện gì xảy ra đây? Làm sao một Kỷ tộc có kẻ mạnh nhất chỉ là Tử Phủ tu sĩ có thể thừa nhận đây?
"Đi, chúng ta đi xem xem." Kỷ Nhất Xuyên nói.
"Được." Trong lòng Kỷ Ninh cũng dấy lên sự lo lắng, đồng thời dùng chân nguyên truyền âm tới Thu Diệp đang ở một khu bên cạnh. "Thu Diệp, ta ra ngoài một chuyến, đảo Minh Tâm giao cho ngươi quản lý."
Vù!
Hai người xé trời bay đi, hóa thành một đường ảo ảnh lướt trên mặt nước nhanh chóng đi về phương Bắc. Đến cảnh giới bọn họ lúc này, dùng toàn lực để thi triển thân pháp thì tốc độ còn nhanh hơn cả Thanh Diễm Điểu, còn so với tọa kỵ(vật để cưỡi) thì nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Bình luận truyện