Mua Em Để Đo Giường
Chương 10: Sinh
Cô trở về nhà thấy anh ngồi trên ghế người đầy sát khí cô không dám lại gần mà đi thẳng lên phòng.
" Đứng lại đó "
Cô đang đi thì bị anh kêu lại, cô dừng một chút rồi đi lại ghế.
" Có chuyện gì "
Gương mặt cô buồn bã.
" Coi đi "
Anh đưa điện thoại của mình cho cô.
Cô đứng hình khi nhìn thấy trong điện thoại là 1 nam một nữ đang hôn nhau, kéo qua là hình ảnh người nữ đưa tiền cho người đàn ông, hai người đó không ai khác chính là cô và người đàn ông lúc nảy.
" Cá....cá...cái này.... "
Mắt cô đỏ hoe lắc đầu.
Anh kéo tay cô làm điện thoại của anh rơi xuống đất cô thì ngồi trên đùi của anh.
" Tôi đang có thai đó "
Anh cúi xuống định hôn cô thì cô lấy tay che miệng lại.
Thấy anh im lặng không làm gì nữa thì cô ngồi dậy, ra khỏi người của anh.
Anh đứng dậy bỏ lên lầu để lại cô đang sợ hãi.
Ả ta đứng trên lầu nhìn xuống thấy hết cảnh tượng nảy giờ của anh và cô, ả tức giận đánh nghiếng răng.
Sau ngày hôm đó thì cô luôn nhốt mình trong phòng, ba bữa dì Hà đều đem vào phòng cho cô, y tá thường hay lui tới để chắm sóc và hướng dẫn cho cô một số bài tập để cho cô dễ sinh.
Bên ngoài xảy ra chuyện gì cô căn bản không biết gì hết.
Hằng đêm anh đều ghé qua phòng cô nhưng cô không biết bởi lúc đó cô đã ngủ, anh còn mua cả quần áo, tả giấy, phấn, sữa, dầu, sữa tắm em bé, nôi, xe cho con của họ nhưng anh không đem về nhà mà đem đến một căn biệt thứ của anh ở ven biển.
" Aaaaaaaa...... "
Tiếng hét chói tai của một người phụ nữ, không ai khác đó chính là cô.
Bác sĩ ra khỏi phòng mổ.
" Chúc mừng anh, vợ anh đã sinh một cậu con trai nặng 3kg2 nhưng do lúc mang thai cô ấy ít đi lại nên vì sinh khó mà cô ấy đã bị ngất khoảng 3h sau cô ấy sẽ tỉnh lại "
Bác sĩ thông báo rồi bỏ đi.
Anh vui lắm, anh đang cười rất tươi.
" Ê, chúc mừng cậu nha "
Bác sĩ Dương bồng con anh trên tay, đi lại đưa cho anh.
" Cảm ơm cậu "
Anh dịnh vai bác sĩ Dương rồi bồng con mình.
" Tôi giúp cậu lo xong giấy tờ và làm việc với viện trường rồi "
Bác sĩ Dương vừa đưa bé con cho anh vừa nhìn anh.
" Cảm ơn, cậu đúng là bạn tốt của tôi "
Anh nhìn bác sĩ Dương cười tươi.
" Tất nhiên, à nghe nói cậu có thuê người về nhà dạy cậu cách chăm sóc trẻ em hả "
Bác sĩ Dương nở mũi nhìn anh.
" Ừ, nhờ cậu chở tôi và bé con đế biệt thự ven biển được không "
Bác sĩ Dương gật đầu.
" Cậu định đặt bé con tên gì vậy "
Bác sĩ Dương nhìn anh.
" Ưm...gì ta.....à có rồi là Tống Hạo Khương "
Họ vừa ra đến cổng thì dì Lam và bà của cô đi vào nhưng họ không thấy anh.
__________________________________
" A ba đến rồi "
Bác sĩ Dương chở anh đến biệt thự ven biển, anh vừa bước xuống xe thì Tiểu Thiên chạy từ trong nhà ra ôm chân anh.
Ngày đó anh phát hiện ả đã lừa gạt anh thì đuổi ả đi nhưng anh thấy Tiểu Thiên tội nghiệp không có nhà cửa, nếu ả dắt Tiểu Thiên đi thì Tiểu Thiên sẽ rất cực với lại anh rất thích trẻ con nên đã đưa Tiểu Thiên ra biệt thự ven biển để Á Vy chăm sóc.
" Ngoan vào trong đi "
Anh ngước mặt vào trong ý bảo Tiểu Thiên vào nhà.
" Thôi cậu đưa hai đứa vào nhà đi, tôi còn việc ở bệnh viện nên về trước "
Bác sũ Dương dịnh vai anh.
" Cậu nhớ có ai hỏi củng không được nói tôi đang ở đây đó biết chưa "
Bác sĩ Dương không trả lời chỉ gật đầu rồi lên xe, lái xe đi.
" Ông chủ "
Á Vy trong bếp chạy ra cúi đầu chào anh.
" Xìu.... em còn nhỏ con nói lớn vậy không tốt đâu, con biết chăm em mà đúng không "
Anh đưa ngón tay lên trước miệng ý bảo Á Vy nhỏ tiếng, Á Vy không nói gì chỉ gật đầu.
" Con bế em vào phòng để em ngủ đi, mai sẽ có y tá đến chăm sóc em phụ con "
Anh đưa Tiểu Khương cho Á Vy rồi quay sang ôm Tiểu Thiên.
" Ba nhớ Tiểu Thiên quá đi "
Mặc dù Tiểu Thiên không phải con ruột của anh nhưng anh lại yêu thương cậu bé như con của mình vậy.
" Tiểu Thiên cũng nhớ ba "
Tiểu Thiên xiết chặt bụng anh.
__________________________________
" Con con con.... "
Sau 3h đồng hồ thì cô đã tỉnh lại nhưng cô không thấy con mình đâu mà chỉ nhìn thấy bà cô và dì Lam.
" Con ngoan, con bình tỉnh nghe dì nói, Hạo Văn đã đưa con của con đi rồi "
Dì Lam cầm tay cô, bà cô thì nói không nên lời chỉ ngồi đó rơi nước mắt.
" Sao... sao lại vậy chứ đó là con của con mà "
Nước mắt của cô đã giọt ngắn, giọt dài mà rơi xuống.
" 3 ngày trước khi con sinh Hạo Văn đã đến cô nhi viện nói với dì và bà của con là con nói không cần con của con nữa nên sau khi con sinh xong Hạo Văn sẽ mang con của con đi "
Dì Lam vừa nói vừa vuốt tóc cô.
" Chắc là anh ấy về nhà "
Cô rút kim nước biển ra, cô chạy ra khỏi bệnh viện, bắt taxi về biệt thự trong thành phố, dì Lam và bà của cô củng lên taxi về biệt thự với cô.
" Dì Hà "
Cô chạy vào biệt thự người đầu tiên cô thấy chính là dì Hà.
" Y Y "
Dì Hà nhìn thấy cô thì rất ngạc nhiên, dì Hà cứ nghĩ cô mới ainh xong thì phải ở bệnh viện chứ.
Dì Lam đỡ cô ngồi xuống ghế, dì Hà và bà cô củng ngồi xuống.
" Dì Hà con của con có ở đây không "
Mắt cô đỏ hoe nhìn dì Hà.
" Ông chủ đã đưa cậu chủ nhỏ và cả cậu chủ lớn đi rồi, từ hôm con sinh thì cậu chủ không về nhà nữa "
Dì Hà nắm tay cô.
" Cậu chủ lớn, cậu chủ nhỏ vậy người phụ nữ kia thì sao "
Ánh mắt cô khó hiểu nhìn dì Hà.
