Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 331: Đường tiên sinh quỷ dị lãng mạn (5)



Editor: Jade clover’ss

"Đây là cho tôi?"

"Đúng vậy." Người đưa hoa vẫn duy trì lễ nghi vô cùng tốt, mặc dù trong lòng oán thầm vô số lần, khách hàng chỉ nói tặng một bông hoa hồng, thật sự là cực kì thưởng thức.

Quá keo kiệt.

Vị tiên sinh buổi sáng tặng 100 bông hoa bách hợp kia là không cùng bút tích a.

Đương nhiên, mặc dù là một bông hoa hồng, thái độ phục vụ của cửa hàng bán hoa tốt muốn tặng tận nơi.

Chỉ là, dù tiền cũng không đủ a.

╮(╯▽╰)╭.

Hạ Thần Hi hữu thần ký tên, không biết nên nói cái gì cho phải.

Hoa hồng bao rất tinh xảo, rất đẹp, đẹp không sao tả xiết.

"Đây là ai tặng ?" Hạ Thần Hi một bên kí tên một bên hỏi, "Là Tiêu tiên sinh sao?"

Người đưa hoa nói, "Không biết."

Hạ Thần Hi cũng không nghĩ quá nhiều, ký tên, cầm hoa, người đưa hoa tạm biệt rời đi.

Tiết Giai Vân nói, "Một bông hoa hồng cũng cho cửa hàng bán hoa đưa tới, vị hôn phu của cậu cũng quá cực phẩm đi?"

Hạ Thần Hi giơ giơ bông hoa hồng trong tay, chỉ cười một cái.

"Thần Hi, một bông hoa hồng ý nghĩa là người tôi yêu duy nhất là em."

"Vị hôn phu của cô thật là lãng mạn, tặng một trăm bông bách hợp, lại tặng hoa hồng."

"Chỉ là có thể hay không quá ít... Một bông a, cửa hàng bán hoa cũng tiếp tâm ý của anh..."

...

Hạ Thần Hi cắm bông hoa hồng ở trong bình hoa, cô đúng lúc có một bình hoa nhỏ, có thể cắm chừng mười bông, hoa bách hợp quá nhiều, trái lại không thể cắm, một bông hoa hồng, cắm vừa đủ, thoạt nhìn rất đẹp mắt .

Lâm Lâm cười nói, "Thần Hi, cô thực sự là hạnh phúc, có người dụng tâm như thế đối với cô."

"Có lẽ đi." Hạ Thần Hi tkhông nói gì thêm, chuyên tâm chỉnh lý báo cáo.

Lâm Lâm đột nhiên hỏi một câu, "Vị hôn phu của cô hẳn là cha của con trai cô, vì sao các người còn chưa kết hôn?"

Hạ Thần Hi ngẩng đầu, yên lặng nhìn Lâm Lâm liếc mắt một cái, lại cúi đầu chỉnh lý văn kiện, "Cô không theo đuổi tôi, lý do tôi không kết hôn tại sao phải nói cho người khác biết."

Tiết Giai Vân vui sướng khi người gặp họa, đang muốn mở miệng, Hạ Thần Hi đảo mắt qua một cái, Tiết Giai Vân lại câm miệng.

...

Lâm Lâm nhíu mày, Tiết Giai Vân muốn nói cái gì?

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, Đường Bạch Dạ cùng Lâm Lâm quan hệ mật thiết như vậy, anh cũng không nói cho Lâm Lâm anh có con trai, có lẽ là sợ Lâm Lâm thương tâm, cô không cần thiết nói cho Lâm Lâm biết, huống chi, cô không muốn mọi người càng bát quái.

Buổi chiều vẫn bận, thoảng nhìn hoa hồng trong bình hoa, Hạ Thần Hi mỉm cười, trước đây không phát hiện, hoa hồng còn rất đẹp mắt .

Chẳng trách mọi người đều nói, phụ nữ đều thích hoa hồng.

Lúc sắp tan tầm, một kỹ sư nhìn di động kêu thảm thiết, "Xong xong, vợ của tôi ở dưới lầu chờ tôi tan tầm, hôm nay là sinh nhật cô ấy, tôi chưa chuẩn bị lễ vật gì, thảm thảm..."

"Các vị đồng nghiệp, cứu gấp cứu gấp a..."

Chính là sắp đến giờ tan sở, các đồng nghiệp trên tay không có gì, nhao nhao hiến kế.

Hạ Thần Hi nhìn bó hoa bách hợp trên tay mình, "Hay như vậy đi ngườibó hoa này tặng cô ấy đi."

Hôm nay Hạ bảo bối nhất định giúp cô đổi hoa, lấy về cũng là dư thừa, không như bằng để người tặng vợ, cũng rất tốt.

"Cái này làm sao không biết xấu hổ, vị hôn phu tặng hoa cho cô, tôi..."

"Không có việc gì, chỉ là một bó hoa, cần tâm ý là được." Hạ Thần Hi cười nói, "Hoa nở hoa tàn, một bó hoa lấy lòng một người, không như lấy lòng nhiều người, cầm đi đi."

"Vậy không khách khí, hôm khác tôi mời cô ăn cơm."

"Tốt."

Kỹ sư kia cầm lấy bó hoa bách hợp, cảm thấy mỹ mãn đi cùng lão bà đến chỗ hẹn, Hạ Thần Hi vừa làm xong văn kiện, cũng chuẩn bị tan tầm.

Lâm Lâm cầm di động đối diện, bộ dáng thất hồn lạc phách, có chút ủy khuất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện