Mãnh Long Thiên Y

Chương 79: Hai trăm năm mươi triệu?



Tất cả mọi người đều không ngồi yên được! 

 Bọn họ vẫn còn nhớ, trên bữa tiệc mừng thọ của nhà Âu Dương, Vân Trung Sơn lấy ra một viên Khô Đằng hai mươi năm làm thọ lễ, tặng cho Âu Dương Hoằng Thái, nhận được sự ngưỡng mộ của toàn bộ khách khứa! 

 Âu Dương Hoằng Thái kia nhiều năm đi lại bất tiện, sau khi dùng viên Khô Đằng, bỗng chốc khỏe mạnh hoạt bát, bước đi vững vàng. Tuy là sau đó có một chút trắc trở, nhưng cũng đủ để chứng minh tác dụng của Khô Đằng năm nay! 

 Khô Đằng hai mươi năm đã có giá ngất ngưởng rồi, rốt cuộc là ai mà ra tay mạnh vậy, lại có thể đem Khô Đằng năm mươi năm ra bán đấu giá? Đây đâu phải là đang bán dược liệu? 

 Rõ ràng là đang khoe của mà! 

 MC thấy bầu không khí đã đạt hiệu quả mong muốn, liền gõ chiếc búa trong tay, đồng thời bảo nhân viên mang viên Khô Đằng kên. 

 Chỉ thấy hai người nhân viên trẻ tuổi cẩn thận bưng một cái lồ ng thủy tinh trong suốt lên, bên trong có một viên dược liệu màu đen nằm yên tĩnh bên trong. 

 Sau khi đặt xuống, một bóng người bất chợt đứng dậy, cố sức vươn về phía trước nhìn! 

 “Là lão tiên sinh Vân Trung Sơn!” 

 Không biết là ai hô lên, đám người càng thêm kích động! 

 “Lão tiên sinh thế nào rồi? Có phải là Khô Đằng năm mươi năm không?” 

 “Đúng vậy, đừng để hắn ta lừa chúng ta!” 

 “Cho dù thật sự là Khô Đằng năm mươi năm thì giá cũng nhất định không thấp, chúng ta cũng không mua nổi.” 

 “Mua không nổi thì đã làm sao, chỉ cần có cơ hội được nhìn thấy Khô Đằng năm mươi năm một lần trong đời thì có chết cũng chẳng còn gì nuối tiếc!” 

 “Đúng vậy! Nói không chừng, chỉ nhìn một cái thôi là có thể kéo dài tuổi thọ ấy chứ!” 

 Lời này như có ma lực, bỗng chốc làm cả hội trường nóng lên! Tất cả mọi người đều thúc giục Vân Trung Sơn đi giám định. 

 Vân Trung Sơn đi tới sân khấu, đứng ở khoảng cách gần quan sát Khô Đằng trong lồ ng thủy tinh, qua một lúc lâu, mới run rẩy nói: 

 “Không sai, đúng là Khô Đằng năm mươi năm! Lão phu cũng là lần đầu tiên nhìn thấy!” 

 MC khẽ cười nói: “Dựa theo yêu cầu của chủ nhân, Khô Đằng năm mươi năm có giá khởi điểm là hai trăm năm mươi triệu!” 

 Toàn hội trường lặng ngắt! 

 Hai trăm năm mươi triệu? 

 Đừng nói là gia tộc nhỏ như bọn họ, cho dù là năm gia tộc lớn cũng phải cân nhắc! 

 Ánh mắt Vân Trung Sơn dừng trên sân khấu rất lâu. 

 Khô Đằng năm mươi năm, từng nghe chưa từng thấy. 

 Cho dù là viên Khô Đằng hai mươi năm mà ông ta tặng đi kia, cũng đã là bảo vật tích trữ nhiều năm của học viện. Nếu không phải vì để phô trương khi trở về thành phố Bạch, tuyệt đối sẽ không lấy ra. 

 Mà bây giờ, Khô Đằng năm mươi năm gần ngay trước mắt, ông ta lại không thể làm gì được. 

 Đừng nói là hai trăm năm mươi triệu, ngay cả hai mươi lăm triệu ông ta cũng không lấy ra được. 

 Cuối cùng, ông ta thất vọng lắc đầu, ảm đạm trở về vị trí. 

 “Hai trăm sáu mươi triệu!” Thượng Quan Nhược Minh là người đầu tiên ra giá. 

 Mọi người ngưỡng mộ nhìn sang, nhưng vẻ mặt Thượng Quan Nhược Minh lại không vui, từ đầu đến cuối luôn cau mày. 

 Có thể nhìn ra được, cái giá này đã vượt qua dự tính của hắn ta. 

 Nhà Thượng Quan dù gì cũng chiếm lĩnh ngành trung y ở thành phố Bạch, nếu ở trong tầm mắt của mọi người, để viên Khô Đằng năm mươi năm rơi vào tay người khác thì chỉ e là địa vị của nhà Thượng Quan sẽ bị lung lay. 

 Hắn chỉ đành cắn răng mà tiến tới thôi. 

 Nhưng Âu Dương Thành hiển nhiên là sẽ không cho hắn có cơ hội này. 

 “Hai trăm bảy mươi triệu!” 

 Ba gia tộc khác nhìn thấy Âu Dương Thành và Thượng Quan Nhược Minh tham gia đấu giá, bản thân họ cũng không chịu yếu thế, trực tiếp đẩy giá của Khô Đằng năm mươi năm lên ba trăm hai mươi triệu. 

 Thượng Quan Nhược Minh đổ mồ hôi trán. 

 Đây không còn là cái giá mà hắn ta có thể chịu nổi nữa rồi. 

 Chết tiệt! 

 Nếu buổi đấu giá này có thể muộn thêm một tuần thì tốt rồi! 

 Tới lúc đó, toàn bộ đầu tư của hắn ta ở nhà họ Tề đều sẽ có lãi. Tề Thiên đã đồng ý với hắn ta, đầu tư năm mươi triệu, đới lúc đó sẽ trả lãi gấp mười lần cho hắn, đó chính là năm trăm triệu! 

 Nếu sớm quyết định chuyện hôn nhân của Nhược Hoa và Tề Thiên, nói không chừng nhà họ Tề cũng sẽ giúp một tay, sao có thể để cho Âu Dương Thành đắc ý chứ? 

 Đáng tiếc là giờ nói gì cũng vô dụng, hắn ta đã đem toàn bộ vốn lưu động đầu tư vào hạng mục của nhà họ Tề. 

 Nếu như đâm lao một cách mù quáng, chỉ e là nhà Thượng Quan sẽ bị đào rỗng mất. 

 Tài sản không còn thì viên Khô Đằng còn có ích gì? 

 Trong cái nhìn trông chờ kịch vui của đám đông, hắn chỉ có thể cắn răng nhịn, không ra giá nữa. 

 Điều này có nghĩa là từ bỏ việc đấu giá. 

 Thượng Quan Nhược Hoa trong lòng nóng như lửa đốt, lại không có cách nào. 

 Hạ Hầu Thanh khẽ thở dài, nhân cơ hội khuyên nhủ: “Cậu nhìn thấy rồi chứ, trong tình huống này, ngay cả anh trai cậu cũng không có cách, Lý Cảnh Thiên kia cho dù y thuật có giỏi, thì cũng đâu có nhiều tiền mà mua dược liệu quý đến vậy? Cho nên, anh ta và chúng ta không phải người cùng đẳng cấp, cậu đừng có nghĩ tới anh ta nữa.” 

 Nhưng Thượng Quan Nhược Hoa lại nói dỗi: “Nếu anh Cảnh Thiên ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho Âu Dương Thành được dễ chịu, anh ấy nhất định có cách!” 

 “Tiểu thư Thượng Quan.” Người đàn ông béo ở hàng phía trước lại chú ý tới cô, “Chi bằng chúng ta đánh cược đi, Khô Đằng này cuối cùng nhất định sẽ thuộc về nhà Âu Dương. Thua thì phải cởi hết nhé! Nếu như tôi thua, tôi sẽ cởi hết cho cô chơi! Nếu như cô thua, thì phải c ởi sạch cho tôi chơi. Thế nào? Hahaha!” 

 Thượng Quan Nhược Hoa tức giận đến đỏ mặt! 

 Thượng Quan Nhược Minh lạnh giọng đáp: “Tôi không cần biết ông là ai, nếu còn dám vô lễ với em gái tôi, đừng trách nhà Thượng Quan không nể mặt!” 

 Người kia lại hoàn toàn không sợ, đôi mắt cứ dán chặt lên người Thượng Quan Nhược Hoa, giống như cô đã là vật trong túi hắn ta. 

 Sắc mặt Âu Dương Thành ung dung nhìn nhà Thượng Quan, chỉ cần chốt được vị khách lớn kia, thì sẽ có được thu nhập lên tới hàng trăm tỷ! Sao còn phải quan tâm số tiền nhỏ này? 

 Thấy Thượng Quan Nhược Minh không lên tiếng nữa, hắn ta bình chân như vại, sắc mặt bình tĩnh, trực tiếp nâng giá lên ba tỷ năm nghìn vạn! 

 Cả hội trường xôn xao! 

 Không ai ngờ, trong năm gia tộc lớn, kẻ giàu có nhất lại là nhà Âu Dương! 

 Âu Dương Thành thản nhiên ngồi tại vị trí của mình, tiếp nhận những ánh nhìn đánh giá và ngưỡng mộ từ bốn phía. 

 Vị trí đứng đầu trong năm gia tộc lớn, vẫn luôn tranh đấu cả trong tối ngoài sáng. Nhưng sau trận đấu giá này, cục diện đã được xác định rồi! 

 Nhà Âu Dương của hắn, nhất định sẽ đứng đầu trên tỉnh Giang Nam này, là thế gia đứng đầu trong thành phố Bạch! 

 “Ba trăm năm mươi triệu lần một!” 

 “Ba trăm năm mươi triệu lần hai!” 

 Âu Dương Thành nhìn chằm chằm chiếc búa trong tay MC, đợi khoảnh khắc nó gõ xuống, giống như Khô Đằng năm mươi năm đã là vật trong túi ông ta! 

 “Ba trăm năm mươi triệu…” 

 “Vị khách ở phòng vip ra giá bốn trăm triệu!” 

 !!! 

 Toàn hội trường lại lần nữa nóng lên! Xôn xao đoán xem nhân vật bí ẩn này rốt cuộc có lai lịch ra sao! 

 Toàn bộ hội trường rơi vào im lặng, vậy mà lại bằng lòng chi ra bốn trăm triệu để có được viên Khô Đằng năm mươi năm này? 

 Xem ra năng lực tài chính của người này hẳn là trên cơ cả năm gia tộc lớn rồi! 

 Chịu chi nhiều tiền như thế cho một viên dược liệu, chỉ có hai loại khả năng. 

 Hoặc là hắn ta không có hứng thú với món La bàn chí bảo cuối cùng kia. 

 Hoặc là trong nhà có người bệnh, cần gấp Khô Đằng để cứu mạng! 

 Nụ cười của Âu Dương Thành cứng nhắc! 

 Ông ta không khỏi nhìn sang căn phòng vip ở hàng thứ nhất, nhưng chỉ nhìn thấy những gian phòng xa hoa. 

 Rốt cuộc là ai? 

 Không lẽ là tiên sinh giàu có tới? 

 Không đúng, tiên sinh giàu có đã về tỉnh Giang Nam, hai ngày nay lịch trình kín mít, không thể nào xuất hiện ở đây được. 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện