Chương 25: Kết quả
Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở truyenwiki1.com, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
____________________
Ba ngày sau, sức khỏe Khương San San đã tốt hơn rất nhiều, mà vụ kiện tụng của cô ấy cũng đã đi vào lưu trình chính thức. Bởi vì La Tăng Bình và Song Thư Vân đã nhúng tay vào, người đàn ông của Khương San San trực tiếp bị tạm giam. Còn tiểu tam kia thì ngược lại được thả ra, nhưng cũng bị người khác mắng chửi giống như chó.
Vốn dĩ ngày đó người đàn ông đó đã thông báo cho cha mẹ chính mình, bảo bọn họ trước tiên hãy đi thăm Khương San San.
Nói thật anh ta cũng không ngờ Khương San San mang thai. Nếu không, anh ta cũng sẽ không đối với Khương San San động thủ, mà che chở tiểu tam. Thậm chí trong lòng anh ta còn cảm nhận được chính mình thật ra đối với Khương San San vẫn còn tình cảm, nếu như không còn tình cảm, anh ta đã sớm cùng Khương San San nói ly hôn, cũng sẽ không che che giấu giấu như vậy.
Nếu không phải tiểu tam mang thai, anh ta cũng sẽ không đối với Khương San San động thủ, mọi thứ cũng chỉ vì đứa con trong bụng. Nhưng chuyện không ngờ đến là Khương San San cũng mang thai, anh ta liền hối hận không thôi. Anh ta vẫn luôn muốn muốn Khương San San sinh con, cho rằng có con rồi, thái độ của cha mẹ anh ta đối với Khương San San sẽ tốt hơn. Nhưng Khương San San vẫn luôn miễn cưỡng, chính là sợ có con, mao thuẫn sẽ càng thêm gay gắt.
Lúc ấy anh ta thật đúng là sợ hãi, nhìn dáng vẻ đó của Khương San San, trong lòng anh ta khổ sở lại hối hận. Cho nên, nhất định yêu cầu cha mẹ anh ta đi thăm Khương San San.
Hai lão già này biết tin con trai mình bị nhốt lại, trước tiên chạy đến đồn công an, cuối cùng vẫn gặp được con trai, biết Khương San San bị con trai đánh cho sinh non phải nằm viện. Hai lão gia hỏa này lúc đầu còn chả thèm để ý, bởi vì bọn họ đã biết tiểu tam mang thai, đã chuẩn bị bảo con trai ngả bài và cùng tiểu tam kết hôn.
“Hai người mau đi thăm San San, nói mấy lời hay hay với cô ấy, nếu không cô ấy nếu dù thế nào cũng phải tố cáo con, con e là phải ăn cơm tù.” Đồ khốn khiếp này, lúc này ngược lại rất rõ chuyện bản thân náo loạn, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, cuối cùng sẽ xử lý như thế nào, phải xem Khương San San là có thái độ gì.
“Đánh vợ chính mình còn phải ăn cơm tù?” Bà mẹ già không thể tin được la hoảng lên.
“Mẹ, người đừng nói bậy.” Ngay lúc con trai lo lắng muốn chết, liền nhanh chóng quát bảo bà ngưng lại, bà già ấy ít nhiều còn có chút lý trí, cũng biết con trai đều đã bị nhốt lại, chỉ sợ không có cách nói tốt là không được, cũng đi theo kêu lên: “Đi thôi đi thôi, chúng ta trước tiên đến bệnh viện thăm cô ta.”
“Cùng cô ấy nói cho tốt đó.” Lúc này con trai còn ở phía sau bồi thêm một câu. Nếu có thể, anh ta chỉ hận không được bảo cha mẹ quỳ xuống cầu xin Khương San San.
Nhưng chờ hai lão gia hỏa đến bệnh viện, căn bản là ngay cả mặt của Khương San San cũng không có nhìn thấy, gọi cho cô ta thì điện thoại đã sớm tắt máy. Bọn họ cũng liền biết chuyện này nghiêm trọng rồi, Khương San San hoàn toàn là không muốn để ý tới bọn họ, khẳng định là không dự định bỏ qua cho con trai. Nhưng vào thời điểm này, Khương San San nếu đề nghị ly hôn, sợ là con trai một chút cũng chiếm không được chỗ tốt.
Cho nên, hai người này lại cấp bách vội vàng hướng đến nhà của con trai và Khương San San mà đi, muốn tiên hạ thủ vi cường, thu dọn một số tài sản, tốt nhất là đi vào ở, không cho Khương San San quay về nữa.
Không thể không nói, Khương San San thật đúng là đoán đúng được tâm sự ủa hai lão già không biết xấu hổ này, trước tiên nhờ Lan Ninh giúp đỡ thay đổi ổ khoá, để hai lão gia hỏa này không thể vào cửa. Còn muốn tìm người mở khóa tới mở khóa, sẽ bị bên bất động sản ngăn lại.
Bởi vì hàng xóm nói, “Bạn cô ấy đã qua đây giúp đỡ đổi khóa, nói là chìa khoá bị người khác trộm, nên cố tình thay mới.”
Bên bất động sản vừa nghe liền biết sự việc xảy ra có nguyên nhân, nơi nào chịu để hai người già này thừa lúc chủ không ở nhà mà gọi người tới mở cửa chứ, chỉ kính trọng nói: “Ngài hãy gọi con trai ngài, hoặc là con dâu trở về đi.”
Bọn họ cũng không dám nói con dâu không nhận điện thoại, còn ở bệnh viện, con trai còn bị nhốt ở đồn công an. Cho nên, chỉ có thể càn quấy cùng nhân viên bất động sản làm lớn chuyện: “Đây là nhà của con trai tôi, dựa vào cái gì tôi không thể vào?”
Bên bất động sản không chịu nổi, trực tiếp báo cảnh sát, hai lão gia hỏa lại bị đưa tới đồn công an. Mà La Tăng Bình thông qua quan hệ, đã biết sự việc phát sinh bên này, dứt khoát nhờ người bên đồn công an đem hai lão gia hỏa này tạm giữ lại một chút. Dù sao con trai bọn họ ngay lúc này, chính mình còn lo chưa xong, thời gian đâu mà đến bảo lãnh hai người bọn họ.
Như vậy, Khương San San an tâm dưỡng bệnh mấy ngày, mới có tinh thần gọi điện thoại cho cha mẹ, “Con dự định ly hôn. Nếu bọn họ gọi điện thoại cho hai người, bất luận nói cái gì đều không cần cùng gia đình người ta nói.”
Cha mẹ cô ấy nóng nảy, vội vàng hỏi: “Đây là tại sao? Các con không phải vẫn luôn tốt sao? Vợ chồng trẻ đừng chỉ vì cãi nhau mà nói ly hôn, có chút mao thuẫn cũng phải nhường nhịn nhau một chút.” Khương San San không có đem những chuyện xấu xa của cha mẹ chồng nói cho cha mẹ biết, cho nên cảm nhận của cha mẹ cô ấy đối với con rể vô cùng tốt.
“Anh ta có tiểu tam, đã mang thai rồi.” Khương San San đáp.
Cha mẹ cô ấy nghe thấy vô cùng lo lắng, một hai phải qua đây, Khương San San đồng ý, nhưng lại nói với bọn họ: “Hai người có thể tới, nhưng đừng nhúng tay vào chuyện của con và anh ta. Con đã quyết định ly hôn rồi, hơn nữa đã mời luật sư cho vụ kiện.” Cô ấy sợ cha mẹ già còn hồ đồ muốn tha thứ cho tên đàn ông đó, bảo cô sống tốt với người đàn ông đó.
Sau đó, Khương San San trực tiếp nhờ Lan Ninh sắp xếp đưa cha mẹ cô ấy đến khách sạn ở. Hai người già còn muốn trở về nhà cô ấy ở, Khương San San nói thẳng: “Bên kia hiện tại cha mẹ không ở được.”
Đối với chuyện hai lão gia hỏa kia làm lớn chuyện, cô ấy cũng biết. Này nếu để cha mẹ cô ấy vào ở, cô ấy dám cam đoan, hai lão gia hỏa kia nhất định sẽ lại náo loạn, không chừng đem cha mẹ cô ấy ồn ào náo loạn thành cái dạng gì mất.
Cha mẹ cô ấy hiện tại đã biết con gái bị đánh đến sinh non phải nằm viện, đã sớm tức giận đến lửa giận tận trời, nếu người đàn ông kia ở trước mặt chỉ sợ xông lên đánh anh ta, nơi nào muốn để con gái lo lắng cái gì chứ, nhanh chóng nói: “Được rồi, được rồi. Chúng ta không đi, con trước tiên chăm sóc sức khỏe cho tốt, chuyện khác về sau rồi nói.”
Sau đó, mẹ cô ấy cuối cùng vẫn lén lút lôi kéo Lan Ninh hỏi những chuyện đã xảy ra.
Cuối cùng, mẹ cô ấy tức giận đến mức chỉ còn nửa cái mạng, mắng: “San San nhà ta thật là mắt bị mù, sao trên đời lại có thứ hỗn trướng như thế này. San San có chỗ nào có lỗi với cậu ta, cậu ta cư nhiên làm ra chuyện như vậy. Chuyện li hôn đã định rồi, nhất định phải tố cáo cho cậu ta ngồi tù.”
“Chính là. Vụ kiện ly hôn này còn phải đấu sao, đối phương là bên sai, không chỉ có tiểu tam, mà tiểu tam còn mang thai, chắc chắn đã chuyển dịch tài sản, hơn nữa còn anh ta động thủ, chúng con đã nhờ bạn tìm một luật sư lớn, sẽ không dễ dàng buông tha anh ta.” Lan Ninh nói.
“Vậy là tốt rồi, nếu phải chi tiền cho công tác chuẩn bị, thì nói với cô, cô cũng có một chút tiền.” Mẹ Khương tức giận nói.
Ba Khương cũng tức giận đến phát run, nói: “Tố cáo, nhất định phải tố cáo cho cậu ta phải ngồi tù, chú không cần bồi thường, chính là muốn cậu ta phải ngồi tù.”
Bọn họ nghĩ đến con gái mình yêu thương chiều chuộng, phải chịu thiệt thòi nhiều như vậy, liền tức giận đến hận không thể cầm đao đi chém cái tên hỗn trướng đó.
Lan Ninh còn sợ bọn họ tức giận đến mức không thể kiểm soát, đối với sức khỏe không tốt, vội vàng trấn an bọn họ: “Ừm, chúng con biết rồi. Hai người chỉ cần chăm sóc tốt cho San San là được rồi ạ.”
“Cám ơn con. Lan Ninh, việc này thật sự ít nhiều gì cũng nhờ con, nếu không chỉ có một mình San San, chúng ta lại cách khá xa, nào biết con gái phải chịu nhiều tổn thương như vậy.” Mẹ Khương kéo tay Lan Ninh, nói.
“Này, cô khách sáo như vậy làm gì chứ.” Lan Ninh vội vàng nói.
Bởi vì Khương San San có người chăm sóc, Lan Ninh liền trở về đi làm.
Công ty có người hỏi chuyện của Khương San San, Lan Ninh cũng chỉ nói sinh non, không nói cho mọi người tại sao sinh non.
Mọi người cũng không truy hỏi ngọn nguồn, chuyện sinh non là chuyện rất thương tâm, cho nên chuyện Khương San San nghỉ phép vẫn là vô cùng hợp lý, ông chủ trực tiếp phê duyệt một tháng, còn nói: “Để cô ấy nghỉ ngơi thật tốt đi. Dưỡng tốt sức khỏe rồi lại đến đi làm.”
Chờ đến khi người đàn ông kia thật sự bị kết án, cha mẹ anh ta liền luống cuống tay chân, khắp nơi tìm kiếm Khương San San, không thể tránh khỏi tìm đến công ty. Cũng may, Khương San San vẫn luôn không đi làm, bọn họ ở cửa công ty khóc nháo, Khương San San cũng không nhìn thấy được.
Lan Ninh tức muốn chết, không dễ gì mới giấu được chuyện của Khương San San, vậy mà cuối cùng vẫn bị ồn ào đến khắp thiên hạ đều biết đến, cô tức giận đến hận không thể lao ra mắng cho hai lão gia hỏa này một trận.
Có người lại lôi kéo cô nói: “Cô đừng xúc động, để cho bọn họ ồn ào đi, không thấy người đâu tự nhiên sẽ ngưng liền. Tôi không tin bọn họ có thể mỗi ngày ở chỗ này ồn ào. Dù sao Khương San San vẫn còn nghỉ phép.”
“Thật là tức chết tôi mà.” Lan Ninh chỉ có thể thở phì phì mắng.
Công ty thấy sự việc ồn ào không ra cái dạng gì, cũng trực tiếp báo cảnh sát, hai lão gia hỏa này vừa thấy xe cảnh sát tới, liền co chân chạy. Cảnh sát cũng không rảnh mà chính thức bắt bọn họ lại, chỉ tùy tiện dạy dỗ một trận coi như xong.
Nhưng sau đó, con trai bọn họ vẫn trực tiếp bị công ty sa thải. Cho nên, bọn họ quay đầu lại đến công ty kia ồn ào.
Khương San San dưới sự giúp đỡ của tất cả các bên, thuận lợi ly hôn, ngoại trừ lấy được toàn bộ tài sản chung trong tay, còn hướng về bên nam yêu cầu đền bù và phí thiệt hại tinh thần. Như vậy, ngay cả tiểu tam có một số thứ vẫn bị yêu cầu quy trả trở về. Người đàn ông này coi như là trắng tay ra đi, còn phải ôm theo một món nợ.
Tiểu tam kia làm sao có thể chịu một mình sinh con, chờ anh ta ra tù à. Đã sớm lên kế hoạch bỏ trốn rồi.
Đều khiến cho người ta không dám tin nhất là, tiểu tam kia cư nhiên là do đôi hỗn đản già kia giới thiệu cho con trai mình. Hoang đường quả thực khiến cảnh sát xử lý vụ án đều trợn mắt há hốc mồm hơn nửa ngày. Mụ già này ngay từ đầu đã không thích Khương San San, luôn cảm thấy on trai bị người phụ nữ khác đoạt đi mất rồi. Tuy bị con trai uy hiếp, phải để cho bọn họ kết hôn, nhưng vẫn luôn cùng Khương San San ầm ĩ, chịu không được.
Sau cùng lại tìm tiểu tam cho con trai, chính là muốn đem Khương San San đuổi đi.
Tiểu tam kia, vốn cũng không phải thứ tốt gì, ban đầu để mắt đến anh ta là cảm thấy anh ta điều kiện khá tốt. Như thế cũng tốt, anh ta ngồi tù, mất công tác, không còn danh dự, về sau khó mà lăn lộn được trong nghề trở lại. Ngay cả bản thân cô ta cũng nhanh chóng bị nước miếng bao phủ, người phụ nữ kia cũng không cần anh ta, còn lấy của anh ta một ít tài sản, tìm cha mẹ anh ta muốn một chút tiền, cuối cùng phải phá thai chạy lấy người.
Ngay sau khi chuyện này xảy ra, tiện nam và cha mẹ anh ta trở thành người nổi tiếng nhất chỗ đấy, cả ngày bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, không ai có thể hiểu đầu óc bọn họ là như thế nào mà lớn lên. Hơn nữa tiểu tam lấy tiền của bọn họ rồi bỏ đi mất, hai lão già này, bê đá đập chân mình, con trai lại ngồi tù, quả thực suýt chút nữa tức chết.
Người đàn ông kia cũng hối hận đan xen, đối với cha mẹ chính mình hận ơi là hận, cha mẹ anh ta đến thăm tù, sẽ không chịu gặp bọn họ. Cha mẹ anh ta vừa tức vừa thương tâm. Người khác đều cười nhạo bọn họ đáng bị như vậy, đâu quả thực là ví dụ điển hình của việc tự tìm đường chết.
Khương San San vì chuyện này, cũng bị tổn thương rất nhiều, nghỉ phép khoảng nữa tháng, mới trở về đi làm. Nhưng hai lão tiện nhân này, vẫn thỉnh thoảng đến ồn ào. Khương San San dứt khoát nghỉ việc, ngay cả căn nhà kia cũng không thể không trực tiếp bán đi. Nếu không, cô ấy thật đúng là không thể yên thân. Hai lão gia hỏa này đã hoàn toàn mất hết lý trí, không ngừng tìm cô ấy làm phiền.
Vì thế, Khương San San chỉ có rời khỏi chỗ này, tạm thời đến công ty Song Thư Vân làm.
Bình luận truyện