Men's World
“Cheers!” Một loạt những tiếng chạm cốc vang lên.
“Chúc mừng Tiểu Cát học nghiệp thành công!” Đinh Nghiêu nhanh mồm nhanh miệng chúc mừng đầu tiên, “Minh đi LA công tác, hắn muốn ta thay hắn chúc mừng ngươi.”
“Cám ơn.” Vẻ mặt Tiểu Cát tràn đầy ý cười.
“Rốt cục cũng tốt nghiệp nha~” Ngụy Hoàn cảm thán .
“Đúng vậy~ rốt cục tốt nghiệp, người anh em, ngươi rốt cuộc hết khổ~ .” Ta vỗ vỗ vai hắn, cũng cảm thán một tiếng.
“Rốt cục có thể kết hôn~” Thạch Diễn cũng cảm thán theo.
“Đúng vậy đúng vậy~ ta chờ đến tóc đều nhanh bạc hết~.” Ngụy Hoàn sụt sịt mũi, vẻ mặt vui đến sắp khóc.
“Các ngươi đừng như mấy lão già đau khổ vậy chứ! Đây là chuyện đáng vui mừng, đến đến đến, mọi người cùng nhau uống!” Đinh Nghiêu tiện tay lại gọi mấy bình rượu.
“Hảo! Hôm nay không say không về! Cứ việc uống! Ta mời!” Ngụy Hoàn hào hứng nâng ly.
“Đây chính là ngươi nói đấy! A Lực, đem những loại rượu ngon nhất, đắt nhất toàn bộ lấy hết ra!” Ta quay đầu hướng quầy bar quát to lên.
“Ok! Chờ một lát!” A Lực đang bận rộn chỉ kịp đáp lại một câu.
…
“Được rồi được rồi, đừng uống nữa, còn uống là say thật đấy!” Một bàn tay vươn ra chắn lại ly rượu của ta.
“Thạch Diễn, ngươi thật đúng là, đã nói trước là hôm nay không say không về, uống tiếp đi.” Ngụy Hoàn đắc ý gật gù, đã có sáu bảy phần say. Tiểu Cát vẻ mặt đỏ bừng chống đỡ không nổi lảo đảo tựa ở trên người Ngụy Hoàn.
“Đúng thế đúng thế! Hiếm khi cao hứng thôi!” Ánh mắt mơ màng, ta phụ họa.
“Nhưng mà—-”
“Không có nhưng mà, một thằng đàn ông đừng lảm nhảm lải nhải nhiều thế.” Đinh Nghiêu đỏ mặt cắt ngang, hắn cũng say hơn phân nửa.
“Lá gan ngươi thật lớn, dám nó hắn lải nhải?” Nắm bình rượu lên, gõ gõ vào đầu hắn.
“Vì sao không thể nói? Ta còn muốn nói hắn phiền toái như bà già cơ.” Mồm miệng mơ hồ còn cố cãi lại.
“Ngươi là đồ hỗn trướng, chính ngươi chẳng lẽ lại không giống góa phụ khiến người ta ghét hay sao?!” Ta chửi.
“Ngươi mắng ta? Ta quen ngươi sớm hơn hắn a! Ngươi là cái đồ trọng sắc khinh bạn!” Khó chịu dốc mạnh một ngụm rượu vào miệng.
“Ngươi thì khá hơn bao nhiêu! Lần trước còn giúp Tịch Minh mắng ta không đủ nghĩa khí, chính ngươi mới không đủ nghĩa khí!” Không để ý sự ngăn cản của người ngồi cạnh, lại trút hết một ngụm rượu.
“Hai người các ngươi kẻ tám lạng người nửa cần, ai cũng đừng nói ai.” Ánh mắt Ngụy Hoàn cũng sắp mở không ra, người thì lảo đảo.
“Các ngươi có từng nghe qua.” Ta hưng phấn đập bàn, “Giữa người với người chỉ có ba loại quan hệ: một – hắn và ngươi mắng ta, hai – ngươi và ta mắng hắn, ba – ta và hắn chửi ngươi. Ha ha, quả nhiên không sai.”
“Đúng vậy đúng vậy~ là không sai, đáng tiếc Minh của ta không ở đây, không ai giúp ta~.” Uống một ngụm rượu rồi bỗng nhiên than lớn một tiếng, “Minh~ cả đêm ta không ngủ~ bởi vì tim ta đã bị ngươi mang đi~ ta không muốn ăn uống~ bởi vì linh hồn ta đã bị ngươi giam giữ~ mau quay về đi~ vợ của ta~.” Bắt đầu phát huy tính cách buồn nôn của hắn.
Khi nghe hắn nói tới: “Bảo bối~ ngày hôm qua~ chúng ta kết bạn cùng đi~ hôm nay~ chúng ta cùng giường cùng ngủ~ ngày mai~ chúng ta cùng nhau, hóa thành tro bụi~.” Ngụy Hoàn rốt cuộc bị hắn làm cho tê liệt – gục xuống trên bàn không động đậy nổi.
Ngay cả người trả tiền đều đã lảo đảo, chúng ta cũng đều tự giải tán trở về nhà mình. Đinh Nghiêu còn có thể bắt taxi về nhà, hai nhân vật đang say ngất kia đành phải nhờ A Lực đưa về vậy. Bởi vì ta cũng đã say.
…
“Ha ha a….” Vung vẩy hai cái chân mềm nhũn, mặc cho người duy nhất không say nâng về tới nhà.
“Ngươi ngồi xuống, ta đi rót nước cho ngươi.” Để ta dựa vào sô pha đợi, “Không được nôn lên sô pha, biết không?”
“Đừng đi~.” Ngăn lại cái kẻ đang định xoay người đi. Lại cảm thấy một trận choáng váng hoa mắt.
“Ta không đi, chỉ đi rót nước thôi.” Kéo tay ta xuống rồi đi.
“Ha ha a………” Cả người nằm lại trên sô pha vừa ngây ngô cười, vừa nấc rượu.
“Này, uống nước.” Vài cái chén đưa tới trước mặt ta, lấy mãi lấy mãi hai lần đều nắm vào khoảng không. Hắn đành phải nhét vào tay ta.
“Ha ha a…..” Tuy rằng say đến không rõ phương hướng, nhưng ý nghĩ lại khá rõ ràng, chỉ là lời nói và việc làm trở nên không thể không chế.
“Uống a.” Hắn đẩy đẩy cái chén của ta.
“Ách? Nga~ ha ha a……” Vẫn cầm không nhúc nhích, tập trung nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú trước mắt, “Diễn~ ngươi thật đẹp nga~ ha ha a….”
“Ngươi này coi như tửu hậu thổ chân ngôn(*) sao?” Tức giận cầm ấy cái chén trong tay ta rót vào miệng hắn.
“Thạch Diễn~ đại mỹ nam~ ha ha——.” Tiếng cười của ta bị bao lại trong miệng hắn.
“——-Khụ khụ……” Đem nước trong miệng truyền qua cho ta, “Ta không cần uống.” Ngăn lại hắn đang định rót tiếp nước vào miệng.
“Vậy đứng lên cho ta.” Nắm ta kéo tới phòng tắm.
“Để làm gì a~.” Lắc đầu chồm lên người hắn, “Diễn~ ta hảo yêu ngươi nga~.” Đặt hai tay lên cổ hắn.
“Hừ, cũng chỉ khi uống rượu ngươi mới có thể nói thật.” Kéo tay ta xuống, tiếp tục đem ta tha đi phòng tắm.
“Đừng mà~ ta đi không được~.” Lắc lắc lắc lắc lại vòng lên cổ hắn, “Ha ha a…….Ta muốn hôn ngươi a———–.” Nhắm thẳng mục tiêu ta liền hôn tới.
“Ha ha a………….” Thân thể kề sát hắn, vươn đầu lưỡi chui vào trong miệng hắn khiêu khích, tay cũng không cam lòng tịch mịch vươn vào trong áo hắn, qua lại vuốt ve.
Vừa lòng nghe thấy tiếng hắn rên rỉ như thở dài. Chính là ngay sau lại bị hắn đẩy ra một phen, kéo ta tiếp tục đi về phía trước.
“Không được đi!” Xô mạnh hắn, đem hắn ép chặt vào tường.
“Ngươi đừng xằng bậy, nôn ra trước rồi nói.” Hắn dường như rất có kinh nghiệm nói.
“Sao lại đẩy ta ra! Ngươi không thương ta đúng hay không~.” Bất chấp tất cả, hôn tới thật mạnh.
“Ngô………..” Vẫn đẩy ta ra, “Đi nôn ra trước cho ta!”
“Nôn cái gì mà nôn! Ta lại không muốn nôn!” Không để ý sự phản kháng của hắn, lại dùng sức quấn lên, “Ta muốn sờ ngươi! Để cho ta sờ!” Giật mạnh khuy áo hắn ra để sờ.
“Chết tiệt! Đừng cứ cái dạng này được không!” Không cách nào thừa nhận mười tám kiểu sờ của ta.
“Ha ha a……….” Cảm thấy mỹ mãn vừa hôn vừa sờ, nhẹ nhàng liếm cắn bên cổ hắn, cách quần vuốt hạ thân đang phồng lên của hắn,sự rung lên mãnh liệt từ thân thể hắn truyền sang ta. Cười càng thêm vui vẻ.
“Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hoặc là bây giờ đi nôn hoặc là ngày mai mới nôn!” Nghiến răng nghiến lợi nói một câu.
“……..Ta nói ta không muốn nôn……….” Không hiểu lắm liền lại tiếp tục vùi đầu khiêu khích……. “Được rồi!” Ôm lấy ta, một phen thẳng hướng phòng ngủ.
“Diễn~ dáng người ngươi thật đẹp nga~.” Ngồi cưỡi lên người hắn cởi quần áo hắn.
“Của ngươi cũng không tồi.” Vươn tay cởi quần ta.
“Thân ái~ ta yêu ngươi chết mất~ ngươi thật là quá tuyệt vời~.” Cúi người xuống, dọc theo vân da hoàn mỹ trước ngực, nhẹ nhàng duyện hôn…..
“Ân…………ngô……….Để ta —– ” Đột nhiên mạnh nghiêng người đem ta đặt ở dưới thân……….
Khi hắn đang chuẩn bị “tiến vào”, đột nhiên dạ dày ta lộn lên, “Ta không được ——–Ta muốn nôn——-” Đẩy hắn ra một phen rồi nghiêng người lảo đảo chạy tới phòng tắm. Phía sau truyền đến một tiếng “Shit!”
Khi ói đến tối tăm mặt mũi xong, hai chân ta như nhũn ra, tứ chi vô lực lết ra bên ngoài.
“Này, nước.” Bụng đầy oàn khí nâng ta dậy.
Súc súc miệng, ta nằm lại trên giường, lúc này cái gì cũng không muốn làm chỉ muốn ngủ. Nghiêng đầu đi liền ngủ say vù vù.
Bên tai mơ hồ truyền đến vài câu rủa thầm: “…….Ta biết ngay ta biết ngay mà…….Lần nào cũng là cái dạng này…..không cho phép uống say nữa………..”
…
“Đau đầu quá a~ đau muốn chết~.” Ta nằm trên giường ôm đầu la lên.
“Xứng đáng! Bảo ngươi đừng uống ngươi lại càng uống!” Pha chén trà bưng lại đây.
“Ta không phải là thịnh tình không thể chối từ sao.” Ngồi dậy cẩn thận nhấp một ngụm.
“Có cần uống hăng như vậy không?! Bay giờ mới biết khó chịu?” Vẻ mặt bực dọc.
“Vì sao mỗi lần ta tỉnh rượu xong ngươi đều bực tức như vậy?” Cũng không phải ngày nào cũng uống say, thỉnh thoảng mới một lần mà thôi.
Thật nên dùng V8 quay lại cái bộ dáng kia của ngươi.” Oán giận lườm ta.
“Ta làm cài gì sao?” Ta tò mò hỏi.
“Chuyện ngươi làm nhiều lắm, thấy người đi trên đường liền tiến tới gần, bộ dáng như thế không cường bạo người ta sẽ không bỏ qua. Hại ta tốn bao nhiêu sức lực để ngăn cản ngươi rồi còn phải xin lỗi họ.” Ánh mắt đầy hèn mọn.
“Thối lắm! Ta sẽ không làm cái chuyện như vậy đâu!” Ta cũng không phải không có nhân phẩm như vậy.
“Hừ, còn khó chịu không?” Vươn tay xoa xoa tóc ta.
“Tốt hơn nhiều, trà này không tồi.” Đem cái chén không trả lại cho hắn, nằm xuống.
“Tốt hơn rồi phải không, vậy chúng ta continue.” Buông cái chén xuống liền đè lên ta.
“Continue cái gì?”
“Dập lửa cho ta! Cháy cả một đêm rồi!” Cởi quần áo liền chui vào trong chăn…….
Hình như ta cũng nhớ được mang máng tối qua mình đã làm gì, ha ha ha………..
——————————————————————————-
Tửu hậu thổ chân ngôn(*): Này ý là uống rượu say sau thì sẽ nói thật.
[K]: Chương này lần đầu ta thấy bạn Huyền kute, nào giờ bạn toàn bắt nạt bạn Diễn thôi…cơ mà bạn ý kute cũng khổ bạn Diễn =)) =)). Và một câu truyện nhỏ nữa nhé ^^
Có một lần Tóc Nâu đẹp trai về tới nhà mới phát hiện quên mang chìa khóa, thế là chạy sang nhà chúng ta gõ cửa.
Ta hỏi: “Kyle (tên của Tóc Đen) đâu? Hắn không cùng ngươi về? (hai người bọn họ hình như đều rất lưu luyến gia đình, không hay đi ra ngoài chơi)
Tiểu Tông (tông= nâu) vẻ mặt oán giận: “Hắn có hẹn. Nhưng ta vừa gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn về sớm một chút.”
Vì thế tán gẫu khoảng chừng 10~ 15 phút, chuông cửa vang.
Mở của nhìn dĩ nhiên là Kyle!
Kyle thò đầu: “Con chó hoang nhà ta đâu?”
Tiểu Tông đi đến, vừa cao hứng vừa giật mình: “Về nhanh như vậy?”
Kyle: “Sợ ngươi chờ sốt ruột. Về sau đừng vứt bừa bãi nữa, sao mà nói mãi không nghe a? Về nhà đi.”
Tiểu Tông: “Biết rồi, ngươi về chỉ để đưa cho ta? Jennifer (Kyle’s gf) đâu?”
Kyle: “Nhận được điện thoại của ngươi ta liền đưa cô ấy về. Ngươi vẫn chưa ăn cơm đi?!”
Tiểu Tông: “Ân.”
Kyle: “Ta nấu cho ngươi……..”
…………………………………
Hãy tin ta, ta đã phát huy tiềm năng lớn nhất của con người thò đầu vươn tới ngoài cửa chăm chú nghe, nhưng vẫn không thể làm gì khi mà cái cánh cửa kia đóng lại. Bà nội nó~ từng cùng nhỏ bạn lên kế hoạch trộm cài một cái thiết bị nghe lén ở nhà họ, lấy lý do là luyện thính lực, ha ha. Chỉ là sợ sự việc bại lộ, bọn họ đem chúng ta kiện lên tòa án —- xâm phạm quyền riêng tư của người khác ~…. Giữa bọn họ có phải là rất ái muội không?? Có lần từng hoài nghi Tiểu K là BL, Tiểu Tông là gay nhưng là Tiểu Tông lại giống như đối với con gái vẫn rất hứng thú. Ai ai ai~ khiến đầu ta đều to ra~ (Mọi người: Là ngươi tự tìm phiền não đi -_-|||)
Chương 14: Say rượu
“Cheers!” Một loạt những tiếng chạm cốc vang lên.
“Chúc mừng Tiểu Cát học nghiệp thành công!” Đinh Nghiêu nhanh mồm nhanh miệng chúc mừng đầu tiên, “Minh đi LA công tác, hắn muốn ta thay hắn chúc mừng ngươi.”
“Cám ơn.” Vẻ mặt Tiểu Cát tràn đầy ý cười.
“Rốt cục cũng tốt nghiệp nha~” Ngụy Hoàn cảm thán .
“Đúng vậy~ rốt cục tốt nghiệp, người anh em, ngươi rốt cuộc hết khổ~ .” Ta vỗ vỗ vai hắn, cũng cảm thán một tiếng.
“Rốt cục có thể kết hôn~” Thạch Diễn cũng cảm thán theo.
“Đúng vậy đúng vậy~ ta chờ đến tóc đều nhanh bạc hết~.” Ngụy Hoàn sụt sịt mũi, vẻ mặt vui đến sắp khóc.
“Các ngươi đừng như mấy lão già đau khổ vậy chứ! Đây là chuyện đáng vui mừng, đến đến đến, mọi người cùng nhau uống!” Đinh Nghiêu tiện tay lại gọi mấy bình rượu.
“Hảo! Hôm nay không say không về! Cứ việc uống! Ta mời!” Ngụy Hoàn hào hứng nâng ly.
“Đây chính là ngươi nói đấy! A Lực, đem những loại rượu ngon nhất, đắt nhất toàn bộ lấy hết ra!” Ta quay đầu hướng quầy bar quát to lên.
“Ok! Chờ một lát!” A Lực đang bận rộn chỉ kịp đáp lại một câu.
…
“Được rồi được rồi, đừng uống nữa, còn uống là say thật đấy!” Một bàn tay vươn ra chắn lại ly rượu của ta.
“Thạch Diễn, ngươi thật đúng là, đã nói trước là hôm nay không say không về, uống tiếp đi.” Ngụy Hoàn đắc ý gật gù, đã có sáu bảy phần say. Tiểu Cát vẻ mặt đỏ bừng chống đỡ không nổi lảo đảo tựa ở trên người Ngụy Hoàn.
“Đúng thế đúng thế! Hiếm khi cao hứng thôi!” Ánh mắt mơ màng, ta phụ họa.
“Nhưng mà—-”
“Không có nhưng mà, một thằng đàn ông đừng lảm nhảm lải nhải nhiều thế.” Đinh Nghiêu đỏ mặt cắt ngang, hắn cũng say hơn phân nửa.
“Lá gan ngươi thật lớn, dám nó hắn lải nhải?” Nắm bình rượu lên, gõ gõ vào đầu hắn.
“Vì sao không thể nói? Ta còn muốn nói hắn phiền toái như bà già cơ.” Mồm miệng mơ hồ còn cố cãi lại.
“Ngươi là đồ hỗn trướng, chính ngươi chẳng lẽ lại không giống góa phụ khiến người ta ghét hay sao?!” Ta chửi.
“Ngươi mắng ta? Ta quen ngươi sớm hơn hắn a! Ngươi là cái đồ trọng sắc khinh bạn!” Khó chịu dốc mạnh một ngụm rượu vào miệng.
“Ngươi thì khá hơn bao nhiêu! Lần trước còn giúp Tịch Minh mắng ta không đủ nghĩa khí, chính ngươi mới không đủ nghĩa khí!” Không để ý sự ngăn cản của người ngồi cạnh, lại trút hết một ngụm rượu.
“Hai người các ngươi kẻ tám lạng người nửa cần, ai cũng đừng nói ai.” Ánh mắt Ngụy Hoàn cũng sắp mở không ra, người thì lảo đảo.
“Các ngươi có từng nghe qua.” Ta hưng phấn đập bàn, “Giữa người với người chỉ có ba loại quan hệ: một – hắn và ngươi mắng ta, hai – ngươi và ta mắng hắn, ba – ta và hắn chửi ngươi. Ha ha, quả nhiên không sai.”
“Đúng vậy đúng vậy~ là không sai, đáng tiếc Minh của ta không ở đây, không ai giúp ta~.” Uống một ngụm rượu rồi bỗng nhiên than lớn một tiếng, “Minh~ cả đêm ta không ngủ~ bởi vì tim ta đã bị ngươi mang đi~ ta không muốn ăn uống~ bởi vì linh hồn ta đã bị ngươi giam giữ~ mau quay về đi~ vợ của ta~.” Bắt đầu phát huy tính cách buồn nôn của hắn.
Khi nghe hắn nói tới: “Bảo bối~ ngày hôm qua~ chúng ta kết bạn cùng đi~ hôm nay~ chúng ta cùng giường cùng ngủ~ ngày mai~ chúng ta cùng nhau, hóa thành tro bụi~.” Ngụy Hoàn rốt cuộc bị hắn làm cho tê liệt – gục xuống trên bàn không động đậy nổi.
Ngay cả người trả tiền đều đã lảo đảo, chúng ta cũng đều tự giải tán trở về nhà mình. Đinh Nghiêu còn có thể bắt taxi về nhà, hai nhân vật đang say ngất kia đành phải nhờ A Lực đưa về vậy. Bởi vì ta cũng đã say.
…
“Ha ha a….” Vung vẩy hai cái chân mềm nhũn, mặc cho người duy nhất không say nâng về tới nhà.
“Ngươi ngồi xuống, ta đi rót nước cho ngươi.” Để ta dựa vào sô pha đợi, “Không được nôn lên sô pha, biết không?”
“Đừng đi~.” Ngăn lại cái kẻ đang định xoay người đi. Lại cảm thấy một trận choáng váng hoa mắt.
“Ta không đi, chỉ đi rót nước thôi.” Kéo tay ta xuống rồi đi.
“Ha ha a………” Cả người nằm lại trên sô pha vừa ngây ngô cười, vừa nấc rượu.
“Này, uống nước.” Vài cái chén đưa tới trước mặt ta, lấy mãi lấy mãi hai lần đều nắm vào khoảng không. Hắn đành phải nhét vào tay ta.
“Ha ha a…..” Tuy rằng say đến không rõ phương hướng, nhưng ý nghĩ lại khá rõ ràng, chỉ là lời nói và việc làm trở nên không thể không chế.
“Uống a.” Hắn đẩy đẩy cái chén của ta.
“Ách? Nga~ ha ha a……” Vẫn cầm không nhúc nhích, tập trung nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú trước mắt, “Diễn~ ngươi thật đẹp nga~ ha ha a….”
“Ngươi này coi như tửu hậu thổ chân ngôn(*) sao?” Tức giận cầm ấy cái chén trong tay ta rót vào miệng hắn.
“Thạch Diễn~ đại mỹ nam~ ha ha——.” Tiếng cười của ta bị bao lại trong miệng hắn.
“——-Khụ khụ……” Đem nước trong miệng truyền qua cho ta, “Ta không cần uống.” Ngăn lại hắn đang định rót tiếp nước vào miệng.
“Vậy đứng lên cho ta.” Nắm ta kéo tới phòng tắm.
“Để làm gì a~.” Lắc đầu chồm lên người hắn, “Diễn~ ta hảo yêu ngươi nga~.” Đặt hai tay lên cổ hắn.
“Hừ, cũng chỉ khi uống rượu ngươi mới có thể nói thật.” Kéo tay ta xuống, tiếp tục đem ta tha đi phòng tắm.
“Đừng mà~ ta đi không được~.” Lắc lắc lắc lắc lại vòng lên cổ hắn, “Ha ha a…….Ta muốn hôn ngươi a———–.” Nhắm thẳng mục tiêu ta liền hôn tới.
“Ha ha a………….” Thân thể kề sát hắn, vươn đầu lưỡi chui vào trong miệng hắn khiêu khích, tay cũng không cam lòng tịch mịch vươn vào trong áo hắn, qua lại vuốt ve.
Vừa lòng nghe thấy tiếng hắn rên rỉ như thở dài. Chính là ngay sau lại bị hắn đẩy ra một phen, kéo ta tiếp tục đi về phía trước.
“Không được đi!” Xô mạnh hắn, đem hắn ép chặt vào tường.
“Ngươi đừng xằng bậy, nôn ra trước rồi nói.” Hắn dường như rất có kinh nghiệm nói.
“Sao lại đẩy ta ra! Ngươi không thương ta đúng hay không~.” Bất chấp tất cả, hôn tới thật mạnh.
“Ngô………..” Vẫn đẩy ta ra, “Đi nôn ra trước cho ta!”
“Nôn cái gì mà nôn! Ta lại không muốn nôn!” Không để ý sự phản kháng của hắn, lại dùng sức quấn lên, “Ta muốn sờ ngươi! Để cho ta sờ!” Giật mạnh khuy áo hắn ra để sờ.
“Chết tiệt! Đừng cứ cái dạng này được không!” Không cách nào thừa nhận mười tám kiểu sờ của ta.
“Ha ha a……….” Cảm thấy mỹ mãn vừa hôn vừa sờ, nhẹ nhàng liếm cắn bên cổ hắn, cách quần vuốt hạ thân đang phồng lên của hắn,sự rung lên mãnh liệt từ thân thể hắn truyền sang ta. Cười càng thêm vui vẻ.
“Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hoặc là bây giờ đi nôn hoặc là ngày mai mới nôn!” Nghiến răng nghiến lợi nói một câu.
“……..Ta nói ta không muốn nôn……….” Không hiểu lắm liền lại tiếp tục vùi đầu khiêu khích……. “Được rồi!” Ôm lấy ta, một phen thẳng hướng phòng ngủ.
“Diễn~ dáng người ngươi thật đẹp nga~.” Ngồi cưỡi lên người hắn cởi quần áo hắn.
“Của ngươi cũng không tồi.” Vươn tay cởi quần ta.
“Thân ái~ ta yêu ngươi chết mất~ ngươi thật là quá tuyệt vời~.” Cúi người xuống, dọc theo vân da hoàn mỹ trước ngực, nhẹ nhàng duyện hôn…..
“Ân…………ngô……….Để ta —– ” Đột nhiên mạnh nghiêng người đem ta đặt ở dưới thân……….
Khi hắn đang chuẩn bị “tiến vào”, đột nhiên dạ dày ta lộn lên, “Ta không được ——–Ta muốn nôn——-” Đẩy hắn ra một phen rồi nghiêng người lảo đảo chạy tới phòng tắm. Phía sau truyền đến một tiếng “Shit!”
Khi ói đến tối tăm mặt mũi xong, hai chân ta như nhũn ra, tứ chi vô lực lết ra bên ngoài.
“Này, nước.” Bụng đầy oàn khí nâng ta dậy.
Súc súc miệng, ta nằm lại trên giường, lúc này cái gì cũng không muốn làm chỉ muốn ngủ. Nghiêng đầu đi liền ngủ say vù vù.
Bên tai mơ hồ truyền đến vài câu rủa thầm: “…….Ta biết ngay ta biết ngay mà…….Lần nào cũng là cái dạng này…..không cho phép uống say nữa………..”
…
“Đau đầu quá a~ đau muốn chết~.” Ta nằm trên giường ôm đầu la lên.
“Xứng đáng! Bảo ngươi đừng uống ngươi lại càng uống!” Pha chén trà bưng lại đây.
“Ta không phải là thịnh tình không thể chối từ sao.” Ngồi dậy cẩn thận nhấp một ngụm.
“Có cần uống hăng như vậy không?! Bay giờ mới biết khó chịu?” Vẻ mặt bực dọc.
“Vì sao mỗi lần ta tỉnh rượu xong ngươi đều bực tức như vậy?” Cũng không phải ngày nào cũng uống say, thỉnh thoảng mới một lần mà thôi.
Thật nên dùng V8 quay lại cái bộ dáng kia của ngươi.” Oán giận lườm ta.
“Ta làm cài gì sao?” Ta tò mò hỏi.
“Chuyện ngươi làm nhiều lắm, thấy người đi trên đường liền tiến tới gần, bộ dáng như thế không cường bạo người ta sẽ không bỏ qua. Hại ta tốn bao nhiêu sức lực để ngăn cản ngươi rồi còn phải xin lỗi họ.” Ánh mắt đầy hèn mọn.
“Thối lắm! Ta sẽ không làm cái chuyện như vậy đâu!” Ta cũng không phải không có nhân phẩm như vậy.
“Hừ, còn khó chịu không?” Vươn tay xoa xoa tóc ta.
“Tốt hơn nhiều, trà này không tồi.” Đem cái chén không trả lại cho hắn, nằm xuống.
“Tốt hơn rồi phải không, vậy chúng ta continue.” Buông cái chén xuống liền đè lên ta.
“Continue cái gì?”
“Dập lửa cho ta! Cháy cả một đêm rồi!” Cởi quần áo liền chui vào trong chăn…….
Hình như ta cũng nhớ được mang máng tối qua mình đã làm gì, ha ha ha………..
——————————————————————————-
Tửu hậu thổ chân ngôn(*): Này ý là uống rượu say sau thì sẽ nói thật.
[K]: Chương này lần đầu ta thấy bạn Huyền kute, nào giờ bạn toàn bắt nạt bạn Diễn thôi…cơ mà bạn ý kute cũng khổ bạn Diễn =)) =)). Và một câu truyện nhỏ nữa nhé ^^
Có một lần Tóc Nâu đẹp trai về tới nhà mới phát hiện quên mang chìa khóa, thế là chạy sang nhà chúng ta gõ cửa.
Ta hỏi: “Kyle (tên của Tóc Đen) đâu? Hắn không cùng ngươi về? (hai người bọn họ hình như đều rất lưu luyến gia đình, không hay đi ra ngoài chơi)
Tiểu Tông (tông= nâu) vẻ mặt oán giận: “Hắn có hẹn. Nhưng ta vừa gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn về sớm một chút.”
Vì thế tán gẫu khoảng chừng 10~ 15 phút, chuông cửa vang.
Mở của nhìn dĩ nhiên là Kyle!
Kyle thò đầu: “Con chó hoang nhà ta đâu?”
Tiểu Tông đi đến, vừa cao hứng vừa giật mình: “Về nhanh như vậy?”
Kyle: “Sợ ngươi chờ sốt ruột. Về sau đừng vứt bừa bãi nữa, sao mà nói mãi không nghe a? Về nhà đi.”
Tiểu Tông: “Biết rồi, ngươi về chỉ để đưa cho ta? Jennifer (Kyle’s gf) đâu?”
Kyle: “Nhận được điện thoại của ngươi ta liền đưa cô ấy về. Ngươi vẫn chưa ăn cơm đi?!”
Tiểu Tông: “Ân.”
Kyle: “Ta nấu cho ngươi……..”
…………………………………
Hãy tin ta, ta đã phát huy tiềm năng lớn nhất của con người thò đầu vươn tới ngoài cửa chăm chú nghe, nhưng vẫn không thể làm gì khi mà cái cánh cửa kia đóng lại. Bà nội nó~ từng cùng nhỏ bạn lên kế hoạch trộm cài một cái thiết bị nghe lén ở nhà họ, lấy lý do là luyện thính lực, ha ha. Chỉ là sợ sự việc bại lộ, bọn họ đem chúng ta kiện lên tòa án —- xâm phạm quyền riêng tư của người khác ~…. Giữa bọn họ có phải là rất ái muội không?? Có lần từng hoài nghi Tiểu K là BL, Tiểu Tông là gay nhưng là Tiểu Tông lại giống như đối với con gái vẫn rất hứng thú. Ai ai ai~ khiến đầu ta đều to ra~ (Mọi người: Là ngươi tự tìm phiền não đi -_-|||)
Bình luận truyện