Chương 1003: Trần Ca đi làm từ thiện
**********
Trên máy bay “Chu Nặc, ngày mai tổ chức họp báo cho tôi, tôi muốn thông báo một vài việc quan trọng!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hạo lúc này mới nhìn về phía Chu Nặc yêu cầu.
“Được rồi, Trần Tổng, cậu muốn thông báo cụ thể chuyện quan trọng gì? Để tôi ghi lại trước.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chu Nặc lập nhận yêu cầu , sau đó lại hỏi Trần Hạo .
“Đầu tiên tôi muốn thành lập quỹ từ thiện Diệu Giang!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hạo nói ra quyết định đầu tiên.
“Trần Tổng, anh định làm từ thiện à?”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chu Nặc nhìn Trần Hạo hỏi.
“Đúng vậy, tôi nghĩ trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người cần tôi giúp đỡ. Tôi không chỉ muốn làm cho Tập đoàn Diệu Giang tốt hơn, tôi muốn làm cho toàn bộ nền kinh tế đất nước ta tốt hơn, để không có nhiều người sống một cuộc đời nghèo khó ”.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hạo vẻ mặt nghiêm túc nhìn Chu Nặc.
Đây là lời nói chân thật của Trần Hạo .
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bây giờ anh ấy thực sự không thiếu tiền.
Sử dụng tiền để giúp đỡ nhiều người hơn là điều Trần Hạo muốn hướng đến.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Được rồi, điều thứ hai thì sao?”
Chu Nặc ghi lại rõ ràng, tiếp tục hỏi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Điều thứ hai là tôi muốn tổ chức một sự kiện giảm cân từ thiện!”
Sau đó Trần Hạo lại nói về chuyện đó.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Bệnh nhân giảm cân? Trần Tổng, tôi không hiểu điều này có nghĩa là gì.
Chu Nặc nghe xong lời này, trong lòng bỗng nhiên bối rối.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đừng nói tới Chu Nặc, ngay cả Chân Cơ ở một bên cũng tràn đầy nghi hoặc.
Họ không biết chính xác Trần Hạo muốn làm gì. ( Không biết Hạo ca có đang theo ngành đa cấp không nữa hic hic )) “Giảm cân vì phúc lợi công cộng là động lực để giúp những người muốn giảm cân. Chỉ cần bạn đăng ký giảm cân, bạn có thể nhận được tiền thưởng 1... tệ nếu giảm được một cân. Tất nhiên, cũng có giới hạn về trọng lượng. “
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Nam có trọng lượng từ 140 cân trở lên có thể tham gia, và giới hạn giảm là 120 kg.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Phụ nữ nặng hơn 120 có thể tham gia, và giới hạn giảm là 90 kg.”
Ý tưởng của Trần Hạo là giúp những người muốn giảm cân nhưng không có khả năng.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi tin rằng sự tồn tại của động lực tiền tệ này chắc chắn sẽ khiến những người giảm cân hăng hái giảm cân, đó cũng là một việc làm tốt.
Nghe được suy nghĩ của Trần Hạo , Chu Nặc thật sự rất cảm kích.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cô thật sự cảm thấy ý tưởng của Trần Hạo thật là nhìn xa trông rộng .
“Được rồi, Trần Tổng còn chuyện thứ ba.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chu Nặc tiếp tục hỏi Trần Hạo .
“Điều thứ ba là Diệu Giang sẽ thâu tóm nhiều ngành công nghiệp trong nước của Long Quốc trong các lĩnh vực khác nhau, và tình hình cụ thể phải được xác định.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hạo nói điều cuối cùng.
Chu Nặc ghi lại cả ba điều, nhưng nàng không có ý kiến gì thêm.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đối với quyết định của Trần Hạo , cô ấy là người ủng hộ vô điều kiện.
..
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Ngày hôm sau, cuộc họp báo.
Trần Hạo bước lên sân khấu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Xin chào các bạn , chúng tôi ở đây hôm nay để thông báo ba điều quan trọng.”
Trần Hạo nhìn đám phóng viên trước mặt, cười nói.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau khi nghe Trần Hạo nói xong, các phóng viên đều tỏ ra mong đợi và tò mò.
Hai ngày nay, Trần Hạo đã liên tiếp mua lại công ty Heisei, Tam Hâm đã lan truyền khắp thế giới khiến mọi người chấn động.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Điều đầu tiên, tôi sẽ thành lập Quỹ từ thiện Diệu Giang, và tôi sẽ làm hết sức mình để giúp đỡ tất cả những người có nhu cầu và sử dụng nó cho mục đích từ thiện và phúc lợi cộng đồng!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau đó, Trần Hạo đưa ra lời nói đầu tiên.
Lần này, các phóng viên bên dưới lại bàn tán xôn xao.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Trần chủ tịch, sao đột nhiên quyết định như vậy?”
Một nữ phóng viên hỏi Trần Hạo .
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hạo cười nhạt đáp: “Tôi kiếm được nhiều tiền , đương nhiên tôi muốn làm việc thiện, dùng tiền để giúp đỡ nhiều người hơn nữa.”
“Có câu nói, thà dạy người câu cá còn hơn cho một con cá!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hạo lại nói một câu rất triết lý.
“Trần chủ tịch, hai ngày trước anh lần lượt mua lại công ty Heisei và công ty Tam Hâm. Tại sao anh lại làm như vậy?”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Một nam phóng viên hỏi Trần Hạo .
Về vấn đề này, công chúng thực sự muốn biết.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Hehe, câu hỏi này còn đơn giản hơn. Tôi mong muốn phát triển kinh tế Long Quốc và cũng muốn củng cố tập đoàn Diệu Giang nên đã chọn mua lại hai công ty lớn này!”
“Được rồi, vì tất cả đều ở đây, tôi sẽ thông báo điều thứ hai.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Tiếp theo, Diệu Giang sẽ mua lại các doanh nghiệp trong nước Long Quốc và các công ty thuộc các ngành khác nhau.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau đó, Trần Hạo đưa ra quyết định thứ hai làm mọi người sửng sốt.
Quyết định này lại khiến mọi người bàng hoàng.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Không ai nghĩ rằng Trần Hạo sẽ tiếp tục thâu tóm, nhưng biết điều đó phải tốn rất nhiều tiền.
Hiện tại, tập đoàn Diệu Giang của Trần Hạo nhất định trở thành doanh nghiệp hàng đầu của Long Quốc.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Ồ không, không chỉ là Long Quốc, thậm chí sẽ sớm trở thành tập đoàn hàng đầu thế giới.
Một hoạt động quy mô lớn như vậy, tôi e rằng nó là để đưa nền kinh tế toàn cầu sang một kỷ nguyên mới.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bất quá, đây cũng có thể là một điều tốt và một dấu hiệu tốt.
“Tiếp theo là thông báo điều thứ ba.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Tập đoàn Diệu Giang sắp tổ chức sự kiện giảm cân từ thiện …”
Sau đó, Trần Hạo kể chi tiết tình hình hoạt động giảm cân từ thiện.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hạo sau khi nghe xong lời nói, toàn bộ cảnh tượng họp báo ở đó đột nhiên trở nên chấn động.
Các phóng viên cũng đang đăng ký để tham gia.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đùa thôi, cơ hội tốt như vậy ai mà không muốn chứ .
Bạn có thể kiếm tiền bằng cách giảm cân và đó là một nghìn nhân dân tệ cho mỗi kilogam. Đây là động lực tuyệt vời để mọi người giảm cân. Và đó là động lực tuyệt vời! Dù là ai đi chăng nữa thì cũng sẽ cảm thấy sự rất hứng thú!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bình luận truyện