Một Nhà Hồ Ly Thân Thiết

Chương 36: Bước lên hành trình



Editor: phuogot_93

Trên trục cuốn có 99 cái tên.

Lật đến trang thứ mười.

Không thể không cảm thán lần nữa, đầu óc của nhân viên thiết kế trò chơi thật sự khác hẳn với người thường.

Bạn Tô và bạn học Hoa Địa cảm thán không ngừng.

Chàng trai nào đó lại tùy họ.

Bởi vì chỉ có anh mới biết được, vì sao quá trình này lại lâu như thế.

Cái gọi là nhiệm vụ thành tựu, không chỉ có công lao và danh tiếng.

Mà thực sự là chinh phục tam giới Yên Thần Người, từ đó trở thành đỉnh cao nhất trong trò chơi.

Dựa vào năng lực của anh, rất có khả năng sẽ trở thành người đầu tiên thực sự làm được nhiệm vụ thành tựu quan trọng nhất trong trò chơi.

Đương nhiên, cũng có khả năng trở thành duy nhất.

Trước kia khi trò chơi đang trong giai đoạn phổ biến, nhà sản xuất từng tung ra tin tức, nói sẽ có rất nhiều rất nhiều rất nhiều phần thưởng.

Đương nhiên, việc này rất nhiều người chơi đều biết đến.

Nhưng bọn họ không biết.

Ví dụ, có thể hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ có cơ hội tham gia vào việc chế tạo bản đồ mới trong trò chơi.

Nghiêm túc mà nói, sau khi anh chính thức mở ra nhiệm vụ thành tựu, công ty trò chơi sẽ cử nhân viên đến bàn bạc với anh cho đến khi đạt thành hiệp nghị.

Hơn nữa có thể ở trong trò chơi này tạo ra một bản đồ có một không hai thuộc về bản thân.

Cũng chính bởi vì thế, cho nên vừa rồi trò chơi vẫn luôn liên hệ với anh.

Đây chính là anh, cho dù làm chuyện gì cũng đều hơn người.

Đến cả chơi trò chơi cũng trở thành người chơi có một không hai.

Mà học cách hưởng thụ quá trình dài đằng đẵng nào đấy cũng là thói quen của anh.

Mặc dù, ở trong quá trình này có một chút ngoài ý muốn nho nhỏ anh không ngờ đến.

Nhưng ngoài ý muốn nhỏ này lại làm anh mỗi lần nghĩ đến đều thấy trong lòng thật vui.

Ví dụ như cưới người nào đó.

Trong hành trình của anh có thêm cô làm bạn, chắc hẳn lạc thú sẽ tăng lên không ít.

Nghĩ vậy, gương mặt tuấn mỹ vô tình lại dịu dàng thêm vài phần.

“Đi thôi, đi làm nhiệm vụ nào.” Anh lập đội và cho bạn Tô và Hoa Địa vào.

Vì thế ba người đi thẳng đến nơi đầu tiên: sơn cốc Hiên Viên.

Sơn cốc Hiên Viên, bản đồ thăng cấp nhanh chóng cho những người chơi cấp 20, cũng là vị trí của phó bản này.

Bên này non xanh nước biếc, khắp nơi còn có những con sóc nhảy loạn.

Quả nhiên là nơi luyện cấp cho người mới.

Ba người ngồi thú cưỡi cùng đi về phía trước, thỉnh thoảng có thể gặp một, hai người chơi mới mặc đồ đơn giản cầm kiếm gỗ.

Bởi vì trang bị của họ rất mạnh, thú cưỡi quá khủng, cho nên những người mới đều vô thức mà đi theo sau họ để ngắm nhìn.

Khi bọn họ đến lối vào của phó bản, vừa quay đầu lại đã giật mình không nhẹ.

Này này… Ở đâu ra nhiều người như vậy?

Bạn Tô đếm, có bốn nam sáu nữ. phuogot_d.dlqd

Nên biết, bên cạnh lối vào phó bản chính là thôn Tân thủ, người chơi mới xuất hiện đều chưa có quần áo.

Cho nên vừa nhìn thấy đều là ** trắng nõn.

Thật mát mẻ…

Đặc biệt là trong trò chơi, nhân vật được vẽ rất thật, ba điểm của con gái lộ rõ eo nhỏ, ngực to, ánh mắt sáng long lanh.

Nhìn ba vị đại đại dừng lại, tất cả bọn họ đều cùng làm một động tác.

Lắc lắc PP, không ngừng bắn tim đến bọn họ.

Bạn Tô há miệng thật to.

Bây giờ người chơi mới thật lợi hại, vừa ra khỏi thôn Tân thủ đã có thể dùng vẻ mặt này rồi.

Nhìn những người này nhiệt tình, còn có… da thịt… mềm mại…

Trò chơi này thiết kế quá mạnh mẽ, làm rất giống thật.

Im lặng nhìn sang chàng trai áo trắng tuấn tú bên cạnh, một cô cái như cô nhìn còn thấy nhộn nhạo, không biết sư huynh nhà mình có lay động, nhộn nhạo không?

Đương nhiên… là không rồi.

Chàng trai này là ai, cái loại người đẹp ngã vào lòng, nhìn trộm đều có thể lạnh nhạt đi đường vòng tránh người ta.

Sao có thể có cảm giác với người giả trong trò chơi.

Chàng trai nào đó căn bản là không để ý.

Chỉ lạnh nhạt lướt mắt nhìn một loạt cơ thể trần truồng gọi là người mới.

Người mới? Ai mà biết được.

Dù sao ở trò chơi này muốn tạo một tài khoản mới cũng không phải chuyện khó.

Chỉ nhìn lướt qua, chàng trai áo trắng lại giống như không nhìn thấy bọn họ, nói một câu với Hoa Địa Vi Lao: “Đợi lát nữa nghe theo lệnh của tớ.”

Nói xong, chuẩn bị để thú Cửu Thiên Ly Hỏa đưa anh và cô dâu mới của anh đi vào phó bản.

Nhưng vừa nhìn thấy đại đại có vẻ mạnh nhất trong ba người phải đi, bọn họ vội vàng đánh chữ trong kênh khu vực.

“Đại đại, cầu mang nhiệm vụ!” Hai chàng trai lại gần.

“Đại thần, mang muội đi đánh quái được không?” Hai MM kêu.

“Soái ca tóc vàng, xin hỏi huynh có bà xã chưa?”

Một MM cũng có mái tóc màu vàng giống vậy, nói xong còn nhân tiện ném một hình đôi môi đỏ mọng quyến rũ về phía bạn học Hoa Địa.

Bạn học Hoa Địa với mái tóc vàng lập tức vênh mặt, hoàn toàn không có chút cảm xúc đau thương nào khi vừa rồi bị chàng trai nào đó đưa làm tế phẩm.

Anh nhảy xuống khỏi thú cưỡi, tới gần MM chủ động bày tỏ với anh.

“Hi, người đẹp. Bây giờ huynh đan…”

Còn chưa nói hết câu, lại phát hiện cô gái này lại đi qua cậu, đến thẳng chỗ chàng trai nào đó.

Nhìn bước chân vô cùng vội vàng và mừng rỡ, không lẽ cô ấy quen chàng trai kia?

Tô Tiểu Ly cũng cảm thấy thật kỳ lạ, vừa rồi cô đã chú ý tới cô gái này rồi.

Mặc dù cũng là trang phục ba điểm, nhưng cô ấy không làm động tác lắc lắc PP.

Đột nhiên lại xông tới, không biết là muốn làm gì?

Vừa nghĩ như vậy xong, trên đỉnh đầu cô gái nhảy ra một hàng chữ.

Vũ Nhi: “Xin chào Mặc Phàm, huynh còn nhớ muội không?”

A! Quả nhiên là quen biết! Mọi người nghĩ thầm.

Chàng trai nào đó nhíu mày, không trả lời.

Cô gái này vẫn rất cố chấp, ra sức nhắc nhở anh: “Có một lần muội chạy tới động Lô Hồ, sau đó huynh đã cứu muội, huynh quên rồi sao?”

Bản đồ động Lô Hồ kia, nhìn thì rất đẹp nhưng thật sự không phải là nơi nên ở lâu.

Bởi vì ở đó được thiết lập rất BT, nếu đứng ở bất kỳ một vị trí nào, chỉ cần bạn không động đậy, chỉ cần bạn đứng quá hai phút, sẽ đột nhiên bị quái ở bên cạnh công kích.

Bạn luôn luôn phải bước đi, cho dù quái ở bên cạnh mà bạn cứ đi thì quái cũng sẽ không làm gì bạn.

Bản đồ này có được giới thiệu trên trang web chính thức chỉ có hình ảnh bản đồ nhưng lại không có giới thiệu nội dung, bởi vậy có không ít người chơi mới hoặc người không hiểu rõ chạy đến đây ngắm phong cảnh.

Kết quả, phần thưởng là bị quái luân chết rồi.

Cho nên Vũ Nhi vừa nói ra, bạn học Hoa Địa lập tức ân cần nói: “À à, không có việc gì, thấy người đẹp đương nhiên là phải cứu rồi.”

Bạn học Hoa Địa và chàng trai nào đó đi qua bản đồ này rất nhiều lần, số lần cứu người quả thật là đếm không xuể rồi.

Vũ Nhi: “À…”

Câu nói của bạn học Hoa Địa làm cô gái kia cảm thấy hết sức khó xử.

Nhưng mà, cơ hội tốt như vậy, sao có thể buông tha đây? phuogot_d.dlqd

Vì thế cô lại tiến gần một chút, ngửa đầu nhìn chàng trai toàn thân áo trắng: “Khi đó, huynh không chỉ cứu muội, còn tặng một món vũ khí cho muội nữa!”

Mọi người ồ lên.

Không chỉ cứu người, còn tặng đồ vật? Có nội tình, chắc chắn có nội tình!

Đáng tiếc, Vũ Nhi nói nhiều như vậy nhưng chàng trai nào đó vẫn luôn là dáng vẻ không để ý tới.

“Huynh, không lẽ huynh thật sự quên muội rồi?”

Cô gái tên Vũ Nhi có chút gấp gáp, nói chuyện cũng bị cà lăm.

Cô còn tưởng rằng, chắc chắn là anh có ý gì với mình, nếu không lúc đó sau khi cứu cô xong, tại sao anh còn để lại món vũ khí trên mặt đất chứ?

Chàng trai nào đó liếc cô một cái, thản nhiên nói: “Không ấn tượng.”

Giống như lời của Hoa Địa đã nói, số người bọn họ thuận tay cứu được ở động Lô Hồ nhiều không đếm được.

Đã là thuận tay, sao anh có thể cố ý nhớ chuyện này.

Huống chi, đối với con gái, hình như cũng chỉ có một người làm anh có ấn tượng khắc sâu.

Cho nên những lời cô gái trước mắt này nói, anh một chút cũng không có hứng thú.

Về phần nói anh đưa vũ khí cho cô, chỉ có một loại khả năng, đó là túi đồ đã đầy, anh thuận tay vứt trên mặt đất.

Việc này, anh cũng lười đi giải thích.

Nhưng mà cô gái này vẫn chưa từ bỏ ý định, lại vội vàng bước lên: “Muội còn từng thổ lộ với huynh, huynh huynh, huynh cũng quên rồi sao?”

Thổ thổ, thổ lộ?

Oa~~~~!

Tất cả mọi người mở to hai mắt, đương nhiên mở lớn nhất chính là bạn Tô.

Mặc dù từng nghe qua mức độ được hoan nghênh của sư huynh nhà mình… kiêm ông xã, nhưng mà bởi vì cô luôn có chút thành kiến nhỏ với anh, cho nên cảm thấy đây là hư cấu.

Nhưng sau khi kết hôn, đột nhiên lại nhảy ra một cô gái thổ lộ, lại còn là quần áo hở hang, giờ phút này, cô có cảm giác… có phần kỳ quái.

Giống như cô ở canteen giành được món thịt nướng thích ăn, kết quả miếng thịt lại không cẩn thận bị rơi mất, chính là loại cảm giác này.

Kỳ quái, thật là kỳ quái…

Bạn học Tô, hình dung này của ngài… thật không giống người thường.

Cô gái này đã nói lời thổ lộ, kế tiếp chàng trai sẽ xử lý như thế nào đây?

Bạn học Hoa Địa xoay vặn cổ mình, theo bản năng muốn quay đầu.

Lại thấy trong màn hình, chàng trai vẫn luôn lạnh đạm với cô gái Vũ Nhi này nói một câu.

Mặc Phàm: “Xin tránh đường.”

Bây giờ, anh chỉ muốn dẫn theo cô dâu nhỏ của mình và xách vị bạn học tóc vàng đi vào trong sơn cốc Hiên Viên giết BOSS.

Vì thế anh vỗ xuống thú Ly Hỏa, giống như đang ám chỉ cô nên né ra nhường đường.

Quả nhiên chàng trai nào đó nói chuyện đều đả kích người.

Cô gái nói rất lâu, kết quả anh chỉ có chút phản ứng như vậy thôi sao??

Hình như cô gái bị choáng váng, sững sờ một lúc đột nhiên chạy mất.

Đây gọi là tinh thần sa sút, đây gọi là xót xa trong lòng.

Đến cả bạn học Hoa Địa cũng muốn khinh bỉ anh rồi.

Cậu không thể từ chối uyển chuyển một chút sao, nơi này nhiều người cần gì phải nói thẳng như vậy?

Nhưng chàng trai nào đó cũng không thèm để ý đến cái nhìn của bọn họ, đó không phải người anh cần để ý.

Trên người anh có loại cảm giác dịu dàng mà trầm lặng.

Giống như đoạn nhạc đệm vừa rồi kia không xảy ra, chàng trai áo trắng cúi đầu nói với cô gái nhỏ trước người anh một câu: “Chuẩn bị cho tốt, đi vào.”

Giống như bị thôi miên, bạn Tô gật gật đầu trước màn hình máy tính.

Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người ở đây, thú Cửu Thiên Ly Hỏa lắc lắc đuôi đi vào phó bản.

Những người liên can đứng ở ngoài động, hết chỗ nói rồi.

Hai vị này, hoàn toàn không để bọn họ vào mắt mà.

Bạn học Hoa Địa có chút xót xa, sau đó vẫy tay với mấy MM ăn mặc mát mẻ.

Mặc dù cũng lưu luyến không rời với nhóm MM, nhưng cậu vẫn cưỡi Đại Linh Miêu của mình cùng đi vào theo.

Bên trong phó bản sơn cốc Hiên Viên cũng rất đẹp.

Hình ảnh vừa chuyển đã hiện ra dòng suối nhỏ.

Mặc dù cảnh sắc không bằng động Lô Hồ, nhưng nhìn thì giống phó bản hơn.

Hoa Địa đi vào thì thấy cô gái áo trắng ôm đàn chạy đông chạy tây, mà chàng trai nào đó lại nhàn nhã đứng một bên.

Đây là tình huống gì?

“Quái này rất yếu, tự tôi có thể đánh chết nó!”

Cô gái áo trắng vui mừng có thể liên tục triển khai các kỹ năng, còn có thể bớt chút thời gian đánh chữ giải đáp nghi hoặc của bạn học Hoa Địa.

Thân đàn phát ra ánh sáng màu tím nhạt như tơ lụa trong không trung nhanh nhẹn lướt qua.

Mỗi lần lướt qua trên người quái, toàn bộ máu đều về không, ngã rầm xuống đất.

Thật đúng là chết trong một giây!

Bạn học Hoa Địa cũng nóng lòng muốn thử: “Tôi cũng đến tôi cũng đến!”

Tay cậu cầm đại đao, chân đứng hình chữ bát, vừa muốn chuẩn bị trạng thái đi vào, chỉ thấy một ánh sáng lướt qua cánh tay cậu.

Dù không động tới cậu nhưng ánh sáng trắng này nhìn rất quen mắt rồi.

Cậu cứng ngắc điều chỉnh ánh mắt nhìn, chàng trai áo trắng phía sau tay cầm kiếm Thất Thải cũng đang từ từ cho kiếm vào vỏ.



Mặc Phàm: “Cậu quên lời tớ vừa nói rồi à?”

Chưa từng quên…

Cậu chỉ là nhìn Tiểu Ly Miêu giết quái HAPPY như vậy, cậu cũng muốn HAPPY một chút mà thôi.

“Sao?” Chàng trai nào đó nhướn mi: “Đi điện Linh Tiêu đi.” Ở đó có tứ đại Thiên Vương tha hồ HAPPY.

Hoa Địa lập tức cất đao, nhanh chóng đứng bên cạnh, được rồi, vẫn là để cho Tiểu Ly Miêu làm là được.

Vì thế một mình bạn Tô tiếp tục giết quái, hai chàng trai ở bên cạnh xem cuộc chiến.

Một lát sau, toàn bộ quái đều bị giết hết.

Mặc dù quái nhỏ đã giết hết nhưng BOSS vẫn chưa thấy xuất hiện.

“Đừng vội, nó sẽ xuất hiện.”

Chàng trai nào đó nói xong, còn nhân tiện dặn dò bạn học tóc vàng bên cạnh một chút: “BOSS xuất hiện thì cậu lên trước.”

Hả? Vẻ mặt bạn học Hoa Địa lập tức tỏa sáng: “Thật?”

Mặc Phàm: “Ừ.”

Tốt, cậu từng giết quái nhưng chưa từng giết BOSS, vì vậy cấp của BOSS đừng có thấp mà ngoại hình phải thật khổng lồ, chắc chắn giết càng HAPPY, a ha ha ha.

… Quả nhiên sở thích của bạn học Hoa Địa thật đơn giản!

Không đợi đến một phút đồng hồ, xung quanh đã xảy ra sự khác thường.

Đột nhiên một thân cây bị bẻ gãy, từ phía sau đi ra là một con vật lạ lùng có một cái đầu dê to lớn và cơ thể của lợn.

Hình thù cũng không quá đáng sợ, chỉ là có chút kỳ lạ.

Sau khi lao tới nhìn một lượt quanh đây cũng chỉ đứng đó không đi xa.

Chàng trai nào đó gõ 1111 trong kênh Khu vực. phuogot_d.dlqd

Bạn học Hoa Địa đã chuẩn bị xong hết từ sớm, lập tức rút đại đao, vui vẻ xông tới.

Thanh đao này không hổ là thần khí do chàng trai nào đó giúp anh tạo ra.

Một đao chém xuống, quả nhiên máu BOSS chỉ còn một nửa!

Ha ha ha, giết BOSS, giết BOSS.

Bạn học Hoa Địa trong lòng nở hoa, đang chuẩn bị phát ra kỹ năng tiếp theo, đột nhiên lại bị định thân.

Bởi vì, một màn không ngờ đến lại xuất hiện.

Chỉ thấy trên đầu BOSS hiện lên một đốm lửa, hơn nữa còn có kèm theo chữ giải thích.

“Bởi vì bạn đã xúc phạm Tây Dương Dương Nguyên Thần, cho nên nó giận dữ, quyết định biến bạn thành hình cầu!”

Sau đó, bỗng nhiên BOSS thở ra một hơi, trong chớp mắt, không khí xung quanh Hoa Địa Vi Lao kết thành khối băng hình cầu.

Mà bạn học Hoa Địa vẫn một tay giơ đao, một tay chống nạnh bị đông cứng bên trong khối băng hình cầu.

Sau đó, đột nhiên BOSS giơ móng vuốt lên, vỗ lên vỏ ngoài của khối băng đang đông cứng bạn học Hoa Địa ở bên trong.

Vì sao… lại như vậy?

Vẻ mặt nghi ngờ quay đầu nhìn đến bóng lưng đẹp mắt của chàng trai nào đó.

Chàng trai nào đó cũng không quay đầu lại, nói một câu: “Nhìn thanh danh hiệu của cậu đi.”

Thanh danh hiệu?

Bạn học Hoa Địa cũng giống bạn Tô, hoàn toàn không có lực chống cự với chỉ thị của chàng trai nào đó.

Ngoại trừ phục tùng chính là phục tùng.

Vì thế cậu mở thanh danh hiệu, sau đó cậu hét lên.

“A a a a a!”

Đây là có chuyện gì? Tại sao cậu lại có cái danh hiệu mới, hơn nữa danh hiệu lại tên là “Thịt viên Tây Dương Dương?”

Trong lúc kinh ngạc hết sức, chỉ thấy chàng trai nào đó đột nhiên phóng khoáng nhảy ra, đi đến trước mặt BOSS, cũng cầm kiếm đâm xuyên qua, sau đó trên người BOSS phát ra nhiều loại ánh sáng.

Ầm một tiếng, không thấy quái đâu, trên mặt đất chỉ còn một con cừu nhỏ ngoan ngoãn.

Mà chàng trai nào đó, nhanh chóng sử dụng kỹ năng bắt giữ hồn sủng vật.

Chỉ nghe đing một tiếng, hệ thống nhắc nhở:

[Quái thứ nhất, Tây Dương Dương Nguyên Thần đã bắt được.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện