Chương 20: Chương 20
Lần này Hướng Ca đặt đồ trên điện thoại trước, chờ tới khi sắp đến số của mình thì mới đến quán trà sữa lấy.Không cần đại lão ra tay giải quyết chuyện đi lấy trà sữa, Hướng Ca bảo Sở Vân Kiêu cứ ở hàng ăn chờ mình.Lúc này quán trà sữa có rất nhiều người, lúc Hướng Ca đến nơi vẫn chưa tới số của cô, thế là cô đành phải đứng cạnh đám người kia để chờ đợi.*****Mấy ngày nay Sở Hạ Phàm cũng không dễ chịu gì, ban đầu Hướng Ca đề nghị chia tay với anh ta, anh ta còn tưởng đó chỉ là Hướng Ca giận dỗi, để cô bình tĩnh lại là sẽ không sao nữa.Nhưng không ngờ anh ta để Hướng Ca bình tĩnh, còn cô lại chặn tất cả phương thức liên lạc liên quan đến anh ta.
Anh ta đổi số khác gọi lại, vừa lên tiếng đã bị cúp máy, sau đó lại tiếp tục bị chặn.Sau đó anh ta đến nhà họ Hướng, muốn dùng áp lực của trưởng bối để ép Hướng Ca thuận theo ý mình.
Kết quả Hướng Ca trực tiếp cắt đứt quan hệ với người nhà, không hề dây dưa dài dòng.Cuối cùng Sở Hạ Phàm cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, định đến trường tìm Hướng Ca.
Nhưng không ngờ Lâm Thanh Cách lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn khi chuyển nhà, đứng trước dáng vẻ đáng thương cầu xin sự giúp đỡ của Lâm Thanh Cách, Sở Hạ Phàm chỉ đành đưa Lâm Thanh Cách đến bệnh viện.Sau khi băng bó vết thương, Lâm Thanh Cách lại rủ Sở Hạ Phàm ra ngoài ăn cơm cùng với cô ta.Trong khoảng thời gian này, Lâm Thanh Cách chưa tìm được nhà nên vẫn đang ở nhà của anh ta.Dù sao cũng là bạch nguyệt quang năm đó mình muốn mà không được, bỗng một ngày vừa giơ tay là chạm tới, Sở Hạ Phàm hoàn toàn không có sức cưỡng lại.Lâm Thanh Cách rất chu đáo, mỗi lần thân mật đều nói với anh ta rằng bọn họ chỉ là hai người cô đơn đang an ủi nhau, anh ta không cần phải chịu trách nhiệm.Sở Hạ Phàm cũng tưởng rằng chỉ cần Hướng Ca quay lại bên cạnh thì anh ta sẽ đoạn tuyệt qua lại với Lâm Thanh Cách ngay lập tức.Thế là anh ta yên tâm đồng ý với lời đề nghị của Lâm Thanh Cách, thỉnh thoảng lại ra ngoài ăn cơm dạo phố cùng cô ta.Hai người ăn cơm ở khu thương mại gần bệnh viện, sau khi ăn xong, Lâm Thanh Cách nũng nịu muốn uống trà sữa.Sở Hạ Phàm ghét nhất là xếp hàng mua trà sữa, thế là anh ta liền móc điếu thuốc ra rồi đi đến bên cạnh đám người để chờ đợi.Không ngờ lại vô tình gặp Hướng Ca ở đây.Với thân hình nhỏ nhắn của cô, đứng giữa đám đông chật chội rất dễ bị dồn vào một góc bất cứ lúc nào.
Lúc này một mình cô đứng cạnh đám người, hiển nhiên là sẽ bị đẩy ra ngoài.Quả nhiên, cô không thể không có anh ta ở bên.Sở Hạ Phàm đắc ý hất cằm lên, bước nhanh tới chỗ Hướng Ca."Muốn uống cái gì thì nói với anh, anh vào trong gọi giúp em." Sở Hạ Phàm đứng trước mặt Hướng Ca, chờ đợi Hướng Ca lộ ra sắc mặt mừng rỡ.Hướng Ca nghe thấy giọng nói của Sở Hạ Phàm thì không khỏi sửng sốt: "Hả?"Sở Hạ Phàm: "Cô bé ngốc, một mình em không chen được với bọn họ đâu."Hướng Ca: "???"Cô chỉ cảm thấy buồn nôn.Sở Hạ Phàm coi sự im lặng của Hướng Ca là cảm động, quả nhiên sự tồn tại của anh ta đóng vai trò rất quan trọng trong cuộc sống của cô.
Chắc chắn bây giờ cô đang cảm thấy hối hận, thậm chí còn nghĩ làm thế nào để làm lành với anh ta.Hướng Ca nghĩ có lẽ đầu óc Sở Hạ Phàm bị hỏng rồi..
Bình luận truyện