Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích
Chương 30: Cuộc chiến nữ nhân (mười)
Mặc dù phía trước con đường là đêm tối mờ mịt, nhưng Gregory và Hayden đều có thể nhìn thấy cảnh giác cùng đánh giá trong mắt đối phương.
“Nguyên soái”. Gregory làm bộ ngơ ngác, “Chẳng lẽ hoàng đế bệ hạ ra nhiệm vụ mới? Hi vọng tôi không quấy nhiễu điều gì”
Hayden rất tự nhiên nói: “Ta định đi nghỉ ở thành Mael, nhớ tới cậu và tiểu thư Monica cũng chuẩn bị đến đó, cho nên muốn thử thời vận, nhìn xem có thể chạm mặt hai người hay không”
Chạm mặt đích thực là rất chuẩn.
Lúc trước Gregory chỉ nghĩ phải tránh phu nhân Demi, không ngờ Hayden cũng đến chen một chân. Chẳng nhẽ Hayden thực sự thích Monica giả? Suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu y, đã bị phủ định cực kỳ cương quyết. Y nhìn ra được Hayden có chút ý tứ đối với ngoại hình nữ của pháp sư vong linh này, nhưng tuyệt đối không đến mức khi mà đế đô ở trong thời khắc trăm công nghìn việc cần xử lý hắn lại có thể bỏ mặc tất cả bám theo đến thành Mael, trong này nhất định có chuyện y không biết.
Trong lòng y dâng lên cảm giác bất an. Lấy quan hệ giữa Hayden và Frank, nếu hắn biết ngồi trong xe ngựa là một pháp sư vong linh, nhất định sẽ trăm phương ngàn kế đưa cậu ta về cứu Audis. Gregory không biết pháp sư vong linh có thực sự hữu dụng đối với Audis hay không, nhưng có thể khẳng định một điều là, y hoàn toàn không muốn mạo hiểm như vậy.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, y nghĩ đến rất nhiều, nhưng trên mặt không biểu lộ chút gì. “Quả là rất khéo”. Gregory chú ý đến Hayden di chuyển đường nhìn, không khỏi quay đầu.
Mundra đã bước xuống khỏi xe ngựa. Cậu mặc áo choàng màu đen trước khi đi Gregory mượn của phu nhân Lillian. Áo choàng che kín toàn bộ cơ thể cậu, chỉ để lộ phần đầu nho nhỏ, khiến cậu nhìn qua hệt như bị chôn trong áo choàng, lúc bước đi giống như một mô đất đang di chuyển.
Hai mắt Hayden uốn cong, lộ ra nụ cười vui vẻ thực sự đầu tiên trong buổi tối ngày hôm nay, “Thật cao hứng nhanh như vậy đã lại gặp mặt, Monica”
Mundra nghiêng đầu nhìn hắn. Bởi vì buổi sáng ngày hôm nay Hayden làm ra chuyện kì quái đối với cậu, khiến cậu hiện tại vẫn duy trì một phần đề phòng đối với hắn. Cậu mơ hồ biết được đối phương dường như có hứng thú dành cho người khác phái đối với cậu, nhưng cậu cũng không quá để ý.
Gregory thấy Mundra đi đến, trong lòng căng thẳng, rất tự nhiên vươn tay nắm lấy lòng bàn tay cậu, ôn nhu nói: “Lạnh không?”
Mundra dừng chân, “Không lạnh”
Ngón tay Gregory nhẹ nhàng vuốt tóc mái cậu, lộ ra bờ trán mịn màng.
Động tác thân mật như vậy khiến Mundra cảm thấy cực kỳ khó chịu. Mỗi pháp sư vong linh đều rất chú trọng về lãnh địa, tuy rằng ý thức lãnh địa của cậu bởi vì khí vong linh suy yếu mà theo đó cũng giảm bớt, nhưng không có nghĩa là không còn. Từ Hayden đến phu nhân Nicole đến Gregory, dường như người nào cũng thích chạm tới chạm lui trên người cậu, cậu bắt đầu suy nghĩ liệu có nên cách xa đám người mạo phạm này, dựa vào năng lực của chính mình trở về thành Mael hay không.
May mà Gregory chỉ là muốn ra vẻ hai người thân mật trước mặt Hayden, đã nhanh chóng rụt tay trở về, Mundra có chút buồn ngủ liền sớm ném veo suy nghĩ mới nãy trong đầu.
“Tôi đã chuẩn bị một ít điểm tâm, muốn qua xe ngựa tôi ngồi không?” Hayden hỏi. Từ khi Mundra chính mồm phủ nhận quan hệ hôn phu của Gregory, ý đồ của hắn đối với “Monica” đã không còn như ẩn như hiện giống lúc trước —— cho dù là ở trước mặt Gregory.
Gregory vòng qua vai Mundra, “Hiện tại là giờ ngủ của Monica, tôi nghĩ em ấy càng cần nghỉ ngơi”
Nếu Gregory không ôm vai cậu, có thể Mundra còn lưỡng lự một chút, mặc dù Hayden là vật liệu hiếm có vô cùng, nhưng hành vi thích xâm phạm lãnh địa người khác của hắn khiến người ta cảm thấy rất khó ở chung. Nhưng khi mà Gregory cũng phạm phải cái tật y hệt, Mundra không chút do dự lựa chọn người mặc dù thích đụng chạm mình, nhưng mình cũng rất thích đụng chạm hắn.
Mundra nhún vai, sau đó trong ánh nhìn kinh ngạc của Gregory, chầm chậm đi về phía Hayden.
Hayden nhếch khóe miệng, lộ ra hàm răng trắng sạch ngay ngắn, nụ cười xán lạn như đuổi đi hàn ý cùng âm u của đêm tối.
Hai mắt Mundra không tự chủ tránh đi nụ cười của hắn. Nụ cười của hắn như có gai, khiến mắt cậu thấy đau đau, trong lòng bốc lên cảm giác nói không nên lời, khó chịu giống như vật chết đụng phải Quang Minh thần lực.
Hayden thấy cậu dừng bước, chủ động tiến lên hai bước, trước khi Gregory kịp lên tiếng, kéo cậu vào trong ngực, chạm tay lên má cậu, “Em nên che mặt, như vậy mặt mới không bị đông lạnh”
Mundra nói: “Sẽ không đông lạnh”. Nhiệt độ ban đêm ở Xiguimo có thể kết một lớp sương trên mặt, đối phó với nóng bức cùng giá lạnh là bài học bắt buộc của pháp sư vong linh sống tại Xiguimo.
Hayden kéo cậu lên xe ngựa, đồng thời lấy ra điểm tâm phu nhân Nicole chuẩn bị trước lúc đi.
Mundra không hứng thú đối với chuyện ăn, chỉ thản nhiên nhìn lướt qua, cũng không định thò tay lấy.
Hayden thức thời thu về. Hắn đã sớm biết, vị tiểu thư Monica trầm mặc kiệm lời này rất không gì dễ lấy lòng, nhưng cũng bởi vì thế mới thấy nàng vô cùng thú vị. Hắn mỉm cười nhìn bộ dạng buồn ngủ của Mundra, không hề cảm thấy mất kiên nhẫn.
Cỗ xe ngựa này so với xe ngựa của Gregory rộng rãi và dễ chịu hơn nhiều. Mundra điều chỉnh một tư thế thoải mái, nghiêng đầu tì trán lên cửa sổ, nhắm mắt lại định ngủ. Nhưng cậu nhanh chóng tỉnh dậy. Con đường chưa được sửa sang ngổn ngang gạch đá, thùng xe xóc nảy lên xuống, liên lụy cái trán cậu chốc chốc lại đập vào cửa sổ, phát ra tiếng bộp bộp nho nhỏ.
Hayden che miệng dường như đang cười, có điều cơ thể lắc lư khiến hắn trông như đang chống tay.
Mundra xoa trán, nghĩ nghĩ, thẳng thắn ôm đầu gối, hai tay vòng chặt, sau đó cúi đầu gối lên đầu gối.
Hayden bị làm lơ chỉ có thể thở dài quàng tay qua người cậu, hình thành vòng bảo hộ.
Mundra ngủ một lúc, cơ thể quả nhiên theo lắc lư của xe ngựa mà đung đưa trái phải. Có mấy lần, vai cậu gần như dán sát vào ngực Hayden, mà Hayden cũng làm tốt chuẩn bị hiến thân, nhưng đến thời khắc mấu chốt, xe ngựa lại lắc cậu trở về.
“…”
Sau vài lần, Hayden thu tay về. Hắn cực kỳ xác định, mặc dù tư thế này nhìn có vẻ rất không vững vàng, nhưng thực tế, nó đặc biệt cân bằng.
Xe ngựa đến sát ranh giới Fariel gặp binh sĩ canh gác ở đây, tiếng quát lạnh lùng lọt qua khe cửa.
Hayden vỗ nhẹ trấn an Mundra giật mình tỉnh giấc, im lặng nghe Hansen giải thích.
Binh sĩ dường như vẫn ôm nghi ngờ đối với thân phận bọn họ. Kỳ thực hoài nghi bọn họ là hoàn toàn có căn cứ. Gregory vì để tránh dây dưa với phu nhân Demi, cố tình bỏ qua ma pháp trận truyền tống ở thành Mise cách Fariel gần nhất, chọn hướng ngược lại đi thành Cutler xa xôi, theo thường thức mà nói, là đường xa, hơn nữa ban đêm tối như mực, hai cỗ xe ngựa nhìn thế nào cũng thấy khả nghi.
Hansen trơ mắt nhìn binh sĩ phớt lờ lệnh thông hành trong tay, đi tới bên xe ngựa. Mặt trăng khuất sau tầng mây rốt cuộc lộ ra phân nửa, ánh sáng mờ ảo quẩn quanh xe ngựa.
Ánh mắt săm soi của binh sĩ quét tới gia huy giản đơn ưu nhã khắc trên thùng xe đột nhiên dừng lại. Dường như là không dám tin, hắn giơ tay lên dụi mắt. Nụ hoa tulip chờ bung nở màu tím, còn đẹp đẽ mê người hơn cả đá quý.
“Navister…” Binh sĩ phía sau binh sĩ kia hoảng sợ la lên.
Hansen cười khẽ thu lại lệnh thông hành.
“Mời xuống xe”. Binh sĩ đứng đằng trước dè dặt bất an hô, giọng nói lộ ra hốt hoảng rõ rệt.
Cánh cửa khẽ khàng mở ra.
Hayden bước xuống, mái tóc vàng chói mắt dưới ánh trăng càng thêm tầng kì ảo. Hắn nhìn hai binh sĩ càng lúc càng hoảng sợ, mỉm cười nói: “Ta là Hayden Navister, bên trong xe ngựa đằng sau là Gregory Dana, bởi vì lý do cá nhân, chúng ta muốn dùng ma pháp trận truyền tống của thành Cutler đến thành Mael. Hi vọng các ngươi có thể cho qua”
“Đương, đương nhiên”. Binh sĩ phía trước ngẩng lên nhìn Hayden, kích động cơ hồ muốn nắm gãy ngọn giáo trong tay. Đứng trước mặt không chỉ là nguyên soái đế quốc, còn là hình mẫu cao quý nhất của mỗi quân nhân đế quốc! Bọn họ tôn kính Ciro, bởi vì Ciro là chủ nhân của đế quốc, là hoàng đế bệ hạ cao quý. Bọn họ tôn kính Hayden, lại bởi vì hắn là nguyên soái trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của đế quốc, là quân nhân chiến công huy hoàng nhất hiện nay của đế quốc!
Hayden chỉnh lại trang phục (*), “Tướng quân Besa từng nói, ban đêm là thời điểm binh sĩ buồn ngủ nhất, nhưng là thời điểm quân địch tỉnh táo nhất. Biểu hiện của các cậu đã bác bỏ mạnh mẽ lời ông ấy, binh sĩ đế quốc tại bất cứ thời điểm nào đều duy trì đầu óc tỉnh táo hơn quân địch”
(*) gốc là 海登伸手理了理他的军装, cảm thấy dịch là “Hayden duỗi tay chỉnh lại quân phục cho cậu ta (người lính)” đúng hơn (Hayden đi nghỉ sẽ không mặc quân phục nhỉ) nhưng như vậy có vẻ thân mật quá, không thích hợp (cái chính là bạn k thích thế) nên đã tự ý thay đổi ‘-’
“Rõ!” Binh sĩ ưỡn ngực, tự hào nhìn người thanh niên thấp thoáng ý cười trước mặt.
Hayden đưa tay về phía Hansen.
Hansen lấy lệnh thông hành giao cho hắn.
Hayden nói: “Có điều ta càng hi vọng lần sau các cậu cho qua là bởi vì tờ lệnh thông hành này, mà không phải bởi vì cỗ xe ngựa này”
Binh sĩ sắc mặt ửng đỏ, lúng túng gật đầu, sau khi nhìn Hayden quay trở về xe ngựa, tự giác đứng thành hai hàng, giơ cao ngọn giáo, dùng nghi lễ tối cao tối sùng kính mình biết cung tiễn bọn họ rời đi.
Thành Cutler cách thành Fariel khoảng ba ngày đi đường. Dọc đường đi phần lớn thời gian Mundra đều ngủ mê man, Gregory vài lần muốn tiếp cận cậu, đều bị Hayden qua loa từ chối.
Về sau, Gregory cũng từ bỏ. Y đã nghĩ thông, nếu Hayden thực sự đã biết thân phận Mundra, như vậy hiện tại bọn họ sẽ không phải đi về trước, mà hẳn là lùi về sau. Nếu Hayden đã hớn hớn hở hở đi về phía thành Cutler, chứng tỏ thân phận của cậu nhỏ pháp sư vong linh này còn chưa bị phơi bày ngoài sáng.
Có lẽ, Hayden thực sự muốn đưa cậu ta về nhà để lấy lòng?
Gregory quyết định án binh bất động, tĩnh quan kì biến.
(*) tĩnh quan kì biến: bình tĩnh quan sát biến đổi
Ba ngày nhanh chóng trôi qua.
Khi Hansen nhìn thấy dãy tường thành cổ xưa nhưng không mất đi khí thế xuất hiện cuối con đường, hắn liền ném veo lương khô trong tay, lau miệng, lẩm nhẩm: “Thịt, thịt… Cuối cùng có thể ăn thịt rồi”
Binh sĩ thành Cutler không chặt chẽ như binh sĩ thành Fariel, sau khi xem xét qua loa lệnh thông hành, liền để bọn họ tiến vào.
Tiếng động ồn áo cùng mùi hương hỗn tạp trên đường phố khiến Hansen nhịn không được hít một hơi thật sâu. Lâu lắm rồi hắn chưa được nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy, Fariel trong thời gian phục hồi thực trầm mặc, giống như gã khổng lồ đương ngủ say, ai nấy đều biết nó rất mạnh mẽ, ai nấy đều biết một ngày nào đó nó sẽ thức tỉnh, nhưng hiện tại, nó vẫn đang ngủ say.
Bọn họ tìm một quán trọ bình thường để nghỉ chân.
Khi ông chủ nhà trọ cùng người làm thuê nhìn thấy gia huy hoa tulip màu tím trên xe ngựa, đều hít vào một hơi khí lạnh, mắt không chớp nhìn chằm chằm cánh cửa xe ngựa, cho đến khi Hayden và Mundra xuống xe, mới lại đồng thời nuốt nước miếng xuống.
Tóc vàng óng, mắt xanh lam, vóc dáng đĩnh đạc, khuôn mặt anh tuấn…
Là nguyên soái Navister đi?
Ông chủ cùng người làm thuê bốn mắt nhìn nhau.
Bên trong quán trọ không thiếu lữ khách tinh mắt, nhao nhao nhỏ giọng thì thầm.
Nhưng khi Hayden, Mundra và Gregory vào cửa, những âm thanh ấy lập tức biến mất. Ai nấy đều cúi đầu, liều mạng làm ra vẻ không có việc gì, nhưng dư quang khóe mắt luôn bất giác quét về phía Hayden.
Hayden thuê năm gian phòng, sau đó mang theo Mundra lên lầu.
Bóng dáng bọn họ vừa biến mất nơi cầu thang, phía dưới liền dậy lên âm thanh nghị luận nháo nhác. Bởi vì nhóm người Hayden đi còn chưa đủ xa, cho nên tiếng nói mấy người to mồm nhất không hề gian nan truyền đến tai bọn họ ——
“Bên cạnh nguyên soái Navister chắc là tiểu thư Donna?”
“Tiểu thư Donna tóc đỏ cơ mà? Hẳn đó là nữ công tức Dorothy”
“Không không không, tôi nghĩ đó là công chúa Elena”
…
Hayden vội ho một tiếng nói: “Tôi khẳng định trong những người tôi biết không có ai tên là Donna, tôi càng khẳng định Đế Quốc Kanding không có nữ công tước Dorothy và công chúa Elena”
Mundra nghi ngờ nhìn hắn, “Ờ”
Hayden nhìn vẻ mặt thờ ơ của cậu, trong lòng dậy lên chút mất mát, duỗi tay xoa đầu cậu.
Mundra vô thức muốn né tránh, nhưng động tác hắn rất nhẹ nhàng, rất giống vỗ về của sư phụ lúc cậu bị bệnh ngày bé, cho nên cậu chỉ hơi nghiêng đi, rồi lại bất động.
Hayden tựa hồ cảm giác được chấp nhận của cậu, động tác càng thêm dịu dàng.
Gregory ở phía sau nhìn hành vi hai người bọn họ, trong lòng sinh ra loại cảm giác trả thù hả hê khi người khác gặp họa. Nếu không bởi vì Audis, kỳ thực y rất chờ mong vẻ mặt của Hayden khi biết Mundra là nam pháp sư vong linh.
Rong ruổi suốt ba ngày ba đêm đối với Hayden và Hansen mà nói không tính là gì, nhưng lo lắng cho hai người đồng hành là Mundra và Gregory, bọn họ quyết định ở lại quán trọ nghỉ ngơi một ngày rưỡi, chờ dùng xong bữa trưa mới lên đường.
Giờ ăn trưa, phòng ăn nhỏ của quán trọ chật ních người, trên thực tế, bắt đầu từ tối qua bọn họ đã canh giữ xung quanh quán trọ. Bất kể là nam nhân hay nữ nhân, ánh mắt bọn họ đều dừng trên người Hayden.
Hayden không để ai vào mắt chăm sóc cho Mundra, đối diện coi như không có người.
Mundra dường như cũng không cảm thấy những ánh mắt này, thoải mái ăn những thứ Hayden đưa tới, cho đến khi ăn no mới thôi.
Đám người vây xem thấy bọn họ dùng xong bữa trưa chuẩn bị xuất phát, đều dáo dác khẩn trương đứng dậy, ánh mắt chờ mong nhìn bọn họ. Các cô gái càng ra sức phô bày mặt tốt nhất của mình, hi vọng có thể thu hút sự chú ý của Hayden. Mặc dù tâm trạng bọn họ vô cùng nôn nóng, nhưng từ đầu đến cuối không ai dám thực sự lại gần. Ở đế quốc, quý tộc và bình dân vẫn luôn tồn tại khoảng cách rất sâu, cho dù bọn họ cùng tuân thủ một bộ pháp điển đế quốc thống nhất, nhưng hiển nhiên pháp điển đối với quý tộc khoan dung hơn rất nhiều, thậm chí có một tội danh là tội xúc phạm, chính là chỉ bình dân đối với quý tộc bất kính.
Xa phu của Hansen và nhà Dana đều đã đánh xe từ nhà xe ra, Hayden đỡ Mundra lên xe xong, đột nhiên quay đầu lại, hướng về phía những đôi mắt trông chờ ánh mắt mình, mỉm cười vẫy tay.
“A!”
Đám người vỡ òa tiếng hò hét sung sướng kích động.
Cho đến tận khi xe ngựa tiêu thất khỏi tầm nhìn, tiếng reo hò vẫn không tiêu tán.
“Nguyên soái”. Gregory làm bộ ngơ ngác, “Chẳng lẽ hoàng đế bệ hạ ra nhiệm vụ mới? Hi vọng tôi không quấy nhiễu điều gì”
Hayden rất tự nhiên nói: “Ta định đi nghỉ ở thành Mael, nhớ tới cậu và tiểu thư Monica cũng chuẩn bị đến đó, cho nên muốn thử thời vận, nhìn xem có thể chạm mặt hai người hay không”
Chạm mặt đích thực là rất chuẩn.
Lúc trước Gregory chỉ nghĩ phải tránh phu nhân Demi, không ngờ Hayden cũng đến chen một chân. Chẳng nhẽ Hayden thực sự thích Monica giả? Suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu y, đã bị phủ định cực kỳ cương quyết. Y nhìn ra được Hayden có chút ý tứ đối với ngoại hình nữ của pháp sư vong linh này, nhưng tuyệt đối không đến mức khi mà đế đô ở trong thời khắc trăm công nghìn việc cần xử lý hắn lại có thể bỏ mặc tất cả bám theo đến thành Mael, trong này nhất định có chuyện y không biết.
Trong lòng y dâng lên cảm giác bất an. Lấy quan hệ giữa Hayden và Frank, nếu hắn biết ngồi trong xe ngựa là một pháp sư vong linh, nhất định sẽ trăm phương ngàn kế đưa cậu ta về cứu Audis. Gregory không biết pháp sư vong linh có thực sự hữu dụng đối với Audis hay không, nhưng có thể khẳng định một điều là, y hoàn toàn không muốn mạo hiểm như vậy.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, y nghĩ đến rất nhiều, nhưng trên mặt không biểu lộ chút gì. “Quả là rất khéo”. Gregory chú ý đến Hayden di chuyển đường nhìn, không khỏi quay đầu.
Mundra đã bước xuống khỏi xe ngựa. Cậu mặc áo choàng màu đen trước khi đi Gregory mượn của phu nhân Lillian. Áo choàng che kín toàn bộ cơ thể cậu, chỉ để lộ phần đầu nho nhỏ, khiến cậu nhìn qua hệt như bị chôn trong áo choàng, lúc bước đi giống như một mô đất đang di chuyển.
Hai mắt Hayden uốn cong, lộ ra nụ cười vui vẻ thực sự đầu tiên trong buổi tối ngày hôm nay, “Thật cao hứng nhanh như vậy đã lại gặp mặt, Monica”
Mundra nghiêng đầu nhìn hắn. Bởi vì buổi sáng ngày hôm nay Hayden làm ra chuyện kì quái đối với cậu, khiến cậu hiện tại vẫn duy trì một phần đề phòng đối với hắn. Cậu mơ hồ biết được đối phương dường như có hứng thú dành cho người khác phái đối với cậu, nhưng cậu cũng không quá để ý.
Gregory thấy Mundra đi đến, trong lòng căng thẳng, rất tự nhiên vươn tay nắm lấy lòng bàn tay cậu, ôn nhu nói: “Lạnh không?”
Mundra dừng chân, “Không lạnh”
Ngón tay Gregory nhẹ nhàng vuốt tóc mái cậu, lộ ra bờ trán mịn màng.
Động tác thân mật như vậy khiến Mundra cảm thấy cực kỳ khó chịu. Mỗi pháp sư vong linh đều rất chú trọng về lãnh địa, tuy rằng ý thức lãnh địa của cậu bởi vì khí vong linh suy yếu mà theo đó cũng giảm bớt, nhưng không có nghĩa là không còn. Từ Hayden đến phu nhân Nicole đến Gregory, dường như người nào cũng thích chạm tới chạm lui trên người cậu, cậu bắt đầu suy nghĩ liệu có nên cách xa đám người mạo phạm này, dựa vào năng lực của chính mình trở về thành Mael hay không.
May mà Gregory chỉ là muốn ra vẻ hai người thân mật trước mặt Hayden, đã nhanh chóng rụt tay trở về, Mundra có chút buồn ngủ liền sớm ném veo suy nghĩ mới nãy trong đầu.
“Tôi đã chuẩn bị một ít điểm tâm, muốn qua xe ngựa tôi ngồi không?” Hayden hỏi. Từ khi Mundra chính mồm phủ nhận quan hệ hôn phu của Gregory, ý đồ của hắn đối với “Monica” đã không còn như ẩn như hiện giống lúc trước —— cho dù là ở trước mặt Gregory.
Gregory vòng qua vai Mundra, “Hiện tại là giờ ngủ của Monica, tôi nghĩ em ấy càng cần nghỉ ngơi”
Nếu Gregory không ôm vai cậu, có thể Mundra còn lưỡng lự một chút, mặc dù Hayden là vật liệu hiếm có vô cùng, nhưng hành vi thích xâm phạm lãnh địa người khác của hắn khiến người ta cảm thấy rất khó ở chung. Nhưng khi mà Gregory cũng phạm phải cái tật y hệt, Mundra không chút do dự lựa chọn người mặc dù thích đụng chạm mình, nhưng mình cũng rất thích đụng chạm hắn.
Mundra nhún vai, sau đó trong ánh nhìn kinh ngạc của Gregory, chầm chậm đi về phía Hayden.
Hayden nhếch khóe miệng, lộ ra hàm răng trắng sạch ngay ngắn, nụ cười xán lạn như đuổi đi hàn ý cùng âm u của đêm tối.
Hai mắt Mundra không tự chủ tránh đi nụ cười của hắn. Nụ cười của hắn như có gai, khiến mắt cậu thấy đau đau, trong lòng bốc lên cảm giác nói không nên lời, khó chịu giống như vật chết đụng phải Quang Minh thần lực.
Hayden thấy cậu dừng bước, chủ động tiến lên hai bước, trước khi Gregory kịp lên tiếng, kéo cậu vào trong ngực, chạm tay lên má cậu, “Em nên che mặt, như vậy mặt mới không bị đông lạnh”
Mundra nói: “Sẽ không đông lạnh”. Nhiệt độ ban đêm ở Xiguimo có thể kết một lớp sương trên mặt, đối phó với nóng bức cùng giá lạnh là bài học bắt buộc của pháp sư vong linh sống tại Xiguimo.
Hayden kéo cậu lên xe ngựa, đồng thời lấy ra điểm tâm phu nhân Nicole chuẩn bị trước lúc đi.
Mundra không hứng thú đối với chuyện ăn, chỉ thản nhiên nhìn lướt qua, cũng không định thò tay lấy.
Hayden thức thời thu về. Hắn đã sớm biết, vị tiểu thư Monica trầm mặc kiệm lời này rất không gì dễ lấy lòng, nhưng cũng bởi vì thế mới thấy nàng vô cùng thú vị. Hắn mỉm cười nhìn bộ dạng buồn ngủ của Mundra, không hề cảm thấy mất kiên nhẫn.
Cỗ xe ngựa này so với xe ngựa của Gregory rộng rãi và dễ chịu hơn nhiều. Mundra điều chỉnh một tư thế thoải mái, nghiêng đầu tì trán lên cửa sổ, nhắm mắt lại định ngủ. Nhưng cậu nhanh chóng tỉnh dậy. Con đường chưa được sửa sang ngổn ngang gạch đá, thùng xe xóc nảy lên xuống, liên lụy cái trán cậu chốc chốc lại đập vào cửa sổ, phát ra tiếng bộp bộp nho nhỏ.
Hayden che miệng dường như đang cười, có điều cơ thể lắc lư khiến hắn trông như đang chống tay.
Mundra xoa trán, nghĩ nghĩ, thẳng thắn ôm đầu gối, hai tay vòng chặt, sau đó cúi đầu gối lên đầu gối.
Hayden bị làm lơ chỉ có thể thở dài quàng tay qua người cậu, hình thành vòng bảo hộ.
Mundra ngủ một lúc, cơ thể quả nhiên theo lắc lư của xe ngựa mà đung đưa trái phải. Có mấy lần, vai cậu gần như dán sát vào ngực Hayden, mà Hayden cũng làm tốt chuẩn bị hiến thân, nhưng đến thời khắc mấu chốt, xe ngựa lại lắc cậu trở về.
“…”
Sau vài lần, Hayden thu tay về. Hắn cực kỳ xác định, mặc dù tư thế này nhìn có vẻ rất không vững vàng, nhưng thực tế, nó đặc biệt cân bằng.
Xe ngựa đến sát ranh giới Fariel gặp binh sĩ canh gác ở đây, tiếng quát lạnh lùng lọt qua khe cửa.
Hayden vỗ nhẹ trấn an Mundra giật mình tỉnh giấc, im lặng nghe Hansen giải thích.
Binh sĩ dường như vẫn ôm nghi ngờ đối với thân phận bọn họ. Kỳ thực hoài nghi bọn họ là hoàn toàn có căn cứ. Gregory vì để tránh dây dưa với phu nhân Demi, cố tình bỏ qua ma pháp trận truyền tống ở thành Mise cách Fariel gần nhất, chọn hướng ngược lại đi thành Cutler xa xôi, theo thường thức mà nói, là đường xa, hơn nữa ban đêm tối như mực, hai cỗ xe ngựa nhìn thế nào cũng thấy khả nghi.
Hansen trơ mắt nhìn binh sĩ phớt lờ lệnh thông hành trong tay, đi tới bên xe ngựa. Mặt trăng khuất sau tầng mây rốt cuộc lộ ra phân nửa, ánh sáng mờ ảo quẩn quanh xe ngựa.
Ánh mắt săm soi của binh sĩ quét tới gia huy giản đơn ưu nhã khắc trên thùng xe đột nhiên dừng lại. Dường như là không dám tin, hắn giơ tay lên dụi mắt. Nụ hoa tulip chờ bung nở màu tím, còn đẹp đẽ mê người hơn cả đá quý.
“Navister…” Binh sĩ phía sau binh sĩ kia hoảng sợ la lên.
Hansen cười khẽ thu lại lệnh thông hành.
“Mời xuống xe”. Binh sĩ đứng đằng trước dè dặt bất an hô, giọng nói lộ ra hốt hoảng rõ rệt.
Cánh cửa khẽ khàng mở ra.
Hayden bước xuống, mái tóc vàng chói mắt dưới ánh trăng càng thêm tầng kì ảo. Hắn nhìn hai binh sĩ càng lúc càng hoảng sợ, mỉm cười nói: “Ta là Hayden Navister, bên trong xe ngựa đằng sau là Gregory Dana, bởi vì lý do cá nhân, chúng ta muốn dùng ma pháp trận truyền tống của thành Cutler đến thành Mael. Hi vọng các ngươi có thể cho qua”
“Đương, đương nhiên”. Binh sĩ phía trước ngẩng lên nhìn Hayden, kích động cơ hồ muốn nắm gãy ngọn giáo trong tay. Đứng trước mặt không chỉ là nguyên soái đế quốc, còn là hình mẫu cao quý nhất của mỗi quân nhân đế quốc! Bọn họ tôn kính Ciro, bởi vì Ciro là chủ nhân của đế quốc, là hoàng đế bệ hạ cao quý. Bọn họ tôn kính Hayden, lại bởi vì hắn là nguyên soái trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của đế quốc, là quân nhân chiến công huy hoàng nhất hiện nay của đế quốc!
Hayden chỉnh lại trang phục (*), “Tướng quân Besa từng nói, ban đêm là thời điểm binh sĩ buồn ngủ nhất, nhưng là thời điểm quân địch tỉnh táo nhất. Biểu hiện của các cậu đã bác bỏ mạnh mẽ lời ông ấy, binh sĩ đế quốc tại bất cứ thời điểm nào đều duy trì đầu óc tỉnh táo hơn quân địch”
(*) gốc là 海登伸手理了理他的军装, cảm thấy dịch là “Hayden duỗi tay chỉnh lại quân phục cho cậu ta (người lính)” đúng hơn (Hayden đi nghỉ sẽ không mặc quân phục nhỉ) nhưng như vậy có vẻ thân mật quá, không thích hợp (cái chính là bạn k thích thế) nên đã tự ý thay đổi ‘-’
“Rõ!” Binh sĩ ưỡn ngực, tự hào nhìn người thanh niên thấp thoáng ý cười trước mặt.
Hayden đưa tay về phía Hansen.
Hansen lấy lệnh thông hành giao cho hắn.
Hayden nói: “Có điều ta càng hi vọng lần sau các cậu cho qua là bởi vì tờ lệnh thông hành này, mà không phải bởi vì cỗ xe ngựa này”
Binh sĩ sắc mặt ửng đỏ, lúng túng gật đầu, sau khi nhìn Hayden quay trở về xe ngựa, tự giác đứng thành hai hàng, giơ cao ngọn giáo, dùng nghi lễ tối cao tối sùng kính mình biết cung tiễn bọn họ rời đi.
Thành Cutler cách thành Fariel khoảng ba ngày đi đường. Dọc đường đi phần lớn thời gian Mundra đều ngủ mê man, Gregory vài lần muốn tiếp cận cậu, đều bị Hayden qua loa từ chối.
Về sau, Gregory cũng từ bỏ. Y đã nghĩ thông, nếu Hayden thực sự đã biết thân phận Mundra, như vậy hiện tại bọn họ sẽ không phải đi về trước, mà hẳn là lùi về sau. Nếu Hayden đã hớn hớn hở hở đi về phía thành Cutler, chứng tỏ thân phận của cậu nhỏ pháp sư vong linh này còn chưa bị phơi bày ngoài sáng.
Có lẽ, Hayden thực sự muốn đưa cậu ta về nhà để lấy lòng?
Gregory quyết định án binh bất động, tĩnh quan kì biến.
(*) tĩnh quan kì biến: bình tĩnh quan sát biến đổi
Ba ngày nhanh chóng trôi qua.
Khi Hansen nhìn thấy dãy tường thành cổ xưa nhưng không mất đi khí thế xuất hiện cuối con đường, hắn liền ném veo lương khô trong tay, lau miệng, lẩm nhẩm: “Thịt, thịt… Cuối cùng có thể ăn thịt rồi”
Binh sĩ thành Cutler không chặt chẽ như binh sĩ thành Fariel, sau khi xem xét qua loa lệnh thông hành, liền để bọn họ tiến vào.
Tiếng động ồn áo cùng mùi hương hỗn tạp trên đường phố khiến Hansen nhịn không được hít một hơi thật sâu. Lâu lắm rồi hắn chưa được nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy, Fariel trong thời gian phục hồi thực trầm mặc, giống như gã khổng lồ đương ngủ say, ai nấy đều biết nó rất mạnh mẽ, ai nấy đều biết một ngày nào đó nó sẽ thức tỉnh, nhưng hiện tại, nó vẫn đang ngủ say.
Bọn họ tìm một quán trọ bình thường để nghỉ chân.
Khi ông chủ nhà trọ cùng người làm thuê nhìn thấy gia huy hoa tulip màu tím trên xe ngựa, đều hít vào một hơi khí lạnh, mắt không chớp nhìn chằm chằm cánh cửa xe ngựa, cho đến khi Hayden và Mundra xuống xe, mới lại đồng thời nuốt nước miếng xuống.
Tóc vàng óng, mắt xanh lam, vóc dáng đĩnh đạc, khuôn mặt anh tuấn…
Là nguyên soái Navister đi?
Ông chủ cùng người làm thuê bốn mắt nhìn nhau.
Bên trong quán trọ không thiếu lữ khách tinh mắt, nhao nhao nhỏ giọng thì thầm.
Nhưng khi Hayden, Mundra và Gregory vào cửa, những âm thanh ấy lập tức biến mất. Ai nấy đều cúi đầu, liều mạng làm ra vẻ không có việc gì, nhưng dư quang khóe mắt luôn bất giác quét về phía Hayden.
Hayden thuê năm gian phòng, sau đó mang theo Mundra lên lầu.
Bóng dáng bọn họ vừa biến mất nơi cầu thang, phía dưới liền dậy lên âm thanh nghị luận nháo nhác. Bởi vì nhóm người Hayden đi còn chưa đủ xa, cho nên tiếng nói mấy người to mồm nhất không hề gian nan truyền đến tai bọn họ ——
“Bên cạnh nguyên soái Navister chắc là tiểu thư Donna?”
“Tiểu thư Donna tóc đỏ cơ mà? Hẳn đó là nữ công tức Dorothy”
“Không không không, tôi nghĩ đó là công chúa Elena”
…
Hayden vội ho một tiếng nói: “Tôi khẳng định trong những người tôi biết không có ai tên là Donna, tôi càng khẳng định Đế Quốc Kanding không có nữ công tước Dorothy và công chúa Elena”
Mundra nghi ngờ nhìn hắn, “Ờ”
Hayden nhìn vẻ mặt thờ ơ của cậu, trong lòng dậy lên chút mất mát, duỗi tay xoa đầu cậu.
Mundra vô thức muốn né tránh, nhưng động tác hắn rất nhẹ nhàng, rất giống vỗ về của sư phụ lúc cậu bị bệnh ngày bé, cho nên cậu chỉ hơi nghiêng đi, rồi lại bất động.
Hayden tựa hồ cảm giác được chấp nhận của cậu, động tác càng thêm dịu dàng.
Gregory ở phía sau nhìn hành vi hai người bọn họ, trong lòng sinh ra loại cảm giác trả thù hả hê khi người khác gặp họa. Nếu không bởi vì Audis, kỳ thực y rất chờ mong vẻ mặt của Hayden khi biết Mundra là nam pháp sư vong linh.
Rong ruổi suốt ba ngày ba đêm đối với Hayden và Hansen mà nói không tính là gì, nhưng lo lắng cho hai người đồng hành là Mundra và Gregory, bọn họ quyết định ở lại quán trọ nghỉ ngơi một ngày rưỡi, chờ dùng xong bữa trưa mới lên đường.
Giờ ăn trưa, phòng ăn nhỏ của quán trọ chật ních người, trên thực tế, bắt đầu từ tối qua bọn họ đã canh giữ xung quanh quán trọ. Bất kể là nam nhân hay nữ nhân, ánh mắt bọn họ đều dừng trên người Hayden.
Hayden không để ai vào mắt chăm sóc cho Mundra, đối diện coi như không có người.
Mundra dường như cũng không cảm thấy những ánh mắt này, thoải mái ăn những thứ Hayden đưa tới, cho đến khi ăn no mới thôi.
Đám người vây xem thấy bọn họ dùng xong bữa trưa chuẩn bị xuất phát, đều dáo dác khẩn trương đứng dậy, ánh mắt chờ mong nhìn bọn họ. Các cô gái càng ra sức phô bày mặt tốt nhất của mình, hi vọng có thể thu hút sự chú ý của Hayden. Mặc dù tâm trạng bọn họ vô cùng nôn nóng, nhưng từ đầu đến cuối không ai dám thực sự lại gần. Ở đế quốc, quý tộc và bình dân vẫn luôn tồn tại khoảng cách rất sâu, cho dù bọn họ cùng tuân thủ một bộ pháp điển đế quốc thống nhất, nhưng hiển nhiên pháp điển đối với quý tộc khoan dung hơn rất nhiều, thậm chí có một tội danh là tội xúc phạm, chính là chỉ bình dân đối với quý tộc bất kính.
Xa phu của Hansen và nhà Dana đều đã đánh xe từ nhà xe ra, Hayden đỡ Mundra lên xe xong, đột nhiên quay đầu lại, hướng về phía những đôi mắt trông chờ ánh mắt mình, mỉm cười vẫy tay.
“A!”
Đám người vỡ òa tiếng hò hét sung sướng kích động.
Cho đến tận khi xe ngựa tiêu thất khỏi tầm nhìn, tiếng reo hò vẫn không tiêu tán.
Bình luận truyện