Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã

Chương 47: Chương 47




Tự sướng tâm hồn với ý nghĩ: “Thúy có lẽ cũng có ý với mình nên hôm bữa mới thân thiết vậy chứ, thằng Quân chưa có cửa đâu”. Tôi cảm thấy an tâm phần nào. Cất cặp vào hộc bàn, phi qua khu chỗ 3 đứa bạn của tôi. Tôi vừa nhảy xuống bàn của Nhi thì thấy phong thái của ba đứa tụi nó có vẻ bất ổn. Hình như có vẻ chán nản, lo lắng lạ thường. Tôi ngạc nhiên lên tiếng:
-Ohayo mấy đứa! ủa, sao mặt mày nghiêm trọng vậy?
-Haiz… không được rồi Ryu ơi! – Nhi trả lời.
-Chuyện gì không được?
-Chuyện đi xin trợ giúp bên LL á! – Thằng Long trả lời thay Nhi.
-Là sao? Không được hả?

-Tụi Nhi không ngờ là bọn DT còn nhanh hơn mình nữa… Tụi nó đã liên minh với LL trước mình rồi… lại còn cả trường mới ghê, giờ tụi nó càng ngày càng đông. Trường mình nguy to rồi. – Nhi
-Hôm qua tụi tao tới còn bị úp sọt suýt nữa không thấy đường về kìa, Nhi còn bị… - Thằng mập hồn nhiên lên tiếng.
-SUỴT! thằng ngu này! – Nhi và Long đồng thanh cắt lời thằng nhỏ.
Thằng mập chưa nói hết câu thì bị 2 đứa kia chặn họng. Nó nhận ra mình lỡ lời nói hớ ra nhưng đã quá muộn, tôi đã kịp thời ngửi thấy có mùi không ổn ở đây. Nghĩ việc hình như Nhi đã gặp chuyện gì ở trường LL, tôi lập tức đanh mặt lại. thay đổi thái độ sang lạnh lùng ngay lập tức. Với giọng tràn đầy sát khí, tôi hỏi:
-Tụi nó làm gì mấy đứa? Còn Nhi bị làm sao?
-… - Cả ba đứa cúi mặt im lặng, Nhi khẽ chỏ chỏ trách thằng mập.
-BỌN NÓ LÀM GÌ? – tiếng hét của tôi làm cả lớp giật mình LA, Thúy tròn xoe mắt nhìn tôi, thằng Quân thì khẽ liếc nhìn tôi.
-Không có gì đâu Ryu! nhi không sao hết! – Nhi cố gắng trấn tĩnh tôi.
-Mập… Mày nói đi! Nhanh. – Tôi lạnh giọng
-… - im lặng phân vân một lúc rồi thằng mập cũng chịu lên tiếng – Lúc vừa vào LL là tụi tao bị trường tụi nó bao vây, không tìm thấy bạn của Nhi, chắc nó núp rồi..
-Rồi tụi mày bị làm sao?

-Tụi nó đông quá, tụi tao không đánh lại, thằng Long với tao còn bị đánh cho lăn lóc… may mà chạy kịp nên không có trầy xước gì…
-Còn Nhi – nghe đến đây, mắt tôi lại đỏ lên đầy phẫn nộ, nhưng vẫn hỏi tiếp.
-Nhi… Nhi bị tụi nó… tụi nó… sàm sỡ… tức lắm mày…
-Cái đệch… thằng nào? - Tôi thực sự không kiềm thêm được nữa.
-Thằng trùm bên đó… tên Bảo, người ta gọi nó là Bảo khùng…
Vừa nghe dứt câu là tôi quay mặt đi ra phía cửa. Nhi ngay lập tức thấy được ý định của tôi, liền giữ tay tôi lại và nói:
-Không sao đâu mà Ryu, chỉ là vỗ… mông một cái thôi… mình cũng không trầy xước gì mà…
-Nhưng nhục lắm… Ryu không chịu được cảnh bạn bè mình bị sỉ nhục như thế. – tôi nghiến răng rồi phi thẳng ra ngoài cửa, mặc kệ việc sắp đến giờ vào học. Tôi cúp.

-Ryu! Vào học rồi mà…. RYU! – tiếng gọi của Nhi nhanh chóng bị tôi bỏ lại phía sau.
Bản tính tôi không thể chịu được cảnh bạn bè mình bị đem ra làm trò cười một cách nhục nhã như vậy. Cộng thêm bản tính ngông cuồng bẩm sinh vào nữa chắc chắn tôi sẽ làm những điều điên khùng. Giống với trận tẩn thằng Quân lúc trước. Biết rõ điều đó nên đám bạn tôi đã cố gắng tránh đề cập, nhưng tôi đã kịp thời nghe thằng mập kể lại. Tôi tuyệt đối không thể bỏ qua chuyện này được. Tuyệt đối không bao giờ…
Tôi chạy ra lấy xe rồi phi thẳng ra ngoài cổng, nhắm thẳng địa điểm trường LL mà phi thẳng tới.
Đến nơi, tôi phi xe thẳng vào trường LL. Để xe ở trước phòng bảo vệ, tôi hầm hầm tiến thẳng vào dãy phòng học của trường LL.
Nổi bật dưới trời nắng là một tên học sinh ngông cuồng với bộ vest đen viền trắng đang đi từng bước chậm rãi nhưng đầy sát khí trên địa phận của kẻ địch. Và sự nổi bật đó nhanh chóng đập vào từng ánh mắt của những con người đang ngồi trong lớp học kia, cũng như những người đang đứng ngoài sân trường.
Tiếng trống vào lớp của trường LL vang lên, nhưng hình như chẳng mấy ai để ý đến. rất đông những học sinh đứng ra lan can từ trên lầu đến tầng trệt để nhìn xuống tôi. Một đám khác tầm 20 – 30 học sinh gương mặt ngổ ngáo, tóc tai bặm trợn sải bước tiến về phía tôi, nhìn tôi với ánh mắt của một con thú hoang nhìn con mồi. Đáp lại chúng là ánh mắt sắc lạnh vô hồn của tôi. tôi không mấy quan tâm đến sự bất lợi của mình, hay sự nguy hiểm mà tôi đang đối mặt. Trong đầu tôi lúc này chỉ toàn là những đòn thế, những chiêu thức tàn ác nhất để có thể hành từng tên trong số chúng. Về phần chúng thì có lẽ cũng rất muốn úp sọt tôi như lần trước đã làm với Nhi, Long và mập… và đương nhiên, còn có con mồi nào ngon hơn một kẻ đơn độc nằm ngay trên lãnh địa của mình như vậy?…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện