Mạt Thế Trùng Sinh: Bạn Gái Hung Tàn

Chương 4: Dị Năng



Sáng sớm hôm sau Chu Tiểu Anh cũng đã thu thập hành lý rời đi, đoạn đường về nhà của cô ấy còn phải ngồi vài chuyến xe khách, phỏng chừng về đến nơi cũng là ngày hôm sau.

Mà Cố Ngọc lại tiếp tục lách cách gõ bàn phím máy tính, dùng tiền Cố Cẩn đã chuyển cho cô lên internet tìm mua vật tư gửi về nhà, nhà bọn họ ở tỉnh S ngoại ô thành phố C, Cố mẹ có bệnh nền cao huyết áp, thân thể vốn không tốt cho nên hai vợ chồng không ở trong thành phố, Cố ba ở phía tây vùng ngoại ô C thành mua một tòa nhà tứ hợp viện, nơi đó không khí tươi mát người dân thưa thớt, chỗ tốt lớn nhất là có một cái tầng hầm ngầm trống trải, dùng để dự trữ vật tư là thích hợp nhất.

Cố Ngọc cũng tính qua số lượng dự trữ vật tư ở tầng hầm ngầm, mua nhiều quá cũng không đủ chỗ bỏ xuống được, ngoài ra cô còn mua hai cái máy phát điện dự phòng, một phen bận rộn tiền trong tài khoản còn dư lại không đến 30 vạn.

Mua xong đồ vật Cố Ngọc liền chuẩn bị ra cửa, cô muốn đi thuê một chiếc xe ô tô.

"Ai, tiểu Ngọc, tiểu Ngọc ngươi đi đâu vậy a?" Thời điểm Cố Ngọc ở cổng trường chờ xe nghe được phía sau có người gọi cô, quay đầu nhìn lại, một nam sinh mang gọng kính đen thư sinh, trên người mặc áo trắng quần tây một thân nhẹ nhàng khoan khái đang hướng cô chạy tới, người này lớn lên văn nhã tuấn tú, gầy gầy cao cao, tựa hồ đây là hình mẫu cô đã từng thích qua.

Gương mặt kia đẹp thì đẹp, chỉ là điểm hấp dẫn có vẻ thấp, mũi nhìn thì thẳng nhưng không được tự nhiên, giống như đã qua chỉnh sửa.

Cố Ngọc nghi hoặc nhìn nam sinh trước mắt, cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không nhớ ra.

Tiểu Ngọc, ngươi muốn đi đâu?" Dương Nhất Minh thở phì phò nhìn về phía Cố Ngọc, muốn duỗi tay nắm lấy tay cô, lại bị Cố Ngọc nghiêng người né tránh, cô không có thói quen cùng người xa lạ tiếp xúc thân thể.

Phải biết rằng ở mạt thế so quái vật càng khó phòng hơn chính là lòng người.

"Ngươi là...... Dương Nhất Minh?" Cố Ngọc rốt cuộc cũng phản ứng được nam sinh này là ai, còn không phải là bạn trai hiện tại của cô sao sao?

"Ngươi làm sao vậy, vẻ mặt như không quen biết ta, giữa trưa ngày hôm qua chúng ta không phải còn ở bên nhau ăn cơm sao?" Dương Nhất Minh không thể hiểu được mà nhìn về phía Cố Ngọc, hắn không rõ như thế nào mới một ngày Cố Ngọc liền đối với hắn sinh ra đề phòng cùng xa lạ, ánh mắt phòng bị kia cùng ánh mắt nhìn người xa lạ rất giống nhau?

Dương Nhất Minh cảm thấy thực bị thương.

Nếu không phải bởi vì Cố Ngọc gia cảnh giàu có, hắn mới không cần cùng thiên kim tiểu thư tính khí thất thường như vậy yêu đương đâu, lúc nào cũng phải thật cẩn thận mà sủng nịch, che chở, trong lòng hắn cũng tràn ngập nghẹn khuất đây này.

Ghê tởm hơn chính là hai người đều đã yêu đương hơn một năm, Cố Ngọc cũng chưa cùng hắn hôn qua, gần gũi nhất chỉ là nắm tay một chút, đến ôm cũng đều hạn chế, thật là buồn cười!

