Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích
Chương 4: Hai kẻ lừa đảo (bốn)
Hai người lết thết dọc theo đường lớn.
Rhodes muốn đi nhanh hơn, nhưng chân váy Mundra kéo lê trên đất, bước dài thì dẫm lên váy, bước ngắn thì như dậm chân tại chỗ. Hắn nhịn không được nói: “Ngươi không thể nhấc váy lên à?”
Mundra nhấc váy lên, để lộ hai cẳng chân cao dài gầy nhẳng.
Rhodes nói: “Thả xuống một tí”
Mundra thả sạch, “Phiền phức”
“Này cũng hết cách rồi…” Rhodes còn chưa nói xong, Mundra đã khom người xé cái rẹt, rớt ra nửa cái váy.
Rhodes: “…”
Mundra cúi đầu nhìn cái váy đằng trước cao trên đầu gối, đằng sau lượt thượt như cái chổi lau nhà, thỏa mãn gật đầu.
Rhodes nói: “Như vậy còn chỗ nào giống thục nữ?”
Mundra nhìn ông ta từ trên xuống dưới nói: “Chẳng lẽ như ông mới giống?”
Rhodes nhắm mắt, “Đi thôi”
Bọn họ là sa cơ lỡ vận, là sa cơ lỡ vận, là sa cơ lỡ vận.
Như này rất bình thường, rất bình thường, rất bình thường.
Dọc đường đi, Rhodes đều lẩm bẩm như vậy thuyết phục chính mình.
Tà dương chiếu sau mông bọn họ, giống như quả trứng gà vùi trong lửa. Đường lớn dài dằng dặc cuối cùng cũng đến tận cùng, tường thành hùng vĩ đồ sộ hiện ra trước mắt bọn họ. Cổng thành bằng gỗ cao lớn sừng sững đóng chặt, hòa thành một khối cùng tường thành, kín không kẽ hở.
Mundra lấy ra chiếc khăn tay cỡ lòng bàn tay lau mồ hôi trên trán. Pháp sư vong linh thích đêm tối cùng âm lãnh, đi đường dưới ánh mặt trời nóng cháy đối với bọn họ là một loại giày vò. Rhodes làm ma pháp sư cung đình lâu như vậy đã quen với loại tiết trời này.
Hắn nói: “Đừng lo. Lát nữa ta sẽ dùng ma pháp hệ thổ đào một cái địa đạo đi vào”
Mundra thuận tay quăng chiếc khăn sũng mồ hôi sang bên, nói: “Tôi không lo”
Rhodes: “…” Hắn nhất định đã bị mặt trời hun cho choáng váng mê muội rồi mới xem cậu ta như một thiếu niên bình thường! Khi hắn thấy lão hữu giới thiệu Mundra vẻ mặt phiền muộn, hẳn phải biết thừa thằng oắt này là thứ quỷ gì.
Cổng thành ngày càng gần.
Rhodes chuẩn bị lấy gậy ma pháp ra, đại môn lại đột ngột mở ra từ hướng trong thành. Kỵ sĩ mặc ngân giáp cưỡi hắc mã mang ngân khôi chia làm hai nhóm phóng vụt ra khỏi cổng thành.
Rhodes giật mình, thân thể vô thức trốn ra sau Mundra.
Kỵ sĩ mặc ngân giáp sát trước mặt bỗng nhiên đảo vòng quanh họ. Vòng tròn ngày càng lớn, một lớp lại một lớp, từ không trung nhìn xuống, tựa như chiếc bánh màu bạc đường kính hơn mười mét. Ở chính giữa nhân bánh rất nhỏ, chỉ có hai điểm màu lam cùng màu xám.
“Các ngươi là ai?” Vòng tròn xuất hiện một kẽ hở, một kỵ sĩ mặc khôi giáp họa tiết khác biệt từ trong đám người cưỡi ngựa đi ra.
Rhodes sợ Mundra nói lung tung, kéo cậu ra sau, giả bộ sợ đến hồn vía bay sạch, “Chúng tôi là người của gia tộc Gulaba”
“Gulaba?” Kỵ sĩ nghi ngờ nhắc lại một lần.
Phía sau gã lại nảy ra một gã kỵ sĩ cưỡi ngựa khác, họa tiết còn kiểu cách hơn, “Dinand, cậu thực sự nên định kỳ đi tu bổ đầu óc của mình đi. Bá tước Gulaba là chồng trước của phu nhân Demi, ông ta từng ghen tuông nguyên soái thư từ qua lại với phu nhân Demi, còn viết một phong thư dài mười vạn chữ hi vọng nguyên soái có thể buông tha cho phu nhân ông ta. Trời biết, rõ ràng là phu nhân Demi viết thư mời nguyên soái tham gia yến hội, nguyên soái bởi vì có việc không thể đi mà hồi đáp một phong thư tạ lỗi mà thôi”
Dinand tức giận nói: “Thị vệ trưởng Hansen thân ái, ngài xác định muốn ở trước mặt nhiều người như vậy vạch trần nguyên soái?”
Hansen nói: “Tôi chỉ muốn vì nguyên soái làm sáng tỏ một chút mà thôi. Còn có, nguyên soái rất bất mãn việc cậu tự tiện dừng lại làm lỡ lộ trình, cho nên chúng ta nhất định phải tốc chiến tốc quyết”. Hắn nói xong, xoay người từ trên lưng ngựa nhảy xuống, tháo mũ giáp, lộ ra khuôn mặt màu đồng, “Chúng ta là đội thị vệ của nguyên soái Hayden Navister, ta là đội trưởng thị vệ Hansen. Các ngươi từ đâu tới đây? Vì sao lại… ăn mặc như vậy?”
Từ hai chữ nguyên soái trong lời đối thoại, Rhodes đã đoán được thân phận bọn họ, nhưng chính tai nghe vẫn bị chấn động mạnh mẽ.
Hayden Navister, đệ nhất nguyên soái Đế Quốc Kanding, thân tín của hoàng thái tử Ciro, cột trụ phe phái hoàng thái tử.
Chắc là gã biết gần đây Fariel xảy ra chuyện nên mới vội vã trở về, nếu để gã biết thân phận của mình, còn có những chuyện làm cho hoàng hậu Samantha… Rhodes khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, biểu tình càng thêm kinh hãi, “Hóa ra là đội thị vệ của ngài nguyên soái! Có thể gặp các ngài thực tốt quá. Chúng tôi dự định đi Sangtu thăm người thân, ai ngờ dọc được gặp phải kiếp phỉ”. Hắn còn chưa nói xong, nước mắt đã tí tách rơi xuống. Để làm cho diễn thêm thật, hắn còn giẫm mạnh lên một chân của Mundra.
Mundra nhìn mặt trên giày của mình bị giẫm, nâng chân phải, chà chà mặt trên giày bên trái.
Rhodes: “…”
Hansen theo ánh mắt hắn nhìn về phía Mundra, “Vị này là…”
Rhodes nói: “Cô ấy là tiểu thư nhà chúng tôi, Monica Gulaba”
“Monica Gulaba?” Hansen nghĩ một chút nói, “Cháu gái bá tước Gulaba?”
…
Hóa ra là cháu gái.
Rhodes vội gật đầu nói: “Đúng vậy”
Hansen nhìn Dinand.
Dinand nói: “Đừng có mà nhìn em, em sẽ chỉ làm lỡ lộ trình mà thôi”
Hansen quay qua nhìn Rhodes nói: “Xuất cảnh cần giấy thông hành, các ngươi còn giấy thông hành không?”
Rhodes nói: “Còn”. Hắn lấy giấy thông hành giấu trong ngực ra.
Hansen nhìn lướt qua, cười nói: “Vậy được rồi”
Dinand nói: “Các ngươi nếu đã tao ngộ bất hạnh, vì sao không hồi gia mà còn đi tiếp về phía đông?”
Rhodes ngớ người. Vấn đề này quả thật hắn chưa hề nghĩ đến.
Mundra đột nhiên nói: “Làm việc không thể bỏ dở nửa chừng”. Giọng nói của cậu non nớt, nghe không rõ là thiếu niên hay thiếu nữ.
Dinand nói: “Thế nhưng, hai người các ngươi lão lão tiểu tiểu, nhìn thế nào cũng không ra có thể chạy khỏi tay kiếp phỉ”
Ai nói lão lão tiểu tiểu thì không thể chạy trốn nhanh.
Rhodes đối với căn vặn vớ vẩn này cảm thấy thực chán ghét. Nhưng hắn biết, tình thế này không cho phép hắn mất hứng, chỉ có thể dùng vẻ mặt bi thương nói: “Đây hoàn toàn là nhờ ngài Gregory giúp đỡ!”
Cố sự nghe đến đó, lại có xoay chuyển trọng đại.
Dinand và Hansen liếc nhìn nhau. So với gia tộc Gulaba đã sa sút, Gregory một trong những người thừa kế gia tộc Dana cao quý hơn nhiều. Hansen hỏi: “Gregory trong lời ngươi có phải Gregory Dana?”
Rhodes nói: “Đúng vậy. Là ngài Dana”
Nếu chỉ là người gia tộc Gulaba, bọn họ không cần phải nhúng tay vào, tuy nhiên liên quan đến người thừa kế gia tộc Dana một trong tam đại gia tộc, bọn họ không thể không hành xử cẩn thận. Dù sao đế quốc vừa mới chịu công kích nặng nề, củng cố đoàn kết nội bộ đế quốc là cực kỳ trọng yếu. Ngộ nhỡ để người gia tộc Dana biết nguyên soái thấy người thừa kế của bọn họ chết mà không cứu, hậu quả sẽ khá là nghiêm trọng.
Dinand lập tức quay đầu báo cáo Hayden.
Rhodes trong ngực giật thót, gần như ngay khi cậu ta xoay người liền ý thức được sự tình bởi vì mình lỡ miệng mà trở nên nghiêm trọng. Hắn nhìn xung quanh, tựa hồ đang cân nhắc khả năng dùng ma pháp hệ thổ bỏ chạy. Nghe nói bên người Hayden có một đội quân ma pháp sư, không biết bọn họ có đang ở đây hay không.
Ngay khi hắn đương ở ranh giới trù trừ, một con bạch mã toàn thân tuyết trắng chầm chậm băng qua đội ngũ, đi tới trước mặt bọn họ.
Một nam tử anh tuấn tóc vàng ngồi cao cao trên lưng ngựa, nét cười ấm áp thân mật, “Thật cao hứng được gặp cô ở đây, tiểu thư Monica. Tôi là Hayden Navister, người quen cũ của phu nhân Demi. Để bảo đảm an toàn cho hai người, tôi sẽ hộ tống hai người về nhà”
Lo lắng tệ nhất của Rhodes đã ứng nghiệm!
Hayden nói: “Có điều trước đó, tôi muốn biết vị trí hiện nay của cậu Gregory Dana”
Rhodes chỉ ra sau nói: “Đi thẳng tuột theo con đường này, khoảng bốn năm nghìn mét”
Hayden liếc nhìn Dinand.
Dinand hiểu ý, mang theo một toán kỵ sĩ phi như bay.
Hayden thúc ngựa về phía trước hai bước, sau đó đưa tay về phía Mundra, mỉm cười nói: “Có thể cho tôi vinh hạnh được ngồi cùng cô chứ?”
Mundra nhìn cánh tay đeo găng trắng trước mặt, còn chưa kịp nói đã bị Rhodes ngăn lại phía sau.
Rhodes nhìn Hayden vẻ mặt tươi cười thân thiết, cười gượng nói: “Tiểu thư nhà tôi còn chưa kết hôn”
Rhodes muốn đi nhanh hơn, nhưng chân váy Mundra kéo lê trên đất, bước dài thì dẫm lên váy, bước ngắn thì như dậm chân tại chỗ. Hắn nhịn không được nói: “Ngươi không thể nhấc váy lên à?”
Mundra nhấc váy lên, để lộ hai cẳng chân cao dài gầy nhẳng.
Rhodes nói: “Thả xuống một tí”
Mundra thả sạch, “Phiền phức”
“Này cũng hết cách rồi…” Rhodes còn chưa nói xong, Mundra đã khom người xé cái rẹt, rớt ra nửa cái váy.
Rhodes: “…”
Mundra cúi đầu nhìn cái váy đằng trước cao trên đầu gối, đằng sau lượt thượt như cái chổi lau nhà, thỏa mãn gật đầu.
Rhodes nói: “Như vậy còn chỗ nào giống thục nữ?”
Mundra nhìn ông ta từ trên xuống dưới nói: “Chẳng lẽ như ông mới giống?”
Rhodes nhắm mắt, “Đi thôi”
Bọn họ là sa cơ lỡ vận, là sa cơ lỡ vận, là sa cơ lỡ vận.
Như này rất bình thường, rất bình thường, rất bình thường.
Dọc đường đi, Rhodes đều lẩm bẩm như vậy thuyết phục chính mình.
Tà dương chiếu sau mông bọn họ, giống như quả trứng gà vùi trong lửa. Đường lớn dài dằng dặc cuối cùng cũng đến tận cùng, tường thành hùng vĩ đồ sộ hiện ra trước mắt bọn họ. Cổng thành bằng gỗ cao lớn sừng sững đóng chặt, hòa thành một khối cùng tường thành, kín không kẽ hở.
Mundra lấy ra chiếc khăn tay cỡ lòng bàn tay lau mồ hôi trên trán. Pháp sư vong linh thích đêm tối cùng âm lãnh, đi đường dưới ánh mặt trời nóng cháy đối với bọn họ là một loại giày vò. Rhodes làm ma pháp sư cung đình lâu như vậy đã quen với loại tiết trời này.
Hắn nói: “Đừng lo. Lát nữa ta sẽ dùng ma pháp hệ thổ đào một cái địa đạo đi vào”
Mundra thuận tay quăng chiếc khăn sũng mồ hôi sang bên, nói: “Tôi không lo”
Rhodes: “…” Hắn nhất định đã bị mặt trời hun cho choáng váng mê muội rồi mới xem cậu ta như một thiếu niên bình thường! Khi hắn thấy lão hữu giới thiệu Mundra vẻ mặt phiền muộn, hẳn phải biết thừa thằng oắt này là thứ quỷ gì.
Cổng thành ngày càng gần.
Rhodes chuẩn bị lấy gậy ma pháp ra, đại môn lại đột ngột mở ra từ hướng trong thành. Kỵ sĩ mặc ngân giáp cưỡi hắc mã mang ngân khôi chia làm hai nhóm phóng vụt ra khỏi cổng thành.
Rhodes giật mình, thân thể vô thức trốn ra sau Mundra.
Kỵ sĩ mặc ngân giáp sát trước mặt bỗng nhiên đảo vòng quanh họ. Vòng tròn ngày càng lớn, một lớp lại một lớp, từ không trung nhìn xuống, tựa như chiếc bánh màu bạc đường kính hơn mười mét. Ở chính giữa nhân bánh rất nhỏ, chỉ có hai điểm màu lam cùng màu xám.
“Các ngươi là ai?” Vòng tròn xuất hiện một kẽ hở, một kỵ sĩ mặc khôi giáp họa tiết khác biệt từ trong đám người cưỡi ngựa đi ra.
Rhodes sợ Mundra nói lung tung, kéo cậu ra sau, giả bộ sợ đến hồn vía bay sạch, “Chúng tôi là người của gia tộc Gulaba”
“Gulaba?” Kỵ sĩ nghi ngờ nhắc lại một lần.
Phía sau gã lại nảy ra một gã kỵ sĩ cưỡi ngựa khác, họa tiết còn kiểu cách hơn, “Dinand, cậu thực sự nên định kỳ đi tu bổ đầu óc của mình đi. Bá tước Gulaba là chồng trước của phu nhân Demi, ông ta từng ghen tuông nguyên soái thư từ qua lại với phu nhân Demi, còn viết một phong thư dài mười vạn chữ hi vọng nguyên soái có thể buông tha cho phu nhân ông ta. Trời biết, rõ ràng là phu nhân Demi viết thư mời nguyên soái tham gia yến hội, nguyên soái bởi vì có việc không thể đi mà hồi đáp một phong thư tạ lỗi mà thôi”
Dinand tức giận nói: “Thị vệ trưởng Hansen thân ái, ngài xác định muốn ở trước mặt nhiều người như vậy vạch trần nguyên soái?”
Hansen nói: “Tôi chỉ muốn vì nguyên soái làm sáng tỏ một chút mà thôi. Còn có, nguyên soái rất bất mãn việc cậu tự tiện dừng lại làm lỡ lộ trình, cho nên chúng ta nhất định phải tốc chiến tốc quyết”. Hắn nói xong, xoay người từ trên lưng ngựa nhảy xuống, tháo mũ giáp, lộ ra khuôn mặt màu đồng, “Chúng ta là đội thị vệ của nguyên soái Hayden Navister, ta là đội trưởng thị vệ Hansen. Các ngươi từ đâu tới đây? Vì sao lại… ăn mặc như vậy?”
Từ hai chữ nguyên soái trong lời đối thoại, Rhodes đã đoán được thân phận bọn họ, nhưng chính tai nghe vẫn bị chấn động mạnh mẽ.
Hayden Navister, đệ nhất nguyên soái Đế Quốc Kanding, thân tín của hoàng thái tử Ciro, cột trụ phe phái hoàng thái tử.
Chắc là gã biết gần đây Fariel xảy ra chuyện nên mới vội vã trở về, nếu để gã biết thân phận của mình, còn có những chuyện làm cho hoàng hậu Samantha… Rhodes khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, biểu tình càng thêm kinh hãi, “Hóa ra là đội thị vệ của ngài nguyên soái! Có thể gặp các ngài thực tốt quá. Chúng tôi dự định đi Sangtu thăm người thân, ai ngờ dọc được gặp phải kiếp phỉ”. Hắn còn chưa nói xong, nước mắt đã tí tách rơi xuống. Để làm cho diễn thêm thật, hắn còn giẫm mạnh lên một chân của Mundra.
Mundra nhìn mặt trên giày của mình bị giẫm, nâng chân phải, chà chà mặt trên giày bên trái.
Rhodes: “…”
Hansen theo ánh mắt hắn nhìn về phía Mundra, “Vị này là…”
Rhodes nói: “Cô ấy là tiểu thư nhà chúng tôi, Monica Gulaba”
“Monica Gulaba?” Hansen nghĩ một chút nói, “Cháu gái bá tước Gulaba?”
…
Hóa ra là cháu gái.
Rhodes vội gật đầu nói: “Đúng vậy”
Hansen nhìn Dinand.
Dinand nói: “Đừng có mà nhìn em, em sẽ chỉ làm lỡ lộ trình mà thôi”
Hansen quay qua nhìn Rhodes nói: “Xuất cảnh cần giấy thông hành, các ngươi còn giấy thông hành không?”
Rhodes nói: “Còn”. Hắn lấy giấy thông hành giấu trong ngực ra.
Hansen nhìn lướt qua, cười nói: “Vậy được rồi”
Dinand nói: “Các ngươi nếu đã tao ngộ bất hạnh, vì sao không hồi gia mà còn đi tiếp về phía đông?”
Rhodes ngớ người. Vấn đề này quả thật hắn chưa hề nghĩ đến.
Mundra đột nhiên nói: “Làm việc không thể bỏ dở nửa chừng”. Giọng nói của cậu non nớt, nghe không rõ là thiếu niên hay thiếu nữ.
Dinand nói: “Thế nhưng, hai người các ngươi lão lão tiểu tiểu, nhìn thế nào cũng không ra có thể chạy khỏi tay kiếp phỉ”
Ai nói lão lão tiểu tiểu thì không thể chạy trốn nhanh.
Rhodes đối với căn vặn vớ vẩn này cảm thấy thực chán ghét. Nhưng hắn biết, tình thế này không cho phép hắn mất hứng, chỉ có thể dùng vẻ mặt bi thương nói: “Đây hoàn toàn là nhờ ngài Gregory giúp đỡ!”
Cố sự nghe đến đó, lại có xoay chuyển trọng đại.
Dinand và Hansen liếc nhìn nhau. So với gia tộc Gulaba đã sa sút, Gregory một trong những người thừa kế gia tộc Dana cao quý hơn nhiều. Hansen hỏi: “Gregory trong lời ngươi có phải Gregory Dana?”
Rhodes nói: “Đúng vậy. Là ngài Dana”
Nếu chỉ là người gia tộc Gulaba, bọn họ không cần phải nhúng tay vào, tuy nhiên liên quan đến người thừa kế gia tộc Dana một trong tam đại gia tộc, bọn họ không thể không hành xử cẩn thận. Dù sao đế quốc vừa mới chịu công kích nặng nề, củng cố đoàn kết nội bộ đế quốc là cực kỳ trọng yếu. Ngộ nhỡ để người gia tộc Dana biết nguyên soái thấy người thừa kế của bọn họ chết mà không cứu, hậu quả sẽ khá là nghiêm trọng.
Dinand lập tức quay đầu báo cáo Hayden.
Rhodes trong ngực giật thót, gần như ngay khi cậu ta xoay người liền ý thức được sự tình bởi vì mình lỡ miệng mà trở nên nghiêm trọng. Hắn nhìn xung quanh, tựa hồ đang cân nhắc khả năng dùng ma pháp hệ thổ bỏ chạy. Nghe nói bên người Hayden có một đội quân ma pháp sư, không biết bọn họ có đang ở đây hay không.
Ngay khi hắn đương ở ranh giới trù trừ, một con bạch mã toàn thân tuyết trắng chầm chậm băng qua đội ngũ, đi tới trước mặt bọn họ.
Một nam tử anh tuấn tóc vàng ngồi cao cao trên lưng ngựa, nét cười ấm áp thân mật, “Thật cao hứng được gặp cô ở đây, tiểu thư Monica. Tôi là Hayden Navister, người quen cũ của phu nhân Demi. Để bảo đảm an toàn cho hai người, tôi sẽ hộ tống hai người về nhà”
Lo lắng tệ nhất của Rhodes đã ứng nghiệm!
Hayden nói: “Có điều trước đó, tôi muốn biết vị trí hiện nay của cậu Gregory Dana”
Rhodes chỉ ra sau nói: “Đi thẳng tuột theo con đường này, khoảng bốn năm nghìn mét”
Hayden liếc nhìn Dinand.
Dinand hiểu ý, mang theo một toán kỵ sĩ phi như bay.
Hayden thúc ngựa về phía trước hai bước, sau đó đưa tay về phía Mundra, mỉm cười nói: “Có thể cho tôi vinh hạnh được ngồi cùng cô chứ?”
Mundra nhìn cánh tay đeo găng trắng trước mặt, còn chưa kịp nói đã bị Rhodes ngăn lại phía sau.
Rhodes nhìn Hayden vẻ mặt tươi cười thân thiết, cười gượng nói: “Tiểu thư nhà tôi còn chưa kết hôn”
Bình luận truyện