Mây Khói Ngang Mi
Chương 64: Xóa sổ Dạ Liên Các
-Hạ lệnh cho Huyết Trích Tử săn lùng Dạ Liên Các …Các chủ Dạ Liên các trẫm muốn sống phải thấy người , chết phải thấy xác !
Huyết Trích Tử là những ám vệ tối cao nhất của Chu Hạo Đế , trước giờ hắn rất ít khi dùng đến . Các Huyết Trích Tử được hoàng đế chuyên dùng để đối phó các thế lực trên giang hồ cũng như diệt trừ các tham quan hay các thân vương có ý đồ mưu phản .
Mặc dù Chu Hạo Đế từng phải đối phó với nhiều thế lực muốn chuyên quyền như Lịch thừa tướng lúc trước , hay các huynh đệ vương gia khác , nhưng hắn chưa bao giờ dùng đến Huyết Trích Tử … lần này cho thấy sát ý của Chu Hạo Đế là rất lớn .
Không thể đùa , vì đây là hy vọng duy nhất để hắn cứu thê tử cũng như hài tử của cả hai . Nếu là chú thuật thì các chủ Dạ Liên các chắc chắn là người có thể giải được !
Chưa đến ba ngày , toàn thể các đế quốc trên lục địa được một phen chấn động vì Dạ Liên các , tổ chức lớn nhất và duy nhất của các chú thuật sư hoàn toàn bị tàn sát . Người ta đồn thổi nhau rằng Dạ Liên Các được bao quanh bởi một dãy đá cẩm thạch trắng thế mà chỉ trong một đếm …máu đỏ nhuộm tường thành , không một ai sống sót …chú thuật sư hoàn toàn diệt vong !
Không ai biết kẻ đứng sau một màn máu rửa tàn bạo này , người ta chỉ nói rằng đó là ân oán cá nhân giữa các tổ chức , duy có lẽ chỉ có các chủ nơi này mới rõ hơn ai hết
Trong chốn lao ngục ẩm mốc và nhơ nhớp , một thân hình rắn rỏi đang bị treo lên , trên người máu thịt lẫn lộn , tóc tai rũ rượi không còn ra hình người . Mà đối diện kẻ đó , một bóng dáng hắc sam viền bạc đang ngồi tựa lưng vào ghế một cách nhàm chán , mắt y khép hờ nhìn nam nhân kia thở một cách khó khăn
-Mạc khanh gia , hắn sẽ không chết chứ ? _ Chu Hạo Đế lười biếng hỏi
-Hoàng thượng có thể yên tâm , dù chỉ còn một hơi thở , thần cũng có thể đem mạng hắn từ Quỷ Môn Quang trở về_ Mạc Viễn chắp tay tự tin nói
-Các chủ à , A Đát La à ….có cần trẫm nhắc lại câu hỏi cho ngươi nghe không ?
Chu Hạo Đế từ từ đứng lên , lượn lờ gần lò lửa nung , hắn cầm lấy thanh sắt đỏ rực có khắc hoa văn ở phía đầu , từ từ , từ từ đi lại gần kẻ đang bị treo kia
-Giết …giết ta đi _ kẻ đó yếu ớt nói
-Giết người … trẫm chưa muốn
Vừa dứt lời , Chu Hạo Đế đã đem thanh sắt nóng đỏ ấn vào bên hông tên các chủ , hắn nhẹ nhàng xoay nghiếng thanh sắt đang in hằng trên da thịt kẻ kia …từng mảng thịt chín đỏ rều rã . Kẻ tử tội đầy đau đớn gào lên ! Xong Chu Hạo Đế lại hạ lệnh cho thuộc hạ rắc bột sắc vào vết thương còn đang bốc khói kia …đau đớn cùng cực làm hắn ngất đi thiếu điều muốn chết . Nhưng mỗi lần hắn cần kề cái chết thì Mạc Viễn lại thi châm vật hắn dậy , trải qua vài lần như vậy , cuối cùng A Đát La cũng không chịu nổi nữa , hắn nói
-Được…ta giải !
-Tốt !
Chu Hạo Đế cười lạnh lùng bước ra khỏi lao ngục , Mạc Viễn lại động vài ngân châm trên người A Đát La , rồi mới sai người đưa hắn đến Cảnh Dương Cung , trên đường đi Mạc Viễn cũng không quên dặn dò
-Tốt nhất ngươi đừng nên giở trò , nếu không ta đảm bảo so với lúc nãy …ngươi sẽ còn thê thảm hơn !
-Ngươi hạ độc ta ? _ A Đat La gằn từng chữ
-Hừ , chỉ cần ngươi giải chú thuật cho hoàng hậu , ta tự sẽ đưa thuốc giải cho ngươi !
-Ngươi …
Khi vào trong Cảnh Dương Cung , nhìn thấy Chu Hạo Đế ôn nhu dìu Mạc Tịnh Huyên ngồi xuống , lại cẩn thận coi sóc xung quanh nàng , A Đat La cảm thấy dường như người trước mắt và kẻ ngoan độc mới tra tấn mình hoàn toàn là hai người khác nhau .
Chu Hạo Đế sắc bén nhìn , giọng nói đầy hàn khí và nguy hiểm
-Giải chú cần chuẩn bị những gì ?
Giọng Chu Hạo Đế làm y bừng tỉnh , y nuốt nuốt ngụm nước bọt lúc này mới trấn định được một chút , tiến lại gần Mạc Tịnh Huyên định đưa tay lên trán nàng xem xét thì đã bị Chu Hạo Đế cản lại
-Ngươi định làm gì ?
-Ta phải xem nàng ấy bị chú thuật gì mới có thể giải ? _ lòng tốt bị hiểu lầm khiến A Đat La tức tối
-Không cần ! Là Mẫu Thương Khung ! _ Không cho A Đat La lại gần , Chu Hạo Đế đã nói rõ . Đùa sao? Thê tử của hắn đâu phải muốn đụng là đụng , để tên nam nhân này nhìn nàng nãy giờ đã là Chu Hạo Đế rộng lượng lắm rồi , nếu không phải vì giải chú cho Mạc Tịnh Huyên , hắn đã cho người móc mắt y ra
-Mẫu Thương Khung ? Ngươi có thai ? _ A Đát La trợn mắt nhìn Mạc Tịnh Huyên hỏi
-Uhm …_ Nàng cũng nhẹ nhàng gật đầu
-Mau giải chú đi !_ Chu Hạo Đế mất kiên nhẫn nói
-Hừ
A Đat La thi triển kình khí , tụ hội trên hai ngón tay của y , tử khí tỏa ra sắc như dao , y đột nhiên dùng tử khí rất nhanh cắt một vệt dài trên lòng bàn tay phải của mình , xong lại dùng ngón cái tay trái quệt máu , ghi loằn ngoằn gì đó trên cánh tay phải , vừa ghi miệng y vừa đọc lầm rầm cái gì đó . Cuối cùng y đưa cánh tay phải về phía Mạc Tịnh Huyên nói
-Đưa tay trái ra đây !
Mạc Tịnh Huyên không có biểu tình gì , cũng đưa cánh tay trái của mình ra cho A Đat La . Y đột nhiên nắm tay mình lại , để máu đỏ tươi nhỏ trên mu bàn tay trắng nõn của Mạc Tịnh Huyên , tiếp theo y vén tay áo nàng lên , lại viết loằn ngoằn gì đó …
Phụt ! A Đat La và Mạc Tịnh Huyên cùng lúc phun ra một ngụm máu tươi
-Huyên Nhi !!!
-Tam muội !!!
Huyết Trích Tử là những ám vệ tối cao nhất của Chu Hạo Đế , trước giờ hắn rất ít khi dùng đến . Các Huyết Trích Tử được hoàng đế chuyên dùng để đối phó các thế lực trên giang hồ cũng như diệt trừ các tham quan hay các thân vương có ý đồ mưu phản .
Mặc dù Chu Hạo Đế từng phải đối phó với nhiều thế lực muốn chuyên quyền như Lịch thừa tướng lúc trước , hay các huynh đệ vương gia khác , nhưng hắn chưa bao giờ dùng đến Huyết Trích Tử … lần này cho thấy sát ý của Chu Hạo Đế là rất lớn .
Không thể đùa , vì đây là hy vọng duy nhất để hắn cứu thê tử cũng như hài tử của cả hai . Nếu là chú thuật thì các chủ Dạ Liên các chắc chắn là người có thể giải được !
Chưa đến ba ngày , toàn thể các đế quốc trên lục địa được một phen chấn động vì Dạ Liên các , tổ chức lớn nhất và duy nhất của các chú thuật sư hoàn toàn bị tàn sát . Người ta đồn thổi nhau rằng Dạ Liên Các được bao quanh bởi một dãy đá cẩm thạch trắng thế mà chỉ trong một đếm …máu đỏ nhuộm tường thành , không một ai sống sót …chú thuật sư hoàn toàn diệt vong !
Không ai biết kẻ đứng sau một màn máu rửa tàn bạo này , người ta chỉ nói rằng đó là ân oán cá nhân giữa các tổ chức , duy có lẽ chỉ có các chủ nơi này mới rõ hơn ai hết
Trong chốn lao ngục ẩm mốc và nhơ nhớp , một thân hình rắn rỏi đang bị treo lên , trên người máu thịt lẫn lộn , tóc tai rũ rượi không còn ra hình người . Mà đối diện kẻ đó , một bóng dáng hắc sam viền bạc đang ngồi tựa lưng vào ghế một cách nhàm chán , mắt y khép hờ nhìn nam nhân kia thở một cách khó khăn
-Mạc khanh gia , hắn sẽ không chết chứ ? _ Chu Hạo Đế lười biếng hỏi
-Hoàng thượng có thể yên tâm , dù chỉ còn một hơi thở , thần cũng có thể đem mạng hắn từ Quỷ Môn Quang trở về_ Mạc Viễn chắp tay tự tin nói
-Các chủ à , A Đát La à ….có cần trẫm nhắc lại câu hỏi cho ngươi nghe không ?
Chu Hạo Đế từ từ đứng lên , lượn lờ gần lò lửa nung , hắn cầm lấy thanh sắt đỏ rực có khắc hoa văn ở phía đầu , từ từ , từ từ đi lại gần kẻ đang bị treo kia
-Giết …giết ta đi _ kẻ đó yếu ớt nói
-Giết người … trẫm chưa muốn
Vừa dứt lời , Chu Hạo Đế đã đem thanh sắt nóng đỏ ấn vào bên hông tên các chủ , hắn nhẹ nhàng xoay nghiếng thanh sắt đang in hằng trên da thịt kẻ kia …từng mảng thịt chín đỏ rều rã . Kẻ tử tội đầy đau đớn gào lên ! Xong Chu Hạo Đế lại hạ lệnh cho thuộc hạ rắc bột sắc vào vết thương còn đang bốc khói kia …đau đớn cùng cực làm hắn ngất đi thiếu điều muốn chết . Nhưng mỗi lần hắn cần kề cái chết thì Mạc Viễn lại thi châm vật hắn dậy , trải qua vài lần như vậy , cuối cùng A Đát La cũng không chịu nổi nữa , hắn nói
-Được…ta giải !
-Tốt !
Chu Hạo Đế cười lạnh lùng bước ra khỏi lao ngục , Mạc Viễn lại động vài ngân châm trên người A Đát La , rồi mới sai người đưa hắn đến Cảnh Dương Cung , trên đường đi Mạc Viễn cũng không quên dặn dò
-Tốt nhất ngươi đừng nên giở trò , nếu không ta đảm bảo so với lúc nãy …ngươi sẽ còn thê thảm hơn !
-Ngươi hạ độc ta ? _ A Đat La gằn từng chữ
-Hừ , chỉ cần ngươi giải chú thuật cho hoàng hậu , ta tự sẽ đưa thuốc giải cho ngươi !
-Ngươi …
Khi vào trong Cảnh Dương Cung , nhìn thấy Chu Hạo Đế ôn nhu dìu Mạc Tịnh Huyên ngồi xuống , lại cẩn thận coi sóc xung quanh nàng , A Đat La cảm thấy dường như người trước mắt và kẻ ngoan độc mới tra tấn mình hoàn toàn là hai người khác nhau .
Chu Hạo Đế sắc bén nhìn , giọng nói đầy hàn khí và nguy hiểm
-Giải chú cần chuẩn bị những gì ?
Giọng Chu Hạo Đế làm y bừng tỉnh , y nuốt nuốt ngụm nước bọt lúc này mới trấn định được một chút , tiến lại gần Mạc Tịnh Huyên định đưa tay lên trán nàng xem xét thì đã bị Chu Hạo Đế cản lại
-Ngươi định làm gì ?
-Ta phải xem nàng ấy bị chú thuật gì mới có thể giải ? _ lòng tốt bị hiểu lầm khiến A Đat La tức tối
-Không cần ! Là Mẫu Thương Khung ! _ Không cho A Đat La lại gần , Chu Hạo Đế đã nói rõ . Đùa sao? Thê tử của hắn đâu phải muốn đụng là đụng , để tên nam nhân này nhìn nàng nãy giờ đã là Chu Hạo Đế rộng lượng lắm rồi , nếu không phải vì giải chú cho Mạc Tịnh Huyên , hắn đã cho người móc mắt y ra
-Mẫu Thương Khung ? Ngươi có thai ? _ A Đát La trợn mắt nhìn Mạc Tịnh Huyên hỏi
-Uhm …_ Nàng cũng nhẹ nhàng gật đầu
-Mau giải chú đi !_ Chu Hạo Đế mất kiên nhẫn nói
-Hừ
A Đat La thi triển kình khí , tụ hội trên hai ngón tay của y , tử khí tỏa ra sắc như dao , y đột nhiên dùng tử khí rất nhanh cắt một vệt dài trên lòng bàn tay phải của mình , xong lại dùng ngón cái tay trái quệt máu , ghi loằn ngoằn gì đó trên cánh tay phải , vừa ghi miệng y vừa đọc lầm rầm cái gì đó . Cuối cùng y đưa cánh tay phải về phía Mạc Tịnh Huyên nói
-Đưa tay trái ra đây !
Mạc Tịnh Huyên không có biểu tình gì , cũng đưa cánh tay trái của mình ra cho A Đat La . Y đột nhiên nắm tay mình lại , để máu đỏ tươi nhỏ trên mu bàn tay trắng nõn của Mạc Tịnh Huyên , tiếp theo y vén tay áo nàng lên , lại viết loằn ngoằn gì đó …
Phụt ! A Đat La và Mạc Tịnh Huyên cùng lúc phun ra một ngụm máu tươi
-Huyên Nhi !!!
-Tam muội !!!
Bình luận truyện