Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 368: Loại đàn ông không thể cự tuyệt (8)
Editor: thanh huyền
Hạ bảo bối vỗ vỗ đầu Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối, nắm tay, "Các bé ngoan, quyền tài chính trong cái nhà này ở trong tay ta, địa vị của các ngươi so với con mè nhỏ kia tuyệt đối cao hơn, nó sẽ không xâm chiếm lãnh địa của các ngươi, lúc ăn cơm, sẽ thưởng cho nó một khối xương.”
Đầu Tiểu Bối cùng Tiểu Bảo cùng một chỗ cọ xát, giao lưu bọn nó không hiểu ngôn ngữ, chỉ chốc lát, bọn nó gật đầu, lại hướng Hạ bảo bối lắc lắc đuôi.
Chủ nhân, chúng ta sẽ cho nó một cây xương.
Hiệp nghị đạt thành.
Hạ Thần Hi cười to, "Meo meo, nhìn thấy, mặc dù mày không có xương để ăn, chỉ là không quan hệ, mẹ sẽ cho mày xương đầu cá.”
Meo meo cũng bị lấy lòng .
Đều đại vui mừng.
Hạ Thần Hi không ngờ mang meo meo về nhà, lại muốn dẫn tới một cuộc đại chiến chó mèo.
Tiểu gia hỏa này cũng rất cốt khí, cũng dám đấu lại Tiểu Bối cùng Tiểu Bảo.
Thật không biết dũng khí chỗ nào tới.
Tiểu Bảo một cước là có thể đem nó giẫm bẹp .
Hạ Thần Hi buông meo meo, Tiểu Bối hướng meo meo rống một tiếng, có một loại ý tứ muốn làm giá, meo meo rất nghe lời chủ, bắt đầu giả trang con gái rượu, lấy đuôi đối Tiểu Bối, Tiểu Bối giận.
Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối thu thập phòng khách.
May mắn chỉ là loạn một chút, không đánh vỡ thứ gì.
"Thứ này nhìn có giống mèo, thế nào tai có chút... giống hồ ly?" Hạ bảo bối hỏi, nhìn qua meo meo.
Hạ Thần Hi nói, "Tạp giao giống, mèo Ba Tư cùng hồ ly."
Hạ bảo bối tiêu sái ném đi, "Hừ, ta chỉ thích thuần chủng."
Bé ném đi nhưng tiêu sái , nhìn cũng không nhìn, quả thực là không vứt bỏ, Hạ Thần Hi 囧, cuống quít nhìn lại, meo meo ở không trung biểu diễn cuồn cuộn liên tục, vững vàng rơi trên mặt đất.
Hạ Thần Hi vỗ tay, "Meo meo, mày thật lợi hại."
Hạ bảo bối mếu máo, bé đã sớm biết mèo này không đơn giản, tùy ý ném đi như thế, chẳng qua là nghĩ thử hiệu quả một lần.
Như bé dự liệu.
Thứ gì thôi.
Giận!
"Bảo bối, con không vui?" Hạ Thần Hi hỏi, bắt đầu hỏi thăm con trai.
"Gần đây không ai quản con.”Hạ bảo bối ôm gối ôm, "Con bị vứt bỏ ."
Hạ Thần Hi, ╮(╯▽╰)╭.
Bảo bối, con không phải con gái rượu không cần giả trang con gái rượu..
Chỉ là , Hạ Thần Hi vẫn như cũ thuận theo.
"Thời gian cuối tuần này của mẹ, sẽ là của con.”
"Thực sự?"
"Tiểu tử thối, mẹ lúc nào lừa gạt con?” Hạ Thần Hi cười nói.
"Này còn không sai biệt lắm." Hạ bảo bối nằm xuống, một cước đâm chọc chân Hạ Thần Hi, "Mẹ, mẹ cùng Tiêu Tề tiến triển đến mức nào ?"
Hạ Thần Hi nhìn trời, thời đại này, mẹ yêu đương phải cùng con trai thảo luận sao?”
"Giai đoạn ăn cơm.”
Hạ bảo bối bò dậy, nằm bò ở trong lòng Hạ Thần Hi, cười híp mắt hỏi, "Dắt tay nhỏ bé không có?"
"Không có."
Hạ bảo bối ghét bỏ nhíu mày, "So với cha càng không dùng được, được rồi, con viên mãn , không bao giờ khinh bỉ cha nữa ."
Hạ Thần Hi rất khó xử nhìn Hạ bảo bối.
Ta oa a, con đây là gì ý tứ a?
Hạ bảo bối nắm tay, "Nếu như là con theo đuổi phụ nữ, một ngày là được, sao có thể lâu như vậy, chỉ là có thể lực có vấn đề."
Trên đầu Hạ Thần Hi bay qua một đám quạ.
"Bảo bối, con xác định con theo đuổi phụ nữ một ngày là được?”
"Lời vô ích, nếu coi trọng, một ngày không hơn, mẹ thử một lần nhìn."
"Thật muốn đuổi không kịp thế nào?"
Hạ bảo bối vỗ vỗ đầu Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối, nắm tay, "Các bé ngoan, quyền tài chính trong cái nhà này ở trong tay ta, địa vị của các ngươi so với con mè nhỏ kia tuyệt đối cao hơn, nó sẽ không xâm chiếm lãnh địa của các ngươi, lúc ăn cơm, sẽ thưởng cho nó một khối xương.”
Đầu Tiểu Bối cùng Tiểu Bảo cùng một chỗ cọ xát, giao lưu bọn nó không hiểu ngôn ngữ, chỉ chốc lát, bọn nó gật đầu, lại hướng Hạ bảo bối lắc lắc đuôi.
Chủ nhân, chúng ta sẽ cho nó một cây xương.
Hiệp nghị đạt thành.
Hạ Thần Hi cười to, "Meo meo, nhìn thấy, mặc dù mày không có xương để ăn, chỉ là không quan hệ, mẹ sẽ cho mày xương đầu cá.”
Meo meo cũng bị lấy lòng .
Đều đại vui mừng.
Hạ Thần Hi không ngờ mang meo meo về nhà, lại muốn dẫn tới một cuộc đại chiến chó mèo.
Tiểu gia hỏa này cũng rất cốt khí, cũng dám đấu lại Tiểu Bối cùng Tiểu Bảo.
Thật không biết dũng khí chỗ nào tới.
Tiểu Bảo một cước là có thể đem nó giẫm bẹp .
Hạ Thần Hi buông meo meo, Tiểu Bối hướng meo meo rống một tiếng, có một loại ý tứ muốn làm giá, meo meo rất nghe lời chủ, bắt đầu giả trang con gái rượu, lấy đuôi đối Tiểu Bối, Tiểu Bối giận.
Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối thu thập phòng khách.
May mắn chỉ là loạn một chút, không đánh vỡ thứ gì.
"Thứ này nhìn có giống mèo, thế nào tai có chút... giống hồ ly?" Hạ bảo bối hỏi, nhìn qua meo meo.
Hạ Thần Hi nói, "Tạp giao giống, mèo Ba Tư cùng hồ ly."
Hạ bảo bối tiêu sái ném đi, "Hừ, ta chỉ thích thuần chủng."
Bé ném đi nhưng tiêu sái , nhìn cũng không nhìn, quả thực là không vứt bỏ, Hạ Thần Hi 囧, cuống quít nhìn lại, meo meo ở không trung biểu diễn cuồn cuộn liên tục, vững vàng rơi trên mặt đất.
Hạ Thần Hi vỗ tay, "Meo meo, mày thật lợi hại."
Hạ bảo bối mếu máo, bé đã sớm biết mèo này không đơn giản, tùy ý ném đi như thế, chẳng qua là nghĩ thử hiệu quả một lần.
Như bé dự liệu.
Thứ gì thôi.
Giận!
"Bảo bối, con không vui?" Hạ Thần Hi hỏi, bắt đầu hỏi thăm con trai.
"Gần đây không ai quản con.”Hạ bảo bối ôm gối ôm, "Con bị vứt bỏ ."
Hạ Thần Hi, ╮(╯▽╰)╭.
Bảo bối, con không phải con gái rượu không cần giả trang con gái rượu..
Chỉ là , Hạ Thần Hi vẫn như cũ thuận theo.
"Thời gian cuối tuần này của mẹ, sẽ là của con.”
"Thực sự?"
"Tiểu tử thối, mẹ lúc nào lừa gạt con?” Hạ Thần Hi cười nói.
"Này còn không sai biệt lắm." Hạ bảo bối nằm xuống, một cước đâm chọc chân Hạ Thần Hi, "Mẹ, mẹ cùng Tiêu Tề tiến triển đến mức nào ?"
Hạ Thần Hi nhìn trời, thời đại này, mẹ yêu đương phải cùng con trai thảo luận sao?”
"Giai đoạn ăn cơm.”
Hạ bảo bối bò dậy, nằm bò ở trong lòng Hạ Thần Hi, cười híp mắt hỏi, "Dắt tay nhỏ bé không có?"
"Không có."
Hạ bảo bối ghét bỏ nhíu mày, "So với cha càng không dùng được, được rồi, con viên mãn , không bao giờ khinh bỉ cha nữa ."
Hạ Thần Hi rất khó xử nhìn Hạ bảo bối.
Ta oa a, con đây là gì ý tứ a?
Hạ bảo bối nắm tay, "Nếu như là con theo đuổi phụ nữ, một ngày là được, sao có thể lâu như vậy, chỉ là có thể lực có vấn đề."
Trên đầu Hạ Thần Hi bay qua một đám quạ.
"Bảo bối, con xác định con theo đuổi phụ nữ một ngày là được?”
"Lời vô ích, nếu coi trọng, một ngày không hơn, mẹ thử một lần nhìn."
"Thật muốn đuổi không kịp thế nào?"
Bình luận truyện