Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 228: Chuyện người phụ nữ tự sát tám năm trước (3)



Lâm Nhiên kinh ngạc, Hạ Thần Hi từng tự sát, làm cho Lâm Nhiên cũng nghe thấy được một loại mùi vị gian tình.

Tay Hạ Thần Hi luôn luôn mang đồng hồ, cho nên không ai phát hiện vết thương này, Tiết Giai Vân gần đây mới phát hiện, hỏi Hạ Thần Hi chuyện gì xảy ra, bởi vì vết cắt sâu như vậy, cô thấy có chút đau lòng.

Ai biết, Hạ Thần Hi nói không nhớ rõ.

Tiết Giai Vân thật sâu cảm thấy, cô bị Hạ Thần Hi lừa.

Ánh mắt Hạ bảo bối cổ quái nhìn Hạ Thần Hi, vuốt cằm nghiên cứu tính khả năng cẩu huyết của chuyện này, hỏi Lâm Nhiên, "Lâm thúc thúc, thật có chuyện này ư?"

"Thật có việc này." Lâm Nhiên nói, "Chỉ là quá lâu, chúng ta đều không nhớ rõ."

Hạ Thần Hi bị Hạ bảo bối nhìn sởn tóc gáy, một cái tát đánh vào đầu Hạ bảo bối , "Đứa phản bội này, loại bát quái cẩu huyết này con cũng tin, mẹ giống người muốn đi quyến rũ đàn ông mà không được sao?"

"Không giống." Hạ bảo bối nghiêm túc lắc đầu, lại cười một cái, "Nếu là mẹ quyến rũ, nhất định có thể được, cho nên, con có thể hiểu, rốt cuộc con cũng biết từ đâu mà có con, cảm thấy hơi an ủi."

Hạ Thần Hi, "..."

Tiết Giai Vân lại nghĩ tới một việc, "Đúng vậy, Thần Hi, lúc chúng ta vừa mới bắt đầu thảo luận, chỉ một mình cậu gục xuống bàn, rất phiền muộn, có cảm giác rất muốn chết, kỳ thực, cậu chính là muốn nói, mọi người, nhân vật chính mọi người đang bát quái ở đây a, ở đây a, phải không?"

Hạ Thần Hi, "..."

Cô sở dĩ rất phiền muộn, là bởi vì cô cũng cảm thấy nói không chừng nhân vật chính thực sự là cô, chỉ là, không có khả năng a.

Hạ bảo bối lấy một ánh mắt quỷ dị nhìn Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi có cảm giác cô nhảy vào Hoàng Hà cũng không sạch tội a.

Tiết Giai Vân nói, "Thần Hi, tớ cảm thấy khả năng này rất lớn, tuổi của Hạ bảo bối cũng phù hợp, cậu suy nghĩ một chút a, năm đó Đường tổng tuổi trẻ tài cao, lại anh tuấn tiêu sái, cậu tuổi còn nhỏ nhưng sớm đã biết yêu, yêu Đường tổng một chút cũng không kỳ quái a."

Hạ Thần Hi nhàn nhat cười một cái, gần như là nghiến răng nghiến lợi nói, "Cậu cảm thấy tớ có thể coi trọng hoa hồ điệp Đường Bạch Dạ sao?"

Hạ bảo bối làm ra biểu tình thâm trầm, "Mẹ, bảo bối nhớ người đã nói, phụ nữ lúc còn trẻ, có thể trải qua vài người đàn ông, bảo bối cảm thấy, khả năng có chuyện này là rất lớn."

Hạ Thần Hi nhìn Hạ bảo bối, Tiết Giai Vân cùng Lâm Nhiên, ba người này dĩ nhiên là cùng một loại, Hạ Thần Hi cũng không muốn giải thích, mọi người cứ khẳng định nhìn cô như vậy, Hạ Thần Hi cảm giác được chính mình nội thương.

Tiết Giai Vân nói, "Thần Hi, cậu không phản đối phải không?"

"Tớ cảm thấy sức tưởng tượng của các người quá phong phú ." Hạ Thần Hi nói, "Tớ dù cho là mười bảy tuổi, ánh mắt cũng không tệ đến mức kém đi coi trọng Đường Bạch Dạ a."

Lâm Nhiên nói, "Thần Hi, cô bây giờ rất mạnh mẽ, lý trí, nhìn thấu cảm tình, tôi cảm giác, chuyện này cùng Đường Bạch Dạ có quan hệ rất lớn, cô nhất định là bị thương thấu tâm, cho nên mới không tin tình yêu phải không?"

"Thần Hi, cậu thực sự là quá đáng thương, Đường đại thiếu gia thực sự là ngựa đực, cứ như vậy phá hủy mỹ nữ đáng yêu Thần Hi của chúng ta, cậu năm đó chỉ là một đóa hoa của tổ quốc a, anh ta vậy mà cũng không tha, quá cầm thú ."

Hạ Thần Hi, "..."

Lâm Nhiên nói xong cũng rất bi thương, ánh mắt lại là vui sướng khi người gặp họa biểu tình ngồi xem kịch vui.

Hạ Thần Hi không nói gì nghẹn ngào, Lâm Nhiên anh quả nhiên là bạn bè tốt của Đường Bạch Dạ.

Hạ bảo bối xoa trái tim của mẹ, nắm tay, tuyên bố, "Mẹ, người yên tâm, con nhất định sẽ cùng mẹ ngược đãi lại cha, chúng ta hung hăng trả thù cha."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện