Mua Lão Bà

Chương 4



Đừng….Đừng cử động….Đau quá….

Nửa tỉnh nửa mê, hắn cảm giác được cơ hồ có một loại đau đớn khiến hắn tê tái. Hắn ra sức mở mắt, cùng lúc đó, bị cường lực mãnh liệt xỏ xuyên qua, đau đớn truyền đến, cơ thể như muốn nổ tung.

Hắn đau đớn mắt phiếm nước, tầm mắt mơ hồ.

Tình cảnh trước mắt làm cho hắn sợ ngây người.

“Bảo bối, nhĩ hảo nhanh.”

Nói xong lại là một trận mãnh liệt va chạm.

Trong căn phòng xa lạ, hắn nằm trên chiến giường Kingsize xa hoa, hai chân mở rộng, bị một  nam nhân không ngừng xâm nhập.

Là Duật.

“Buông ra….. Ngô…..”

Lại một chút mãnh liệt va chạm làm cho hắn cả nói đều nói không được.

Hắn hảo đê tiện, cư nhiên thừa dịp hắn hôn mê mà chiếm đoạt.

Nhìn thấy ánh mắt hắn phẫn hận không cam lòng, Duật chỉ cảm thấy dục hỏa ngày càng tăng, hạ thân càng thêm dụng lực sát nhập lỗ nhỏ trong cơ thể người nọ, nhắc nhở hắn không được xin khoan dung.

“Không cần…. Đau quá…..”

Duật cuồng mãnh xâm chiếm hạ thân, Tấn Phàm cảm thấy chính mình giống như cánh hoa nhỏ dưới cơn bão to không chịu nổi gây sức ép, Duật mỗi lần vào trong cơ thể làm cho hắn sợ hãi chính mình sẽ bị y xé rách làm hai, Tấn Phàm hai tay gắt gao nắm trước ngực y, lại không thể ngăn cản hắn lần lượt giữ lấy.

Tấn Phàm hy vọng chính mình có thể tái hôn mê, sẽ không thừa nhận hết thảy sự việc, nhưng  việc này sao còn chưa xảy ra?

Duật bắt lấy tay hắn cố định ở đầu giường, cúi đầu ngăn chặn hắn há mồm, lưỡi thâm nhập vào vòm miệng hắn tùy ý lộng.

Tấn Phàm không chút nghĩ ngợi liền cắn xuống.

“A!” Duật đau la lên một tiếng.

Mùi máu tươi thản nhiên tỏa ra trong miệng, tất cả hoạt động đều đình chỉ xuống dưới. Chỉ còn phân thân của Duật còn cắm sâu trong cơ thể hắn, hai chân hắn vẫn là bị nâng lên, hắn thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Duật ánh mắt nguy hiểm nheo lại, hắn một tay nắm cầm Tấn Phàm, mãnh liệt hôn xuống, cắn nuốt đôi môi hắn khiến cho Tần Phầm không thở nổi.

Toàn thân hư nhuyễn, Tần Phàm căn bản vô lực chống cự.

“Hôm nay buổi tối ta sẽ không cho ngươi ngủ.” Lời nói còn chưa dứt, so với lúc trước càng thêm cuồng dã luật động..

Tấn Phàm cơ hồ không thở nổi, cơ thể tùy ý nhấm nháp, hạ thân bị mãnh lực xỏ xuyên qua, hắn thật là khó chịu,”Ngô…..Không….. A…….”

“Gọi tên ta.” Duật thanh âm khàn khàn lên tiếng.

“Duật….. Ngô ân….” Bị cường lực xỏ xuyên qua hắn cơ hồ nói không ra lời.

Lại bị gây sức ép nửa canh giờ, Tấn Phàm cảm thấy một cỗ nhiệt lực bắn sâu vào trong cơ thể hắn. Rốt cục đã xong……

Tấn Phàm nhắm mắt lại, mệt mỏi quá.

Duật gắt gao ôm hắn, chỉ hận một nỗi không thể ăn hắn vào trong cơ thể mình. Này rốt cuộc hắn đã thuộc về y. Y vô cùng thân thiết hôn hắn.

“Ngươi…… Nhanh lên….. Đi ra ngoài…….” Tấn Phàm suy yếu khinh ngữ.

Trong cơ thể hàm chứa phân thân của Duật, hắn cảm thấy được rất không thoải mái.

“Bảo bối, trong cơ thể ngươi rất thoải mái, hảo nóng a, ngươi làm cho ta như thế nào bỏ được lui ra ngoài.” Duật không đứng đắn trêu đùa.

“Ngươi…..”

Tấn Phàm hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, chỉ tiếc này liếc mắt một cái bởi vì hắn thân thể hư nhuyễn vộ lực nên không thể sắc bén như ngày thường, ngược lại trong mắt phiếm nước lộ ra loại mị nhãn câu dẫn nam nhân, lần thứ hai khơi dậy dục hỏa đã tắt của Duật.

“Không cần…..Buông…….”

Cảm thấy trong cơ thể biến hóa khác thường, Tấn Phàm không thể tin nhìn hắn. Không cần………Hắn hảo mệt, thật là khó chịu, hắn không cần lại bị………..

“Ta nói rồi, đêm nay ta sẽ không cho ngươi ngủ.”

Phân thân trong người một lần nữa cảm thấy trướng to khiến cho hắn chân tay luống cuống, tùy theo mà chịu đựng va chạm làm cho hắn khổ sở cực kỳ. Hắn suy yếu muốn giãy dụa nghĩ đẩy hắn ra, nhưng không có khí lực.

“A…… Không cần……. Ta sai lầm rồi………. Ô……… Cầu ngươi……….”

Này một đêm, Tấn Phàm bị Duật đặt dưới thân yêu thương suốt một đêm, thẳng đến bình minh. Hắn hảo hối hận cắn y, mặc kệ hắn như thế nào cầu xin tha thứ, Duật đều không có dừng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện