Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 114



Edit: Nhi Huỳnh

“Phong Quang, còn năm phút đồng hồ nữa ở Độc vụ lâm xuất hiện Boss tân thế giới, chị có tới không!”

Người chơi cùng tổ đội có thể truyền âm cách không, Phong Quang vừa nghe âm thanh om sòm của Triêu Lộ liền nhíu máy, “Đã nói với em bao nhiêu lần, trong trò chơi đừng có gọi tên thật của chị.”

“Được được được, Vãn Dương, chị tới không?”

“Đến, chờ chị thần hành.”

Cái gọi là thần hành, là kỹ năng mà mỗi người chơi đều cần có, chỉ cần trong lòng nghĩ đến tên kỹ năng này, lại giương tay lên, trước mặt người đó sẽ xuất hiện một cái động không giang sáng lên, bước vào động không gian lại nghĩ đến chỗ người đó muốn đi, mở mắt ra là đã đến nơi cần đến.

Ở Độc vụ lâm đã có rất nhiều người tụ tập, cơ hồ toàn sever mọi người đều canh giữ ở đây vì Boss tân thế giới sắp xuất hiện, cái gọi là Boss tân thế giới kỳ thực chỉ là quái hình người, một tháng mới xuất hiện một lần, Boss được thiết lập là một hải tặc, hải tặc đương nhiên là sẽ có rất nhiều kho báu, thiết kế nhân tính hóa cũng sẽ làm cho Boss có sở thích hứng thú của riêng mình, cho nên rương rơi ra sau khi đánh chết Boss tân thế giới có thể mở ra cực phẩm trang bị hoặc là bảo vật quý hiếm, cũng có thể là một ít đồ linh tinhkhông có tác dụng gì, ví dụ như xuân cung đồ này nọ cũng có thể có.

“Vãn Dương, chị đã đến chưa?”

“Chị ở trên cây.”

cô gái mặt áo xanh ngẩng đầu, trên cây ở đỉnh đầu cô có một thân ảnh màu hồng, cô bay lên cây, dừng bên cạnh Phong Quang, “Sao chị lại đứng đây?”

“Người phía dưới nhiều như vậy, chị lười chen.” Tính chân thực của game này hay ở chổ, mùi mồ hôi cũng có thể ngửi được.

Triêu Lộ là một cô gái trẻ rất đáng yêu, cô hất một lọn tóc dài trước ngực mình, khinh bỉ nhìn Phong Quang, “Đại tiểu thư, chị nhiều chuyện quá.”

“không có chuyện gì chị đi à.”

“Aiz, đợi đã!” Triêu Lộ lôi kéo tay cô, làm bộ đáng thương nói: “Chị đi rồi sẽkhông có vú em buff cho em nha, em còn chưa chạm vào rương rơi ra thì đã chết rồi.”

“Thì sao, chị là người tùy tiện lộ ngực buff cho người khác à?”

“Chị hai à, chị giúp tôi tí đi, đợi đến khi bọn họ đánh nhau em liền vọt vào ngư ông đắc lợi, một thân trang bị cực phẩm này của chị, có chị ở đây em xác định vững chắc sẽ không bị người đánh chết!”

Phong Quang quét mắt liếc nhìn Triêu Lộ: “Chỉ bằng cái roi của em có thể giết được mấy người?”

“Chị đừng có mà khinh em, em hôm nay đặc biệt mua dược tăng cường giá cao từ dược sĩ, chị đợi mà xem em bùng nổ sức mạnh đi.”

“Được, em mà chết thì đừng trách chị.”

Triêu Lộ vui vẻ ra mặt, “Đó là đương nhiên! Cảm ơn tiểu Vãn Dương tỷ tỷ! Tiểu Vãn Dương tỷ tỷ người đẹp tâm ngọt, không hổ là nữ thần nha!”

Trong Giang hồ, nhắc tới Vãn Dương không người không biết không ngườikhông hiểu, không phải trong game cô có kỹ thuật tốt, mà là vì cô có tiền, người khác là tốn thời gian chơi game thăng cấp cày trang bị, cô là tiêu tiền, tiêu tiền rồi tiêu tiền, một lời không hợp cũng mua mua mua, cô không chỉ mua hết trang phục trong cửa hàng hệ thống, hơn nữa trong game rơi ra bảo bối cực phẩm gì, chỉ cần cô để ý, cho dù đối phương hét giá rất cao côcũng có thể mua trở về, Vãn Dương đến nay là đệ nhất ở trên bảng xếp hạng tài phú, mọi người tặng cho ngoại hiệu “Nữ thần.”

Phong Quang đối với xưng hô này không có cảm giác gì, cô vốn là một bạch phú mỹ, từ tiểu học đến giờ, hai chữ nữ thần cô đã nghe không ra cảm giác.

Lúc này thời gian rốt cục đến, một người đàn ông mập mạp chậm rãi đi ra từ sâu trong cánh rừng, hắn chính là hải tặc, bước chân thảnh thơi của hắn một chút cũng không ý thức được bản thân hắn sắp bị người cả sever oán giận.

Ngay sau một tiếng chim kêu lên, chiến tranh hết sức căng thẳng, người chơi ở đây đồng loạt lấy vũ khí ra xông lên, mãnh liệt đập kỹ năng lên người Boss hải tặc, hải tặc lôi chùy ra, đảo một vòng liền quét ngã được một mảng lớn, tổ đội có vú em thì buff máu, không có vú em thì tự mình cắn thuốc hồi máu, đứng lên tiếp tục chiến đấu, đương nhiên cũng có người như bọn Phong Quang đứng vây ở bên ngoài, chờ thời cơ lại tiến lên.

Boss thế giới máu rất nhiều, cần rất nhiều người chơi đồng tâm hiệp lực mới có thể đánh chết hắn, ước chừng thời gian qua năm phút đồng hồ, máu của hải tặc quay về không, lưu lại một câu ta không cam lòng ầm ầm ngã xuống đất, rương báo vật rơi trên đất, ngoại trừ người cùng tổ đội, toàn bộ người chơi nhìn thấy người khác đều là hồng danh.

Triêu Lộ thấy thời cơ đến, rút roi bên hông ra, cô phi thân xuống, “Vãn Dương, buff máu cho em!”

Dứt lời, cô đã lao vào một đám hồng danh, ném vài cái đại kỹ năng ra ngoài, cô đi theo Phong Quang lăn lộn, một thân trang bị tự nhiên cũngkhông kém, vài cái roi liền khiến cho mấy người chơi hết máu nằm xuống đất.

trên cây Phong Quang xuất ra một cây sáo ngọc màu trắng, cô đặt sáo lên miệng, thổi một âm điệu đơn giản, âm thanh lan đến gần Triêu Lộ, máu của Triêu Lộ vừa mới còn không bao nhiêu lập tức đầy ống, Phong Quang là vú em đánh xa, không nhất thiết phải lao ra phía trước.

Người biết đến cô đều thấy được, cây sáo trên tay cô, thân sáo là ngọc trắng trong suốt, đuôi sáo thắt một dây kết màu đỏ, vật liệu tạo thành chính là ngọc Tuyết lan trong suốt và tơ Xích hỏa, hai loại này chính là bảo vật rơi ra từ Boss tân thế giới trước đây, đây không phải là do cô cướp rương bảo vật mà có, mà là cô dùng nhiều tiền mua đến, trước mắt cây sáo trêntay Phong Quang chính là vũ khí hệ trị liệu tốt nhất ở cả sever này, bởi vậy kỹ năng thổi sáo cực thấp của cô còn tốt hơn cả đống vú em khác buff đến nỗi hận không thể rớt cả ngực ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện