Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 81: Tần Ngọc Long Tần Ngọc Kiệt Tần Ngưng Nhi





Tần Hiểu Nguyệt tới bệnh viện, rốt cuộc cũng ngủ được hai ngày an ổn, không thể không nói các bảo bối trong bụng cô quá phối hợp, hơn nữa ba mẹ rốt cuộc cũng không cần liều mạng nhìn chằm chằm cô.

Chờ đến ngày thứ ba, bụng Tần Hiểu Nguyệt bắt đầu đau, bác sĩ kiểm tra, mở toàn bộ năm ngón tay, đoàn người nhanh chóng đưa cô đến phòng sinh.

Không đến nửa giờ, Tần Hiểu Nguyệt cũng đã sinh xong đứa bé.

Người Tần gia cũng bị sợ ngây người, đây là tốc độ gì, ba đứa bé nhanh như vậy đã sinh ra.

Hơn nữa giống với tình huống kiểm tra, hai đứa bé trai một đứa bé gái, hơn nữa đứa bé gái một ra tới.


Về tới phòng bệnh, An Lâm ôm ba đứa kêu bảo bối, đến nỗi Tần Nhiên cùng Tần Hiểu Đông, bọn họ hai đại lão gia, không dám ôm.

Bất quá dưới sự trợ giúp của An Lâm, hai người bọn họ vẫn là ôm hai đứa bé trai, còn đứa bé gái, bọn họ vẫn không dám ôm, đứa bé gái quá mềm, bọn họ thật sự sợ hãi ôm ra vấn đề.

Sinh con xong, Tần Hiểu Nguyệt rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau khi sinh xong, trở về phòng bệnh, cô liền uống hai ly nước suối, sau đó cô lập tức liền cảm thấy mình đã không có việc gì, lại khoẻ giống như trâu.

Chẳng qua bọn họ muốn đi cũng không được, cần phải ở trong phòng bệnh ba ngày mới được.

Đây chính là quy định của bệnh viện, người nào cũng không thể làm trái với quy định của bệnh viện.

Tần Nhiên cùng Tần Hiểu Đông đi làm giấy khai sinh cho ba bảo bối.

An Lâm nhìn ba đứa bé ngủ rất say sưa, nhịn không được mở miệng nói, “Nguyệt Nhi, chuyện anh trai con nên làm gì bây giờ?” Tìm vợ cho con trai ở đâu bây giờ? Chuyện này thực khó khăn, mua một người phụ nữ, con trai khẳng định không vui, không mua, khẩn cấp như vậy tìm thế nào?
Hiện tại bọn họ có không gian, có trận bàn thời gian, nhưng mấy thứ này đều không nên xuất hiện ở trước mặt người khác.

“Chuyện này có chút khó làm, trừ phi gặp được người phụ nữ thật sự yêu anh trai, trừ bỏ anh trai cái gì cũng đều không cần, mẹ mẹ có gặp qua người này hay không?” Tần Hiểu Nguyệt hỏi.


“Trước kia từng có một người, chẳng qua cô gái kia tuy rằng lớn lên thật xinh đẹp, nhưng gia tộc cô ấy không tốt, bà cô ấy ngồi tù, mẹ lại là một người bệnh.

Mẹ biết cô ấy thực thích anh trai con, chẳng qua sau này cô ấy bỏ học, anh trai con giống như không thế nào thích cô ấy, mẹ cũng không nói cái gì.

” An Lâm nhớ rõ chuyện kia là lúc học trung học.

“Mẹ, có thời gian điều tra đi, cuộc sống của cô gái kia thảm như vậy, chúng ta kỳ thật nên giúp một phen.

” Tần Hiểu Nguyệt nhíu nhíu mày, chuyện thời trung học, có lẽ cô gái kia đã sớm gả đi?
Lúc này, tiếng khóc con gái truyền tới, Tần Hiểu Nguyệt ôm con gái vào trong ngực, sau đó bắt đầu nổi lên việc làm mẹ, sữa của cô vẫn là thực sung túc, căn bản không cần chuẩn bị những thứ khác.

Chờ con gái ăn no, hai đứa con trai cũng lần lượt tỉnh, chờ bọn chúng ăn xong, Tần Hiểu Nguyệt cũng có chút mệt mỏi.

Ba đứa nhỏ suýt chút nữa hút khô cô, bất quá còn tốt cô là dị năng giả, nếu là người thường, có lẽ đã mệt chết.

Lúc này, Tần Nhiên đi vào, giấy khai sinh ông đã làm tốt, thậm chí ngay cả hộ khẩu cũng là tốt nhất, ông vui vẻ nói, “Ba đã đặt tên hay cho nhỏ, lão đại Tần Ngọc Long, lão nhị Tần Ngọc Kiệt, lão tam Tần Ngưng Nhi.


Tần Hiểu Nguyệt cảm giác tên không tồi, ít nhất cô không đặt được tên như vậy.


Nhìn thấy bà xã cùng con gái đều không phản đối, Tần Nhiên vui vẻ, tên này đều là ông lấy.

Tần Hiểu Đông về nhà một chuyến, mang một thùng lớn canh gà đến đây.

“Anh, anh xem em là thùng cơm sao, em chỗ nào có thể ăn nhiều như vậy?” Tần Hiểu Nguyệt vừa thấy nhiều canh gà như vậy lập tức muốn hôn mê.

“Không có việc gì, em cùng ba mẹ cùng nhau ăn.

” Tần Hiểu Đông làm là gà mái.

Tần Hiểu Nguyệt ăn một chén nhỏ, lúc này liền nghe được hành lang truyền đến tiếng ồn ào.

Mơ hồ nghe được, “Buông con tôi ra, có người cướp đứa bé!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện