Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 204: Cha con nhận nhau (2)
Chỉ là, không nói, cũng không đại biểu, bọn họ không biết.
Cho nên, Thái Gia nói ra những lời này, mọi người đều lấy vẻ mặt Hạ tiểu thư cô không muốn giải thích, chúng tôi sẽ hiểu biểu tình Hạ Thần Hi.
Hạ Thần Hi, "..."
Thời đại này, não tàn thật tình thương không dậy nổi.
Nhưng mà, bọn họ không nói thêm gì, cũng không hỏi cô cùng Đường Bạch Dạ bát quái, tâm thần Hạ Thần Hi không ổn định, mãi cho đến tan tầm, không nhận được điện thoại của Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi nghĩ thầm, có lẽ, anh ta có chuyện gì đó.
Có thể trốn liền trốn.
Ai biết, rời khỏi đại lâu muốn đi đã nhìn thấy Đường Bạch Dạ bên cạnh Lamborghini kia, mọi người trăm phần trăm quay đầu lại, hơn nữa ngoài trăm dặm cũng nghe thấy tiếng xe.
Cô nghĩ không chú ý cũng khó.
"Lên xe!"
Hạ Thần Hi không nói nhiều, lên xe.
Xe hướng phương hướng nhà trọ cảnh biển, không đầy một lát lên đại lộ Tân Giang, Đường Bạch Dạ tìm một xe vị ngừng xe, "Chúng ta nói một chút."
Hạ Thần Hi không dị nghị, sớm tới chậm cũng là tới, nói liền nói đi.
Hai người dọc theo đại lộ Tân Giang, một trước một sau, Đường Bạch Dạ phía trước, Hạ Thần Hi ở phía sau, cô phát hiện ra, tâm tình Đường Bạch Dạ không thoải mái, Hạ Thần Hi nghĩ ngợi lung tung.
Chẳng lẽ báo cáo giám định ADN nói bọn họ không phải cha con sao?
Đại lộ Tân Giang tới gần bờ sông, rất nhiều du thuyền, có tư nhân , cũng có công ty , mắt Hạ Thần Hi nhìn thấy một chiếc viết ký hiệu Đường thị thuyền chở dầu, là cả du thuyền xa hoa, phát triển .
Ở thành phố S, quả nhiên đi chỗ nào cũng có thể thấy Đường thị.
"Tôi đã nhận được báo cáo giám định ADN.”Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, lạnh lùng nheo mắt lại, "Bảo bối đích xác là con trai tôi.”
Trong lòng Hạ Thần Hi biết rõ ràng, cho nên, cô vẫn cúi đầu, chờ Đường Bạch Dạ nói những lời này, bày ra một bộ dạng kinh ngạc, biểu tình khiếp sợ, rất thật, giống như cô cũng là lần đầu tiên nghe được tin tức như thế.
"Anh nói là... Thật vậy chăng?"
Hạ Thần Hi có chút bội phục tài năng diễn xuất của mình, đương nhiên, cô cũng là chột dạ , cho nên, rất nhanh chóng mở mắt, cô không dám cùng Đường Bạch Dạ đối diện, sợ anh nhìn ra đầu mối, cô không biết giải thích chuyện tám năm trước như thế nào.
Đơn giản, toàn bộ giao cho mất trí nhớ.
"Hết sức chính xác." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, "Hạ Thần Hi, cô nợ tôi một lời giải thích."
"Tôi không chỉ một lần nói với anh, tôi không nhớ tám năm trước xảy ra chuyện gì.” Hạ Thần Hi nói, "Có lẽ, chúng ta tới cùng một quán bar, vừa lúc lại uống say, cho nên..."
"Anh cho tôi là người qua đường, tôi cũng coi anh là người qua đường."
"Nói chung, mặc kệ thế nào, tôi là không nhớ anh, anh cũng không nhớ tôi.”
Đường Bạch Dạ cấp tốc cắt ngang lời của cô, "Không có khả năng!"
Anh và phụ nữ xưa nay phòng hộ vô cùng tốt, không có khả năng có đứa nhỏ bên ngoài.
Thứ nhất, anh không mong đợi đứa nhỏ, thứ hai, anh biết, Đường lão cũng nhận con của anh, cho dù có đứa nhỏ, cũng sẽ bị làm hỏng, giống như năm đó Lâm Tình, cho nên, anh muốn phòng ngừa tất cả ngoài ý muốn.
Hạ Thần Hi lý do, căn bản đứng không vững.
"Đường tổng, anh có thể có nghe qua một chuyện xưa." Hạ Thần Hi nói, "Có một ngày ở sân bay mưa to, máy bay đến quá trễ, hành khách đều phải ở sân bay qua đêm, bởi quá tịch mịch, một nam một nữ ở cùng một chỗ, hai người một đêm tham hoan."
"Ngày hôm sau, bọn họ lên phi cơ, gật đầu mà qua, không biết. Nhân sinh có rất nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy, anh có lẽ không nhớ ra được có bao nhiêu lần có chuyện ngoài ý muốn như vậy, tôi cũng không nhớ nổi.”
"Đã xảy ra, nhìn kết quả tốt, quá trình thế nào, lại có cái gì quan trọng."
Cho nên, Thái Gia nói ra những lời này, mọi người đều lấy vẻ mặt Hạ tiểu thư cô không muốn giải thích, chúng tôi sẽ hiểu biểu tình Hạ Thần Hi.
Hạ Thần Hi, "..."
Thời đại này, não tàn thật tình thương không dậy nổi.
Nhưng mà, bọn họ không nói thêm gì, cũng không hỏi cô cùng Đường Bạch Dạ bát quái, tâm thần Hạ Thần Hi không ổn định, mãi cho đến tan tầm, không nhận được điện thoại của Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi nghĩ thầm, có lẽ, anh ta có chuyện gì đó.
Có thể trốn liền trốn.
Ai biết, rời khỏi đại lâu muốn đi đã nhìn thấy Đường Bạch Dạ bên cạnh Lamborghini kia, mọi người trăm phần trăm quay đầu lại, hơn nữa ngoài trăm dặm cũng nghe thấy tiếng xe.
Cô nghĩ không chú ý cũng khó.
"Lên xe!"
Hạ Thần Hi không nói nhiều, lên xe.
Xe hướng phương hướng nhà trọ cảnh biển, không đầy một lát lên đại lộ Tân Giang, Đường Bạch Dạ tìm một xe vị ngừng xe, "Chúng ta nói một chút."
Hạ Thần Hi không dị nghị, sớm tới chậm cũng là tới, nói liền nói đi.
Hai người dọc theo đại lộ Tân Giang, một trước một sau, Đường Bạch Dạ phía trước, Hạ Thần Hi ở phía sau, cô phát hiện ra, tâm tình Đường Bạch Dạ không thoải mái, Hạ Thần Hi nghĩ ngợi lung tung.
Chẳng lẽ báo cáo giám định ADN nói bọn họ không phải cha con sao?
Đại lộ Tân Giang tới gần bờ sông, rất nhiều du thuyền, có tư nhân , cũng có công ty , mắt Hạ Thần Hi nhìn thấy một chiếc viết ký hiệu Đường thị thuyền chở dầu, là cả du thuyền xa hoa, phát triển .
Ở thành phố S, quả nhiên đi chỗ nào cũng có thể thấy Đường thị.
"Tôi đã nhận được báo cáo giám định ADN.”Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, lạnh lùng nheo mắt lại, "Bảo bối đích xác là con trai tôi.”
Trong lòng Hạ Thần Hi biết rõ ràng, cho nên, cô vẫn cúi đầu, chờ Đường Bạch Dạ nói những lời này, bày ra một bộ dạng kinh ngạc, biểu tình khiếp sợ, rất thật, giống như cô cũng là lần đầu tiên nghe được tin tức như thế.
"Anh nói là... Thật vậy chăng?"
Hạ Thần Hi có chút bội phục tài năng diễn xuất của mình, đương nhiên, cô cũng là chột dạ , cho nên, rất nhanh chóng mở mắt, cô không dám cùng Đường Bạch Dạ đối diện, sợ anh nhìn ra đầu mối, cô không biết giải thích chuyện tám năm trước như thế nào.
Đơn giản, toàn bộ giao cho mất trí nhớ.
"Hết sức chính xác." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, "Hạ Thần Hi, cô nợ tôi một lời giải thích."
"Tôi không chỉ một lần nói với anh, tôi không nhớ tám năm trước xảy ra chuyện gì.” Hạ Thần Hi nói, "Có lẽ, chúng ta tới cùng một quán bar, vừa lúc lại uống say, cho nên..."
"Anh cho tôi là người qua đường, tôi cũng coi anh là người qua đường."
"Nói chung, mặc kệ thế nào, tôi là không nhớ anh, anh cũng không nhớ tôi.”
Đường Bạch Dạ cấp tốc cắt ngang lời của cô, "Không có khả năng!"
Anh và phụ nữ xưa nay phòng hộ vô cùng tốt, không có khả năng có đứa nhỏ bên ngoài.
Thứ nhất, anh không mong đợi đứa nhỏ, thứ hai, anh biết, Đường lão cũng nhận con của anh, cho dù có đứa nhỏ, cũng sẽ bị làm hỏng, giống như năm đó Lâm Tình, cho nên, anh muốn phòng ngừa tất cả ngoài ý muốn.
Hạ Thần Hi lý do, căn bản đứng không vững.
"Đường tổng, anh có thể có nghe qua một chuyện xưa." Hạ Thần Hi nói, "Có một ngày ở sân bay mưa to, máy bay đến quá trễ, hành khách đều phải ở sân bay qua đêm, bởi quá tịch mịch, một nam một nữ ở cùng một chỗ, hai người một đêm tham hoan."
"Ngày hôm sau, bọn họ lên phi cơ, gật đầu mà qua, không biết. Nhân sinh có rất nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy, anh có lẽ không nhớ ra được có bao nhiêu lần có chuyện ngoài ý muốn như vậy, tôi cũng không nhớ nổi.”
"Đã xảy ra, nhìn kết quả tốt, quá trình thế nào, lại có cái gì quan trọng."
Bình luận truyện