Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 61: Kể Sự Thật Cho Tần Hiểu Đông





Tần Nhiên cùng Tần Hiểu Đông đều lắc lắc đầu, hai người bọn họ cảm thấy nếu Nguyệt Nhi không mất trí nhớ, chuyện này thật sự có khả năng sẽ xảy ra.

Theo tính cách Nguyệt Nhi tuyệt đối sẽ không đi tham gia yến tiệc của An Bình.

“Con thậm chí còn đem bộ trang sức bà nội tặng cho con đưa cho cô ta, sau đó buổi tối cũng đã xảy ra chuyện, nhưng là Hoàng Hân bò lên trên giường Giáng Trần, thế nhưng cô ta cũng hạ dược con, con bị cô ta tìm tới cho một đám lưu manh” Kế tiếp Tần Hiểu Nguyệt cũng không nói ra miệng.

“Sau đó thì sao?” Tần Hiểu Đông hỏi.

“Cô ta còn giả dạng làm người lương thiện khuyên giải an ủi con, con còn xem cô ta như ân nhân.

” Ngữ khí Tần Hiểu Nguyệt trở nên có chút lạnh, Tần Hiểu Nguyệt kia đối đãi Hoàng Hân như thế nào, mà Hoàng Hân lại báo đáp Tần Hiểu Nguyệt như thế nào, nói cô ta lòng lang dạ sói còn nhẹ.


Nữ nhân kia thật sự đáng chết.

Tần Hiểu Đông đột nhiên như suy tư gì mà nhìn Tần Hiểu Nguyệt, “Nguyệt Nhi, đừng nghĩ, mọi chuyện đều đã qua, dù sao chuyện lần này phát sinh cùng chuyện trong mộng cũng không giống nhau.


An Lâm cũng nói, “Đúng vậy, Nguyệt Nhi, không cần sợ hãi, Hoàng Hân hiện tại tuyệt đối không có kết cục tốt.


Tần Nhiên cũng gật gật đầu, “Con gái yên tâm đi, ở ác gặp ác, cô ta sẽ không có kết cục tốt.


Ăn xong cơm sáng, An Lâm cùng Tần Nhiên đều đến công ty, Tần Hiểu Đông đi vào trong phòng em gái.

“Anh, anh còn chưa đến công ty?” Tình huống hiện tại của Tần Hiểu Nguyệt có chút tốt lên, quầng thâm mắt được cô trang điểm cũng không hiện lên rõ.

“Giấc mộng này là trước yến tiệc mơ thấy, đúng hay không?” Tần Hiểu Đông đột nhiên hỏi.

Tần Hiểu Nguyệt nhìn anh trai gật gật đầu, “Ân!” Chuyện này cô không nghĩ lừa nhất chính là anh trai.

“Còn chuyện gì đã xảy ra? Anh cảm thấy hôm nay em nói còn không nói hết.

” Tần Hiểu Đông thực nghiêm túc nói.


Tần Hiểu Nguyệt thở dài ra một hơi, sau đó tiếp tục kể lại chuyện này, cô đem cốt truyện trong sách đại khái đều nói một lần, bao gồm kết cục mọi người Tần gia.

“Cho nên em mới có thể ngăn cản cô ta bò lên trên giường Giáng Trần, đúng không?” Tần Hiểu Đông hỏi.

“Ân!” Tần Hiểu Nguyệt gật gật đầu.

“Vậy em làm như thế nào có thể xác định mơ là thật sự?” Tần Hiểu Đông nhìn em gái hỏi.

Tần Hiểu Nguyệt mở cửa nhìn một chút, sau đó khóa kỹ cửa, cô kéo anh trai tới phòng thay quần áo, “Anh, chuyện này em vốn dĩ cũng nghĩ là một giấc mơ, anh còn nhớ rõ sáng sớm em có nói qua sao? Em đem bộ trang sức bà nội để lại cho em đưa cho Hoàng Hân.


Tần Hiểu Đông gật gật đầu, “Không sai, em có nói qua.


“Lúc em sắp chết, Hoàng Hân nói bởi vì bộ trang sức kia nên cô ta có một cái không gian, sau đó em lấy bộ trang sức kia ra kiểm nghiệm một chút, bộ trang sức kia thật sự có một cái không gian.

” Tần Hiểu Nguyệt nhỏ giọng nói.

Tần Hiểu Đông nhạy bén mà che lại miệng cô, sau đó quan sát khắp nơi một lần, “Nguyệt Nhi, em nói là thật sự?”
“Ân, nước mọi người uống, chính là em mang từ trong không gian ra.

” Tần Hiểu Nguyệt thè lưỡi, “Anh, em mang anh vào xem một chút.



Tần Hiểu Nguyệt mang theo Tần Hiểu Đông tới trong không gian, Tần Hiểu Đông lập tức bị hình ảnh trong không gian làm trấn kinh, “Trời ạ, nơi này quá xinh đẹp đi!” Nhưng nghĩ đến Nguyệt Nhi mơ, nghĩ đến Nguyệt Nhi có lẽ xem như trải qua mấy thứ này ở đời trước, làm lòng anh có chút đau, đồ vật nhà mình thế mà lại thành toàn cho một cái ác nhân, còn khiến cô ta hại chết cả nhà mình.

“Hoàng Hân không thể giữ.

” Tần Hiểu Đông đột nhiên nói.

“Ách, anh, hiện tại còn chưa đến mạt thế.

” Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày một chút, “Cô ta có chút quang hoàn nữ chủ.


“Tối hôm qua em đã phá hủy của cô ta, không phải sao? Cô ta đã bị ba nam nhân kia cường, nữ chủ quang hoàn cách cô ta càng ngày càng xa.

” Tần Hiểu Đông cảm thấy Hoàng Hân chẳng qua một tra nữ mà thôi, dù sao xem bộ dáng cô ta là cùng em gái không chết không ngừng, về sau anh cũng muốn cùng cô ta không chết không ngừng.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện