Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 421: Hoa bách hợp và hoa hồng đen (5)
Beta: thanh huyền
Bởi vì không thể để mất đi cho nên cẩn thận từng li từng tí.
"Con rất tán thưởng anh ta ?" Hạ Thần Hi nhíu mày, ôm meo meo ôn nhu xoa, Tiêu Tề mới vừa đi, meo meo có chút lạc lõng, phải làm cho Tiểu Bảo Tiểu Bốingoan một chút nếu không lại có đại chiến.
"Tán thưởng?" Hạ bảo bối nhíu mày, tư thế kiêu ngạohừ một tiếng, “Chỉ có người khác tán thưởng con chứ không có chuyện con tán thưởng người khác."
Hạ Thần Hi, "..."
Con đúng là con của Đường Bạch Dạ , tự kỷ về đến nhà.
Hạ Thần Hi ôm meo meo, như có điều suy nghĩ.
Hạ bảo bối đến ngồi ở bên người cô, némmeo meo sang một bên , để Tiểu Bối chơi cùng nó, "Mammy, nói thật , Tiêu Tề là người đàn ông ưu tú, điểm này con không phủ nhận, phải thừa nhận ánh mắt thời con gái của mammy ."
Hạ Thần Hi kéo kéo khóe môi, "Bảo bối, đừng nghĩ lừa mẹ nha con rõ ràng rất ghét mẹ ở cùng một chỗ với anh ta."
"Mammy, mẹ sai rồi." Hạ bảo bối nheo mắt lại, vẫn đang cười híp mắt , "Con tuyệt đối không ghét bản thân anh ta, chỉ là bài xích thân phận của anh ta, quan hệ lợi hạitrong này, mammy sẽ không hiểu đâu."
"Nếu là cái gì cũng không nhìn, chỉ nhìn một cách đơn thuần Tiêu Tề đối với mẹ thực sự rất tốt.Đương nhiên, con không biết chuyện tám năm trước, chỉ nhìn một cách đơn thuần mấy năm này đối với chuyện tình cảm của mẹ rất ít người có thể so với daddy đoạt vòng nguyệt quếngựa đực số một thành phố S."
Hạ Thần Hi cười, xoa xoa tóc Hạ bảo bối .
Hạ bảo bối thở dài, gãi gãi đầu, vô cùng quấn quýt nói, "Tiêu Tề hiện tại mới xuất hiện con vốn rất lo lắng cho daddy, mẹ xem Tiêu Tề so với daddy chỗ nào cũng tốt , điều quan trọng nhất chính là anh tađối với mẹ si tình như vậy."
"So sánh với anh ta đừng nóitới daddynữa."
"Concùng Tiêu Tề không đối mặt giao tiếp, nghe rất nhiều tin đồn, trên đường không có ai là thiện nam tín nữ ( ý chỉ người tốt ) , người thành thật đều ở nhà làm ruộng. Cho nên, con có thể lý giải.” Hạ bảo bối đáng yêu cười, "Hôm nay gặp mặt một lần, ấn tượng cũng không tệ, đáng tiếc, đáng tiếc..."
Bây giờ, bémột chút cũng không lo lắng .
"Đáng tiếc cái gì?"
Hạ bảo bối thông minh cười như không cười nhìn Hạ Thần Hi, "Đáng tiếc, đối thủ của anh ta làdaddy của con."
Hạ Thần Hi ngẩn ra, Hạ bảo bối nheo mắt lại như một tiểu hồ ly.
"Mammy, con nói đúng không?"
Hạ Thần Hi một tay giữở gáy bé, cười mắng, "Chuyện người lớn, trẻ con đừng lắm chuyện."
Hạ bảo bối cắn ngón tay,thuần khiết nói, "Mammy, mẹ xấu hổ."
Hạ Thần Hi, "..."
Nhớngày đó, bé sợ Tiêu Tề sẽ ảnh hưởng tới sự hài hòa yên ổn củagia đình , nênép Tiêu Tề phải quay về châu Âu, bécó chút tự đắc, sớm biết Tiêu Tề xuất hiện sẽ là chất xúc tác của cha cùng mammy, bé sẽ không épTiêu Tề đi.
Nếu không, daddy và mammy đã tu thành chính quả .
Đáng tiếc, đáng tiếc...
Hạ bảo bối nhiều tâm tư, đối vớiTiêu Tề là có thể không chạm mặt sẽ không chạm mặt,ngay từ đầu, Tiêu Tề đến thành phố S bésợ nhất khôngphải Tiêu Tề tìm tới bé, giết bé mà sợ nhất chính là Tiêu Tề biết Hạ Thần Hi.
Về sau, không ngăn cản được Tiêu Tề tìm được Hạ Thần Hi, bé không có cách nào khác chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Bé từng ngăn cản Tiêu Tề chỉ tiếc ý trời như vậy.
Békhông biết trong lòng Hạ Thần Hi rốt cuộc nghĩ như thế nào, cô đối vớiTiêu Tề liệu có còn tình cảm hay không, Hạ bảo bốirất lo lắng Hạ Thần Hi thật sự lựa chọn Tiêu Tề. Nhưng bé lại không muốn bởi vì suy nghĩ của bé ảnh hưởng tới lựa chọn của Hạ Thần Hi .
May mắn...
Daddy, cha cũng không chịu thua kém a.
"Mammy, thừa nhận yêu daddy cũng không phải là một chuyện khó a." Hạ bảo bối đáng yêu cười, "Thành phố S không phải lưu truyền một câu nói sao ''Chỉ cần là nữ nhân, đều muốn làmtình nhân của Đường Bạch Dạ ."
Hạ Thần Hi cười như không cười liếc nhìn bé, "Cha con cầu hôn không được,con phải xông vào giúp sao ?"
Bởi vì không thể để mất đi cho nên cẩn thận từng li từng tí.
"Con rất tán thưởng anh ta ?" Hạ Thần Hi nhíu mày, ôm meo meo ôn nhu xoa, Tiêu Tề mới vừa đi, meo meo có chút lạc lõng, phải làm cho Tiểu Bảo Tiểu Bốingoan một chút nếu không lại có đại chiến.
"Tán thưởng?" Hạ bảo bối nhíu mày, tư thế kiêu ngạohừ một tiếng, “Chỉ có người khác tán thưởng con chứ không có chuyện con tán thưởng người khác."
Hạ Thần Hi, "..."
Con đúng là con của Đường Bạch Dạ , tự kỷ về đến nhà.
Hạ Thần Hi ôm meo meo, như có điều suy nghĩ.
Hạ bảo bối đến ngồi ở bên người cô, némmeo meo sang một bên , để Tiểu Bối chơi cùng nó, "Mammy, nói thật , Tiêu Tề là người đàn ông ưu tú, điểm này con không phủ nhận, phải thừa nhận ánh mắt thời con gái của mammy ."
Hạ Thần Hi kéo kéo khóe môi, "Bảo bối, đừng nghĩ lừa mẹ nha con rõ ràng rất ghét mẹ ở cùng một chỗ với anh ta."
"Mammy, mẹ sai rồi." Hạ bảo bối nheo mắt lại, vẫn đang cười híp mắt , "Con tuyệt đối không ghét bản thân anh ta, chỉ là bài xích thân phận của anh ta, quan hệ lợi hạitrong này, mammy sẽ không hiểu đâu."
"Nếu là cái gì cũng không nhìn, chỉ nhìn một cách đơn thuần Tiêu Tề đối với mẹ thực sự rất tốt.Đương nhiên, con không biết chuyện tám năm trước, chỉ nhìn một cách đơn thuần mấy năm này đối với chuyện tình cảm của mẹ rất ít người có thể so với daddy đoạt vòng nguyệt quếngựa đực số một thành phố S."
Hạ Thần Hi cười, xoa xoa tóc Hạ bảo bối .
Hạ bảo bối thở dài, gãi gãi đầu, vô cùng quấn quýt nói, "Tiêu Tề hiện tại mới xuất hiện con vốn rất lo lắng cho daddy, mẹ xem Tiêu Tề so với daddy chỗ nào cũng tốt , điều quan trọng nhất chính là anh tađối với mẹ si tình như vậy."
"So sánh với anh ta đừng nóitới daddynữa."
"Concùng Tiêu Tề không đối mặt giao tiếp, nghe rất nhiều tin đồn, trên đường không có ai là thiện nam tín nữ ( ý chỉ người tốt ) , người thành thật đều ở nhà làm ruộng. Cho nên, con có thể lý giải.” Hạ bảo bối đáng yêu cười, "Hôm nay gặp mặt một lần, ấn tượng cũng không tệ, đáng tiếc, đáng tiếc..."
Bây giờ, bémột chút cũng không lo lắng .
"Đáng tiếc cái gì?"
Hạ bảo bối thông minh cười như không cười nhìn Hạ Thần Hi, "Đáng tiếc, đối thủ của anh ta làdaddy của con."
Hạ Thần Hi ngẩn ra, Hạ bảo bối nheo mắt lại như một tiểu hồ ly.
"Mammy, con nói đúng không?"
Hạ Thần Hi một tay giữở gáy bé, cười mắng, "Chuyện người lớn, trẻ con đừng lắm chuyện."
Hạ bảo bối cắn ngón tay,thuần khiết nói, "Mammy, mẹ xấu hổ."
Hạ Thần Hi, "..."
Nhớngày đó, bé sợ Tiêu Tề sẽ ảnh hưởng tới sự hài hòa yên ổn củagia đình , nênép Tiêu Tề phải quay về châu Âu, bécó chút tự đắc, sớm biết Tiêu Tề xuất hiện sẽ là chất xúc tác của cha cùng mammy, bé sẽ không épTiêu Tề đi.
Nếu không, daddy và mammy đã tu thành chính quả .
Đáng tiếc, đáng tiếc...
Hạ bảo bối nhiều tâm tư, đối vớiTiêu Tề là có thể không chạm mặt sẽ không chạm mặt,ngay từ đầu, Tiêu Tề đến thành phố S bésợ nhất khôngphải Tiêu Tề tìm tới bé, giết bé mà sợ nhất chính là Tiêu Tề biết Hạ Thần Hi.
Về sau, không ngăn cản được Tiêu Tề tìm được Hạ Thần Hi, bé không có cách nào khác chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Bé từng ngăn cản Tiêu Tề chỉ tiếc ý trời như vậy.
Békhông biết trong lòng Hạ Thần Hi rốt cuộc nghĩ như thế nào, cô đối vớiTiêu Tề liệu có còn tình cảm hay không, Hạ bảo bốirất lo lắng Hạ Thần Hi thật sự lựa chọn Tiêu Tề. Nhưng bé lại không muốn bởi vì suy nghĩ của bé ảnh hưởng tới lựa chọn của Hạ Thần Hi .
May mắn...
Daddy, cha cũng không chịu thua kém a.
"Mammy, thừa nhận yêu daddy cũng không phải là một chuyện khó a." Hạ bảo bối đáng yêu cười, "Thành phố S không phải lưu truyền một câu nói sao ''Chỉ cần là nữ nhân, đều muốn làmtình nhân của Đường Bạch Dạ ."
Hạ Thần Hi cười như không cười liếc nhìn bé, "Cha con cầu hôn không được,con phải xông vào giúp sao ?"
Bình luận truyện