Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật
Chương 51: Không tin được phải không?
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit & Beta: NiMi
Cố Vị lướt weibo quá nhiều, trong đầu chỉ toàn là Nại Nhân Tầm Vị cho nên vốn là định kiếm Giang Tầm nói chuyện xíu để quên nó đi, ai ngờ Giang Tầm còn đang đường đường chính chính xâm nhập siêu thoại của mình để học tập, cũng không biết đã học được gì nữa.
Cố Vị chần chờ một lúc sâu, cuối cùng vẫn quyết định hỏi thử xem.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Anh học được cái gì rồi?
[ Chồng ]: Bọn họ là tốt nhất!
[ Chồng ]: Huhuhu bao giờ bọn họ mới kết hôn!
[ Chồng ]: Tui mang Cục dân chính chuyển đến chỗ hai người được không!
Cố Vị: “…”
Nếu không phải biết mình đang nói chuyện với Giang Tầm, cậu suýt chút nữa nghĩ là mình đang thấy một fans CP hàng thật giá thật.
Cậu vừa mới xem Giang Tầm thi đấu xong, Giang Tầm lạnh lùng đẹp trai chỉ huy trên sân đấu, toàn bộ bình luận trên weibo đều dành lời khen cho anh, mà bây giờ…
Giang Tầm đang học fans CP để ghẹo cậu.
Cậu thực sự không hiểu Giang Tầm đang nghĩ gì nữa…
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Anh.
[ Chồng ]: Ơi, có giống không?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Giống, nhưng…
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Anh nên nhớ anh là tuyển thủ Esport, không nên học mấy cái này.
[ Chồng ]: Không được.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]:…
[ Chồng ]: Đợi mấy ngày nữa thi đấu xong anh sẽ qua tìm em.
Tim Cố Vị nhảy lên một cái, cậu đang muốn trả lời thì Giang Tầm lại trực tiếp gọi video đến, Cố Vị nhận ngay không suy nghĩ.
Giang Tầm vừa thi đấu xong, vẫn mặc đồng phục màu đen của TMW, lọt vào mắt cậu đầu tiên chính là logo hình bụi gai quấn quanh cây cung của chiến đội. Ngày trước nhìn cậu cũng không cảm thấy gì, nhưng từ khi thành fans của TMW, mỗi lần nhìn thấy đồng phục của đội, mỗi lần thấy Giang Tầm khoác chiếc áo này, trong lòng cậu lại thấy có một chút kích động.
“Xem anh thi đấu à?” Giang Tầm hỏi.
“Vâng.” Nói đến thi đấu, Cố Vị phấn chấn hơn hẳn, “Anh chỉ huy tốt quá, mọi người cũng chơi rất đỉnh.”
“Fans giả mạo này, có phải em lại đi lưu meme của anh đúng không?” Giang Tầm bán tín bán nghi, dù sao Cố Vị cũng đã có tiền án.
“Không.” Cố Vị ngồi thẳng, “Anh, em tuyên bố bây giờ em không phải là fans của meme, mà là fans của anh.”
Khi cậu nói mấy câu này giọng vô thức cao hơn một chút, Giang Tầm rõ ràng cũng nhận ra điều này, anh khẽ cười một tiếng: “Vị Vị, anh hỏi em chuyện này.”
“Dạ?” Cố Vị hỏi.
Giang Tầm: “Giờ em còn muốn từ hôn không?”
Cố Vị: “…”
Cậu không nghĩ đến Giang Tầm sẽ đề cập đến vấn đề này, cho nên nghe thế cậu có chút trở tay không kịp.
Nghĩ lại thì quan hệ của bọn họ cũng bắt đầu từ chuyện đính hôn này, cho nên câu hỏi này cậu cũng không thể trốn tránh mãi được. Vì chuyện cá nhân mà cậu đã trốn tránh thật lâu rồi, bây giờ cũng đến lúc phải đối mặt rồi.
Giang Tầm đã hoàn toàn biểu lộ cảm giác của anh với cậu, mà cậu cũng không phải thờ ơ với đoạn tình cảm này, cũng không nỡ rút khỏi.
Tuy cậu chưa đủ điều kiện, nhưng cậu vẫn thử muốn đến gần Giang Tầm xem.
Mục Duyệt nói rất đúng, Giang Tầm có lẽ sẽ vui hơn nếu cậu chủ động hơn,
“Không ạ….” Cố Vị lắc lắc đầu, “Nhưng …”
Nhưng muốn nói đến chuyện kết hôn, cậu còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cũng không biết có thể đi đến một mối quan hệ dài lâu thế không, cậu không biết phải làm sao, cũng không biết phải nói với Giang Tầm thế nào.
Giang Tầm đoán được suy nghĩ của câu, nói thẳng: “Yên tâm, anh sẽ không vội vàng giục em chuyện đính hôn, cũng sẽ không bắt cóc em tới giường sớm thế này, dù anh thực sự muốn như thế.”
Tâm sự trong lòng Cố Vị đều bị Giang Tầm khui ra sạch sẽ, trong lòng hơi thẹn thùng, trốn tránh không dám nhìn thẳng Giang Tầm trong màn hình.
“Vị Vị, nhìn anh.” Giang Tầm nói, “Chúng ta bắt đầu từ việc trở thành fan của nhau đi.”
“Fan của nhau?” Cố Vị lần đầu tiên nghe đến việc yêu đương có thể bắt đầu từ chuyện này, “Chúng ta đã follow weibo nhau rồi mà.”
“Không chỉ như thế.” Giang Tầm kiên nhẫn giải thích, “Em trở fans của anh, anh cũng là fan của em, chúng ta có thể để cho đối phương hiểu rõ chuyện quá khứ và hiện tại của nhau.”
“Vậy sau đó thì sao?” Cố Vị nhịn không được hỏi.
“Thành fans CP.” Giang Tầm lại vòng lại đề tài cũ, “Anh đang học rồi, chờ ngày nào đó em trở thành fans CP của chúng ta, lúc đấy hãy nói cho anh.”
Mãi đến khi tắt máy, giọng Giang Tầm vẫn còn quanh quẩn bên tai Cố Vị.
Trở thành fans của nhau, đề nghị này thật đặc biệt.
Bắt đầu từ việc làm fans, tìm hiểu quá khứ và hiện tại của nhau, đối với Cố Vị mà nói, phương thức này giống như mở ra cho cậu một thế giới mới.
Cố Vị vừa chờ mong, lại vừa lo lắng, cậu có nhiều scandal như vậy, cậu sợ Giang Tầm sẽ đọc được mấy lời khó coi trên mạng.
Cậu nghĩ lại bản thân mình, đúng như lời Giang Tầm nói, từ một người giả làm fans của anh dần dần biến thành một fans trung thành, hơn nữa cậu cũng rõ ràng việc tình cảm của mình với Giang Tầm không phải là tình cảm mà fan dành cho thần tượng.
*
Giải đấu trong nước không hề gây khó khăn cho TMW, chút nhạc đệm mà T&K tạo ra hoàn toàn không gây chút ảnh hưởng nào, số liệu của TMW càng ngày càng cao, thành tích dẫn đầu bỏ xa đối thủ.
Mấy ngày nay Cố Vị trừ lúc đóng phim thì đều đi theo các anh trong T.ATW xem Giang Tầm thi đấu, nghiễm nhiên trở thành thành viên cuối cùng trong rơi vào trầm mê thể thao điện tử.
Trước ngày TMW tham gia chung kết hai ngày, Cố Vị nhận được điện thoại của người đại diện, nếu không phải có chị ấy nhắc nhở thì cậu gần như quên mất mình còn có tham gia một gameshow là《Cùng nhau lưu lạc》.
“Chị nhắc nhở em một chút, tập năm của《Cùng nhau lưu lạc》thứ năm tuần sau sẽ ghi hình, đến lúc đó lịch trình bên này sẽ tạm thời hoãn lại, bọn chị đã làm việc với đoàn làm phim rồi, Mục Duyệt sẽ nói kỹ với em hơn.” Người đại diện nhắc nhở, “Mặt khác, chị biết em không muốn tham gia show này, nhưng cũng hết cách rồi, em cứ tránh xung đột với Tưởng Ân Nguyên, đối với scandal lúc trước của em, chúng ta tạm thời cứ im lặng đi.”
“Dạ… em hiểu rồi.” Gần đây Cố Vị không dính scandal nào quá lớn, có thì cũng được Giang Tầm che chở, thế nên cậu đã quên mất cảm giác khi bị cư dân mạng tấn công là như thế nào rồi.
Nhưng show thì vẫn phải quay, dù sao đây cũng là công việc của cậu.
《Cùng nhau lưu lạc》ba tập đầu tập nào cậu cũng bị mắng, cho đến tập bốn là tập gặp được Giang Tầm ở Bắc Âu.
Tập năm không gặp được Giang Tầm, không biết phải quay thế nào đây.
“Đúng rồi.” Người đại diện nhớ tới một chuyện, “Gameshow này mỗi tập đều mời đến một khách mới, nhưng chỉ lúc ghi hình mới biết khách mời là ai, cho nên chị khuyên em, nếu gặp mấy người khó tình thì thôi không nói, còn không thì nên tạo quan hệ tốt một chút, để em ghi hình thuận lợi hơn.”
Mấy chuyện này cậu đều hiểu, cậu cũng biết khả năng đi show của mình không tốt lắm, cho nên cậu đảm bảo với người đại diện, cho dù khách mời kỳ tới là ai cũng sẽ cố gắng ở chung hoà hảo với người đó.
“À, còn có chuyện này chị cũng không muốn nói cho em lắm.” Người đại diện bất đắc dĩ, “Địa điểm ghi hình lần này là ở thành phố C.”
Thành phố C?
Cố Vị mở to mắt, đây không phải là nơi Giang Tầm thi đấu sao?
“Vâng ạ, chị yên tâm, em đảm bảo lần này sẽ không bị hắc lên hot search.” Trong giọng nói của Cố Vị còn không che giấu được vui sướng.
Người đại diện ở đầu bên kia bóp trán: “Làm việc cho tốt, nhớ tạo quan hệ tốt với khách mời có nghe không, chị sẽ kêu trợ lý theo dõi kỹ em.”
“Vâng ạ vâng ạ.” Cố Vị đáp ứng.
Thời gian trôi qua lâu quá, Cố Vị không biết mình chờ mong cái gì, chỉ biết dạo này thời gian trôi qua quá là lâu.
Cuộc sống của nam thứ Mâu Tử Hàm khác xa với cuộc sống như cổ tích của nam chính, Cố Vị cũng như các diễn viên mới, nhập diễn chậm chạp, thoát vai cũng khó khăn, điều này làm cậu bối rối không ít, mỗi khi cậu còn bị ảnh hưởng bởi tâm trạng của nhân vật, lúc tối trở về khách sạn sẽ nhắn tin wechat với Giang Tầm.
Ngày đó sau khi hoàn thành công việc, cậu và Ninh Dao ngồi trò chuyện với nhau.
“Tui cảm thấy cậu đối với ai cũng rất ôn hòa.” Ninh Dao nói, “Nhưng lại luôn cảm thấy một chút xa cách.”
“Thật không?” Cố Vị cười cười.
“Tui cũng không biết nói như thế nào.” Ninh Dao giải thích, “Rõ ràng cậu đang ngồi đây nói chuyện với tui, nhưng tui lại cảm thấy cậu rất xa cách, cậu như vậy, ai có thể nắm bắt được cậu đây?
Người có thể nắm bắt được sao, Cố Vị hình như biết được người đó là ai rồi.
Cậu vẫn luôn cảm thấy mình như cơn gió lang thang không có mục đích, không mục tiêu không phương hướng, nhưng bây giờ, dường như cậu đã biết mình phải bay về hướng nào rồi.
Cậu đang tự hỏi trong đầu, đột nhiên có hai người lạ đi vào khách sạn làm cậu chú ý.
“Các người là làm gì đó?” Cố Vị gọi bảo an cản hai người kia lại.
“Bọn tôi đến đây.” Cô gái cầm camera đi đầu thái độ rất kém: “Anh không được cản, để chúng tôi vào.”
Ninh Dao nhíu mày: “Chỗ này được đoàn làm phim bao trọn, người ngoài không thể vào, sao các người có thể vào đây?”
“Mấy người fan cuồng.” Cố Vị phản ứng nhanh, vội nói: “Xin lỗi, không thể cho mấy người đi vào.”
Đây là do bảo an sơ xuất, người phụ trách vội vàng xin lỗi mấy diễn viên, hai fans cuồng bị đuổi ra đương nhiên không vui, lập tức nói mấy lời khó nghe Cố Vị và Ninh Dao.
“Diễn viên tuyến 18 không ai biết, cô có fans à?” Cô gái cầm camera mắng xong Ninh Dao, bắt đầu chỉ vào Cố Vị, “Còn có cậu, tác phẩm thì không có, hát không được diễn không được, cả ngày chỉ biết cọ nhiệt, Tưởng Ân Nguyên không so đo chuyện đạo nhái thì thôi đi, cậu còn bày ra vẻ thanh cao đó cho ai xem, dựa vào cái gì mà dám đóng phim với Trừng Trừng chứ.”
Mấy lời này thực sự khó nghe, trợ lý của Cố Vị cùng Ninh Dao đều trầm xuống, kêu bảo an mau đuổi hai người này đi.
“Mấy người đang làm gì vậy?” Hạ Trừng xuống xe.
“Trừng Trừng, bọn em yêu anh!” Hai fans cuồng kia lập tức chạy lên, “Bọn em tới thăm anh, bọn em hỏi thăm lâu lắm mới tìm được chỗ này đó, thế mà bọn họ còn đuổi bọn em đi.”
Hai người vừa nói vừa quay camera ra chụp Hạ Trừng, còn đưa tay sờ tay Hạ Trừng, tay còn lại kéo quần áo cậu ta.
“Cố Vị, vì sao lại đuổi fans của tôi?” Hạ Trừng vừa ký tên cho hai người kia, vừa chất vấn Cố Vị.
“Đầu óc cậu ta có vấn đề hả?” Ninh Dao nói nhỏ với Cố Vị, “Đó là fan tư sinh* mà.”
*fans tư sinh: Fan tư sinh còn gọi với một tên khác là fan cuồng hay sasaeng fan – những fan cuồng thần tượng đến mức đánh mất lý trí, dù mang danh người hâm mộ nhưng hành động lại không khác gì những kẻ theo dõi, bám đuôi và làm phiền cuộc sống của các ngôi sao.
Cố Vị lắc lắc đầu ý bảo Ninh Dao đừng nói chuyện, trả lời Hạ Trừng: “Tư sinh không phải fans.”
“Bọn tôi là fans chân chính của anh ấy.” Hai người kia nói, “Không giống ai đó ngay cả vũ đạo cũng đạo nhái người khác, người chỉ có antifan thì sớm muộn cũng flop.”
Hạ Trừng liếc hai người một cái liền xoay người đi.
“Cậu ta dung túng fan tư sinh vậy sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.” Ninh Dao bất bình.
Cố Vị lắc đầu, nói đến cùng thì đây là fans tư sinh của Hạ Trừng, bọn họ không quản được, những chuyện nên làm đều đã làm rồi.
Tuyên Hội Đồng nãy giờ vẫn ở bên cạnh không nói gì cười cười với bọn họ rồi rời đi.
Trong giới này dạng người nào cũng có, thái độ của Hạ Trừng cũng chỉ làm Cố Vị thấy ngạc nhiên một chút, sau cũng không để tâm lắm, cậu đang chuẩn bị để ghi hình tập năm của show《Cùng nhau lưu lạc》.Từ khi người đại diện tiết lộ cho cậu địa điểm ghi hình, một chút kháng cự trong lòng cậu đều tan thành mây khói, thay vào đó chính là nhiều chút chờ mong.
Hôm sau, Cố Vị đáp chuyến bay xuống thành phố C, xe đưa đón của tổ tiết mục đã chờ sẵn, Cố Vị ở sân bay chào fans một chút mới lên xe.
“Còn một vị khách mời nữa, chúng ta chờ một lát.” Nhân viên công tác sợ Cố Vị sốt ruột nên giải thích trước, nhiều minh tinh thái độ không tốt rất dễ cáu kỉnh.
“Không sao đâu.” Cố Vị nói.
“Chắc là chờ khách mời kia.” Mục Duyệt ngẩng đầu, “Vừa hay hai người có thể gặp mặt làm quen trước, cũng tiện ghi hình.”
Cố Vị cũng tính như vậy, cậu quay sang một bên mở wechat gửi vị trí cho Giang Tầm.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Anh ơi nhìn nè!
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: [ Định vị ]
Giang Tầm không đánh chữ mà gửi tin nhắn thoại cho cậu.
[ Chồng ]: Sao lại tới thành phố C, ghi hình chương trình gì sao?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Vâng, ghi hình cho《Cùng nhau lưu lạc》 tập năm.
[ Chồng ]: Mai cũng là trận chung kết, xong anh sẽ đi gặp em.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Vâng ạ!
Người đại diện đã nói, phải ghi hình thật tốt, hơn nữa không được gặp người không liên quan.
Nhưng Giang Tầm không phải là người không liên quan ha?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Em sẽ làm việc thật tốt, người đại diện nói em phải tạo quan hệ tốt với khách mời để ghi hình cho thuận lợi.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Hàm hàm đỏ mặt.jpg
Cửa xe bị người từ bên ngoài kéo ra, hẳn là khách mời tập thứ năm, Cố Vị ngó ra cửa xe xem, thấy người kia đội mũ đeo khẩu trang đeo kính, che kín từ đầu đến chân.
Người nọ được bảo an vây kín, chúng quanh còn có không ít fans đang chụp ảnh.
Giang Tầm lại nhắn đến một tin nhắn thoại, Cố Vị theo thói quen bật phát tin nhắn….
Vị khách mời kia mở cửa xe bước vào, tháo mũ và khẩu trang…
Cố Vị: “…”
Cố Vị: “!!!”
Khách mời lại là người này!
“Lại gặp nhau rồi, thật ngại quá, đại ngôn nước hoa lần trước về tay tui rồi.” Giang Ảnh dựa vào ghế nhìn đối thủ của mình, “Không tin được phải không, tui chính là khách mời kỳ này.”
Phản ứng Cố Vị đầu tiên là giật mình, tiếp theo là vội vàng ấn hạ âm lượng điện thoại của mình.
Nhưng quá muộn rồi, giọng nói Giang Tầm vẫn phát ra theo hướng âm lượng giảm dần…
Giang Tầm: “Đúng lúc anh cũng đang ở thành phố C, chờ anh thi đấu xong…”
Edit & Beta: NiMi
Cố Vị lướt weibo quá nhiều, trong đầu chỉ toàn là Nại Nhân Tầm Vị cho nên vốn là định kiếm Giang Tầm nói chuyện xíu để quên nó đi, ai ngờ Giang Tầm còn đang đường đường chính chính xâm nhập siêu thoại của mình để học tập, cũng không biết đã học được gì nữa.
Cố Vị chần chờ một lúc sâu, cuối cùng vẫn quyết định hỏi thử xem.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Anh học được cái gì rồi?
[ Chồng ]: Bọn họ là tốt nhất!
[ Chồng ]: Huhuhu bao giờ bọn họ mới kết hôn!
[ Chồng ]: Tui mang Cục dân chính chuyển đến chỗ hai người được không!
Cố Vị: “…”
Nếu không phải biết mình đang nói chuyện với Giang Tầm, cậu suýt chút nữa nghĩ là mình đang thấy một fans CP hàng thật giá thật.
Cậu vừa mới xem Giang Tầm thi đấu xong, Giang Tầm lạnh lùng đẹp trai chỉ huy trên sân đấu, toàn bộ bình luận trên weibo đều dành lời khen cho anh, mà bây giờ…
Giang Tầm đang học fans CP để ghẹo cậu.
Cậu thực sự không hiểu Giang Tầm đang nghĩ gì nữa…
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Anh.
[ Chồng ]: Ơi, có giống không?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Giống, nhưng…
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Anh nên nhớ anh là tuyển thủ Esport, không nên học mấy cái này.
[ Chồng ]: Không được.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]:…
[ Chồng ]: Đợi mấy ngày nữa thi đấu xong anh sẽ qua tìm em.
Tim Cố Vị nhảy lên một cái, cậu đang muốn trả lời thì Giang Tầm lại trực tiếp gọi video đến, Cố Vị nhận ngay không suy nghĩ.
Giang Tầm vừa thi đấu xong, vẫn mặc đồng phục màu đen của TMW, lọt vào mắt cậu đầu tiên chính là logo hình bụi gai quấn quanh cây cung của chiến đội. Ngày trước nhìn cậu cũng không cảm thấy gì, nhưng từ khi thành fans của TMW, mỗi lần nhìn thấy đồng phục của đội, mỗi lần thấy Giang Tầm khoác chiếc áo này, trong lòng cậu lại thấy có một chút kích động.
“Xem anh thi đấu à?” Giang Tầm hỏi.
“Vâng.” Nói đến thi đấu, Cố Vị phấn chấn hơn hẳn, “Anh chỉ huy tốt quá, mọi người cũng chơi rất đỉnh.”
“Fans giả mạo này, có phải em lại đi lưu meme của anh đúng không?” Giang Tầm bán tín bán nghi, dù sao Cố Vị cũng đã có tiền án.
“Không.” Cố Vị ngồi thẳng, “Anh, em tuyên bố bây giờ em không phải là fans của meme, mà là fans của anh.”
Khi cậu nói mấy câu này giọng vô thức cao hơn một chút, Giang Tầm rõ ràng cũng nhận ra điều này, anh khẽ cười một tiếng: “Vị Vị, anh hỏi em chuyện này.”
“Dạ?” Cố Vị hỏi.
Giang Tầm: “Giờ em còn muốn từ hôn không?”
Cố Vị: “…”
Cậu không nghĩ đến Giang Tầm sẽ đề cập đến vấn đề này, cho nên nghe thế cậu có chút trở tay không kịp.
Nghĩ lại thì quan hệ của bọn họ cũng bắt đầu từ chuyện đính hôn này, cho nên câu hỏi này cậu cũng không thể trốn tránh mãi được. Vì chuyện cá nhân mà cậu đã trốn tránh thật lâu rồi, bây giờ cũng đến lúc phải đối mặt rồi.
Giang Tầm đã hoàn toàn biểu lộ cảm giác của anh với cậu, mà cậu cũng không phải thờ ơ với đoạn tình cảm này, cũng không nỡ rút khỏi.
Tuy cậu chưa đủ điều kiện, nhưng cậu vẫn thử muốn đến gần Giang Tầm xem.
Mục Duyệt nói rất đúng, Giang Tầm có lẽ sẽ vui hơn nếu cậu chủ động hơn,
“Không ạ….” Cố Vị lắc lắc đầu, “Nhưng …”
Nhưng muốn nói đến chuyện kết hôn, cậu còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cũng không biết có thể đi đến một mối quan hệ dài lâu thế không, cậu không biết phải làm sao, cũng không biết phải nói với Giang Tầm thế nào.
Giang Tầm đoán được suy nghĩ của câu, nói thẳng: “Yên tâm, anh sẽ không vội vàng giục em chuyện đính hôn, cũng sẽ không bắt cóc em tới giường sớm thế này, dù anh thực sự muốn như thế.”
Tâm sự trong lòng Cố Vị đều bị Giang Tầm khui ra sạch sẽ, trong lòng hơi thẹn thùng, trốn tránh không dám nhìn thẳng Giang Tầm trong màn hình.
“Vị Vị, nhìn anh.” Giang Tầm nói, “Chúng ta bắt đầu từ việc trở thành fan của nhau đi.”
“Fan của nhau?” Cố Vị lần đầu tiên nghe đến việc yêu đương có thể bắt đầu từ chuyện này, “Chúng ta đã follow weibo nhau rồi mà.”
“Không chỉ như thế.” Giang Tầm kiên nhẫn giải thích, “Em trở fans của anh, anh cũng là fan của em, chúng ta có thể để cho đối phương hiểu rõ chuyện quá khứ và hiện tại của nhau.”
“Vậy sau đó thì sao?” Cố Vị nhịn không được hỏi.
“Thành fans CP.” Giang Tầm lại vòng lại đề tài cũ, “Anh đang học rồi, chờ ngày nào đó em trở thành fans CP của chúng ta, lúc đấy hãy nói cho anh.”
Mãi đến khi tắt máy, giọng Giang Tầm vẫn còn quanh quẩn bên tai Cố Vị.
Trở thành fans của nhau, đề nghị này thật đặc biệt.
Bắt đầu từ việc làm fans, tìm hiểu quá khứ và hiện tại của nhau, đối với Cố Vị mà nói, phương thức này giống như mở ra cho cậu một thế giới mới.
Cố Vị vừa chờ mong, lại vừa lo lắng, cậu có nhiều scandal như vậy, cậu sợ Giang Tầm sẽ đọc được mấy lời khó coi trên mạng.
Cậu nghĩ lại bản thân mình, đúng như lời Giang Tầm nói, từ một người giả làm fans của anh dần dần biến thành một fans trung thành, hơn nữa cậu cũng rõ ràng việc tình cảm của mình với Giang Tầm không phải là tình cảm mà fan dành cho thần tượng.
*
Giải đấu trong nước không hề gây khó khăn cho TMW, chút nhạc đệm mà T&K tạo ra hoàn toàn không gây chút ảnh hưởng nào, số liệu của TMW càng ngày càng cao, thành tích dẫn đầu bỏ xa đối thủ.
Mấy ngày nay Cố Vị trừ lúc đóng phim thì đều đi theo các anh trong T.ATW xem Giang Tầm thi đấu, nghiễm nhiên trở thành thành viên cuối cùng trong rơi vào trầm mê thể thao điện tử.
Trước ngày TMW tham gia chung kết hai ngày, Cố Vị nhận được điện thoại của người đại diện, nếu không phải có chị ấy nhắc nhở thì cậu gần như quên mất mình còn có tham gia một gameshow là《Cùng nhau lưu lạc》.
“Chị nhắc nhở em một chút, tập năm của《Cùng nhau lưu lạc》thứ năm tuần sau sẽ ghi hình, đến lúc đó lịch trình bên này sẽ tạm thời hoãn lại, bọn chị đã làm việc với đoàn làm phim rồi, Mục Duyệt sẽ nói kỹ với em hơn.” Người đại diện nhắc nhở, “Mặt khác, chị biết em không muốn tham gia show này, nhưng cũng hết cách rồi, em cứ tránh xung đột với Tưởng Ân Nguyên, đối với scandal lúc trước của em, chúng ta tạm thời cứ im lặng đi.”
“Dạ… em hiểu rồi.” Gần đây Cố Vị không dính scandal nào quá lớn, có thì cũng được Giang Tầm che chở, thế nên cậu đã quên mất cảm giác khi bị cư dân mạng tấn công là như thế nào rồi.
Nhưng show thì vẫn phải quay, dù sao đây cũng là công việc của cậu.
《Cùng nhau lưu lạc》ba tập đầu tập nào cậu cũng bị mắng, cho đến tập bốn là tập gặp được Giang Tầm ở Bắc Âu.
Tập năm không gặp được Giang Tầm, không biết phải quay thế nào đây.
“Đúng rồi.” Người đại diện nhớ tới một chuyện, “Gameshow này mỗi tập đều mời đến một khách mới, nhưng chỉ lúc ghi hình mới biết khách mời là ai, cho nên chị khuyên em, nếu gặp mấy người khó tình thì thôi không nói, còn không thì nên tạo quan hệ tốt một chút, để em ghi hình thuận lợi hơn.”
Mấy chuyện này cậu đều hiểu, cậu cũng biết khả năng đi show của mình không tốt lắm, cho nên cậu đảm bảo với người đại diện, cho dù khách mời kỳ tới là ai cũng sẽ cố gắng ở chung hoà hảo với người đó.
“À, còn có chuyện này chị cũng không muốn nói cho em lắm.” Người đại diện bất đắc dĩ, “Địa điểm ghi hình lần này là ở thành phố C.”
Thành phố C?
Cố Vị mở to mắt, đây không phải là nơi Giang Tầm thi đấu sao?
“Vâng ạ, chị yên tâm, em đảm bảo lần này sẽ không bị hắc lên hot search.” Trong giọng nói của Cố Vị còn không che giấu được vui sướng.
Người đại diện ở đầu bên kia bóp trán: “Làm việc cho tốt, nhớ tạo quan hệ tốt với khách mời có nghe không, chị sẽ kêu trợ lý theo dõi kỹ em.”
“Vâng ạ vâng ạ.” Cố Vị đáp ứng.
Thời gian trôi qua lâu quá, Cố Vị không biết mình chờ mong cái gì, chỉ biết dạo này thời gian trôi qua quá là lâu.
Cuộc sống của nam thứ Mâu Tử Hàm khác xa với cuộc sống như cổ tích của nam chính, Cố Vị cũng như các diễn viên mới, nhập diễn chậm chạp, thoát vai cũng khó khăn, điều này làm cậu bối rối không ít, mỗi khi cậu còn bị ảnh hưởng bởi tâm trạng của nhân vật, lúc tối trở về khách sạn sẽ nhắn tin wechat với Giang Tầm.
Ngày đó sau khi hoàn thành công việc, cậu và Ninh Dao ngồi trò chuyện với nhau.
“Tui cảm thấy cậu đối với ai cũng rất ôn hòa.” Ninh Dao nói, “Nhưng lại luôn cảm thấy một chút xa cách.”
“Thật không?” Cố Vị cười cười.
“Tui cũng không biết nói như thế nào.” Ninh Dao giải thích, “Rõ ràng cậu đang ngồi đây nói chuyện với tui, nhưng tui lại cảm thấy cậu rất xa cách, cậu như vậy, ai có thể nắm bắt được cậu đây?
Người có thể nắm bắt được sao, Cố Vị hình như biết được người đó là ai rồi.
Cậu vẫn luôn cảm thấy mình như cơn gió lang thang không có mục đích, không mục tiêu không phương hướng, nhưng bây giờ, dường như cậu đã biết mình phải bay về hướng nào rồi.
Cậu đang tự hỏi trong đầu, đột nhiên có hai người lạ đi vào khách sạn làm cậu chú ý.
“Các người là làm gì đó?” Cố Vị gọi bảo an cản hai người kia lại.
“Bọn tôi đến đây.” Cô gái cầm camera đi đầu thái độ rất kém: “Anh không được cản, để chúng tôi vào.”
Ninh Dao nhíu mày: “Chỗ này được đoàn làm phim bao trọn, người ngoài không thể vào, sao các người có thể vào đây?”
“Mấy người fan cuồng.” Cố Vị phản ứng nhanh, vội nói: “Xin lỗi, không thể cho mấy người đi vào.”
Đây là do bảo an sơ xuất, người phụ trách vội vàng xin lỗi mấy diễn viên, hai fans cuồng bị đuổi ra đương nhiên không vui, lập tức nói mấy lời khó nghe Cố Vị và Ninh Dao.
“Diễn viên tuyến 18 không ai biết, cô có fans à?” Cô gái cầm camera mắng xong Ninh Dao, bắt đầu chỉ vào Cố Vị, “Còn có cậu, tác phẩm thì không có, hát không được diễn không được, cả ngày chỉ biết cọ nhiệt, Tưởng Ân Nguyên không so đo chuyện đạo nhái thì thôi đi, cậu còn bày ra vẻ thanh cao đó cho ai xem, dựa vào cái gì mà dám đóng phim với Trừng Trừng chứ.”
Mấy lời này thực sự khó nghe, trợ lý của Cố Vị cùng Ninh Dao đều trầm xuống, kêu bảo an mau đuổi hai người này đi.
“Mấy người đang làm gì vậy?” Hạ Trừng xuống xe.
“Trừng Trừng, bọn em yêu anh!” Hai fans cuồng kia lập tức chạy lên, “Bọn em tới thăm anh, bọn em hỏi thăm lâu lắm mới tìm được chỗ này đó, thế mà bọn họ còn đuổi bọn em đi.”
Hai người vừa nói vừa quay camera ra chụp Hạ Trừng, còn đưa tay sờ tay Hạ Trừng, tay còn lại kéo quần áo cậu ta.
“Cố Vị, vì sao lại đuổi fans của tôi?” Hạ Trừng vừa ký tên cho hai người kia, vừa chất vấn Cố Vị.
“Đầu óc cậu ta có vấn đề hả?” Ninh Dao nói nhỏ với Cố Vị, “Đó là fan tư sinh* mà.”
*fans tư sinh: Fan tư sinh còn gọi với một tên khác là fan cuồng hay sasaeng fan – những fan cuồng thần tượng đến mức đánh mất lý trí, dù mang danh người hâm mộ nhưng hành động lại không khác gì những kẻ theo dõi, bám đuôi và làm phiền cuộc sống của các ngôi sao.
Cố Vị lắc lắc đầu ý bảo Ninh Dao đừng nói chuyện, trả lời Hạ Trừng: “Tư sinh không phải fans.”
“Bọn tôi là fans chân chính của anh ấy.” Hai người kia nói, “Không giống ai đó ngay cả vũ đạo cũng đạo nhái người khác, người chỉ có antifan thì sớm muộn cũng flop.”
Hạ Trừng liếc hai người một cái liền xoay người đi.
“Cậu ta dung túng fan tư sinh vậy sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.” Ninh Dao bất bình.
Cố Vị lắc đầu, nói đến cùng thì đây là fans tư sinh của Hạ Trừng, bọn họ không quản được, những chuyện nên làm đều đã làm rồi.
Tuyên Hội Đồng nãy giờ vẫn ở bên cạnh không nói gì cười cười với bọn họ rồi rời đi.
Trong giới này dạng người nào cũng có, thái độ của Hạ Trừng cũng chỉ làm Cố Vị thấy ngạc nhiên một chút, sau cũng không để tâm lắm, cậu đang chuẩn bị để ghi hình tập năm của show《Cùng nhau lưu lạc》.Từ khi người đại diện tiết lộ cho cậu địa điểm ghi hình, một chút kháng cự trong lòng cậu đều tan thành mây khói, thay vào đó chính là nhiều chút chờ mong.
Hôm sau, Cố Vị đáp chuyến bay xuống thành phố C, xe đưa đón của tổ tiết mục đã chờ sẵn, Cố Vị ở sân bay chào fans một chút mới lên xe.
“Còn một vị khách mời nữa, chúng ta chờ một lát.” Nhân viên công tác sợ Cố Vị sốt ruột nên giải thích trước, nhiều minh tinh thái độ không tốt rất dễ cáu kỉnh.
“Không sao đâu.” Cố Vị nói.
“Chắc là chờ khách mời kia.” Mục Duyệt ngẩng đầu, “Vừa hay hai người có thể gặp mặt làm quen trước, cũng tiện ghi hình.”
Cố Vị cũng tính như vậy, cậu quay sang một bên mở wechat gửi vị trí cho Giang Tầm.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Anh ơi nhìn nè!
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: [ Định vị ]
Giang Tầm không đánh chữ mà gửi tin nhắn thoại cho cậu.
[ Chồng ]: Sao lại tới thành phố C, ghi hình chương trình gì sao?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Vâng, ghi hình cho《Cùng nhau lưu lạc》 tập năm.
[ Chồng ]: Mai cũng là trận chung kết, xong anh sẽ đi gặp em.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Vâng ạ!
Người đại diện đã nói, phải ghi hình thật tốt, hơn nữa không được gặp người không liên quan.
Nhưng Giang Tầm không phải là người không liên quan ha?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Em sẽ làm việc thật tốt, người đại diện nói em phải tạo quan hệ tốt với khách mời để ghi hình cho thuận lợi.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Hàm hàm đỏ mặt.jpg
Cửa xe bị người từ bên ngoài kéo ra, hẳn là khách mời tập thứ năm, Cố Vị ngó ra cửa xe xem, thấy người kia đội mũ đeo khẩu trang đeo kính, che kín từ đầu đến chân.
Người nọ được bảo an vây kín, chúng quanh còn có không ít fans đang chụp ảnh.
Giang Tầm lại nhắn đến một tin nhắn thoại, Cố Vị theo thói quen bật phát tin nhắn….
Vị khách mời kia mở cửa xe bước vào, tháo mũ và khẩu trang…
Cố Vị: “…”
Cố Vị: “!!!”
Khách mời lại là người này!
“Lại gặp nhau rồi, thật ngại quá, đại ngôn nước hoa lần trước về tay tui rồi.” Giang Ảnh dựa vào ghế nhìn đối thủ của mình, “Không tin được phải không, tui chính là khách mời kỳ này.”
Phản ứng Cố Vị đầu tiên là giật mình, tiếp theo là vội vàng ấn hạ âm lượng điện thoại của mình.
Nhưng quá muộn rồi, giọng nói Giang Tầm vẫn phát ra theo hướng âm lượng giảm dần…
Giang Tầm: “Đúng lúc anh cũng đang ở thành phố C, chờ anh thi đấu xong…”
Bình luận truyện