[Mau xuyên công lược] Kí chủ nhà ta rất nguy hiểm
Chương 3: [Thế giới thứ nhất] Hào Môn Nghịch Tập (32)
Mặc dù lời nói này của Tô Hòa vô cùng cay nghiệt, nhưng nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp, cùng với giọng điệu thờ ơ, quả thật khiến người khác không cảm giác được sự cay độc.
Tần Trăn Trăn mạnh mẽ nắm chặt tay, ánh mắt nổi lên thù hận.
Nhưng nhớ tới video trong di động, mảng xanh mét trên mặt Tần Trăn Trăn mới hòa hoãn đi nhiều, con ngươi còn thoáng qua vẻ đắc ý và khinh thường.
Đẹp hơn cô ta thì sao? Xuất thân sạch sẽ hơn cô ta thì sao? Bạn trai còn không phải đang quỳ mọp dưới gấu quần cô ta sao?
"Cô ra ngoài trước đi, có chuyện tôi sẽ gọi cô." Tô Hòa nói với thợ trang điểm.
"Được." Thợ trang điểm gật đầu một cái, sau đó vội vàng đi ra ngoài.
Chờ thợ trang điểm rời đi, Tần Trăn Trăn lạnh lùng nhìn Tô Hòa, ánh mắt mang theo ý xấu.
Không còn người ngoài, Tần Trăn Trăn cũng không che giấu ác ý của mình với Tần Dung.
Tần Trăn Trăn cười lạnh, "Chị, hôm nay em cũng là thật lòng thật dạ chúc phúc chị, chị lại không cho em mặt mũi như vậy, trong lòng em rất khó chịu, một khi em đã khó chịu, em cũng không muốn người khác thoải mái."
"Vậy cô hẳn cũng không để mẹ cô thoải mái, dù sao cũng bởi vì bà ta mặt dày vô sỉ câu dẫn, mới cùng ba tôi sinh ra cô." Tô Hòa giễu cợt đáp trả.
Tần Trăn Trăn nghiến răng, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường.
"Chị nói như vậy cũng không đúng, đàn ông đều là động vật mê sắc đẹp, mẹ em trẻ tuổi xinh đẹp, ba động lòng tham là bình thường, nếu ba không động lòng, mẹ em câu dẫn cũng vô ích rồi?"
Tần Trăn Trăn nói như vậy chính là gián tiếp châm chọc mẹ Tần Dung không trẻ tuổi, không xinh đẹp.
Tô Hòa đưa mắt liếc Tần Trăn Trăn, cô ngồi trước bàn trang điểm, không cao bằng Tần Trăn Trăn đang đứng.
Nhưng trên người Tô Hòa mang khí thế nhìn từ trên cao xuống, gắt gao chèn ép Tần Trăn Trăn.
"Đảo thiếp* không danh chính ngôn thuận." Tô Hòa ngừng một lát, "Chỉ là tôi cũng thừa nhận mẹ cô quả thật có bản lĩnh, dù sao tiểu tam trở thành vợ cả cũng không dễ dàng, từ kim chủ* biến thành chồng, cũng có thể khen một câu có ý chí vượt khó."
*Đảo thiếp: Từ bồ nhí đảo chính trở thành vợ cả.
*Kim chủ: Người giàu có bao nuôi tình nhân, thường là quan hệ thể xác.
Mặt Tần Trăn Trăn đen lại, cô ta giận dữ cười lên, "Đúng, mẹ em là tiểu tam, em là con gái riêng, chị cao quý nhất, nhưng cao quý thì thế nào? Người ở Tần gia là em, dùng tiền của ba cũng là em..."
Tần Trăn Trăn thấp giọng, ánh mắt cô ta mang theo nụ cười vui sướng, "Ngủ ở bên cạnh vị hôn phu của chị cũng là em."
Nói xong Tần Trăn Trăn lấy từ trong giỏ xách một chiếc điện thoại di động, sau đó mở ra video quay lại một màn tối qua để xuống cho Tô Hòa xem.
"Chị, chị nhìn người đàn ông của chị một chút." Tần Trăn Trăn cười sảng khoái, "Chị xinh đẹp hơn nữa thì thế nào, anh ta cũng leo lên giường của em thôi? Các người không hổ là mẹ con, người mẹ ngu xuẩn của chị cũng vì vậy mà chết!"
Nghe lời nói của Tần Trăn Trăn, Tô Hòa quay đầu nhìn lại.
Cô giống như là đang chiếu cố Tần Trăn Trăn, động tác không nhanh không chậm.
Tần Trăn Trăn hận nhất chính là bộ dạng thành thục này của Tần Dung, cố làm ra vẻ, tựa như Tần Dung là đám mây trên trời, cao cao tại thượng, mà cô ta lại giống như đất bùn dưới đất.
Tô Hòa nhìn video trong điện thoại của Tần Trăn Trăn, đối phương cũng không ngại xấu hổ, mở âm lượng điện thoại thật lớn.
Nội dung của video rất ngắn, chỉ có năm giây thôi, nhìn qua liền biết đã cắt nối lại.
Góc độ quay cũng rất gian xảo, nhưng nội dung lại mười phần thú vị.
Tô Hòa nhìn hai thân thể trắng trắng quấn quít trong video, bởi vì góc độ có vấn đề, cô cũng chỉ là miễn cưỡng thấy rõ mặt của hai người kia.
Dù quay không rõ, nhưng chỉ cần là một người trưởng thành, đều biết hai người trên giường kia đang làm chuyện gì.
"Anh rể." Người đàn bà trên giường truyền ra âm thanh khó nhịn, ngọt nị mang theo cảm giác tự kiềm chế khó khăn.
"Lúc này đừng gọi tôi là anh rể." Người đàn ông ngắn gọn đáp một câu, cũng là dáng vẻ tình - dục - sâu - nặng.
Tần Trăn Trăn mạnh mẽ nắm chặt tay, ánh mắt nổi lên thù hận.
Nhưng nhớ tới video trong di động, mảng xanh mét trên mặt Tần Trăn Trăn mới hòa hoãn đi nhiều, con ngươi còn thoáng qua vẻ đắc ý và khinh thường.
Đẹp hơn cô ta thì sao? Xuất thân sạch sẽ hơn cô ta thì sao? Bạn trai còn không phải đang quỳ mọp dưới gấu quần cô ta sao?
"Cô ra ngoài trước đi, có chuyện tôi sẽ gọi cô." Tô Hòa nói với thợ trang điểm.
"Được." Thợ trang điểm gật đầu một cái, sau đó vội vàng đi ra ngoài.
Chờ thợ trang điểm rời đi, Tần Trăn Trăn lạnh lùng nhìn Tô Hòa, ánh mắt mang theo ý xấu.
Không còn người ngoài, Tần Trăn Trăn cũng không che giấu ác ý của mình với Tần Dung.
Tần Trăn Trăn cười lạnh, "Chị, hôm nay em cũng là thật lòng thật dạ chúc phúc chị, chị lại không cho em mặt mũi như vậy, trong lòng em rất khó chịu, một khi em đã khó chịu, em cũng không muốn người khác thoải mái."
"Vậy cô hẳn cũng không để mẹ cô thoải mái, dù sao cũng bởi vì bà ta mặt dày vô sỉ câu dẫn, mới cùng ba tôi sinh ra cô." Tô Hòa giễu cợt đáp trả.
Tần Trăn Trăn nghiến răng, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường.
"Chị nói như vậy cũng không đúng, đàn ông đều là động vật mê sắc đẹp, mẹ em trẻ tuổi xinh đẹp, ba động lòng tham là bình thường, nếu ba không động lòng, mẹ em câu dẫn cũng vô ích rồi?"
Tần Trăn Trăn nói như vậy chính là gián tiếp châm chọc mẹ Tần Dung không trẻ tuổi, không xinh đẹp.
Tô Hòa đưa mắt liếc Tần Trăn Trăn, cô ngồi trước bàn trang điểm, không cao bằng Tần Trăn Trăn đang đứng.
Nhưng trên người Tô Hòa mang khí thế nhìn từ trên cao xuống, gắt gao chèn ép Tần Trăn Trăn.
"Đảo thiếp* không danh chính ngôn thuận." Tô Hòa ngừng một lát, "Chỉ là tôi cũng thừa nhận mẹ cô quả thật có bản lĩnh, dù sao tiểu tam trở thành vợ cả cũng không dễ dàng, từ kim chủ* biến thành chồng, cũng có thể khen một câu có ý chí vượt khó."
*Đảo thiếp: Từ bồ nhí đảo chính trở thành vợ cả.
*Kim chủ: Người giàu có bao nuôi tình nhân, thường là quan hệ thể xác.
Mặt Tần Trăn Trăn đen lại, cô ta giận dữ cười lên, "Đúng, mẹ em là tiểu tam, em là con gái riêng, chị cao quý nhất, nhưng cao quý thì thế nào? Người ở Tần gia là em, dùng tiền của ba cũng là em..."
Tần Trăn Trăn thấp giọng, ánh mắt cô ta mang theo nụ cười vui sướng, "Ngủ ở bên cạnh vị hôn phu của chị cũng là em."
Nói xong Tần Trăn Trăn lấy từ trong giỏ xách một chiếc điện thoại di động, sau đó mở ra video quay lại một màn tối qua để xuống cho Tô Hòa xem.
"Chị, chị nhìn người đàn ông của chị một chút." Tần Trăn Trăn cười sảng khoái, "Chị xinh đẹp hơn nữa thì thế nào, anh ta cũng leo lên giường của em thôi? Các người không hổ là mẹ con, người mẹ ngu xuẩn của chị cũng vì vậy mà chết!"
Nghe lời nói của Tần Trăn Trăn, Tô Hòa quay đầu nhìn lại.
Cô giống như là đang chiếu cố Tần Trăn Trăn, động tác không nhanh không chậm.
Tần Trăn Trăn hận nhất chính là bộ dạng thành thục này của Tần Dung, cố làm ra vẻ, tựa như Tần Dung là đám mây trên trời, cao cao tại thượng, mà cô ta lại giống như đất bùn dưới đất.
Tô Hòa nhìn video trong điện thoại của Tần Trăn Trăn, đối phương cũng không ngại xấu hổ, mở âm lượng điện thoại thật lớn.
Nội dung của video rất ngắn, chỉ có năm giây thôi, nhìn qua liền biết đã cắt nối lại.
Góc độ quay cũng rất gian xảo, nhưng nội dung lại mười phần thú vị.
Tô Hòa nhìn hai thân thể trắng trắng quấn quít trong video, bởi vì góc độ có vấn đề, cô cũng chỉ là miễn cưỡng thấy rõ mặt của hai người kia.
Dù quay không rõ, nhưng chỉ cần là một người trưởng thành, đều biết hai người trên giường kia đang làm chuyện gì.
"Anh rể." Người đàn bà trên giường truyền ra âm thanh khó nhịn, ngọt nị mang theo cảm giác tự kiềm chế khó khăn.
"Lúc này đừng gọi tôi là anh rể." Người đàn ông ngắn gọn đáp một câu, cũng là dáng vẻ tình - dục - sâu - nặng.
Bình luận truyện