" À, luca con mang thai thì toàn ở trong phòng nên làm sau con biêta được, ổngchu củng không cho ai nói cho con biết, ônh chủ đã đuổi cô ta đi từ 6 tháng trước rồi "
Cả 3 người khó hiểu nhìn dì Hà.
---------------------------------------------------
6 tháng trước.
" Bố về rồi "
Tiểu Thiên thây anh đã về đến cửa thì chạy xuống cầu thang để ôm anh, nhưng lúc đang chạy xuống thì vấp 1 hòn bi nên bị té xuống cầu thang.
" Tiểu Thiên "
Ả từ trong phòng bước ra thấy Tiểu Thiên té thì chạy xuống.
" Mau gọi cấp cứu đi "
Anh quát, ả thì lấy điện thoại gọi cấp cứu.
Đến bệnh viện.
" Bác sĩ, con trai tôi sao rồi "
Anh và ả thấy bác sĩ bước ra thì đứng lên.
" Cậu bé mất quá nhiều máu mà bệnh viện của tôi hiện đang thiếu máu "
Bác sĩ tuột khẩu trang xuống.
" Lấy máu của tôi đi "
Cấu nói của anh khiến ả giật thót mình.
" Được "
Bác sĩ đi trước, anh đi theo sau, họ đến phòng thử máu.
Sau khi anh thử máu thì anh lại đếm trước phòng cấp cứu.
" Chúng tôi rất tiếc nhưnh máu của anh và cậu bé không phù hợp "
Câu nói của bac sĩ khiến anh giật mình.
" Ông có chắc không vậy, đó là con trai của tôi mà "
Anh trừng mắt nhìn ông bác sĩ.
Ông bác sĩ gật đầu anh liền chạy đi tìm ả.
Chạy một lúc thì anh nhìn thấy một người đàn ông, người đó chính là người đàn ông chụp chubg với cô trong tắm hình mấy tháng trước có người gửi vào máy anh mà nhưng cô gái đi bênh cạnh anh ta là ai.
" Nè anh kia "
Anh đi lại nắm tay anh ta.
" Đứng lại đó "
Cô đang đi thì bị anh kêu lại, cô dừng một chút rồi đi lại ghế.
" Có chuyện gì "
Gương mặt cô buồn bã.
" Coi đi "
Anh đưa điện thoại của mình cho cô.
Cô đứng hình khi nhìn thấy trong điện thoại là 1 nam một nữ đang hôn nhau, kéo qua là hình ảnh người nữ đưa tiền cho người đàn ông, hai người đó không ai khác chính là cô và người đàn ông lúc nảy.
" Cá....cá...cái này.... "
Mắt cô đỏ hoe lắc đầu.
Anh kéo tay cô làm điện thoại của anh rơi xuống đất cô thì ngồi trên đùi của anh.
" Tôi đang có thai đó "
Anh cúi xuống định hôn cô thì cô lấy tay che miệng lại.
Thấy anh im lặng không làm gì nữa thì cô ngồi dậy, ra khỏi người của anh.
Anh đứng dậy bỏ lên lầu để lại cô đang sợ hãi.
Ả ta đứng trên lầu nhìn xuống thấy hết cảnh tượng nảy giờ của anh và cô, ả tức giận đánh nghiếng răng.
Sau ngày hôm đó thì cô luôn nhốt mình trong phòng, ba bữa dì Hà đều đem vào phòng cho cô, y tá thường hay lui tới để chắm sóc và hướng dẫn cho cô một số bài tập để cho cô dễ sinh.
Bên ngoài xảy ra chuyện gì cô căn bản không biết gì hết.
Hằng đêm anh đều ghé qua phòng cô nhưng cô không biết bởi lúc đó cô đã ngủ, anh còn mua cả quần áo, tả giấy, phấn, sữa, dầu, sữa tắm em bé, nôi, xe cho con của họ nhưng anh không đem về nhà mà đem đến một căn biệt thứ của anh ở ven biển.
" Aaaaaaaa...... "
Tiếng hét chói tai của một người phụ nữ, không ai khác đó chính là cô.
Bác sĩ ra khỏi phòng mổ.
" Chúc mừng anh, vợ anh đã sinh một cậu con trai nặng 3kg2 nhưng do lúc mang thai cô ấy ít đi lại nên vì sinh khó mà cô ấy đã bị ngất khoảng 3h sau cô ấy sẽ tỉnh lại "
Bác sĩ thông báo rồi bỏ đi.
Anh vui lắm, anh đang cười rất tươi.
" Ê, chúc mừng cậu nha "
Bác sĩ Dương bồng con anh trên tay, đi lại đưa cho anh.
" Cảm ơm cậu "
Anh dịnh vai bác sĩ Dương rồi bồng con mình.
" Tôi giúp cậu lo xong giấy tờ và làm việc với viện trường rồi "
Bác sĩ Dương vừa đưa bé con cho anh vừa nhìn anh.
" Cảm ơn, cậu đúng là bạn tốt của tôi "
Anh nhìn bác sĩ Dương cười tươi.
" Tất nhiên, à nghe nói cậu có thuê người về nhà dạy cậu cách chăm sóc trẻ em hả "
Bác sĩ Dương nở mũi nhìn anh.
" Ừ, nhờ cậu chở tôi và bé con đế biệt thự ven biển được không "
Bác sĩ Dương gật đầu.
" Cậu định đặt bé con tên gì vậy "
Bác sĩ Dương nhìn anh.
" Ưm...gì ta.....à có rồi là Tống Hạo Khương "
Họ vừa ra đến cổng thì dì Lam và bà của cô đi vào nhưng họ không thấy anh.
__________________________________
" A ba đến rồi "
Bác sĩ Dương chở anh đến biệt thự ven biển, anh vừa bước xuống xe thì Tiểu Thiên chạy từ trong nhà ra ôm chân anh.
Ngày đó anh phát hiện ả đã lừa gạt anh thì đuổi ả đi nhưng anh thấy Tiểu Thiên tội nghiệp không có nhà cửa, nếu ả dắt Tiểu Thiên đi thì Tiểu Thiên sẽ rất cực với lại anh rất thích trẻ con nên đã đưa Tiểu Thiên ra biệt thự ven biển để Á Vy chăm sóc.
" Ngoan vào trong đi "
Anh ngước mặt vào trong ý bảo Tiểu Thiên vào nhà.
" Thôi cậu đưa hai đứa vào nhà đi, tôi còn việc ở bệnh viện nên về trước "
Bác sũ Dương dịnh vai anh.
" Cậu nhớ có ai hỏi củng không được nói tôi đang ở đây đó biết chưa "
Bác sĩ Dương không trả lời chỉ gật đầu rồi lên xe, lái xe đi.
" Ông chủ "
Á Vy trong bếp chạy ra cúi đầu chào anh.
" Xìu.... em còn nhỏ con nói lớn vậy không tốt đâu, con biết chăm em mà đúng không "
Anh đưa ngón tay lên trước miệng ý bảo Á Vy nhỏ tiếng, Á Vy không nói gì chỉ gật đầu.
" Con bế em vào phòng để em ngủ đi, mai sẽ có y tá đến chăm sóc em phụ con "
Anh đưa Tiểu Khương cho Á Vy rồi quay sang ôm Tiểu Thiên.
" Ba nhớ Tiểu Thiên quá đi "
Mặc dù Tiểu Thiên không phải con ruột của anh nhưng anh lại yêu thương cậu bé như con của mình vậy.
" Tiểu Thiên cũng nhớ ba "
Tiểu Thiên xiết chặt bụng anh.
__________________________________
" Con con con.... "
Sau 3h đồng hồ thì cô đã tỉnh lại nhưng cô không thấy con mình đâu mà chỉ nhìn thấy bà cô và dì Lam.
" Con ngoan, con bình tỉnh nghe dì nói, Hạo Văn đã đưa con của con đi rồi "
Dì Lam cầm tay cô, bà cô thì nói không nên lời chỉ ngồi đó rơi nước mắt.
" Sao... sao lại vậy chứ đó là con của con mà "
Nước mắt của cô đã giọt ngắn, giọt dài mà rơi xuống.
" 3 ngày trước khi con sinh Hạo Văn đã đến cô nhi viện nói với dì và bà của con là con nói không cần con của con nữa nên sau khi con sinh xong Hạo Văn sẽ mang con của con đi "
Dì Lam vừa nói vừa vuốt tóc cô.
" Chắc là anh ấy về nhà "
Cô rút kim nước biển ra, cô chạy ra khỏi bệnh viện, bắt taxi về biệt thự trong thành phố, dì Lam và bà của cô củng lên taxi về biệt thự với cô.
" Dì Hà "
Cô chạy vào biệt thự người đầu tiên cô thấy chính là dì Hà.
" Y Y "
Dì Hà nhìn thấy cô thì rất ngạc nhiên, dì Hà cứ nghĩ cô mới ainh xong thì phải ở bệnh viện chứ.
Dì Lam đỡ cô ngồi xuống ghế, dì Hà và bà cô củng ngồi xuống.
" Dì Hà con của con có ở đây không "
Mắt cô đỏ hoe nhìn dì Hà.
" Ông chủ đã đưa cậu chủ nhỏ và cả cậu chủ lớn đi rồi, từ hôm con sinh thì cậu chủ không về nhà nữa "
Dì Hà nắm tay cô.
" Cậu chủ lớn, cậu chủ nhỏ vậy người phụ nữ kia thì sao "
Ánh mắt cô khó hiểu nhìn dì Hà.
" À, luca con mang thai thì toàn ở trong phòng nên làm sau con biêta được, ổngchu củng không cho ai nói cho con biết, ônh chủ đã đuổi cô ta đi từ 6 tháng trước rồi "
Cả 3 người khó hiểu nhìn dì Hà.
---------------------------------------------------
6 tháng trước.
" Bố về rồi "
Tiểu Thiên thây anh đã về đến cửa thì chạy xuống cầu thang để ôm anh, nhưng lúc đang chạy xuống thì vấp 1 hòn bi nên bị té xuống cầu thang.
" Tiểu Thiên "
Ả từ trong phòng bước ra thấy Tiểu Thiên té thì chạy xuống.
" Mau gọi cấp cứu đi "
Anh quát, ả thì lấy điện thoại gọi cấp cứu.
Đến bệnh viện.
" Bác sĩ, con trai tôi sao rồi "
Anh và ả thấy bác sĩ bước ra thì đứng lên.
" Cậu bé mất quá nhiều máu mà bệnh viện của tôi hiện đang thiếu máu "
Bác sĩ tuột khẩu trang xuống.
" Lấy máu của tôi đi "
Cấu nói của anh khiến ả giật thót mình.
" Được "
Bác sĩ đi trước, anh đi theo sau, họ đến phòng thử máu.
Sau khi anh thử máu thì anh lại đếm trước phòng cấp cứu.
" Chúng tôi rất tiếc nhưnh máu của anh và cậu bé không phù hợp "
Câu nói của bac sĩ khiến anh giật mình.
" Ông có chắc không vậy, đó là con trai của tôi mà "
Anh trừng mắt nhìn ông bác sĩ.
Ông bác sĩ gật đầu anh liền chạy đi tìm ả.
Chạy một lúc thì anh nhìn thấy một người đàn ông, người đó chính là người đàn ông chụp chubg với cô trong tắm hình mấy tháng trước có người gửi vào máy anh mà nhưng cô gái đi bênh cạnh anh ta là ai.
" Nè anh kia "
Anh đi lại nắm tay anh ta.
Bình luận truyện