Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 17: Hạ tiểu thư là hoa khôi của phòng thiết kế



Buổi trưa nghỉ ngơi nửa giờ, Hạ Thần Hi cùng Tiết Giai Vân vừa gặp đã thân.

Hai người đều rất bát quái, tính tình cũng tâm đầu ý hợp, nói chuyện đến quên thời gian.

Lúc vào công ty, trễ năm phút.

Hạ Thần Hi cùng Tiết Giai Vân vừa mới ngồi xuống, Tưởng Tuệ đem một xấp tài liệu vứt xuống bàn Hạ Thần Hi.

"Đây là tài liệu cô phải xem hết trong hôm nay." Tưởng Tuệ nói như đang giải quyết việc chung.

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, người phụ nữ này nhất định cố ý chỉnh cô.

Ngày đầu tiên đi làm ai lại cứ giao nhiều việc như vậy.

Ngay cả cơ hội làm quen với mội trường làm việc cũng không có.

Cô cũng không phản bác, nhận lấy sắp tài liệu .

Tưởng Tuệ châm chọc nói, "Thành phố S không phải New York, đem tác phong New York vứt bỏ đi, lần sau lại vào công ty trễ, tôi sẽ trừ toàn bộ tiền thưởng chuyên cần của cô."

Cô ta nói xong, giẫm giày cao gót tiến vào phòng làm việc.

Toàn bộ người của bộ phận thiết kế đều sửng sốt.

Mấy chục người trong một phòng làm việc lớn, mỗi người trong tổ ngồi tương đối gần.

Chu Phóng thổi một tiếng huýt sáo.

"Mỹ nữ xinh đẹp mới đến, cô đã chọc tới công chúa sao?"

Công chúa là danh hiệu bọn họ đặt cho Tưởng Tuệ.

Hạ Thần Hi có chút hài hước nói, "Mỹ nữ nhìn mỹ nữ, đều là cái đinh trong mắt."

Toàn bộ người trong văn phòng cười thành một đoàn.

Chu Phóng nói, "Tính cách này, tôi thích."

"Chu kỹ sư, anh thích quá nhiều người, anh đừng quyến rũ hoa khôi của phòng thiết kế chúng tôi." Trần sạch cười nói.

Hạ Thần Hi nhíu mày, "Hoa khôi phòng thiết kế sao?"

"Lúc cô đi ăn cơm, toàn bộ phòng thiết kế liền làm một cuộc lựa chọn từ đây hoa khôi của phòng thiết kế chính là hạ kỹ sư." Thạch Phong cười nói.

Hạ Thần Hi 囧.

Cô chỉ chỉ tổng giám trong phòng làm việc, "Công chúa sẽ nổ tung ."

Chu Phóng nói, "Nhưng có những điều kiện khó khăn hơn so với bất kỳ cách nào."

"Nữ hoàng nên tránh sang một bên, đừng chọc đến công chúa ."

Mọi người lại một lần nữa cười to.

Thái độ vô cùng kiêu ngạo.

Hạ Thần Hi thích bầu không khí như vậy.

Quả nhiên là vật họp theo loài.

Buổi chiều làm việc cũng kết thúc, Hạ Thần Hi xoa bả vai đau nhứt của mình.

Tiết Giai Vân nói, "Thần Hi, buổi tối mọi người tính toán làm một buổi party, mừng cậu đã gia nhập vào đội chúng tớ, cậu nghĩ nên đi chỗ nào chơi?"

Chu Phóng nói, "Nói đến chơi, chúng ta phòng thiết kế tối lành nghề."

Thạch Phong cùng Phù Sử Sơn cũng ồn ào, tính toán buổi tối cùng nhau chơi vui vẻ.

Hạ Thần Hi nói, "Sợ rằng không được, dời vào cuối tuần có được không? Buổi tối tôi có chuyện."

Công việc của cô rất bận, rất ít thời gian ở bên Hạ bảo bối, buổi tối bình thường có thể giảm thiểu xã giao liền giảm thiểu xã giao, cô muốn ở nhà với con trai mình.

Chu Phóng oa một tiếng, "Phụ nữ độc thân mà sớm như vậy đã về nhà, nhất định là có gian tình."

"Bát quái, bát quái." Trần Khiết hưng phấn nói, "Thần Hi xinh đẹp như vậy, lại có bằng cấp cao như vậy, ai cảm thấy xứng đôi với cô ấy, nói cho tôi nghe một chút đi."

Hạ Thần Hi nói, "Bát quái là chuyện không có đạo đức , tôi là quý cô độc thân."

"Không có khả năng!" Mọi người trăm miệng một lời nói.

Cửa phòng làm việc của Tổng giám đột nhiên mở, Tưởng Tuệ tức giận nói, "Các người đem nơi này thành chợ bán thức ăn sao?"

Mỗi người đều có vị trí và cương vị làm việc riêng, đột nhiên một mảnh yên tĩnh.

Tưởng Tuệ đến phòng hội nghị tầng trên cùng, phòng thiết kế lại bắt đầu náo nhiệt lên.

Một bên làm việc, một bên náo nhiệt.

Hạ Thần Hi lại một lần nữa xác định, sau này mình ngày sẽ không có ngày nào tốt.

Nhưng mà, có biện pháp nào đâu?

Cô cùng WPL đã ký hợp đồng năm năm.

Cô còn có một con trai bảo bối thiên tài cần nuôi dưỡng, vì tiền, cô phải chịu đựng.

Làm việc một tuần.

Xuôi gió xuôi nước.

Cô xinh đẹp, dễ tính, hài hước lại dí dởm, người gặp người thích.

Tưởng Tuệ không làm khó cô nữa.

Có thể nói là bỏ quên cô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện