Mộng Xuân Tùy Tâm Sở Dục
Chương 3: Ra cửa săn mỹ nam
Tuy trước đây Tần Kỳ chưa từng làm, nhưng vẫn ước chừng được dục vọng của nam nhân bình thường. Từng nghe nói có người một đêm làm bảy lần, hiện tại hắn cảm thấy những lời này dùng ở trên người của hắn không khoa trương chút nào. Hiện tại hắn vô cùng có tinh lực, dục vọng giống như một cái hố không đáy, hai người Tần Phong và Lãnh Nhiên cũng không thể thỏa mãn hắn. Mỗi ngày hắn đều muốn yêu thương hai người suốt cả đêm, làm hai người đến chết đi sống lại. May mắn hai người cũng không có một câu oán hận, mặc dù ban đêm không ngừng khóc cầu xin tha thứ, nhưng đến buổi tối ngày hôm sau vẫn sẽ ngoan ngoãn rửa sạch sẽ chính mình chờ phu quân lâm hạnh. Nhưng mà hai người hàng đêm hầu hạ như vậy, thân thể cũng khó có thể chịu nổi, liền nổi lên chủ ý tìm người phân chia mây mưa.
Cuộc sống tính phúc trái ôm phải ấp của Tần Kỳ còn không duy trì được bao lâu, đã xảy ra một chuyện làm cho hắn khá kinh ngạc.
Một ngày lúc ba người ăn cơm trưa, Tần Phong bỗng nhiên nôn khan một tiếng chạy ra ngoài, hai người khác lại càng hoảng sợ. Cẩn thận mời đại phu, lại nhận được một câu trả lời làm người ta ngạc nhiên.
Tần Kỳ kinh hô tại chỗ: “Phong là nam nhân, làm sao có thể mang thai?”
Người ở chỗ này đều kinh ngạc nhìn hắn, hỏi: “Tại sao nam nhân lại không thể mang thai?”
Nhìn dáng vẻ đương nhiên của bọn hắn, Tần Kỳ có chút bối rối. Tại sao chỉ có chính mình không biết việc nam nhân có thể mang thai?
Mặc kệ Tần Kỳ có bao nhiêu kinh ngạc, sự thật đã xảy ra bất ngờ như vậy. Đáng thương cho hắn còn chưa hưởng thụ đủ cuộc sống tính phúc sau khi tân hôn, đã bị đại phu ra lệnh cưỡng chế giảm thiểu việc phòng the.
Cũng không lâu lắm, Lãnh Nhiên cũng có bầu, thời gian sau Tần Kỳ bắt đầu không dễ chịu lắm. Tần Phong và Lãnh Nhiên cũng suy nghĩ cho hắn, hai người thẹn trong lòng vì không thể làm cho phu quân tận hứng, hỏi hắn có vừa ý công tử nhà nào hay không, sẽ cố gắng giúp hắn giật dây. Bình thường Tần Kỳ không bước chân ra khỏi nhà, nào có cơ hội để vừa ý người nào, thế là hai người lại khuyên hắn ra cửa săn mỹ nam.
Nếu nói đến nơi mua vui rộn ràng trong thành, chỗ duy nhất Tần Kỳ có thể nghĩ đến là nơi thiếu gia trước đây thường đi đến, Thưởng Cúc lầu. Đáng tiếc Tần Kỳ liếc một lần các tiểu quan trong Thưởng Cúc lầu, không tìm được một người có thể miễn cưỡng vào mắt. Tiểu quan nơi này đều có khí chất của nữ nhân, chơi bọn họ còn không bằng đi ngủ với nữ nhân thật sự. Tần Kỳ không che giấu biểu tình thất vọng chút nào, một người yên lặng uống rượu trong đau khổ.
Một nam tử với khuôn mặt tuấn tú mặc áo hồng thấy hắn lộ ra bộ dáng này, tò mò xuống lầu đi tới. Người này chính là ông chủ của Thưởng Cúc lầu, Cố Lan. Cố Lan lay động theo chiếc quạt, dáng dấp nhẹ nhàng trần tục của công tử thế gia, Tần Kỳ không khỏi chăm chú nhìn thêm. Y tiến lên ngồi vào trên ghế bên người Tần Kỳ, cười hỏi: “Lẽ nào trong Thưởng Cúc lầu của ta không có nổi một người có thể khiến cho công tử thấy hợp mắt?”
Gần đây Tần Kỳ được người nuông chiều, nói năng tùy tiện, há mồm đã nói ra: “Đều không ra sao, nhưng ngươi lại giống như phu nhân của ta, rất đúng khẩu vị của ta. ”
Cố Lan nổi danh gần xa là mỹ nam tử, nam nhân đánh chủ ý lên y không phải là không có, thế nhưng dám nói trắng trợn ra thì chưa thấy có ai. Tuy y là ông chủ kỹ viện, nhưng xưa nay không tiếp khách. Nếu là người khác dùng những lời như vậy mạo phạm y, y chắc chắn sẽ lừa gạt một khoản tiền tổn thất tinh thần, rồi dọa người chạy mất. Nhưng bây giờ nghe người này nói xong, y lại không có một chút cảm giác tức giận, trong lòng ngược lại có vài phần vui vẻ.
Tần Kỳ thấy y cũng không tức giận, lá gan lại lớn hơn vài phần. Trước đây hắn đã thấy rõ vị này đùa giỡn cự tuyệt người khác như thế nào, một tay nắm chặt đã nghiền chén trà thành bột phấn. Võ công cao cường như vậy, ở Hi thành không sánh ai bằng, người dám trêu chọc y ít lại càng ít. Tần Kỳ coi như là can đảm ngập trời rồi, lại dám đùa giỡn một cao thủ võ lâm.
Cố Lan đối với người trước mặt này vừa gặp đã thương, mới chủ động tiến lên nói chuyện cùng hắn, bây giờ bị hắn đùa giỡn đương nhiên sẽ không tức giận. Ánh mắt Cố Lan di chuyển, bị hắn sờ lên tay phải cũng không hất ra, ngầm cho phép hắn cầu hoan.
Trong phòng rực rỡ xa hoa, nhan sắc diễm lệ, y phục giống như cánh hoa đang bay rơi trên mặt đất, nam nhân mị nhãn như tơ, trong mắt đều là câu dẫn, chủ động mở hai chân ôm lấy hông của tình lang. Tuy là lần đầu làm chuyện này, nhưng y thân là ông chủ kỹ viện, không biết thẹn là gì, đương nhiên sẽ cởi mở hơn Tần Phong và Lãnh Nhiên. Tần Kỳ đang chìm đắm trong sinh hoạt dị thường xa cách với hai vị phu nhân phong tình của hắn, càng kích động dùng lực mạnh ra vào hơn bình thường, làm tiếng rên rỉ của y nát vỡ.
Sau khi làm một lần, hai người nghỉ ngơi một chút. Tuy thân thể Cố Lan bủn rủn, lại không chịu an phận, cười quyến rũ xuống giường tiến đến giá sách lấy ra một quyển xuân cung đồ(). Tần Kỳ chưa từng thấy qua loại tập tranh vẽ chất lượng cao này, lật vài tờ, trong chốc lát dục hỏa trong cơ thể vốn đã cháy sạch lại bùng lên mãnh liệt. Đối với tư thế trong sách giảng giải càng nóng lòng muốn thử, chặn Cố Lan lại tiếp tục một phen nồng nhiệt. Cố Lan cũng không từ chối, hai người thay đổi đủ tư thế chơi đến bình minh, thử hết tất cả tư thế trên bản vẽ đông cung. Trước đây Cố Lan đã thử qua những tư thế này ở trên người người khác, biết mùi vị trong đó tươi đẹp đến mức nào, hiện tại ở chỗ này càng thể nghiệm toàn bộ tuyệt vời.
Shunga hay mượn từ Hán văn chungongwa 春宫画, Hán Việt: Xuân cung họa hay chunhua 春画, Hán Việt: Xuân họa chungong: xuân cung chungongtu: xuân cung đồ)) là một thuật ngữ tiếng Nhật cho nghệ thuật khiêu ***.
Hai người vẫn làm thẳng đến khi trời sáng hẳn. Trong lòng Tần Kỳ nhớ hai vị phu nhân, chuẩn bị hành quân lặng lẽ. Ý thức được nam nhân muốn đi, Cố Lan co rút miệng huyệt lại kẹp lấy cự vật nam nhân không cho phép đi ra. Tuy thân thể của y mệt mỏi rã rời, nhưng sợ ngày hôm nay chỉ là một hồi nhân duyên mong manh ngắn ngủi, sau này sẽ không còn được gặp lại người nam nhân đã cướp lấy lòng y. Chính y cũng không hiểu vì sao chỉ trong thời gian một đêm, y lại khăng khăng một mực đối với người này. Chỉ là tình yêu nồng nhiệt nổi lên từ đáy lòng của y, y đã không thể không có người đàn ông này rồi.
Y bắt đầu đong đưa thân thể bủn rủn, co rút vách tường tràng ruột lại, chủ động mê hoặc nam nhân lại tiếp tục một lần. Lớn lên ở kỹ viện y chỉ biết dùng thân thể để giữ lại nam nhân, y biết người đàn ông này tính dục dồi dào, tinh lực còn dư thừa lại có thể làm thêm mấy lần. Tần Kỳ không chống cự nổi mê hoặc, gầm nhẹ một tiếng, lại bắt đầu một vòng tình cảm mãnh liệt mới.
Cố Lan không để ý thân thể không chịu nổi, quyết tâm không cho nam nhân rời khỏi mình. Tuy thân thể y mệt mỏi không chịu được, nhưng trong lòng y không thể chịu thua, dùng hết tất cả vốn liếng dụ dỗ nam nhân tiếp tục triền miên cùng hắn. Kinh nghiệm tình yêu của y, thủ đoạn ve vãn cao minh, hiện tại lại cố ý quyến rũ dụ dỗ, Tần Kỳ nơi nào chống cự lại được, làm y một lần lại một lần, phát tiết toàn bộ dục hỏa tích lũy nhiều ngày ở trên người y. Hai người làm thẳng đến trưa, Cố Lan cuối cùng cũng không chịu nổi, ở trong một hồi cao triều bất tỉnh.
Nhìn nam nhân ngửa ra giống như búp bê vải bị phá hư, Tần Kỳ có vài phần áy náy. Lần đầu tiên đã làm người thành như vậy tuy là quá đáng, nhưng chính người này cũng phải bổ sung thêm một phần trách nhiệm, nếu không phải y cố ý dụ dỗ, hắn cũng không phải không biết đúng mực như vậy, bộ dáng thê thảm của y bây giờ có thể nói là tự làm tự chịu. Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng để cho hắn bỏ lại người mới vừa ăn xong rồi vô cùng vui vẻ về nhà, hắn lại làm không được.
Giúp Cố Lan rửa sạch thân thể, thả lại trên giường. Trong lúc tắm rửa thì nam nhân tỉnh lại, lại quấn lấy hắn muốn làm một lần. Người này thực sự là không muốn sống nữa, Tần Kỳ không nói. Nhìn sắc trời không còn sớm, Tần Kỳ cũng có chút không kiên nhẫn, không để ý nam nhân giữ lại, đáp ứng ngày mai trở lại nhìn y, Tần Kỳ lập tức dẹp đường hồi phủ.
Trong lòng Tần Phong và Lãnh Nhiên biết rõ nơi mà hắn đi, thấy hắn về trễ cũng không nói cái gì. Bụng hai người đều đã lớn, buổi tối không thể để cho phu quân tận hứng, chính hai người khuyên hắn ra cửa săn mỹ nam, đương nhiên là không có lời gì để nói.
Cuộc sống tính phúc trái ôm phải ấp của Tần Kỳ còn không duy trì được bao lâu, đã xảy ra một chuyện làm cho hắn khá kinh ngạc.
Một ngày lúc ba người ăn cơm trưa, Tần Phong bỗng nhiên nôn khan một tiếng chạy ra ngoài, hai người khác lại càng hoảng sợ. Cẩn thận mời đại phu, lại nhận được một câu trả lời làm người ta ngạc nhiên.
Tần Kỳ kinh hô tại chỗ: “Phong là nam nhân, làm sao có thể mang thai?”
Người ở chỗ này đều kinh ngạc nhìn hắn, hỏi: “Tại sao nam nhân lại không thể mang thai?”
Nhìn dáng vẻ đương nhiên của bọn hắn, Tần Kỳ có chút bối rối. Tại sao chỉ có chính mình không biết việc nam nhân có thể mang thai?
Mặc kệ Tần Kỳ có bao nhiêu kinh ngạc, sự thật đã xảy ra bất ngờ như vậy. Đáng thương cho hắn còn chưa hưởng thụ đủ cuộc sống tính phúc sau khi tân hôn, đã bị đại phu ra lệnh cưỡng chế giảm thiểu việc phòng the.
Cũng không lâu lắm, Lãnh Nhiên cũng có bầu, thời gian sau Tần Kỳ bắt đầu không dễ chịu lắm. Tần Phong và Lãnh Nhiên cũng suy nghĩ cho hắn, hai người thẹn trong lòng vì không thể làm cho phu quân tận hứng, hỏi hắn có vừa ý công tử nhà nào hay không, sẽ cố gắng giúp hắn giật dây. Bình thường Tần Kỳ không bước chân ra khỏi nhà, nào có cơ hội để vừa ý người nào, thế là hai người lại khuyên hắn ra cửa săn mỹ nam.
Nếu nói đến nơi mua vui rộn ràng trong thành, chỗ duy nhất Tần Kỳ có thể nghĩ đến là nơi thiếu gia trước đây thường đi đến, Thưởng Cúc lầu. Đáng tiếc Tần Kỳ liếc một lần các tiểu quan trong Thưởng Cúc lầu, không tìm được một người có thể miễn cưỡng vào mắt. Tiểu quan nơi này đều có khí chất của nữ nhân, chơi bọn họ còn không bằng đi ngủ với nữ nhân thật sự. Tần Kỳ không che giấu biểu tình thất vọng chút nào, một người yên lặng uống rượu trong đau khổ.
Một nam tử với khuôn mặt tuấn tú mặc áo hồng thấy hắn lộ ra bộ dáng này, tò mò xuống lầu đi tới. Người này chính là ông chủ của Thưởng Cúc lầu, Cố Lan. Cố Lan lay động theo chiếc quạt, dáng dấp nhẹ nhàng trần tục của công tử thế gia, Tần Kỳ không khỏi chăm chú nhìn thêm. Y tiến lên ngồi vào trên ghế bên người Tần Kỳ, cười hỏi: “Lẽ nào trong Thưởng Cúc lầu của ta không có nổi một người có thể khiến cho công tử thấy hợp mắt?”
Gần đây Tần Kỳ được người nuông chiều, nói năng tùy tiện, há mồm đã nói ra: “Đều không ra sao, nhưng ngươi lại giống như phu nhân của ta, rất đúng khẩu vị của ta. ”
Cố Lan nổi danh gần xa là mỹ nam tử, nam nhân đánh chủ ý lên y không phải là không có, thế nhưng dám nói trắng trợn ra thì chưa thấy có ai. Tuy y là ông chủ kỹ viện, nhưng xưa nay không tiếp khách. Nếu là người khác dùng những lời như vậy mạo phạm y, y chắc chắn sẽ lừa gạt một khoản tiền tổn thất tinh thần, rồi dọa người chạy mất. Nhưng bây giờ nghe người này nói xong, y lại không có một chút cảm giác tức giận, trong lòng ngược lại có vài phần vui vẻ.
Tần Kỳ thấy y cũng không tức giận, lá gan lại lớn hơn vài phần. Trước đây hắn đã thấy rõ vị này đùa giỡn cự tuyệt người khác như thế nào, một tay nắm chặt đã nghiền chén trà thành bột phấn. Võ công cao cường như vậy, ở Hi thành không sánh ai bằng, người dám trêu chọc y ít lại càng ít. Tần Kỳ coi như là can đảm ngập trời rồi, lại dám đùa giỡn một cao thủ võ lâm.
Cố Lan đối với người trước mặt này vừa gặp đã thương, mới chủ động tiến lên nói chuyện cùng hắn, bây giờ bị hắn đùa giỡn đương nhiên sẽ không tức giận. Ánh mắt Cố Lan di chuyển, bị hắn sờ lên tay phải cũng không hất ra, ngầm cho phép hắn cầu hoan.
Trong phòng rực rỡ xa hoa, nhan sắc diễm lệ, y phục giống như cánh hoa đang bay rơi trên mặt đất, nam nhân mị nhãn như tơ, trong mắt đều là câu dẫn, chủ động mở hai chân ôm lấy hông của tình lang. Tuy là lần đầu làm chuyện này, nhưng y thân là ông chủ kỹ viện, không biết thẹn là gì, đương nhiên sẽ cởi mở hơn Tần Phong và Lãnh Nhiên. Tần Kỳ đang chìm đắm trong sinh hoạt dị thường xa cách với hai vị phu nhân phong tình của hắn, càng kích động dùng lực mạnh ra vào hơn bình thường, làm tiếng rên rỉ của y nát vỡ.
Sau khi làm một lần, hai người nghỉ ngơi một chút. Tuy thân thể Cố Lan bủn rủn, lại không chịu an phận, cười quyến rũ xuống giường tiến đến giá sách lấy ra một quyển xuân cung đồ(). Tần Kỳ chưa từng thấy qua loại tập tranh vẽ chất lượng cao này, lật vài tờ, trong chốc lát dục hỏa trong cơ thể vốn đã cháy sạch lại bùng lên mãnh liệt. Đối với tư thế trong sách giảng giải càng nóng lòng muốn thử, chặn Cố Lan lại tiếp tục một phen nồng nhiệt. Cố Lan cũng không từ chối, hai người thay đổi đủ tư thế chơi đến bình minh, thử hết tất cả tư thế trên bản vẽ đông cung. Trước đây Cố Lan đã thử qua những tư thế này ở trên người người khác, biết mùi vị trong đó tươi đẹp đến mức nào, hiện tại ở chỗ này càng thể nghiệm toàn bộ tuyệt vời.
Shunga hay mượn từ Hán văn chungongwa 春宫画, Hán Việt: Xuân cung họa hay chunhua 春画, Hán Việt: Xuân họa chungong: xuân cung chungongtu: xuân cung đồ)) là một thuật ngữ tiếng Nhật cho nghệ thuật khiêu ***.
Hai người vẫn làm thẳng đến khi trời sáng hẳn. Trong lòng Tần Kỳ nhớ hai vị phu nhân, chuẩn bị hành quân lặng lẽ. Ý thức được nam nhân muốn đi, Cố Lan co rút miệng huyệt lại kẹp lấy cự vật nam nhân không cho phép đi ra. Tuy thân thể của y mệt mỏi rã rời, nhưng sợ ngày hôm nay chỉ là một hồi nhân duyên mong manh ngắn ngủi, sau này sẽ không còn được gặp lại người nam nhân đã cướp lấy lòng y. Chính y cũng không hiểu vì sao chỉ trong thời gian một đêm, y lại khăng khăng một mực đối với người này. Chỉ là tình yêu nồng nhiệt nổi lên từ đáy lòng của y, y đã không thể không có người đàn ông này rồi.
Y bắt đầu đong đưa thân thể bủn rủn, co rút vách tường tràng ruột lại, chủ động mê hoặc nam nhân lại tiếp tục một lần. Lớn lên ở kỹ viện y chỉ biết dùng thân thể để giữ lại nam nhân, y biết người đàn ông này tính dục dồi dào, tinh lực còn dư thừa lại có thể làm thêm mấy lần. Tần Kỳ không chống cự nổi mê hoặc, gầm nhẹ một tiếng, lại bắt đầu một vòng tình cảm mãnh liệt mới.
Cố Lan không để ý thân thể không chịu nổi, quyết tâm không cho nam nhân rời khỏi mình. Tuy thân thể y mệt mỏi không chịu được, nhưng trong lòng y không thể chịu thua, dùng hết tất cả vốn liếng dụ dỗ nam nhân tiếp tục triền miên cùng hắn. Kinh nghiệm tình yêu của y, thủ đoạn ve vãn cao minh, hiện tại lại cố ý quyến rũ dụ dỗ, Tần Kỳ nơi nào chống cự lại được, làm y một lần lại một lần, phát tiết toàn bộ dục hỏa tích lũy nhiều ngày ở trên người y. Hai người làm thẳng đến trưa, Cố Lan cuối cùng cũng không chịu nổi, ở trong một hồi cao triều bất tỉnh.
Nhìn nam nhân ngửa ra giống như búp bê vải bị phá hư, Tần Kỳ có vài phần áy náy. Lần đầu tiên đã làm người thành như vậy tuy là quá đáng, nhưng chính người này cũng phải bổ sung thêm một phần trách nhiệm, nếu không phải y cố ý dụ dỗ, hắn cũng không phải không biết đúng mực như vậy, bộ dáng thê thảm của y bây giờ có thể nói là tự làm tự chịu. Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng để cho hắn bỏ lại người mới vừa ăn xong rồi vô cùng vui vẻ về nhà, hắn lại làm không được.
Giúp Cố Lan rửa sạch thân thể, thả lại trên giường. Trong lúc tắm rửa thì nam nhân tỉnh lại, lại quấn lấy hắn muốn làm một lần. Người này thực sự là không muốn sống nữa, Tần Kỳ không nói. Nhìn sắc trời không còn sớm, Tần Kỳ cũng có chút không kiên nhẫn, không để ý nam nhân giữ lại, đáp ứng ngày mai trở lại nhìn y, Tần Kỳ lập tức dẹp đường hồi phủ.
Trong lòng Tần Phong và Lãnh Nhiên biết rõ nơi mà hắn đi, thấy hắn về trễ cũng không nói cái gì. Bụng hai người đều đã lớn, buổi tối không thể để cho phu quân tận hứng, chính hai người khuyên hắn ra cửa săn mỹ nam, đương nhiên là không có lời gì để nói.
Bình luận truyện