Mẹ Kế Là Nam Nhân
Chương 15
Vương gia phủ.
Từng tiếng đàn êm tai của Tại Trung truyền ra từ sân sau, khiến cho Triển Phi đang cước bộ vội vàng cũng phải dừng bước.
Kìm lòng không được thả chậm cước bộ, Triển Phi chậm rãi đi vào sân.
Chỉ thấy Tại Trung một thân bạch sam, ngồi trong tiểu đình, mười ngón tay thon dài lướt nhẹ trên dây đàn.
Người kia khí chất cao quý, động tác tao nhã cùng dung mạo như tiên sa,tuy rằng đôi mắt đã bị che đi bởi băng gạc, nhưng mà hẳn cũng phi thường trong suốt linh động!
Nguyên bản Tại Trung đang gảy đàn đột nhiên dừng lại, thanh âm hơi cảnh giác hỏi:
“Ai?”
Tuy rằng hiện thời mắt không nhìn thấy, nhưng bù lại thính giác càng thêm nhanh nhạy, cho nên có người tới gần cậu có thể liền lập tức phát hiện ra.
“Thuộc hạ Triển Phi.” Triển Phi lên tiếng, ánh mắt vẫn như cũ – không ly khai Tại Trung.
Đây là người trong lòng Vương gia sao? Quả thực xinh đẹp, cùng Vương gia rất xứng đôi….
“Có chuyện gì sao?” Tại Trung buông lỏng cảnh giác, hỏi.
Lúc trước có nghe Duẫn Hạo nhắc đến người này, cũng biết hắn hiện tại được phân phó ở lại Vương gia phủ, bảo hộ cậu cùng Xương Mân.
Nhớ tới Duẫn Hạo chuyện bé xé ra to, kiên trì phải bảo hộ bộ dạng của cậu, Tại Trung liền không nhịn được cười cười.
Triển Phi càng ngây người, thế gian sao lại có người xinh đẹp dường này?
Nhưng mà, Triển Phi lại nhớ tới bà nội đã bị bắt đi của hắn, người thân duy nhất của hắn….
Thực xin lỗi, Vương gia, thực xin lỗi, Tại Trung thiếu gia….
“Tại Trung thiếu gia, xin theo tôi tới phủ Tể Tướng một chuyến, Xương Mân thiếu gia cũng được mời tới đó làm khách rồi….” Triển Phi bắt buộc chính mình phải lạnh lùng, nói.
Tại Trung thân thể cứng đờ, sắc mặt nhất thời trắng bệch.
“Ngươi…Tại sao..?” Tâm Tại Trung nguội lạnh, hắn….. Vì cái gì lại phản bội Duẫn Hạo?
“Thực xin lỗi… Tôi là bị bắt buộc….” Đột nhiên mở miệng, trước mặt người này, hắn không kìm được lòng liền nói ra sự thật…..
Nghe Triển Phi nói vậy, Tại Trung cũng hiểu được hắn làm việc này cũng vì bất đắc dĩ.
Lặng im trong chốc lát, Tại Trung mở miệng nói:
“Dẫn đường đi!”
Tuấn Tú nguyên bản muốn tới Vương gia phủ thăm Tại Trung, đang vô cùng cao hứng cậu lại đột nhiên dừng bước.
Tại sao Tại Trung ca ca lại cùng một nam nhân từ Trong Vương phủ đi ra?
Lòng hiếu kỳ cùng một chút bất an trong lòng nổi lên, Tuấn Tú lén lút đi theo.
Đi mãi, mãi cho đến phủ Tể Tướng, Tuấn Tú phát hiện có điểm không thích hợp!
Phủ Tể Tướng, có thể nào…?!
Không kịp nghĩ nhiều, Tuấn Tú xoay người, lặng lẽ dùng tốc độ nhanh nhất chạy trở về.
Một mình cậu khẳng định không cứu được Tại Trung ca, nếu làm không tốt còn có thể khiến Tại Trung ca bị thương, cho nên tốt nhất là đi gọi người giúp, Tại Trung ca gặp nguy hiểm!
Chỉ là, tại sao vào thời điểm khẩn cấp này, người đầu tiên cậu nghĩ tới, lại là Phác Hữu Thiên??
Nhất định là ảo giác! Mình phải đi báo cho Trịnh Duẫn Hạo mới đúng!!!
Lắc lắc đầu, Tuấn Tú hướng Vương gia phủ chạy nhanh tới.
——
Đại sảnh Tể Tướng phủ.
Tai nghe tám hướng, Tại Trung liền biết bốn phía xung quanh cậu đều có rất nhiều người, hơn nữa đều là cao thủ.
Thế này thật khó vượt qua, muốn thoát thân lại càng không thể.
“Mời ngươi lại đây thật không dễ dàng, Kim Tại Trung….” Thanh âm của Lí Tú Mãn vang lên.
Lúc này lão đang ngồi ở ghế Thái sư tại đại sảnh, hai mắt híp lại, nhìn từ trên xuống dưới Tại Trung.
Ha hả, nam nhân giả dạng nữ nhân quả nhiên mang phong thái khác hẳn!
“Thả Xương Mân ra, Lí Tú Mãn.” Tại Trung bình tĩnh mở miệng.
“Thả nó cũng không thành vấn đề, dù sao có ngươi ở đây, Trịnh Duẫn Hạo khẳng định sẽ đến, ha ha…” Lí Tú Mãn cười lớn, trong thanh âm lộ ra tia đắc ý.
“Ta sẽ không để ngươi hại hắn!” Tựa hồ đã tính toán từ trước, vừa dứt lời, Tại Trung liền lấy ra kim châm sớm giữ trong tay, xác định vị trí Lí Tú Mãn vừa phát ra thanh âm, ném kim khâu.
Lí Tú Mãn quá sợ hãi, chật vật xoay người, suýt nữa bị trúng kim châm.
Mạng của lão vẫn còn lớn lắm, vài cái kim châm thì làm gì được lão.
“Các ngươi, bắt hắn cho ta!”Lí Tú Mãn tức giận, hét lên một tiếng ra lệnh, thủ hạ từ bốn phía đang ẩn nấp liền nhảy ra, hướng Tại Trung xông lên.
Nghe tiếng, Tại Trung rút ra đoản kiếm giấu sẵn trong tay áo, dùng tai xác định vị trí, đi về hướng đám người trong hậu viện đang chạy ra.
“Triển Phi, mau, đi cứu người thân của ngươi.”
Triển Phi nghe vậy sửng sốt, lập tức liếc nhìn Tại Trung cảm kích một cái, xoay người liền hướng hậu viện chạy đến.
Vừa rồi trên đường đi Tại Trung đã nghe qua Triển Phi giải thích, bởi vì nhân thân của hắn bị bắt làm con tin, hắn mới bất đắc dĩ phản bội Duẫn Hạo.
Vì thế, cậu liền lập tức nghĩ ra kế sách.
Lí Tú Mãn vì phòng ngừa cậu trốn thoát, nhất định sẽ mang hết các cao thủ của lão ra chế trụ cậu, đến lúc đó số người canh giữ nhân thân của Triển Phi cũng sẽ giảm đi, cho nên để Triển Phi nhân cơ hội này đi cứu người.
Hy vọng Triển Phi có thể nhanh chóng cứu thoát nhân thân, sau đó cũng đem Xương Mân cứu ra.
Còn cậu, có lẽ sẽ không còn cơ hội gặp lại Duẫn Hạo…..
Từng tiếng đàn êm tai của Tại Trung truyền ra từ sân sau, khiến cho Triển Phi đang cước bộ vội vàng cũng phải dừng bước.
Kìm lòng không được thả chậm cước bộ, Triển Phi chậm rãi đi vào sân.
Chỉ thấy Tại Trung một thân bạch sam, ngồi trong tiểu đình, mười ngón tay thon dài lướt nhẹ trên dây đàn.
Người kia khí chất cao quý, động tác tao nhã cùng dung mạo như tiên sa,tuy rằng đôi mắt đã bị che đi bởi băng gạc, nhưng mà hẳn cũng phi thường trong suốt linh động!
Nguyên bản Tại Trung đang gảy đàn đột nhiên dừng lại, thanh âm hơi cảnh giác hỏi:
“Ai?”
Tuy rằng hiện thời mắt không nhìn thấy, nhưng bù lại thính giác càng thêm nhanh nhạy, cho nên có người tới gần cậu có thể liền lập tức phát hiện ra.
“Thuộc hạ Triển Phi.” Triển Phi lên tiếng, ánh mắt vẫn như cũ – không ly khai Tại Trung.
Đây là người trong lòng Vương gia sao? Quả thực xinh đẹp, cùng Vương gia rất xứng đôi….
“Có chuyện gì sao?” Tại Trung buông lỏng cảnh giác, hỏi.
Lúc trước có nghe Duẫn Hạo nhắc đến người này, cũng biết hắn hiện tại được phân phó ở lại Vương gia phủ, bảo hộ cậu cùng Xương Mân.
Nhớ tới Duẫn Hạo chuyện bé xé ra to, kiên trì phải bảo hộ bộ dạng của cậu, Tại Trung liền không nhịn được cười cười.
Triển Phi càng ngây người, thế gian sao lại có người xinh đẹp dường này?
Nhưng mà, Triển Phi lại nhớ tới bà nội đã bị bắt đi của hắn, người thân duy nhất của hắn….
Thực xin lỗi, Vương gia, thực xin lỗi, Tại Trung thiếu gia….
“Tại Trung thiếu gia, xin theo tôi tới phủ Tể Tướng một chuyến, Xương Mân thiếu gia cũng được mời tới đó làm khách rồi….” Triển Phi bắt buộc chính mình phải lạnh lùng, nói.
Tại Trung thân thể cứng đờ, sắc mặt nhất thời trắng bệch.
“Ngươi…Tại sao..?” Tâm Tại Trung nguội lạnh, hắn….. Vì cái gì lại phản bội Duẫn Hạo?
“Thực xin lỗi… Tôi là bị bắt buộc….” Đột nhiên mở miệng, trước mặt người này, hắn không kìm được lòng liền nói ra sự thật…..
Nghe Triển Phi nói vậy, Tại Trung cũng hiểu được hắn làm việc này cũng vì bất đắc dĩ.
Lặng im trong chốc lát, Tại Trung mở miệng nói:
“Dẫn đường đi!”
Tuấn Tú nguyên bản muốn tới Vương gia phủ thăm Tại Trung, đang vô cùng cao hứng cậu lại đột nhiên dừng bước.
Tại sao Tại Trung ca ca lại cùng một nam nhân từ Trong Vương phủ đi ra?
Lòng hiếu kỳ cùng một chút bất an trong lòng nổi lên, Tuấn Tú lén lút đi theo.
Đi mãi, mãi cho đến phủ Tể Tướng, Tuấn Tú phát hiện có điểm không thích hợp!
Phủ Tể Tướng, có thể nào…?!
Không kịp nghĩ nhiều, Tuấn Tú xoay người, lặng lẽ dùng tốc độ nhanh nhất chạy trở về.
Một mình cậu khẳng định không cứu được Tại Trung ca, nếu làm không tốt còn có thể khiến Tại Trung ca bị thương, cho nên tốt nhất là đi gọi người giúp, Tại Trung ca gặp nguy hiểm!
Chỉ là, tại sao vào thời điểm khẩn cấp này, người đầu tiên cậu nghĩ tới, lại là Phác Hữu Thiên??
Nhất định là ảo giác! Mình phải đi báo cho Trịnh Duẫn Hạo mới đúng!!!
Lắc lắc đầu, Tuấn Tú hướng Vương gia phủ chạy nhanh tới.
——
Đại sảnh Tể Tướng phủ.
Tai nghe tám hướng, Tại Trung liền biết bốn phía xung quanh cậu đều có rất nhiều người, hơn nữa đều là cao thủ.
Thế này thật khó vượt qua, muốn thoát thân lại càng không thể.
“Mời ngươi lại đây thật không dễ dàng, Kim Tại Trung….” Thanh âm của Lí Tú Mãn vang lên.
Lúc này lão đang ngồi ở ghế Thái sư tại đại sảnh, hai mắt híp lại, nhìn từ trên xuống dưới Tại Trung.
Ha hả, nam nhân giả dạng nữ nhân quả nhiên mang phong thái khác hẳn!
“Thả Xương Mân ra, Lí Tú Mãn.” Tại Trung bình tĩnh mở miệng.
“Thả nó cũng không thành vấn đề, dù sao có ngươi ở đây, Trịnh Duẫn Hạo khẳng định sẽ đến, ha ha…” Lí Tú Mãn cười lớn, trong thanh âm lộ ra tia đắc ý.
“Ta sẽ không để ngươi hại hắn!” Tựa hồ đã tính toán từ trước, vừa dứt lời, Tại Trung liền lấy ra kim châm sớm giữ trong tay, xác định vị trí Lí Tú Mãn vừa phát ra thanh âm, ném kim khâu.
Lí Tú Mãn quá sợ hãi, chật vật xoay người, suýt nữa bị trúng kim châm.
Mạng của lão vẫn còn lớn lắm, vài cái kim châm thì làm gì được lão.
“Các ngươi, bắt hắn cho ta!”Lí Tú Mãn tức giận, hét lên một tiếng ra lệnh, thủ hạ từ bốn phía đang ẩn nấp liền nhảy ra, hướng Tại Trung xông lên.
Nghe tiếng, Tại Trung rút ra đoản kiếm giấu sẵn trong tay áo, dùng tai xác định vị trí, đi về hướng đám người trong hậu viện đang chạy ra.
“Triển Phi, mau, đi cứu người thân của ngươi.”
Triển Phi nghe vậy sửng sốt, lập tức liếc nhìn Tại Trung cảm kích một cái, xoay người liền hướng hậu viện chạy đến.
Vừa rồi trên đường đi Tại Trung đã nghe qua Triển Phi giải thích, bởi vì nhân thân của hắn bị bắt làm con tin, hắn mới bất đắc dĩ phản bội Duẫn Hạo.
Vì thế, cậu liền lập tức nghĩ ra kế sách.
Lí Tú Mãn vì phòng ngừa cậu trốn thoát, nhất định sẽ mang hết các cao thủ của lão ra chế trụ cậu, đến lúc đó số người canh giữ nhân thân của Triển Phi cũng sẽ giảm đi, cho nên để Triển Phi nhân cơ hội này đi cứu người.
Hy vọng Triển Phi có thể nhanh chóng cứu thoát nhân thân, sau đó cũng đem Xương Mân cứu ra.
Còn cậu, có lẽ sẽ không còn cơ hội gặp lại Duẫn Hạo…..
Bình luận truyện