Mạng Xem Mặt Vũ Trụ
Chương 24: Gặp gỡ số 3 (8)
Số 1 vẫn đẹp trai như ngày nào, vừa đi vào liền thấy tôi tựa vào lòng số 3, ăn kem ăn bỏng vô cùng vui vẻ.
Anh ta tới quầy bar gọi một chai bia lạnh, sau đó tới chỗ chúng tôi, không thèm quan tâm chúng tôi có đồng ý hay không liền ngồi xuống.
"Người này không hợp với cô!" Vừa nói câu đầu tiên, số 1 đã làm tôi muốn úp bát kem vào khuôn mặt đẹp trai của anh ta.
Số 3 không hề giận, ôn hòa hỏi lại: "Vì sao? Có thể nói cho tôi được không?"
Số 1 nhìn số 3, trả lời thẳng thắn: "Phụ nữ trái đất không thể lúc nào cũng ở cạnh anh, sẽ có lúc cha mẹ cô ta qua đời, buổi tối trước khi mất muốn gặp cô ta lần cuối, anh sẽ xử lí ra sao?"
Buổi tối trước khi mất muốn gặp cô ta lần cuối... Tôi mắng thầm số 1 mấy câu. Nhưng để tay lên ngực tự hỏi, quả thật tôi chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Cha mẹ thọ chung chính tẩm (sống thọ và chết tại nhà) là chuyện tốt, nhưng nếu lỡ phải vào viện cấp cứu, tôi nên bỏ mặc số 3 ở nhà cô đơn chết đi sống lại, tới gặp cha mẹ lần cuối, hay là làm một đứa con bất hiếu, không để ý cha mẹ chỉ lo ở nhà ôm số 3?
Số 3 an ủi ôm tôi, mỉm cười liếc nhìn tôi một cái, nụ cười xinh đẹp làm tôi muốn ngất, giọng nói vẫn dịu dàng êm tai cho tôi thêm rất nhiều tự tin và sức mạnh: "Tôi có thể nhịn một buổi tối."
Cảm động, tôi rất cảm động, số 3 thật tốt quá đi!
"Người trái đất còn phải tiến hành hậu sự, không thể xong trong một buổi tối!" Số 1 không hề bỏ cuộc, tiếp tục đưa ra đề bài khó, khóe miệng cong lên ý cười nhạt nhẽo: "Chẳng lẽ buổi tối lo hậu sự, hai người còn muốn trốn vào phòng ôm ấp nhau?"
"Đúng vậy, khi đó tôi nhất định cần người ôm ấp. Trước nửa đêm làm xong việc, nửa đêm về sáng cô ấy về ôm tôi, không được sao?" Số 3 lộ ra nét mặt khó xử, tôi nghe mà cũng không biết phải làm sao. Tro cốt cha mẹ chưa lạnh mà bản thân đã nhào vào lòng mĩ nam, nếu bị người khác biết, nhất định sẽ cho tôi đeo danh bất hiếu cả đời.
"Cả lúc sinh con nữa, chẳng lẽ sẽ không gián đoạn sinh hoạt vợ chồng?" Khuôn mặt tuấn tú của số 1 càng lúc càng tà ác, mặc kệ anh ta có lòng tốt hay không, nếu anh ta làm hỏng chuyện của tôi và số 3, nhất định tôi sẽ không tha thứ!
Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, tôi cố ý cười ha ha, nháy mắt với số 3: "Anh chưa biết phải không, số 3 là bác sĩ, lại còn là viện trưởng. Đến lúc đó tôi nằm trong phòng VIP xa hoa, số 3 ôm tôi, giúp tôi đỡ đẻ, sinh con xong, về sau mỗi buổi tối tôi sẽ ôm con, còn số 3 ôm tôi, ấm áp ngọt ngào làm người khác hâm mộ phát hờn." Trời ạ, tôi vừa nói gì đó? Nhưng mặc kệ, kiểu gì cũng phải đáp trả, không thể để số 1 ly gián thành công được!
"Nhưng tôi là bác sĩ giải phẫu thần kinh..." Số 3 có chút sợ sệt mở miệng, vừa muốn nói tiếp liền bị tôi trừng mắt cảnh cáo.
Tôi nghiến răng nghiến lợi hung tợn nói: "Thế thì học thêm khoa phụ sản, bằng chỉ số thông minh của anh thì đâu có khó!"
Số 3 khó xử, nhưng vẫn gật gật đầu: "Có lẽ vậy, sau khi kết hôn tôi sẽ chuyển sang khoa phụ sản học tập!"
Ban đầu số 1 tỏ ra rất quái lạ, nhìn tôi và số 3 nghẹn một lát, cuối cùng bật cười, ngửa đầu cười ha hả.
"Xem ra cô thật sự muốn ôm anh ta cả đời?" Số 1 rốt cục cười đủ, uống một ngụm bia.
Nói thừa, ôm số 3 cả đời vẫn tốt hơn bị anh làm mẫn cảm! Nếu mẫn cảm, chẳng những không thể ở cùng nhau, còn muốn không hay ho mười lăm năm trời!
Tôi xanh cả mặt đáp: "Cả đời thì sao, chết trong vòng tay chồng mình cũng là một loại hạnh phúc! Tôi thấy rất may mắn, được chưa? Nếu được rồi thì đừng quấy rầy chúng tôi nữa, chúc anh nhanh chóng kết thúc cuộc sống độc thân, không tiếp tục gây nguy hại cho xã hội."
Số 1 uống thêm một ngụm bia, phần cổ trắng nõn không có hầu kết hơi hơi động, dụ dỗ tôi vươn tay sờ một phen. Anh ta cầm chai bia đã vơi phân nửa, ánh mắt xanh lục lộ ra thái độ coi thường, giống hệt ngày đó khi giao dịch với tôi: "Anh ta hôn cô chưa?"
Tôi sửng sốt, có ý gì?
"Dùng miệng hôn cô chưa?" Số 1 lặp lại lần nữa, thấy tôi ngơ ngác liền nở nụ cười: "Nhất định là chưa, bởi vì anh ta không làm được! Đừng nóng vội làm phu nhân viện trưởng, trước khi kết hôn phải thấy cho rõ."
Số 1 vươn cánh tay mềm mại tới chỗ tôi, trong lúc tôi còn chưa lấy lại tinh thần né tránh, số 3 đã hất tay anh ta ra.
"Xin lỗi, hiện tại cô ấy không phải bạn gái anh, mà là bạn gái tôi!" Số 3 không tiếp tục giữ thái độ nhã nhặn, đôi mắt xanh lam đột nhiên biến thành xám trắng, lộ ra sát khí nhè nhẹ. Khuôn mặt xinh đẹp mặt bỗng trở nên xa lạ mà đáng sợ!
Số 1 không hề tức giận, thu tay lại như bình thường, tay kia cầm chai bia tiếp tục uống, uống xong mới từ từ nói với số 1: "Nếu muốn kết hôn, anh phải cho cô ấy thấy tất cả, không phải sao?" Nói xong cầm vỏ chai đi tới quầy bar, gọi thêm chai nữa.
Tôi quay đầu nhìn số 3, đôi mắt anh ta lại khôi phục xanh thẳm, sáng ngời như viên đá quý. Nghe số 1 nói vậy, tôi biết nhất định có vấn đề, nhưng không biết vấn đề là gì.
"Muộn rồi, tôi đưa em về nhà!" Số 3 rút sập tiền toàn tờ một trăm tệ từ túi quần ra, đặt lên bàn hai tờ rồi ôm tôi rời quán. Tuy anh ta hành động rất bình tĩnh, nhưng tôi lại cảm thấy giống trốn tránh hơn.
Cũng đúng thôi, nếu đang hẹn hò mà gặp phải tên phá đám như số 1, là tôi thì tôi cũng trốn!
Ở gara ngầm, số 3 lại ôm tôi lần nữa, dựa thật lâu trên người tôi.
"Lâm Lâm, tôi có thể gọi em là Lâm Lâm không?" Số 3 lẩm bẩm, giọng nói nhẹ nhàng như có chút ưu thương: "Tôi rất thích em, tôi thật sự muốn ở cùng em."
Tôi vừa định mở miệng, số 3 liền ngăn lại: "Đừng, đừng lên tiếng, cứ để tôi ôm em một hồi... Từ sau khi đến trái đất, tôi chưa từng thấy thoải mái và vui vẻ như vậy..."
Số 3 sao thế? Tôi không biết, nhưng tôi biết mình thích kiểu ôm ấp này, đơn thuần trong sáng, vì thế chúng tôi ở trong xe thật lâu, đến tận 9 giờ rưỡi tôi mới bảo số 3 đưa về.
Về tới nhà, tôi mới nhớ ra số 3 không hẹn thời gian gặp kế tiếp. Có lẽ anh ta cũng mệt mỏi, quên không nói. Tôi không quá để ý, tắm rửa xong liền đi ngủ.
Sang buổi trưa ngày thứ hai, tôi mơ hồ cảm thấy chuyện không ổn, số 3 vẫn không gọi điện tới. Nghĩ đến nét mặt buồn bã tối qua của anh ta, tôi bỗng nhiên cảm thấy bất an.
Anh ta tới quầy bar gọi một chai bia lạnh, sau đó tới chỗ chúng tôi, không thèm quan tâm chúng tôi có đồng ý hay không liền ngồi xuống.
"Người này không hợp với cô!" Vừa nói câu đầu tiên, số 1 đã làm tôi muốn úp bát kem vào khuôn mặt đẹp trai của anh ta.
Số 3 không hề giận, ôn hòa hỏi lại: "Vì sao? Có thể nói cho tôi được không?"
Số 1 nhìn số 3, trả lời thẳng thắn: "Phụ nữ trái đất không thể lúc nào cũng ở cạnh anh, sẽ có lúc cha mẹ cô ta qua đời, buổi tối trước khi mất muốn gặp cô ta lần cuối, anh sẽ xử lí ra sao?"
Buổi tối trước khi mất muốn gặp cô ta lần cuối... Tôi mắng thầm số 1 mấy câu. Nhưng để tay lên ngực tự hỏi, quả thật tôi chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Cha mẹ thọ chung chính tẩm (sống thọ và chết tại nhà) là chuyện tốt, nhưng nếu lỡ phải vào viện cấp cứu, tôi nên bỏ mặc số 3 ở nhà cô đơn chết đi sống lại, tới gặp cha mẹ lần cuối, hay là làm một đứa con bất hiếu, không để ý cha mẹ chỉ lo ở nhà ôm số 3?
Số 3 an ủi ôm tôi, mỉm cười liếc nhìn tôi một cái, nụ cười xinh đẹp làm tôi muốn ngất, giọng nói vẫn dịu dàng êm tai cho tôi thêm rất nhiều tự tin và sức mạnh: "Tôi có thể nhịn một buổi tối."
Cảm động, tôi rất cảm động, số 3 thật tốt quá đi!
"Người trái đất còn phải tiến hành hậu sự, không thể xong trong một buổi tối!" Số 1 không hề bỏ cuộc, tiếp tục đưa ra đề bài khó, khóe miệng cong lên ý cười nhạt nhẽo: "Chẳng lẽ buổi tối lo hậu sự, hai người còn muốn trốn vào phòng ôm ấp nhau?"
"Đúng vậy, khi đó tôi nhất định cần người ôm ấp. Trước nửa đêm làm xong việc, nửa đêm về sáng cô ấy về ôm tôi, không được sao?" Số 3 lộ ra nét mặt khó xử, tôi nghe mà cũng không biết phải làm sao. Tro cốt cha mẹ chưa lạnh mà bản thân đã nhào vào lòng mĩ nam, nếu bị người khác biết, nhất định sẽ cho tôi đeo danh bất hiếu cả đời.
"Cả lúc sinh con nữa, chẳng lẽ sẽ không gián đoạn sinh hoạt vợ chồng?" Khuôn mặt tuấn tú của số 1 càng lúc càng tà ác, mặc kệ anh ta có lòng tốt hay không, nếu anh ta làm hỏng chuyện của tôi và số 3, nhất định tôi sẽ không tha thứ!
Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, tôi cố ý cười ha ha, nháy mắt với số 3: "Anh chưa biết phải không, số 3 là bác sĩ, lại còn là viện trưởng. Đến lúc đó tôi nằm trong phòng VIP xa hoa, số 3 ôm tôi, giúp tôi đỡ đẻ, sinh con xong, về sau mỗi buổi tối tôi sẽ ôm con, còn số 3 ôm tôi, ấm áp ngọt ngào làm người khác hâm mộ phát hờn." Trời ạ, tôi vừa nói gì đó? Nhưng mặc kệ, kiểu gì cũng phải đáp trả, không thể để số 1 ly gián thành công được!
"Nhưng tôi là bác sĩ giải phẫu thần kinh..." Số 3 có chút sợ sệt mở miệng, vừa muốn nói tiếp liền bị tôi trừng mắt cảnh cáo.
Tôi nghiến răng nghiến lợi hung tợn nói: "Thế thì học thêm khoa phụ sản, bằng chỉ số thông minh của anh thì đâu có khó!"
Số 3 khó xử, nhưng vẫn gật gật đầu: "Có lẽ vậy, sau khi kết hôn tôi sẽ chuyển sang khoa phụ sản học tập!"
Ban đầu số 1 tỏ ra rất quái lạ, nhìn tôi và số 3 nghẹn một lát, cuối cùng bật cười, ngửa đầu cười ha hả.
"Xem ra cô thật sự muốn ôm anh ta cả đời?" Số 1 rốt cục cười đủ, uống một ngụm bia.
Nói thừa, ôm số 3 cả đời vẫn tốt hơn bị anh làm mẫn cảm! Nếu mẫn cảm, chẳng những không thể ở cùng nhau, còn muốn không hay ho mười lăm năm trời!
Tôi xanh cả mặt đáp: "Cả đời thì sao, chết trong vòng tay chồng mình cũng là một loại hạnh phúc! Tôi thấy rất may mắn, được chưa? Nếu được rồi thì đừng quấy rầy chúng tôi nữa, chúc anh nhanh chóng kết thúc cuộc sống độc thân, không tiếp tục gây nguy hại cho xã hội."
Số 1 uống thêm một ngụm bia, phần cổ trắng nõn không có hầu kết hơi hơi động, dụ dỗ tôi vươn tay sờ một phen. Anh ta cầm chai bia đã vơi phân nửa, ánh mắt xanh lục lộ ra thái độ coi thường, giống hệt ngày đó khi giao dịch với tôi: "Anh ta hôn cô chưa?"
Tôi sửng sốt, có ý gì?
"Dùng miệng hôn cô chưa?" Số 1 lặp lại lần nữa, thấy tôi ngơ ngác liền nở nụ cười: "Nhất định là chưa, bởi vì anh ta không làm được! Đừng nóng vội làm phu nhân viện trưởng, trước khi kết hôn phải thấy cho rõ."
Số 1 vươn cánh tay mềm mại tới chỗ tôi, trong lúc tôi còn chưa lấy lại tinh thần né tránh, số 3 đã hất tay anh ta ra.
"Xin lỗi, hiện tại cô ấy không phải bạn gái anh, mà là bạn gái tôi!" Số 3 không tiếp tục giữ thái độ nhã nhặn, đôi mắt xanh lam đột nhiên biến thành xám trắng, lộ ra sát khí nhè nhẹ. Khuôn mặt xinh đẹp mặt bỗng trở nên xa lạ mà đáng sợ!
Số 1 không hề tức giận, thu tay lại như bình thường, tay kia cầm chai bia tiếp tục uống, uống xong mới từ từ nói với số 1: "Nếu muốn kết hôn, anh phải cho cô ấy thấy tất cả, không phải sao?" Nói xong cầm vỏ chai đi tới quầy bar, gọi thêm chai nữa.
Tôi quay đầu nhìn số 3, đôi mắt anh ta lại khôi phục xanh thẳm, sáng ngời như viên đá quý. Nghe số 1 nói vậy, tôi biết nhất định có vấn đề, nhưng không biết vấn đề là gì.
"Muộn rồi, tôi đưa em về nhà!" Số 3 rút sập tiền toàn tờ một trăm tệ từ túi quần ra, đặt lên bàn hai tờ rồi ôm tôi rời quán. Tuy anh ta hành động rất bình tĩnh, nhưng tôi lại cảm thấy giống trốn tránh hơn.
Cũng đúng thôi, nếu đang hẹn hò mà gặp phải tên phá đám như số 1, là tôi thì tôi cũng trốn!
Ở gara ngầm, số 3 lại ôm tôi lần nữa, dựa thật lâu trên người tôi.
"Lâm Lâm, tôi có thể gọi em là Lâm Lâm không?" Số 3 lẩm bẩm, giọng nói nhẹ nhàng như có chút ưu thương: "Tôi rất thích em, tôi thật sự muốn ở cùng em."
Tôi vừa định mở miệng, số 3 liền ngăn lại: "Đừng, đừng lên tiếng, cứ để tôi ôm em một hồi... Từ sau khi đến trái đất, tôi chưa từng thấy thoải mái và vui vẻ như vậy..."
Số 3 sao thế? Tôi không biết, nhưng tôi biết mình thích kiểu ôm ấp này, đơn thuần trong sáng, vì thế chúng tôi ở trong xe thật lâu, đến tận 9 giờ rưỡi tôi mới bảo số 3 đưa về.
Về tới nhà, tôi mới nhớ ra số 3 không hẹn thời gian gặp kế tiếp. Có lẽ anh ta cũng mệt mỏi, quên không nói. Tôi không quá để ý, tắm rửa xong liền đi ngủ.
Sang buổi trưa ngày thứ hai, tôi mơ hồ cảm thấy chuyện không ổn, số 3 vẫn không gọi điện tới. Nghĩ đến nét mặt buồn bã tối qua của anh ta, tôi bỗng nhiên cảm thấy bất an.
Bình luận truyện