Mau Xuyên Hệ Thống: Trăm Phần Trăm Ngọt Sủng
Chương 4: Giáo thảo của ta quá kiêu ngạo (4)
Editor: huyennn
Beta: Aki Re
Bởi vì ngày mai là thứ sáu còn phải đi học, cho nên sau khi Phó Khuynh tắm rửa đơn giản gấp không chờ nổi đem chính mình ném ở trên giường.
Ý thức vẫn thanh tỉnh. Cô bắt đầu cẩn thận sửa sang lại giao diện cốt truyện.
Nam chủ Thẩm Mặc Bạch vào năm tám tuổi mẹ bị bệnh qua đời, tháng thứ ba hài cốt còn chưa lạnh, phụ thân liền đem tiểu tam nuôi dưỡng ở bên ngoài cùng đứa con tư sinh lớn hơn Thẩm Mặc Bạch một tuổi về.
Nữ nhân kia tuyên bố thay thế mẹ Thẩm Mặc Bạch chiếu cố hắn, sau lưng lại ngáng chân hãm hại hắn, làm mọi người đối với hắn sinh ra chán ghét, làm phụ thân hắn đối với hắn thất vọng. Dần dà, hình tượng của hắn xuống dốc không phanh, đánh nhau ẩu đả, không học vấn không nghề nghiệp thành danh từ nói về hắn. Dù vậy, dựa vào diện mạo xuất sắc, hắn ở trường học vẫn được nữ sinh hoan nghênh, nhưng bởi vì là người lạnh nhạt vô tình lại độc miệng nên không ai dám trêu chọc hắn.
Mà anh trai cùng cha khác mẹ của hắn—— Thẩm Dật. Từ nhỏ đã có tâm cơ thâm hậu, bởi vì thân phận con tư sinh cũng không được tôn trọng, từ nhỏ giấu tài, trước mặt người ngoài vĩnh viễn là một bộ dáng giản dị, ôn tồn lễ độ. Trên thực tế, mỗi một lần nam chủ bị hãm hại đều không thể thiếu hắn ở một bên quạt gió thêm củi, hắn lại mỗi lần đều có thể lặng yên không tiếng động tránh đi, làm chính mình không bị hoài nghi.
Khác với những năm trước, năm Thẩm Mặc Bạch mười tám tuổi, cũng là lúc tranh cử người thừa kế Thẩm gia mấu chốt nhất lại bị mang tội lạm dụng ma túy, quay cóp, đánh nhau......
Từng tội danh đánh vào người hắn khiến hắn trở tay không kịp, hắn còn chưa kịp tự biện luận, liền bị bắt vào tù, bị phán tử hình.
Cha hắn cũng bởi vì vốn đã đối với hắn thất vọng cực điểm, sau khi sự việc này phát sinh, càng không quan tâm tới hắn, mặc hắn tự sinh tự diệt.
Mà hết thảy chuyện này vốn nên cùng Tống Khuynh có không quan hệ.
Gia đình cô cũng không giàu có, lại mất đi cha mẹ, cô có tính tình nhu nhu nhược nhược không tranh không đoạt, mỗi ngày trôi qua nhạt nhẽo như nước chảy mây trôi.
Cho đến khi......
Cô trong một lần ngoài ý muốn ngẫu nhiên đụng vào Thẩm Dật, cũng chính là anh trai Thẩm Mặc Bạch nam sinh cô yêu thầm 5 năm. Bởi vì hắn có thành tích ưu tú, hắn ôn tồn lễ độ, khí chất của hắn như tắm mình trong gió xuân, hắn mỗi một lần đối với cô đều lộ ra mỉm cười.
Bởi vì quá mức kích động, nhìn thấy hắn gọi điện thoại, cầm lòng không được click mở di động ghi âm, cô nghĩ rằng chỉ là một cuộc điện thoại đơn giản, nghĩ về sau có thể thường thường mở một chút, nghe một chút thanh âm của hắn.
Nhưng mà, thật không nghĩ tới, những gì được nghe lại là......
Chứng cứ hắn như thế nào vu oan hãm hại em trai khác mẹ Thẩm Mặc Bạch! Sau khi cuống quít rời đi, cô không dám lộ ra, một mặt bởi vì khó có thể tin nhưng sự thật như thế, một mặt vì tính cách yếu đuối của cô.
Thẳng đến khi truyền đến tin tức Thẩm Mặc Bạch bị bắt vào tù bị phán tử hình, cô mới như ở trong mộng mới tỉnh, chính là, hết thảy đều chậm......
Bởi vì cô yếu đuối vô năng, do dự, làm chết thảm một mạng người, làm "Địa ngục trống rỗng, ác ma ở nhân gian" những lời này lại một lần được chứng thực.
Tống Khuynh dành cả đời để sám hối, cuối cùng đần độn, hối hận cả đời.
Mà một đời này, nguyện vọng của cô chính là: Tố giác Thẩm Dật, còn Thẩm Mặc Bạch trong sạch.
Sửa sang lại xong cốt truyện, Phó Khuynh không khỏi cảm khái: "Cái cô Tống Khuynh này kỳ thật cũng rất đáng thương, bất quá, người đáng thương cũng tất có chỗ đáng giận."
Phó Khuynh: "Tả Tả, ngươi nói, ta nên lấy cái tâm thái nào đối mặt với Thẩm Mặc Bạch đây?"
Hệ thống: "......"
Khoé miệng Phó Khuynh mỉm cười: "Không bằng, dùng thâm tình vĩ đại của ta thành tình thương của mẹ khiến hắn cảm thấy ấm áp?"
Hệ thống: "...... Ký chủ, ngươi vui vẻ là tốt rồi."
Vốn tưởng rằng ký chủ đáng tin cậy thế nhưng cuối cùng vẫn là một tên đại ngốc?
Hệ thống trong lòng âm thầm chậc lưỡi, lại nhìn thoáng qua dáng người Tống Khuynh, cuối cùng vẫn là nhịn không được chậc lưỡi độc miệng nói: "Ký chủ, suy nghĩ của ngươi không tồi, nhưng là...... Giống như trí tuệ của ngươi dùng như này không đủ chỗ a......"
Phó Khuynh: "Nhiệt độ không khí tháng chín so với điều hòa còn mãnh liệt hơn...... Tả Tả ngươi lại đây."
Bất quá đối với chuyện này, cô dù vẫn luôn tự hào về dáng người của mình, càng nghĩ càng buồn bực, cuối cùng, cô cọ một chút từ trên giường ngồi dậy, mới nhớ tới đã là đêm tối, cái gì cũng nhìn không thấy, lại lười đi bật đèn, nhưng mà, cảm giác cũng có thể thấy được là không tốt sao?
Thật không nghĩ tới, kiếp trước trắng trẻo xinh đẹp yểu điệu đa mỹ, cô hiện giờ thế nhưng thành giá đỗ khô.
Buồn bực hết sức, cơn buồn ngủ đột kích, ôm ý niệm "Vẫn nên ngủ thì hơn", Phó Khuynh trong khoảnh khắc liền tiến vào mộng đẹp.
Hệ thống: Ký chủ tâm thật lớn......
Mà một người một hệ thống này không biết chính là, giờ này khắc này, diễn đàn trường học đã nổ tung.
Beta: Aki Re
Bởi vì ngày mai là thứ sáu còn phải đi học, cho nên sau khi Phó Khuynh tắm rửa đơn giản gấp không chờ nổi đem chính mình ném ở trên giường.
Ý thức vẫn thanh tỉnh. Cô bắt đầu cẩn thận sửa sang lại giao diện cốt truyện.
Nam chủ Thẩm Mặc Bạch vào năm tám tuổi mẹ bị bệnh qua đời, tháng thứ ba hài cốt còn chưa lạnh, phụ thân liền đem tiểu tam nuôi dưỡng ở bên ngoài cùng đứa con tư sinh lớn hơn Thẩm Mặc Bạch một tuổi về.
Nữ nhân kia tuyên bố thay thế mẹ Thẩm Mặc Bạch chiếu cố hắn, sau lưng lại ngáng chân hãm hại hắn, làm mọi người đối với hắn sinh ra chán ghét, làm phụ thân hắn đối với hắn thất vọng. Dần dà, hình tượng của hắn xuống dốc không phanh, đánh nhau ẩu đả, không học vấn không nghề nghiệp thành danh từ nói về hắn. Dù vậy, dựa vào diện mạo xuất sắc, hắn ở trường học vẫn được nữ sinh hoan nghênh, nhưng bởi vì là người lạnh nhạt vô tình lại độc miệng nên không ai dám trêu chọc hắn.
Mà anh trai cùng cha khác mẹ của hắn—— Thẩm Dật. Từ nhỏ đã có tâm cơ thâm hậu, bởi vì thân phận con tư sinh cũng không được tôn trọng, từ nhỏ giấu tài, trước mặt người ngoài vĩnh viễn là một bộ dáng giản dị, ôn tồn lễ độ. Trên thực tế, mỗi một lần nam chủ bị hãm hại đều không thể thiếu hắn ở một bên quạt gió thêm củi, hắn lại mỗi lần đều có thể lặng yên không tiếng động tránh đi, làm chính mình không bị hoài nghi.
Khác với những năm trước, năm Thẩm Mặc Bạch mười tám tuổi, cũng là lúc tranh cử người thừa kế Thẩm gia mấu chốt nhất lại bị mang tội lạm dụng ma túy, quay cóp, đánh nhau......
Từng tội danh đánh vào người hắn khiến hắn trở tay không kịp, hắn còn chưa kịp tự biện luận, liền bị bắt vào tù, bị phán tử hình.
Cha hắn cũng bởi vì vốn đã đối với hắn thất vọng cực điểm, sau khi sự việc này phát sinh, càng không quan tâm tới hắn, mặc hắn tự sinh tự diệt.
Mà hết thảy chuyện này vốn nên cùng Tống Khuynh có không quan hệ.
Gia đình cô cũng không giàu có, lại mất đi cha mẹ, cô có tính tình nhu nhu nhược nhược không tranh không đoạt, mỗi ngày trôi qua nhạt nhẽo như nước chảy mây trôi.
Cho đến khi......
Cô trong một lần ngoài ý muốn ngẫu nhiên đụng vào Thẩm Dật, cũng chính là anh trai Thẩm Mặc Bạch nam sinh cô yêu thầm 5 năm. Bởi vì hắn có thành tích ưu tú, hắn ôn tồn lễ độ, khí chất của hắn như tắm mình trong gió xuân, hắn mỗi một lần đối với cô đều lộ ra mỉm cười.
Bởi vì quá mức kích động, nhìn thấy hắn gọi điện thoại, cầm lòng không được click mở di động ghi âm, cô nghĩ rằng chỉ là một cuộc điện thoại đơn giản, nghĩ về sau có thể thường thường mở một chút, nghe một chút thanh âm của hắn.
Nhưng mà, thật không nghĩ tới, những gì được nghe lại là......
Chứng cứ hắn như thế nào vu oan hãm hại em trai khác mẹ Thẩm Mặc Bạch! Sau khi cuống quít rời đi, cô không dám lộ ra, một mặt bởi vì khó có thể tin nhưng sự thật như thế, một mặt vì tính cách yếu đuối của cô.
Thẳng đến khi truyền đến tin tức Thẩm Mặc Bạch bị bắt vào tù bị phán tử hình, cô mới như ở trong mộng mới tỉnh, chính là, hết thảy đều chậm......
Bởi vì cô yếu đuối vô năng, do dự, làm chết thảm một mạng người, làm "Địa ngục trống rỗng, ác ma ở nhân gian" những lời này lại một lần được chứng thực.
Tống Khuynh dành cả đời để sám hối, cuối cùng đần độn, hối hận cả đời.
Mà một đời này, nguyện vọng của cô chính là: Tố giác Thẩm Dật, còn Thẩm Mặc Bạch trong sạch.
Sửa sang lại xong cốt truyện, Phó Khuynh không khỏi cảm khái: "Cái cô Tống Khuynh này kỳ thật cũng rất đáng thương, bất quá, người đáng thương cũng tất có chỗ đáng giận."
Phó Khuynh: "Tả Tả, ngươi nói, ta nên lấy cái tâm thái nào đối mặt với Thẩm Mặc Bạch đây?"
Hệ thống: "......"
Khoé miệng Phó Khuynh mỉm cười: "Không bằng, dùng thâm tình vĩ đại của ta thành tình thương của mẹ khiến hắn cảm thấy ấm áp?"
Hệ thống: "...... Ký chủ, ngươi vui vẻ là tốt rồi."
Vốn tưởng rằng ký chủ đáng tin cậy thế nhưng cuối cùng vẫn là một tên đại ngốc?
Hệ thống trong lòng âm thầm chậc lưỡi, lại nhìn thoáng qua dáng người Tống Khuynh, cuối cùng vẫn là nhịn không được chậc lưỡi độc miệng nói: "Ký chủ, suy nghĩ của ngươi không tồi, nhưng là...... Giống như trí tuệ của ngươi dùng như này không đủ chỗ a......"
Phó Khuynh: "Nhiệt độ không khí tháng chín so với điều hòa còn mãnh liệt hơn...... Tả Tả ngươi lại đây."
Bất quá đối với chuyện này, cô dù vẫn luôn tự hào về dáng người của mình, càng nghĩ càng buồn bực, cuối cùng, cô cọ một chút từ trên giường ngồi dậy, mới nhớ tới đã là đêm tối, cái gì cũng nhìn không thấy, lại lười đi bật đèn, nhưng mà, cảm giác cũng có thể thấy được là không tốt sao?
Thật không nghĩ tới, kiếp trước trắng trẻo xinh đẹp yểu điệu đa mỹ, cô hiện giờ thế nhưng thành giá đỗ khô.
Buồn bực hết sức, cơn buồn ngủ đột kích, ôm ý niệm "Vẫn nên ngủ thì hơn", Phó Khuynh trong khoảnh khắc liền tiến vào mộng đẹp.
Hệ thống: Ký chủ tâm thật lớn......
Mà một người một hệ thống này không biết chính là, giờ này khắc này, diễn đàn trường học đã nổ tung.
Bình luận truyện