Cố Ngọc chuyên chú nhìn về phía Dương Nhất Minh, vừa định nhắc nhở hắn hai câu lại đột nhiên sửng sốt, bởi vì cô phát hiện ở trên đỉnh đầu Dương Nhất Minh thế nhưng sáng lên một vòng sáng vẩn đục màu vàng không rõ.

Nếu phải diễn tả vòng sáng kia như thế nào kia thì có chút vẩn đục dơ bẩn, cũng không có bất động mà lại phiêu động nhẹ nhẹ, thoạt nhìn làm người ta có chút ghê tởm.*(Xue_Ding: Tác giả miêu tả giống như hơi sh*t bốc lên nghi ngút ấy)))

Cố Ngọc đột nhiên không còn hứng thú nói chuyện với Dương Nhất Minh, vừa vặn lúc này xe chuyên dùng cô hẹn trước đã đến, Cố Ngọc không nói hai lời liền nhảy lên xe, tài xế giẫm lên chân ga một cái rời đi.

Ở phía sau cách đó không xa Dương Nhất Minh sau khi phản ứng tức muốn hộc máu đuổi theo vài bước, cuối cùng hung hăng dậm dậm chân, trong mắt hiện lên tia thần sắc hung ác nham hiểm.

Chung quy sẽ có một ngày, hắn sẽ khiến cho Cố Ngọc vì coi khinh hắn mà trả giá đại giới!

Cố Ngọc cũng không để ý Dương Nhất Minh trong lòng nghĩ như thế nào, cô chỉ là kỳ quái với với màu sắc vòng sáng trên đỉnh đầu hắn, nhưng tại sao vòng sáng của hắn lại có màu sắc như vậy?

Cố Ngọc xoa xoa đôi mắt, có chút khó hiểu, là đôi mắt cô có vấn đề sao, chẳng lẽ là ảo giác?

Tuy rằng lúc này đại bùng nổ virus tang thi còn mấy ngày, nhưng lúc này có lẽ cũng đã có người đầu tiên cảm nhiễm virus tang thi sau đó sinh ra dị năng, chẳng lẽ cô cũng như thế?

Cố Ngọc sờ sờ mặt của mình, lần đầu tiên cô cảm nhiễm có triệu chứng sốt cao không lùi đầu óc đều sốt đến mơ hồ, sau khi tỉnh lại mới chậm rãi phát hiện mình có dị năng hệ Thủy, nhưng lần này cô không có phát sốt a.

Hơn nữa cô cũng nhận thức qua nhiều dị năng giả nhưng lại không nghe ai nói qua dị năng có thể nhìn thấy ánh sáng trên đầu người khác a......

"Cô gái, người bị bỏ lại có phải là bạn trai cô sao? Ta nhìn thấy hắn còn đuổi theo xe chúng ta vài bước đấy, nhưng sắc mặt kia cũng thực khó coi!" Tài xế là một đại thúc tuổi trung niên, xuyên qua kính chiếu hậu đối với Cố Ngọc cười cười, lộ ra một hàm răng cửa sáng bóng.

Cố Ngọc không để ý đến hắn, bất quá trong đầu cô linh quang chợt lóe, lại tập trung lực chú ý hướng trên đỉnh đầu tài xế nhìn nhìn.

Quả nhiên, trên đỉnh đầu tài xế cũng chậm rãi vờn quanh một vòng ánh sáng màu xanh lá mạ, không tính là vẩn đục, nhưng cũng không quá rõ ràng, chỉ là màu xanh lá thực bình thường.

Ngay tức khắc Cố Ngọc sửng sốt, nếu nói lần đầu tiên cô thức tỉnh dị năng phát sốt thì lần này trực tiếp bỏ qua quá trình đó, nhưng đây là dị năng gì, nhìn thấu màu sắc? Có thể sử dụng để đánh nhau sao?

Tại sao cô cảm thấy so với Thuỷ hệ dị năng kia còn yếu đuối râu ria hơn chứ? Ông trời có phải đang cố ý chơi cô một vố không vậy?

Cố Ngọc có chút thất bại, nhưng lúc lâu sau cô hít sâu một hơi, trong mạt thế lúc đó dị năng cô đích thực không mạnh, nhưng cái cô dựa vào cũng không phải là dị năng, mà là thân thủ cùng kĩ năng ứng biến trong mọi hoàn cảnh. Bằng vào cách đó, không ít lần cô tránh thoát một lần lại một lần nguy hiểm, nhất là ở đời trước cô đã dựa vào kỹ năng của mình trốn thoát một vụ ẩu đả diện rộng vô cùng hung hiểm.

Không có dị năng hữu dụng thì thế nào, cô còn có một đôi tay cùng đầu óc. Tưởng tượng như vậy, Cố Ngọc tâm cũng nhẹ buông xuống.

Ở trong cửa hàng thuê xe, cô trực tiếp liền chọn một chiếc Hãn Mã*(Xue_Ding: Xe Hãn Mã là xe Hummer nha mọi người. Hãn Mã có nghĩa là "con ngựa hung hãn") giấy chứng minh thân phận cùng bằng lái đều sao chép mỗi một cái cho cửa hàng giữ lại, sau đó một hơi trả đủ 10 vạn tiền thuê, ông chủ cửa hàng thuê xe vui vẻ ra mặt đưa Cố Ngọc lên xe.

"Ông chủ, có thể hỏi thăm ngươi chuyện này không?" Ngồi trên chỗ điều khiển Hãn Mã, Cố Ngọc từ trên cao nhìn xuống phía ông chủ cửa hàng thuê xe, nam nhân này chắc cũng hơn 30 tuổi, tóc chải keo bóng bẩy, mặc một cái áo khoác hoa hoè diễm lệ, quần dài hồng nhạt, vừa nhìn liền biết kiểu đàn ông đang hồi xuân.

Bất quá Cố Ngọc không có tinh lực nhìn đầu hắn có ánh sáng màu gì, bởi vì lúc nãy cô ngồi trong xe đã phát hiện, liên tục đánh giá màu sắc trên đầu Dương Nhất Minh cùng ông chú tài xế, đầu cô lúc đó có chút choáng váng, đương nhiên vẫn chưa đến mức tiêu hao tinh lực quá độ. Nhưng cái này cũng đủ cho cô muốn chửi má nó, loại cảm giác này cùng cảm giác tiêu hao dị năng đều giống nhau, cho nên cái kỹ năng nhìn màu sắc này thật sự là dị năng cô có được?!

"Tiểu tỷ tỷ ngươi cứ hỏi." Chủ tiệm thuê xe xoa xoa tay ý cười doanh doanh, ngửa đầu nhìn Cố Ngọc, trong lòng thực sự không nghĩ tới một cô gái nhỏ nũng nịu thế nhưng lại chịu thuê Hãn Mã, Hãn Mã lận đó a, tiền thuê siêu xe một ngày cũng đạt tới 5000 ngàn, bất quá kim chủ muốn thuê xe gì cũng đâu đến lượt hắn định đoạt, chỉ cần có tiền là được.

Giờ phút này nhìn Cố ngọc ngồi ở trong Hãn Mã, nhìn thật giống như tiểu loli ngồi trên xe tăng, chủ tiệm thuê xe có chút hoài nghi không biết nếu có xe tăng có phải cô cũng muốn thuê luôn không.

"Ông biết nơi nào có bán vũ khí không? Đao, kiếm, cung nỏ đều có thể, giá cả không thành vấn đề, ta có việc cần dùng gấp!" Cố Ngọc vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía chủ tiệm thuê xe hỏi, cô không phải dân bản xứ nơi này cho nên rất nhiều chuyện đều không rõ ràng lắm, có người chỉ đường cho cô càng thêm tiết kiệm thời gian, chỉ như vậy cô mới có thể nhanh chóng tới trường học Cố Cẩn trước đại bùng nổ virus tang thi.

"Cái này...... Vũ khí a......" Chủ tiệm thuê xe âm thanh kéo dài, đuôi mắt hẹp dài nhìn nhìn Cố Ngọc, này xác thật là kim chủ có tiền, bỏ ra phí thuê xe 10 vạn cũng không thèm chớp mắt một cái, bất quá tiểu loli há mồm liền muốn vũ khí sắt bén, nội tâm hắn suýt chút nữa hỏng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện