Chương 26
CHƯƠNG 26 – PHIÊN NGOẠI 1: TƯ THẾ NGỦ.
1,
Hoàng Siêu ghé vào trên bàn làm việc rầm rà rầm rì, tối hôm trước ở cùng với Uông Dương, kết quả thằng nhóc thối thây kia ngủ xấu thói vô cùng, coi như không tính chuyện nửa đêm nói mớ việc lông gà vỏ tỏi đi, ấy vậy mà lại còn có thể đánh người.
Hoàng Siêu nửa đêm tỉnh lại phải nhiều hơn số lượng mười đầu ngón tay nhiều lắm, gần về sáng, trên lưng y bị thằng nhóc kia hung hăng đạp một cái, sau khi mũi đập phải tường đau quá liền tỉnh dậy, Hoàng Siêu không thể nhịn được nữa, ôm chăn gối trốn ra sô pha ngủ, lúc này mới tránh được tình cảnh thê lương cả đêm không ngủ nổi.
Thằng nhóc kia sáng sớm dậy lại còn oán giận y là tỉnh lại không thấy người chứ, không thể hôn chào buổi sáng gì gì đó, nếu như cứ ở bên hắn đến sáng, nói không chừng đầu khớp xương của y đều sẽ bị hủy bởi Uông Dương!
“Hoàng Siêu, sao mới sáng sớm đã uể oải thế?” Kỷ đội đi vào phòng làm việc, vỗ vỗ lưng Hoàng Siêu.
Hoàng Siêu “hừ hừ ───” một tiếng, xoay mặt ra hướng vào tường.
Chẳng qua là vậy, đội trưởng Kỷ tinh mắt đã phát hiện vết sưng đỏ trên chóp mũi Hoàng Siêu, gã cười trêu chọc, nói: “Thế nào? Đánh nhau với đối tượng rồi?”
Nói đến đây, Hoàng Siêu tức đầy mình không ra được, oán hận cả đêm chất chứa khiến y đã thốt ra lời: “Chỗ nào là đánh nhau, tất cả là em đơn phương bị đánh! Ngủ xấu thói muốn chết được, thằng…” Lúc chữ ‘nhóc’ nói ra, lại dưới ánh mắt nghiền ngẫm của Kỷ đội đột nhiên rụt về, Hoàng Siêu suy nghĩ nửa ngày, ngắc ngứ.
“Thằng nhóc chứ gì?” Kỷ đội cười hỏi.
“Sao sao sao sao sao, sao có thể chứ!? Là thằng bé… thằng bé, thằng bé…” Không thể để Kỷ đội biết y ở cùng với một tên đồng tính được, Hoàng Siêu lắp bắp phủ nhận.
“Được rồi, đừng chống chế nữa, anh cũng sẽ không khinh bỉ chú em đâu.” Ánh mắt Kỷ đội liếc về hướng đối diện phòng làm việc, sau đó lại liếc lại Hoàng Siêu, “Cô gái nào ngủ xấu thói đến mức đánh chú thành như vậy?”
Hoàng Siêu cúi đầu không nói, nghĩ thầm đây không phải là do thằng nhóc kia lúc tỉnh không đánh lại y, bị y áp, cho nên lúc ngủ tùy thời trả thù y chứ?
“Hôm nọ anh online thấy video chú dũng cảm cứu một nam sinh.” Kỷ đội tiếp tục nói.
“Ơ?” Đã xem online rồi ư?
“Sau đó cứ cách ngày thì thấy người nam sinh đó xuất hiện ở cổng cục chờ chú.”
“…”
“Sau đó thì thấy trên người chú xuất hiện hôn ngân không rõ lai lịch, cho nên đây là phán đoán khớp với bình thường ha.” Thấy Hoàng Siêu nãy giờ không nói gì, Kỷ đội truyền thụ hai phương pháp khiến tư thế ngủ của người yêu hẳn hoi lại.
Đêm đó về nhà, Hoàng Siêu dùng thử từng cái một.
○○○
2,
Đội trưởng Kỷ truyền thụ kinh nghiệm thứ nhất: khiến hắn mệt chết.
Massage đã trở thành hạng mục chuẩn bị vào buổi tối của đôi vợ chồng son rồi, bởi nó ngoại trừ có thể thả lỏng cơ thể, giảm bớt mệt nhọc, nâng cao sức chiến đấu của bên công ra, còn có chỗ hay là tăng tình thú nữa.
Nghe Hoàng Siêu bất giác ‘hừ hừ’ hai tiếng, Uông Dương không khỏi thấp thỏm nhớ mong mà cứng lên, thế là hắn lén lút đưa bàn tay về phía phần hoa cúc của Hoàng Siêu, nghĩ dù sao người bên dưới khẳng định đang nửa mơ hồ, giải khát đỡ thèm cũng tốt.
“Nhóc kia thành thật chút đi, đừng tưởng rằng không có mắt cảnh sát thì có thể làm chuyện xấu nhá.”
Uông Dương rơi lệ đầy mặt tiếp tục xoa bóp.
Ngày hôm nay lúc xoa bóp lâu hơn thường ngày rất nhiều, Hoàng Siêu căn bản không ngủ quên như trước, trái lại tinh thần tốt gấp trăm lần mà vung tay múa chân với hắn, sau khi khiến Uông Dương mệt chết đi được, Hoàng Siêu cuối cùng cũng buông tha hắn.
Thở hồng hộc ngã lại giường, vừa định nghĩ xem có nên dụ dỗ Hoàng Siêu mới có thể khiến y tiếp tục hay không, ngay sau đó Uông Dương đã bị Hoàng Siêu đặt dưới thân rồi.
Người bị áp hưng phấn dị thường, được sủng ái mà kinh sợ, hắn liếc mắt đưa tình với Hoàng Siêu, tiện lời nói: “Anh Siêu, anh hôm nay làm sao vậy? Ánh mắt cũng thay đổi, rất dũng mãnh, cực kỳ nghiêm túc, đẹp trai cực kỳ ấy, em sắp chảy máu mũi rồi.”
Hoàng Siêu nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Hôm nay làm đến khi cậu ngay cả xoay người cũng đau xương sống thắt lưng.”
Không ý thức được nguy hiểm tơi gần, Uông Dương còn cực ngốc, gật đầu, nói: “Được, anh tới đi anh tới ddi~”
Kết quả câu này đã khiêu khích khiến Uông Dương tối nay có thể nói ra một câu nói hoàn chỉnh cuối cùng của một buổi tối.
Kinh nghiệm truyền thụ thứ hai của đội trưởng Kỷ: ôm hắn ngủ, chặn tay chặn chân hắn.
Uông Dương vì hắn khinh địch mà đã phải trả giá lớn khiến xương sống, thắt lưng, hoa cúc đều đau muốn rút gân, chẳng qua điều khiến hắn vô cùng mừng rỡ là, Hoàng Siêu sau khi đã quá mức thú tính, lại bỗng nổi lên ôn nhu, quý trọng kéo hắn qua, khác hẳn với tư thế ngủ lãnh đạm đưa lưng về nhau đêm hôm trước.
Làn da trần trụi dính sát vào nhau, Uông Dương cảm thấy thoải mái cực kỳ, tuy rằng có hơi nóng, song cùng với người yêu thân mật khăng khít cùng nhau mà so sánh thì chút nóng đó tính gì đâu, đặc biệt chân Hoàng Siêu còn gác trên đùi Uông Dương, khiến nửa người dưới của hai người dính sát vào nhau nữa, không có tư thế nào hoàn mỹ hơn tư thế này cả.
Mặc dù vừa làm nhiều lần như vậy, nhưng với cái ôm dịu dàng như vậy, vẫn khiến tim Uông Dương đập thình thịch một trận.
Hắn sờ sờ cái bắp chân trơn tuột rắn chắc của Hoàng Siêu, lại mê đắm mò dần tới cái mông, sau đó ngón tay bị Hoàng Siêu kéo lên, vây ở giữa cánh tay y, giáo huấn: “Nghiêm túc ngủ!”
Một chút cũng không thể động đậy, Uông Dương chỉ có thể ngáp một cái, nhắm mắt không nghĩ tới những chuyện râu ria nữa, không bao lâu thì ngủ mất tiêu.
Trước khi ngủ, vận động thể xác và tinh thần có ích cho thân thể, tư thế ngủ tốt, giấc ngủ cũng tốt, hai người đều ngủ khá ngon.
○○○
Bình luận truyện