Mê Thất

Chương 26



“Ngươi nói xem, trước tiên hưởng dụng như thế nào cho hảo?” Lâm Hạo cúi đầu ghé bên tai ta nói.

Vành tai mẫn cảm bị y thổi một làn khí nóng, khiến ta giật mình bất giác đỏ mặt lên.

“Ngươi thả ta ra, không cần đùa giỡn ta ……” Khi ta ý thức được ta đã muốn bật khóc, ta cảm giác ta đã chịu đựng đến cực hạn rồi, “Ngươi là thiên chi kiêu tử[21], muốn cái gì được cái đó…… Vì cái gì mà không chịu buông tha ta, ta chỉ là loại người tầm thường nhỏ bé…… Ta sẽ không cùng đệ đệ ngươi qua lại, ta sẽ rời đi rất xa, trở về quê hương ta…… Ngươi buông tha ta đi, ta thề tuyệt đối sẽ không qua lại với Lâm Nam……”

Ta nghẹn ngào nói, hy vọng vào tấm lòng từ bi của Lâm Hạo.

Lâm Hạo cơ thể hơi cứng lại, ta nghĩ có hy vọng, còn nói: “Ta cũng sẽ không nói với người khác, nói về chuyện của chúng ta, ta sẽ làm như không phát sinh……”

“A!”

Không phòng bị, Lâm Hạo đột nhiên cắm vào hậu diện, niêm màng hậu môn lập tức co rút gắt gao. Đau quá. Lâm Hạo cũng vì quá chặt mà khẽ rên.

Mông bị y dùng lực hướng hai bên tách ra.

“Thả lỏng!” Lâm Hạo vừa nói vừa cố chen vào bên trong.

Thứ giống như cọc thịt đó dần dần đâm vào trong cơ thể, ta giống cá nằm trên thớt, không thể động đậy.

Trên trán mồ hôi chảy xuống mắt, mặt sàn trước mắt trở nên mơ hồ.

Khuỷu tay không còn khí lực, ta quỳ rạp trên mặt đất há to miệng thở dốc.

Luật động phía sau càng ngày càng kịch liệt, cũng càng ngày càng thuận lợi, thuận lợi nhờ máu nơi hậu huyệt khi bị xé rách. Lâm Hạo mỗi lần đều hung hăng va chạm đâm vào tràng bích của ta, sau một lúc, hậu huyệt đau đớn trở nên chết lặng, Lâm Hạo ngẫu nhiên chạm vào nơi mẫn cảm khiến ta run lên.

Bụng âm ỷ đau, trên người cũng bị sàn nhà cứng rắn khiến cho khó chịu, Lâm Hạo đã rút dục vọng của y ra. Khi ta nghĩ rốt cuộc có thể chấm dứt thì bộ phận nhỏ hẹp phía trước lại bị xâm nhập mãnh liệt.

” A a……” Ta phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Nơi đó vẫn cứ nhỏ như trước. Động tác của Lâm Hạo thực thô lỗ, khiến cả thân thể ta run rẩy không ngừng.

“Van cầu ngươi, đừng cử động, dừng lại đi, cầu ngươi……” Ta đau đớn nói.

Lâm Hạo liếm một chút hậu cảnh của ta, tiếp tục động tác. Lần này, ta không chỉ dừng lại ở âm thanh đau đớn mà còn bật khóc nức nở.

“Tiếp tục khóc đi, ta rất thích nghe ngươi khóc!” Lâm Hạo thanh âm khàn khàn nói, động tác dưới hạ thân lại càng thêm hung ác.

Sau khi Lâm Hạo bắn ra, lại đem ta ấn lên giường.

Cổ tay đã bị tiếp hảo, hạ thể giống như không phải của mình, chân nâng một chút đều tạo ra sự co rút đau đớn vô cùng.

Lâm Hạo đã rời đi, ta nhìn căn phòng trống vắng, lặng lẽ bật khóc, hai tay điên cuồng xé nát chăn mỏng, tay ném vỡ bình hoa cùng đồng hồ báo thức.

Trên người tràn đầy mùi tanh tưởi, trên đùi là dịch thể cùng vết máu đã khô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện