Mỗi Ngày Đều Muốn Cùng Đại Lão Ly Hôn

Chương 30: Chương 30





Khương Bích Tuyết nhận được một chương trình tống nghệ, địa điểm thử tiết mục là ở ngoài tỉnh, thu trong vòng hai ngày.
Sau khi thu tiết mục xong, Khương Bích Tuyết liền phải quay về thành phố ngay lập tức, thời gian không có nhiều, ngày mai cô nhất định phải đến studio của [ Mai hoa phiến], những cảnh diễn còn lại của cô không nhiều, đại khái trong một tuần là có thể kết thúc.
Khương Bích Tuyết vừa lên xe, Mạnh Hiểu Đông liền đem máy tính bảng cho cô xem, " Tuyết tỷ, chị xem tin tức này xem."
Khương Bích Tuyết cầm máy tính bảng, nghiêm túc nhìn, giống như là nhìn thấy cái gì thật khó tin vậy, mặt cô tràn đầy sự chấn kinh.( chấn động + kinh ngạc)
Mạnh Hiểu Đông nói: " Hàn tổng cũng quá là lợi hại, thâm tàng bất lộ a!"
Khương Bích Tuyết có chút mộng, tin tức nói Hàn Thanh Từ là đại cổ đông , là lão bản phía sau màn của Cao Duy, trong cuộc họp hội đồng ngày hôm qua, hắn đầu tư vào Hàn thị sáu mươi triệu, mua lại cổ phần Hàn thị 120% so với giá thị trường, trước mắt cổ phần mà trước đây Cao Duy đầu tư vào Hàn thị nắm được cùng với cổ phần Hàn Thanh Từ có được ngày hôm qua, tổng cộng là 51%, trở thành đại cổ đông của Hàn thị, cổ phần tuyệt đối không chế.
Đây là Hàn Thanh Từ mà cô nhận biết sao?
Hắn đã là cổ đông khống chế của Cao Duy, vậy tại sao thời điểm cổ phiếu của Hàn thị ngã giá hắn không đứng ra công bố vào thời điểm đó, mà lựa chọn để cho cổ phiếu tuỳ ý ngã giá, đợi đến cuối cùng?
Đồng thời, cô cũng không biết được người đàn ông cùng giường chung gối với cô ngoại trừ là phó tổng của Hàn thị ngoài ra còn là lão bản sau màn của Cao Duy.
Nhìn thấy những tin tức này, Khương Bích Tuyết không biết mình vẫn là nên vui vẻ, hay là nên khổ sở thì hơn.

Vui vẻ vì khốn cảnh của Hàn thị đã được giải quyết, khổ sở chính là Hàn Thanh Từ giấu diếm cô, cô là vợ của hắn, vậy mà bi ai đến mức cần đến tin tức đưa tin mới biết được thân phận thật sự của chồng mình.
Khương Bích Tuyết đưa máy tính bảng trả lại Mạnh Hiểu Đông, lấy điện thoại di động ra , muốn gọi điện thoại cho Hàn Thanh Từ, vừa ấn mở danh bạ, liền do dự, nếu là hắn nguyện ý nói, hắn đã sớm nói, cần gì phải hỏi.
Cô đang muốn cất điện thoại đi, thì điện thoại lại đổ chuông.
Khương Bích Tuyết thấy màn hình hiện lên hai chữ Thanh Từ , đáy mắt có chút phức tạp, cô ấn nhận, nói: " Alo!"
Hàn Thanh Từ hỏi: " Hôm nay mấy giờ em về?"
Khương Bích Tuyết nhìn đường phố bên ngoài cửa sổ, " Ba giờ em lên máy bay, đại khái bảy tám giờ tối sẽ về tới."
" Vậy khi nào em về chúng ta cùng ăn cơm, anh chờ em."
" Ừm." Khương Bích Tuyết còn đang chờ hắn nói sự tình trong đại hội cổ đông ngày hôm qua, không nghĩ tới hắn lại không nói gì nữa, " Thanh Từ!"
" Ừm."
" Em nhìn được tin tức, công ty...."
Khương Bích Tuyết úp úp mở mở một chút, " Chuyện công ty , giải quyết xong thật rồi sao?"
" Ừm, giải quyết xong rồi!"
Hắn hời hợt sơ lược, Khương Bích Tuyết nói, " Vậy là tốt rồi." Cô dừng một chút, nghe thấy bên kia trầm mặc, cô hỏi: " Anh không có lời nào khác muốn nói với em sao?"
" Chờ em trở về, anh nói với em."

" Được."
Khương Bích Tuyết cúp điện thoại, tiếp tục xem cảnh đường phố bên ngoài cửa sổ.
Đêm qua ngồi máy bay tới, sáng nay lại thu tiết mục sớm, Khương Bích Tuyết rất mệt, vừa lên máy bay liền ngủ mất.
Sau khi máy bay hạ cánh, cô lên xe Vương Yến Bình, dựa vào ghế tiếp tục ngủ.
Đột nhiên, Mạnh Hiểu Đông bên cạnh nói: " Tuyết tỷ, chị nhìn , chị nhìn!"
Khương Bích Tuyết đang buồn ngủ, bị hắn nói làm giật nảy mình, cô vuốt vuốt huyệt thái dương, " Hiểu Đông, chuyện gì, ngạc nhiên như vậy?"
" Không phải, Tuyết tỷ, thực sự là có tin tức lớn a, chị nhìn!"
Khương Bích Tuyết nhìn thoáng qua máy tính bảng, tiêu đề mười phần bắt mắt : Đại cổ đông Hoa Thần dính líu tới việc thao túng cổ phiếu, Triệu Định Vĩ bị tra cứu trách nhiệm hình sự, Khương Sở Hà bị bắt tới làm chứng!
Lần này cô tỉnh cả ngủ, cầm lấy máy tính bảng nhìn vào tin tức: Vừa được người biết chuyện vạch trần , hai đại cổ đông của điện ảnh Hoa Thần bị dính líu tới vụ việc thao túng cổ phiếu của tập đoàn Hàn thị, trước mắt chủ tịch kiêm giám đốc của điện ảnh Hoa Thần đã bị bắt,đại cổ đông thứ hai là Khương Sở Hà cũng bị đưa về sở để lấy lời khai.
Khương Sở Hà thao túng cổ phiếu của Hàn thị, cái này sao có thể?
Khương Bích Tuyết lấy điện thoại di động ra gọi cho Khương Sở Hà, người nghe lại chính là Địch Mỹ Tâm, " Alo, Bích Tuyết?"
" Mẹ, ba đâu rồi?"
Địch Mỹ Tâm thanh âm mang theo giọng mũi, giống như là đã khóc qua, " Cha con hôm nay từ sở cảnh sát về, bệnh tim tái phát, bây giờ vẫn đang ở bệnh viện hôn mê bất tỉnh."
Nghe được Khương Sở Hà hôn mê bất tỉnh, Khương Bích Tuyết trong lòng giật mình: " Tại sao có thể như vậy?"
Địch Mỹ Tâm nức nở nói: " Đều là chuyện tốt đó Hàn Thanh Từ làm ra, mới đem cha con thành cái dạng như vậy."
" Mẹ , mẹ đang ở đâu? Con lập tức tới."
Địch Mỹ Tâm nói địa chỉ cho cô, Khương Bích Tuyết trong lòng liền cảm thấy bất an.
Cô chẳng qua mới rời khỏi hai ngày, thu một cái tiết mục mà thôi, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Vì cái gì cô cảm giác mọi thứ đều thay đổi rồi?
Hàn Thanh Từ đột nhiên biến thành đại cổ đông của một công ty đầu tư lớn, hiện tại còn là cổ đông khống chế cổ phần của Hàn thị, Triệu Định Vĩ cùng Khương Sở Hà bị dính líu tới việc thao túng cổ phiếu, một người bị bắt, một người bị mời tới lấy lời khai.
Lúc Khương Bích Tuyết chạy tới bệnh viện, phát hiện hai mắt Địch Mỹ Tâm sưng húp lên, chắc hẳn là khóc rất lâu, mà Khương Sở Hà đang nằm trên giường bệnh, phải dựa vào ống thở để thở.
Là nam nhân khí tràng cường đại, hiện giờ lại nằm trên giường bệnh phi thường suy yếu.
Nhìn hai người như vậy, tâm Khương Bích Tuyết đau một cái, mặc dù tình cảm cha con của cô và Khương Sở Hà mới chỉ được một năm đổ lại đây, nhưng người cha này có bao nhiêu thương cô, sủng cô, cô không có nửa điểm cần chất vấn.
" Mẹ, đến cùng là chuyện gì xảy ra?"
Khương Bích Tuyết nhìn về phía Địch Mỹ Tâm, cô thực không rõ vì sao mọi chuyện lại biến thành như vậy, Khương Sở Hà vì sao lại thao túng cổ phiếu của tập đoàn Hàn thị?

Địch Mỹ Tâm dùng khăn tay xoa xoa nước mắt, " Còn có thể là ai? Đây tất cả đều là do Hàn Thanh Từ làm hại."
" Vậy anh ấy đến cùng đã làm cái gì?"
" Khương tiểu thư!"
Khương Bích Tuyết nhìn về phía nam nhân trong phòng bệnh, từ lúc cô vào vẫn chưa nói một câu nào, hắn là trợ lí của Khương Sở Hà- Lưu Tấn, là người theo cha cô đã nhiều năm, cũng là người mà cha cô tín nhiệm nhất.
Lưu Tấn nói: " Liên quan tới chuyện này, tôi có thể hướng cô giải thích một chút."
" Anh nói đi!"
Lưu Tấn nói: " Chuyện này nên nói từ hơn một tháng trước, Hàn thị tập đoàn bởi vì cổ phiếu bị giảm mạnh, Khương tổng tại đoạn thời gian đó mua vào không ít cổ phiếu của Hàn thị."
Địch Mỹ Tâm giải thích nói: " Cha con mua cổ phiếu của Hàn thị, đều là vì con, thân thể ông ấy gần đây càng ngày càng sa sút, trong lòng ông ấy nhất thời không bỏ xuống được nhất chính là con.

Ông ấy nghĩ tới con ở Hàn gia, thời điểm này ông ấy còn có thể che chở cho con được.

Nhưng nếu khi ông ấy không ở, sợ con bị người khác khi dễ, không có ai che chở cho con, cho nên ông ấy muốn trải đường lui cho con, mua cổ phiếu của Hàn thị, tới lúc đó liền chuyển xuống danh nghĩa của con, để con ở Hàn gia có cái mà chèo chống."
Nghe Địch Mỹ Tâm nói xong, Khương Bích Tuyết hốc mắt đỏ bừng, " Thế nhưng mà bình thường mua bán cổ phiếu, sao lại bị nhận định là thao túng cổ phiếu?"
Lưu Tấn nói: " Cái này chúng tôi cũng cảm thấy rất đột nhiên, nhưng bây giờ có thể xác định là Hàn Thanh Từ đứng ở phía sau giở trò quỷ."
Tại sao lại là Hàn Thanh Từ, Khương Bích Tuyết hơi nghi hoặc một chút, " Nói một chút!"
" Anh ta là cổ đông khống chế cổ phần của Cao Duy, hai năm trước, anh ta lấy danh nghĩa của Cao Duy đầu tư vào Hàn thị, trở thành cổ đông ẩn hình.

Nghe nói hôm qua trên đại hội cổ đông của tập đoàn Hàn thị, Triệu Định Vĩ đưa ra ý muốn mua lại cổ phiếu của các vị cổ đông muốn bán khi cổ phiếu rớt giá, nhằm muốn tăng cổ phần của mình trong tập đoàn Hàn thị thành cổ phần khống chế( đại cổ đông), bị Hàn Thanh Từ nửa đường đánh gãy, đưa ra ý muốn đầu tư vào Hàn thị sáu mươi triệu cùng với thỉnh cầu mua lại cổ phiếu của mấy vị cổ đông đó với giá 120% so với giá thị trường, đạt được tám trên mười cổ đông tán thành.

Sau chuyện này, ngày hôm sau, Triệu Định Vĩ cũng bởi vì thao túng cổ phiếu mà bị bắt, Khương tổng cũng bị mời đi lấy lời khai.

Cái này rất rõ ràng chính là do Hàn Thanh Từ báo cáo, nói cách khác, một tháng trước thời điểm cổ phiếu Hàn thị rớt giá, anh ta đã sớm biết là Triệu Định Vĩ đang thao túng, lựa chọn sống chết mặc bay, bất quá chỉ chờ giá trị thị trường của Hàn thị giảm mạnh, lại một lần thu mua, đem cổ phần của Hàn thị nắm chắc trong tay mình.

Mà vô luận là Triệu Định Vĩ hay Khương tổng, chẳng qua đều là quân cờ trong tay anh ta.


Quân cờ vô dụng, anh ta liền đem nó hủy đi, cuối cùng tội thao túng cổ phiếu rơi vào trên đầu Triệu Định Vĩ cùng Khương tổng, còn anh ta thì ngư ông đắc lợi."
Ngư ông đắc lợi: là một câu thành ngữ chỉ việc ngư ông được hưởng lợi từ việc hai con vật là con trai và con cò đánh nhau, trong khi chúng đánh nhau thì ông lão làm nghề chài lưới đã bắt được cả hai con mang về làm thịt một cách dễ dàng, qua đó nghĩa bóng muốn nói việc hai bên (hoặc 2 người) tranh giành xung đột nhau thì chỉ có lợi cho bên thứ ba (hoặc người thứ 3).

Khương Bích Tuyết kết hợp tin tức hôm nay nhìn thấy.

Hàn Thanh Từ rõ ràng có năng lực chèo chống Hàn thị, lại chờ hơn một tháng khi giá trị của Hàn thị giảm hơn một nửa mới ra tay, cô vẫn không rõ, vì cái gì?
Nếu như mục đích cuối cùng của hắn là để giá trị thị trường của Hàn thị rút lại, lại thấp giá thu mua , cái này là hợp tình hợp lí.

Đồng thời hắn căn bản không lo lắng giá trị thị trường của Hàn thị rút lại sẽ bị tổn thất, bởi vì sau lưng hắn có Cao Duy chống đỡ.
Thế nhưng mà, Khương Sở Hà là mua cổ phiếu vào bình thường, vì sao lại bị nhận định là thao túng cổ phiếu?
"Trợ lí Lưu, cha tôi ông ấy mua cổ phiếu vào bình thường mà, tại sao lại bị nhận định là thao túng cổ phiếu?"
Lưu Tấn hít sâu một hơi nói: " Tài khoản Khương tổng dùng để mua cổ phiếu ủy thác cho người khác thao tác, người đó lại liên hợp cùng với Triệu Định Vĩ thao tác tám cái tài khoản của công dân khác, tài khoản của Khương tổng liên quan đến số tiền lớn nhất."
" Nếu là ủy thác, vậy thì sai cũng không phải là tại cha tôi mới phải."
" Không, Khương tổng lúc ấy thụ ý thu mua cổ phiếu của Hàn thị, nhưng không nghĩ tới người được ủy thác lại liên thủ với Triệu Định Vĩ đang ngần thao tác, thúc đẩy việc cổ phiếu Hàn thị giảm mạnh, giấu diếm Khương tổng."
Khương Bích Tuyết cuối cùng cũng hiểu, chuyện này từ đầu tới cuối đều là Triệu Định Vĩ cùng Hàn Thanh Từ đấu nhau, nhưng cuối cùng lại đem Khương Sở Hà cùng kéo xuống nước.
" Lưu trợ lí, liên quan tới chuyện này, cha tôi bị nhận bao nhiêu liên lụy?"
" Chủ mưu vụ thao túng này là Triệu Định Vĩ, Khương tổng bên này nói là sẽ phụ trách, có thể nhận 5-8 trăm triệu tiền phạt."
" Nhiều như vậy?"
" Vâng."
Địch Mỹ Tâm giọng căm hận nói: " Hàn Thanh Từ đúng là cái bạch nhãn lang, nắm ngoái hắn nói muốn làm hạng mục, cha con không nói hai lời liền đầu tư cho hắn 20 tỉ, hắn ngược lại , cắn ngược lại cha con một cái, 5-8 trăm triệu tiền phạt, hiện tại cha con lấy đâu ra nhiều tiền mặt như vậy? Trừ phi đem công ty bán."
Mọi người ơi, mình sai thật rồi mấy chương trước mình biết là Khương Sở Hà đầu tư cho Hàn Thanh Từ là 200 triệu nhưng thực chất là 20 tỉ ah, tại mình nhầm chữ 億( ức) là triệu, nhưng thực chất 1億= 100,000,000 nên là 200億=20,000,000,000( 20 tỉ ah), và mấy số ở chương trước mà Hàn Thanh Từ đầu tư vào Hàn thị cũng tính trên hàng Trăm triệu nha ah.

Mình sẽ đọc lại rồi sửa lại, nếu mà còn chỗ nào chưa thỏa đáng thì các b cmt để mình sửa lại nha.
Số tiền phạt kia đối với Khương Sở Hà cũng là một số tiền không nhỏ, Khương Sở Hà mặc dù bản thân có tài sản giá trị mấy trăm tỉ, nhưng phần lớn đều là hình thức cổ phiếu , trong đó cổ phiếu của điện ảnh Hoa Thần chiếm phân nửa tài sản.

Hiện giờ Triệu Định Vĩ bị bắt, tiếp theo Hoa Thần điện ảnh không biết sẽ như thế nào?
Nhìn thoáng qua Khương Sở Hà vẫn đang hôn mê trên giường bệnh, Khương Bích Tuyết trong lòng sinh ra ẩn ẩn tức giận.

Triệu Hàn hai nhà ở giữa minh tranh ám đấu, vì cái gì lại đem Khương Sở Hà một người vô tội, kéo xuống nước, đem cha cô hại thành cái dạng này.

Điện thoại di động bên trong túi xách kêu lên, Khương Bích Tuyết lấy ra nhìn, là Hàn Thanh Từ gọi tới.
Cô ấn tắt máy.
Một lát sau điện thoại vang lên lần nữa, vẫn là số máy đó gọi tới.
Cô nhìn Địch Mỹ Tâm một chút, xoay người ra khỏi phòng bệnh.
Cô đi xa mấy bước, ấn nút nghe.
" Bích Tuyết, hiện tại em đang ở đâu?"
Nghe được thanh âm của Hàn Thanh Từ, Khương Bích Tuyết trong lòng cảm thấy cảm xúc ngổn ngang, người cô yêu nhất, lại gián tiếp hại cha cô.
Cô nên hận hắn? Vẫn là nên sinh khí?
Hoặc mắng hắn cho hả giận?
Cô cũng không có làm như vậy, chỉ trầm mặc không nói.
" Bích Tuyết, tại sao không nói chuyện?"
Trầm mặc thật lâu, Khương Bích Tuyết mới mở miệng, " Em không về !"
" Em đang ở đâu?"
" Bệnh viện!"
" Thân thể không thoải mái?"
" Không phải, là cha tôi, bệnh tim ông ấy tái phát, hiện tại còn hôn mê bất tỉnh."
Bên kia trầm mặc trong chốc lát, " Bệnh viện nào, bây giờ anh tới!"
" Không cần."
" Bích Tuyết...." Hàn Thanh Từ nói: " Liên quan tới sự kiên kia, anh rất xin lỗi."
Nghe được câu rất xin lỗi của hắn, lòng Khương Bích Tuyết càng đau hơn, " Anh không cần thiết phải nói xin lỗi với tôi, anh không có lỗi gì với tôi cả!"
" Nói cho anh biết em ở đâu, được không?"
" Anh vẫn là đừng tới đây." Khương Bích Tuyết nói: " Nếu không còn chuyện gì nữa, tôi cúp máy đây."
Nói xong, cô ấn nút kết thúc cuộc gọi.
Bạch nhãn lang: Sói mắt trắng (bạch nhãn lang) là từ có nguồn gốc ở Trung Quốc, chỉ người vong ơn bội nghĩa, tâm địa tàn bạo.

Sói vốn dĩ đã hung ác, sói mắt trắng còn hung ác hơn cả.

Bởi vì mắt trắng cũng như không có con mắt, không có tính người.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện