Một Giấc Ngủ Dậy Ta Mang Thai
Chương 122
Từ khi điện ảnh công chiếu đến bây giờ đã hơn hai mươi ngày, Phó Chân là đại đạo diễn lại vẫn không có xuất hiện qua lần nào, khiến cho các fan có rất nhiều vấn đề lại không biết tìm ai mà hỏi.
Mãi cho đến khi Phó Chân về đến nhà mới lên Weibo trả lời mấy vấn đề của cư dân mạng, còn lại một ít câu không có đáp án chính xác thì để lại cho cư dân mạng tự tiến hành thảo luận, một bộ điện ảnh một khi đã hoàn thành liền có linh hồn của chính mình, giống như trong mắt một ngàn người có một ngàn Hamlet, có một số vấn đề không thể cứng nhắc theo lời giải thích của chính bản thân hắn.
Phó Chân về đến nhà không bao lâu, lại lần nữa nhận được lời mời của tổ tiết mục, hắn hơi suy xét một chút, liền đáp ứng.
Phòng thu vẫn giống như lần trước khi Phó Chân tới, người dẫn chương trình ngồi đối diện Phó Chân, hướng Phó Chân cười nói: "Hoan nghênh Phó đạo lại lần nữa tới làm khách tiết mục chúng tôi."
Phó Chân cũng nở nụ cười, nhìn thoáng qua xung quanh, gật gật đầu, hướng người dẫn chương trình nói: "Có loại cảm giác về nhà, con khỉ này là con khỉ lúc trước sao."
"Đây là thầy chuẩn bị đạo cụ của chúng tôi khi nghe nói cậu tới cố ý từ nhà kho lấy ra, anh ấy nói con khỉ này đặc biệt hợp với cậu." Người dẫn chương trình trêu đùa.
Phó Chân tiếp nhận lời nói: "Vậy chờ đến khi tiết mục này kết thúc, tôi phải ôm con khỉ này về mới được."
Sau khi nói vài câu vui đùa, cuộc phỏng vấn dần dần bắt đầu tiến vào vấn đề chính, người đại diện hỏi Phó Chân: "Phó đạo là vừa mới từ Tây Tạng trở về sao?"
Phó Chân gật gật đầu: "Đúng vậy, vừa mới trở về không mấy ngày."
Người dẫn chương trình cười hỏi hắn: "Có phải ra ngoài chơi quá vui đến nỗi cậu quên luôn bộ điện ảnh của mình đang chiếu hay không a?"
"Có điểm, vui đến quên cả trời đất."
"Trước mắt phòng bán vé chạy trốn đã tích lũy đến 1 tỷ, không biết Phó đạo đối vấn đề này có ý kiến gì không?"
Phó Chân thay đổi một cái tư thế, nghĩ nghĩ, trả lời nói: "Nói thật, doanh thu phòng bán vé đã ngoài dự kiến của tôi, bởi vì thị trường phim kinh dị cũng không lớn, cho nên khi quay phim tôi cũng không dám đầu tư quá nhiều, phi thường cảm tạ khán giả duy trì."
Người dẫn chương trình hỏi tiếp nói: "Cư dân mạng đều nói biên kịch của chạy trốn rất lợi hại, cậu là như thế nào mà tìm được Vi lão sư vậy? Theo tôi được biết, lúc trước Vi lão sư đều viết kịch bản tình cảm đô thị."
Hơn nữa mỗi một quyển viết ra đều rất tệ, bất quá những lời này người dẫn chương trình chỉ dám nói trong lòng.
"Trước khi tôi quay phim chạy trốn, cũng từng thử qua tự mình viết kịch bản, nhưng sau khi cấu tứ thành hình, bỏ thêm một số thứ vào liền không giống phim kinh dị, tôi liền biết chính mình cần tìm một vị lão sư am hiểu phương diện này, cũng trùng hợp là sau khi tôi xem khoảng 200 bộ phim kinh dị nước ngoài, đầu óc có điểm loạn, liền click mở truyện đô thị tình cảm do Vi lão sư viết, sau đó đã bị nam chính dọa sợ, tôi liền cảm thấy, Vi lão sư là người mà tôi cần."
"Nguyên lai là như thế," người dẫn chương trình gật gật đầu, tiếp theo hướng Phó Chân hỏi, "Vậy làm sao mà cậu mời được Mã Nguyên lão sư tới tham diễn bộ điện ảnh này?"
"Cái này mọi người tự mình hỏi Mã Nguyên lão sư đi," Chuyện của Phó Đình cùng Mã Nguyên, Phó Chân cũng không rõ lắm, cho nên sẽ không tùy tiện nói trước máy quay, chỉ cười nói, "Phi thường cảm tạ Mã Nguyên lão sư gia nhập."
"Trong buổi phỏng vấn lúc trước, Tằng Tinh Khả có nói cậu ấy đóng phim âm thù lao, Phó đạo có thể cho chúng tôi biết có chuyện gì xảy ra sao?"
Phó Chân nhấp môi cười khẽ, hắn không có khả năng ngay trước máy quay nói Tằng Tinh Khả là bị hắn đuổi ra đoàn phim, sau đó lại da mặt dày dùng 500 vạn đổi lấy cơ hội ở lại đoàn phim, liền hướng người dẫn chương trình nói, "Đại khái là cảm thấy đoàn phim chúng tôi quá keo kiệt đi."
......
Dau khi hỏi một ít vấn đề về diễn viên và quá trình quay phim 《 chạy trốn 》, người chủ trì dần dần đem đề tài dẫn tới trên người Phó Chân, "Phó đạo, chúng tôi biết lúc trước phòng làm việc của ngài gọi là Phó Chân, sau này lại đổi tên phòng làm việc thành Giản Mân, mà tên trên Weibo cũng là Giản Mân Phó Chân, xin hỏi cái tên này có gì đặc thù sao?"
Phó Chân cười một tiếng, trả lời nói: "Cái này tôi trước tiên giải thích một chút, lúc trước tôi muốn lấy tên trên Weibo là Phó Chân, nhưng lại bị trùng tên, không có cách nào đành phải bỏ thêm tên Giản Mân ở phía trước, vì để tên Giản Mân không quá kỳ quái, cho nên tôi liền đem tên phòng làm việc cũng đổi thành Giản Mân."
"Vậy hai chữ Giản Mân này là ngài tùy tiện lấy sao?"
"Vậy thì cũng không phải," Phó Chân có chút ngượng ngùng mà cười cười, trả lời người chủ trì nói, "Kỳ thật là lấy từ một câu thơ."
Người chủ trì nhớ đến những bài thơ mà mình đã từng học lúc nhỏ, giống như không có gì quan hệ gì tới Giản Mân, nàng lắc đầu: "Không được, tôi thật sự nghĩ không ra."
Lúc Phó Chân vừa nghĩ tới cái tên này, vốn muốn làm thành bí mật của hắn, không nghĩ tới thế nhưng có một ngày sẽ nói ngay trước máy quay, hắn rũ mi cười nhạt, nói: "Là câu: Thế nhân thấy ta Hằng Thù điều, nghe dư đại ngôn toàn cười lạnh."
Người chủ trì lập tức chú ý tới hai chữ Hằng Thù, xem ra tên này có quan hệ tới Giang Hằng Thù.
Tiếp theo, nàng lại nghe thấy Phó Chân tiếp tục nói: "Vốn định lấy một chữ trước hoặc sau trong hai chữ Hằng Thù, nhưng sau khi điều chỉnh, cho dù lấy đồng âm cũng không dễ nghe, cho nên tôi liền đổi một chút, lấy hai từ về thị giác và thính giác, rồi lại lấy một từ đồng âm, mới có cái tên hiện tại." (Cái này mọi người hiểu sơ sơ thôi chứ dịch sang tiếng việt k đúng ý đk.)
"Phó đạo cùng phó thái——" người dẫn chương trình mới gọi Phó thái thái được một nửa chữ liền vội sửa miệng, "Cùng Giang tiên sinh thật sự rất ân ái a."
Người dẫn chương trình nói xong câu đó, mới bừng tỉnh nhớ lại năm trước nàng ở trước mặt Phó Chân xưng hô Giang Hằng Thù là Phó thái thái, trên mặt Phó Chân tựa hồ lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.
Phó Chân cười cười, hướng người dẫn nói: "Cô kêu anh ấy là Phó thái thái cũng đúng."
Có thể nhìn ra được, quan hệ của Giang Hằng Thù cùng Phó Chân thật sự không tồi, bất quá hiện tại biết phó thái thái là Giang Hằng Thù, người dẫn chương trình thật sự không dám kêu như vậy.
Người dẫn chương trình nhắc lại bộ 《 Lâu đài màu trắng 》vào đầu năm nay, người dẫn chương trình hướng Phó Chân hỏi: "Tôi đến nay vẫn không biết những chỗ trứng màu còn lại trong lâu đài màu trắng ở nơi nào, Phó đạo có thể cho tiết lộ cho chúng tôi biết một chút không?"
Đây là lần cự tuyệt duy nhất trong toàn bộ quá trình phỏng vấn của Phó Chân, hắn lắc lắc đầu, hướng người dẫn chương trình nói: "Nếu mọi người đều biết thì đâu còn là bí mật của hai người nữa."
Người dẫn chương trình đột nhiên không kịp phòng ngừa bị uy một miệng cẩu lương, thiếu chút nữa quên mất mình nên tiếp tục nói cái gì.
Cùng Phó Chân lại đàm luận trong chốc lát, thời gian không sai biệt lắm gần kết thúc, người dẫn chương trình nắm tay Phó Chân: "Phi thường cảm tạ Phó đạo hôm nay làm khách mời tiết mục chúng tôi, kỳ này của tiết mục "Ngươi nói ta nghe" đến đây là kết thúc, hẹn gặp lại mọi người vào các kỳ sau."
Sau khi tiết mục kết thúc, ít nhất phải đợi một vòng mới có thể công chiếu, Phó Chân liền bắt đầu bận việc bộ điện ảnh tiếp theo, Giang Hằng Thù đau lòng hắn, muốn để hắn nghỉ ngơi một đoạn thời gian, nhưng vừa rảnh rỗi là Phó Chân liền không khống chế được mà bắt đầu cân nhắc bộ điện ảnh mới, cuối cùng Giang Hằng Thù cũng tùy ý hắn.
Ca Cao hiện tại đã có thể kêu ba, thanh âm ngọt ngào thập phần dễ nghe, bất quá hiện tại bé ở tại Giang gia là nhiều hơn, Giang lão gia tử đang dạy bé nói càng nhiều.
Ông Giang mang theo bà Giang xuất ngoại đi nghỉ phép, Giang Hằng Thù đối chuyện này có chút buồn rầu, bởi vì Phó Chân nói với hắn, bộ điện ảnh tiếp theo có khả năng hắn phải đi nơi khác lấy cảnh, nếu ông Giang không thể kịp thời trở về, hắn chỉ sợ cũng không thể cùng Phó Chân đi nơi khác.
Cho nên Giang Hằng Thù thường xuyên gọi điện cho ông Giang, hướng hắn dò hỏi khi nào có thể trở về, ông Giang đối với hành vi ích kỳ này của con trai vô cùng bất mãn, ở trong điện thoại ông Giang hướng Giang Hằng Thù nói: "Con cho rằng chỉ có con muốn bồi lão bà sao?"
Giang Hằng Thù: "......"
Phó Chân an ủi Giang Hằng Thù nói, hắn có thể đem những màn ảnh ở thành phố Bình Hải chụp trước, sau đó chờ đến khi ông Giang trở lại lại đi nơi khác.
Giang Hằng Thù luôn cảm thấy chuyện này không có khả năng, dựa vào tích cách bản nghịch của ông Giang, nói không chừng hắn liền phải chia cách với Phó Chân.
《 Chạy trốn 》 vẫn đang còn chiếu, nhưng có lẽ khoảng hai ngày nữa sẽ hạ màn, nhưng trong hai ngày này vẫn có người mắt sắc phát hiện trong 《 chạy trốn 》 thế nhưng còn có Giang Hằng Thù làm khách mời, tuy rằng chỉ có một màn ảnh, hơn nữa một nửa khuôn mặt đều che giấu trong bóng tối, nhưng cư dân mạng vẫn liếc mắt một cái liền nhận ra, người đóng vai này chính là Giang Hằng Thù.
Giang Hằng Thù có thân phận gì a, chính là người cầm quyền hiện tại của Hạc Khê Giang gia, có thể nào chạy tới đoàn phim nhỏ của ngươi đóng vai quỷ qua đường còn không lộ nổi cái mặt sao?
Nhưng vừa nghĩ lại thì Giang Hằng Thù cùng Phó Chân là hai vợ chồng, đoàn phim thiếu người, vừa lúc Giang Hằng Thù ở đoàn phim thăm ban, làm khách mời một chút cũng không có gì, không phải thực bình thường sao?
Chuyện này đặt trong mắt người khác thì không có gì ghê gớm, giống như những đạo diễn Liên Xuân Triều, Trương Nhất Ca, vợ của bọn họ cũng tới đoàn phim làm khách mời qua đường Giáp, cư dân mạng liền cảm thấy thực bình thường, không có gì ghê gớm. Nhưng là Giang Hằng Thù cùng Phó Chân vừa ghép lại với nhau, chép chép miệng là có thể cảm giác được vị ngọt, các fan đặc biệt thích loại điểm tâm ngọt này, chính là hiện tại 《 Chạy trốn 》còn chưa chiếu trên mạng, phải chờ qua mấy tháng thì bộ điện này mới được các trang web lớn đăng tải, bọn họ liền có thể đem màn ảnh này cắt ghép thành một câu chuyện.
Bởi vì một cái màn ảnh này, không ít nữ hài Hồ Nhão có lá gan nhỏ cũng đi vào rạp chiếu phim, đương nhiên các nàng cũng giống những cư dân mạng lúc trước kết thành đoàn đội đi vào rạp chiếu phim, mà Từ Viễn có thể là người duy nhất một mình một người ở đại sảnh đem 《 Chạy trốn 》 xem xong.
Những nữ hài Hồ Nhão vừa gia nhấp, liền đem doanh thu phòng bán vé《 chạy trốn 》trong những ngày cuối cùng tăng trở lại.
Đại bộ phận nữ hài Hồ Nhão đều đến để xem màn ảnh kia, đối với bộ điện ảnh này cũng không có hứng thú gì, nhưng vẫn bị mở đầu của điện ảnh hấp dẫn, sôi nổi đem đôi mắt phóng tới phía trước trên màn hình lớn, bắt đầu chuyên tâm xem bộ điện ảnh này.
Phó Chân thật sự la một lão tặc, mơ đầu hắn làm không giống phim kinh dị chút nào, không ít người xem còn cảm thấy bộ điện ảnh này không đáng sợ như những gì trên mạng nói, liền thả lỏng mà tiếp tục xem, chờ đến khi bọn họ ý thức được mình bị đoạn đầu phim lừa gạt, muốn quay đầu cũng đã muộn.
Mãi cho đến khi Phó Chân về đến nhà mới lên Weibo trả lời mấy vấn đề của cư dân mạng, còn lại một ít câu không có đáp án chính xác thì để lại cho cư dân mạng tự tiến hành thảo luận, một bộ điện ảnh một khi đã hoàn thành liền có linh hồn của chính mình, giống như trong mắt một ngàn người có một ngàn Hamlet, có một số vấn đề không thể cứng nhắc theo lời giải thích của chính bản thân hắn.
Phó Chân về đến nhà không bao lâu, lại lần nữa nhận được lời mời của tổ tiết mục, hắn hơi suy xét một chút, liền đáp ứng.
Phòng thu vẫn giống như lần trước khi Phó Chân tới, người dẫn chương trình ngồi đối diện Phó Chân, hướng Phó Chân cười nói: "Hoan nghênh Phó đạo lại lần nữa tới làm khách tiết mục chúng tôi."
Phó Chân cũng nở nụ cười, nhìn thoáng qua xung quanh, gật gật đầu, hướng người dẫn chương trình nói: "Có loại cảm giác về nhà, con khỉ này là con khỉ lúc trước sao."
"Đây là thầy chuẩn bị đạo cụ của chúng tôi khi nghe nói cậu tới cố ý từ nhà kho lấy ra, anh ấy nói con khỉ này đặc biệt hợp với cậu." Người dẫn chương trình trêu đùa.
Phó Chân tiếp nhận lời nói: "Vậy chờ đến khi tiết mục này kết thúc, tôi phải ôm con khỉ này về mới được."
Sau khi nói vài câu vui đùa, cuộc phỏng vấn dần dần bắt đầu tiến vào vấn đề chính, người đại diện hỏi Phó Chân: "Phó đạo là vừa mới từ Tây Tạng trở về sao?"
Phó Chân gật gật đầu: "Đúng vậy, vừa mới trở về không mấy ngày."
Người dẫn chương trình cười hỏi hắn: "Có phải ra ngoài chơi quá vui đến nỗi cậu quên luôn bộ điện ảnh của mình đang chiếu hay không a?"
"Có điểm, vui đến quên cả trời đất."
"Trước mắt phòng bán vé chạy trốn đã tích lũy đến 1 tỷ, không biết Phó đạo đối vấn đề này có ý kiến gì không?"
Phó Chân thay đổi một cái tư thế, nghĩ nghĩ, trả lời nói: "Nói thật, doanh thu phòng bán vé đã ngoài dự kiến của tôi, bởi vì thị trường phim kinh dị cũng không lớn, cho nên khi quay phim tôi cũng không dám đầu tư quá nhiều, phi thường cảm tạ khán giả duy trì."
Người dẫn chương trình hỏi tiếp nói: "Cư dân mạng đều nói biên kịch của chạy trốn rất lợi hại, cậu là như thế nào mà tìm được Vi lão sư vậy? Theo tôi được biết, lúc trước Vi lão sư đều viết kịch bản tình cảm đô thị."
Hơn nữa mỗi một quyển viết ra đều rất tệ, bất quá những lời này người dẫn chương trình chỉ dám nói trong lòng.
"Trước khi tôi quay phim chạy trốn, cũng từng thử qua tự mình viết kịch bản, nhưng sau khi cấu tứ thành hình, bỏ thêm một số thứ vào liền không giống phim kinh dị, tôi liền biết chính mình cần tìm một vị lão sư am hiểu phương diện này, cũng trùng hợp là sau khi tôi xem khoảng 200 bộ phim kinh dị nước ngoài, đầu óc có điểm loạn, liền click mở truyện đô thị tình cảm do Vi lão sư viết, sau đó đã bị nam chính dọa sợ, tôi liền cảm thấy, Vi lão sư là người mà tôi cần."
"Nguyên lai là như thế," người dẫn chương trình gật gật đầu, tiếp theo hướng Phó Chân hỏi, "Vậy làm sao mà cậu mời được Mã Nguyên lão sư tới tham diễn bộ điện ảnh này?"
"Cái này mọi người tự mình hỏi Mã Nguyên lão sư đi," Chuyện của Phó Đình cùng Mã Nguyên, Phó Chân cũng không rõ lắm, cho nên sẽ không tùy tiện nói trước máy quay, chỉ cười nói, "Phi thường cảm tạ Mã Nguyên lão sư gia nhập."
"Trong buổi phỏng vấn lúc trước, Tằng Tinh Khả có nói cậu ấy đóng phim âm thù lao, Phó đạo có thể cho chúng tôi biết có chuyện gì xảy ra sao?"
Phó Chân nhấp môi cười khẽ, hắn không có khả năng ngay trước máy quay nói Tằng Tinh Khả là bị hắn đuổi ra đoàn phim, sau đó lại da mặt dày dùng 500 vạn đổi lấy cơ hội ở lại đoàn phim, liền hướng người dẫn chương trình nói, "Đại khái là cảm thấy đoàn phim chúng tôi quá keo kiệt đi."
......
Dau khi hỏi một ít vấn đề về diễn viên và quá trình quay phim 《 chạy trốn 》, người chủ trì dần dần đem đề tài dẫn tới trên người Phó Chân, "Phó đạo, chúng tôi biết lúc trước phòng làm việc của ngài gọi là Phó Chân, sau này lại đổi tên phòng làm việc thành Giản Mân, mà tên trên Weibo cũng là Giản Mân Phó Chân, xin hỏi cái tên này có gì đặc thù sao?"
Phó Chân cười một tiếng, trả lời nói: "Cái này tôi trước tiên giải thích một chút, lúc trước tôi muốn lấy tên trên Weibo là Phó Chân, nhưng lại bị trùng tên, không có cách nào đành phải bỏ thêm tên Giản Mân ở phía trước, vì để tên Giản Mân không quá kỳ quái, cho nên tôi liền đem tên phòng làm việc cũng đổi thành Giản Mân."
"Vậy hai chữ Giản Mân này là ngài tùy tiện lấy sao?"
"Vậy thì cũng không phải," Phó Chân có chút ngượng ngùng mà cười cười, trả lời người chủ trì nói, "Kỳ thật là lấy từ một câu thơ."
Người chủ trì nhớ đến những bài thơ mà mình đã từng học lúc nhỏ, giống như không có gì quan hệ gì tới Giản Mân, nàng lắc đầu: "Không được, tôi thật sự nghĩ không ra."
Lúc Phó Chân vừa nghĩ tới cái tên này, vốn muốn làm thành bí mật của hắn, không nghĩ tới thế nhưng có một ngày sẽ nói ngay trước máy quay, hắn rũ mi cười nhạt, nói: "Là câu: Thế nhân thấy ta Hằng Thù điều, nghe dư đại ngôn toàn cười lạnh."
Người chủ trì lập tức chú ý tới hai chữ Hằng Thù, xem ra tên này có quan hệ tới Giang Hằng Thù.
Tiếp theo, nàng lại nghe thấy Phó Chân tiếp tục nói: "Vốn định lấy một chữ trước hoặc sau trong hai chữ Hằng Thù, nhưng sau khi điều chỉnh, cho dù lấy đồng âm cũng không dễ nghe, cho nên tôi liền đổi một chút, lấy hai từ về thị giác và thính giác, rồi lại lấy một từ đồng âm, mới có cái tên hiện tại." (Cái này mọi người hiểu sơ sơ thôi chứ dịch sang tiếng việt k đúng ý đk.)
"Phó đạo cùng phó thái——" người dẫn chương trình mới gọi Phó thái thái được một nửa chữ liền vội sửa miệng, "Cùng Giang tiên sinh thật sự rất ân ái a."
Người dẫn chương trình nói xong câu đó, mới bừng tỉnh nhớ lại năm trước nàng ở trước mặt Phó Chân xưng hô Giang Hằng Thù là Phó thái thái, trên mặt Phó Chân tựa hồ lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.
Phó Chân cười cười, hướng người dẫn nói: "Cô kêu anh ấy là Phó thái thái cũng đúng."
Có thể nhìn ra được, quan hệ của Giang Hằng Thù cùng Phó Chân thật sự không tồi, bất quá hiện tại biết phó thái thái là Giang Hằng Thù, người dẫn chương trình thật sự không dám kêu như vậy.
Người dẫn chương trình nhắc lại bộ 《 Lâu đài màu trắng 》vào đầu năm nay, người dẫn chương trình hướng Phó Chân hỏi: "Tôi đến nay vẫn không biết những chỗ trứng màu còn lại trong lâu đài màu trắng ở nơi nào, Phó đạo có thể cho tiết lộ cho chúng tôi biết một chút không?"
Đây là lần cự tuyệt duy nhất trong toàn bộ quá trình phỏng vấn của Phó Chân, hắn lắc lắc đầu, hướng người dẫn chương trình nói: "Nếu mọi người đều biết thì đâu còn là bí mật của hai người nữa."
Người dẫn chương trình đột nhiên không kịp phòng ngừa bị uy một miệng cẩu lương, thiếu chút nữa quên mất mình nên tiếp tục nói cái gì.
Cùng Phó Chân lại đàm luận trong chốc lát, thời gian không sai biệt lắm gần kết thúc, người dẫn chương trình nắm tay Phó Chân: "Phi thường cảm tạ Phó đạo hôm nay làm khách mời tiết mục chúng tôi, kỳ này của tiết mục "Ngươi nói ta nghe" đến đây là kết thúc, hẹn gặp lại mọi người vào các kỳ sau."
Sau khi tiết mục kết thúc, ít nhất phải đợi một vòng mới có thể công chiếu, Phó Chân liền bắt đầu bận việc bộ điện ảnh tiếp theo, Giang Hằng Thù đau lòng hắn, muốn để hắn nghỉ ngơi một đoạn thời gian, nhưng vừa rảnh rỗi là Phó Chân liền không khống chế được mà bắt đầu cân nhắc bộ điện ảnh mới, cuối cùng Giang Hằng Thù cũng tùy ý hắn.
Ca Cao hiện tại đã có thể kêu ba, thanh âm ngọt ngào thập phần dễ nghe, bất quá hiện tại bé ở tại Giang gia là nhiều hơn, Giang lão gia tử đang dạy bé nói càng nhiều.
Ông Giang mang theo bà Giang xuất ngoại đi nghỉ phép, Giang Hằng Thù đối chuyện này có chút buồn rầu, bởi vì Phó Chân nói với hắn, bộ điện ảnh tiếp theo có khả năng hắn phải đi nơi khác lấy cảnh, nếu ông Giang không thể kịp thời trở về, hắn chỉ sợ cũng không thể cùng Phó Chân đi nơi khác.
Cho nên Giang Hằng Thù thường xuyên gọi điện cho ông Giang, hướng hắn dò hỏi khi nào có thể trở về, ông Giang đối với hành vi ích kỳ này của con trai vô cùng bất mãn, ở trong điện thoại ông Giang hướng Giang Hằng Thù nói: "Con cho rằng chỉ có con muốn bồi lão bà sao?"
Giang Hằng Thù: "......"
Phó Chân an ủi Giang Hằng Thù nói, hắn có thể đem những màn ảnh ở thành phố Bình Hải chụp trước, sau đó chờ đến khi ông Giang trở lại lại đi nơi khác.
Giang Hằng Thù luôn cảm thấy chuyện này không có khả năng, dựa vào tích cách bản nghịch của ông Giang, nói không chừng hắn liền phải chia cách với Phó Chân.
《 Chạy trốn 》 vẫn đang còn chiếu, nhưng có lẽ khoảng hai ngày nữa sẽ hạ màn, nhưng trong hai ngày này vẫn có người mắt sắc phát hiện trong 《 chạy trốn 》 thế nhưng còn có Giang Hằng Thù làm khách mời, tuy rằng chỉ có một màn ảnh, hơn nữa một nửa khuôn mặt đều che giấu trong bóng tối, nhưng cư dân mạng vẫn liếc mắt một cái liền nhận ra, người đóng vai này chính là Giang Hằng Thù.
Giang Hằng Thù có thân phận gì a, chính là người cầm quyền hiện tại của Hạc Khê Giang gia, có thể nào chạy tới đoàn phim nhỏ của ngươi đóng vai quỷ qua đường còn không lộ nổi cái mặt sao?
Nhưng vừa nghĩ lại thì Giang Hằng Thù cùng Phó Chân là hai vợ chồng, đoàn phim thiếu người, vừa lúc Giang Hằng Thù ở đoàn phim thăm ban, làm khách mời một chút cũng không có gì, không phải thực bình thường sao?
Chuyện này đặt trong mắt người khác thì không có gì ghê gớm, giống như những đạo diễn Liên Xuân Triều, Trương Nhất Ca, vợ của bọn họ cũng tới đoàn phim làm khách mời qua đường Giáp, cư dân mạng liền cảm thấy thực bình thường, không có gì ghê gớm. Nhưng là Giang Hằng Thù cùng Phó Chân vừa ghép lại với nhau, chép chép miệng là có thể cảm giác được vị ngọt, các fan đặc biệt thích loại điểm tâm ngọt này, chính là hiện tại 《 Chạy trốn 》còn chưa chiếu trên mạng, phải chờ qua mấy tháng thì bộ điện này mới được các trang web lớn đăng tải, bọn họ liền có thể đem màn ảnh này cắt ghép thành một câu chuyện.
Bởi vì một cái màn ảnh này, không ít nữ hài Hồ Nhão có lá gan nhỏ cũng đi vào rạp chiếu phim, đương nhiên các nàng cũng giống những cư dân mạng lúc trước kết thành đoàn đội đi vào rạp chiếu phim, mà Từ Viễn có thể là người duy nhất một mình một người ở đại sảnh đem 《 Chạy trốn 》 xem xong.
Những nữ hài Hồ Nhão vừa gia nhấp, liền đem doanh thu phòng bán vé《 chạy trốn 》trong những ngày cuối cùng tăng trở lại.
Đại bộ phận nữ hài Hồ Nhão đều đến để xem màn ảnh kia, đối với bộ điện ảnh này cũng không có hứng thú gì, nhưng vẫn bị mở đầu của điện ảnh hấp dẫn, sôi nổi đem đôi mắt phóng tới phía trước trên màn hình lớn, bắt đầu chuyên tâm xem bộ điện ảnh này.
Phó Chân thật sự la một lão tặc, mơ đầu hắn làm không giống phim kinh dị chút nào, không ít người xem còn cảm thấy bộ điện ảnh này không đáng sợ như những gì trên mạng nói, liền thả lỏng mà tiếp tục xem, chờ đến khi bọn họ ý thức được mình bị đoạn đầu phim lừa gạt, muốn quay đầu cũng đã muộn.
Bình luận truyện