Mượn Giống Sinh Con

Chương 12



Tình huống chính là, bởi vì ký túc xá tắt đèn, lại cần chuẩn bị cho cuộc thi lập trình, ba thành viên trong đội của Đường Tiên tạm thời thuê một căn phòng bên ngoài trường học.

Căn phòng bên cạnh trường học có hơi cũ kỹ, nội thất trang bị, đồ điện gia dụng đều cũng có vẻ được dùng qua từ rất lâu rồi

Lúc một thành viên trong đội đang tắm rửa, khí tự nhiên bị rò rỉ.

Cũng trong lúc đó Đường Tiên và một người bạn khác đang ngủ bù bởi vì thức trắng ba đêm liên tiếp, tất cả đều không biết bản thân đã bị trúng độc khí tự nhiên.

Đợi đến khi anh ấy tỉnh lại, đã hôn mê một ngày ở bệnh viện rồi.

Về phần người được gọi là bạn gái đó, là em gái của một thành viên trong đội anh ấy, sinh viên Bắc Đại, từ ngay lần đầu tỏ tình với Đường Tiên đã bị anh ấy từ chối.

Sau khi nghe Đường Tiên nói xong, tôi im lặng hồi lâu, Đường Tiên lo lắng nắm chặt tay tôi, "Tiểu Quất, em tin anh không?"

"Cơ thể của anh vẫn chưa hồi phục, bác sĩ nói anh phải nằm viện thêm ít nhất ba ngày nữa.

Nhưng em không để ý đến anh, cũng đã xoá Wechat của anh, điện thoại thì bị kéo đen, anh thậm chí còn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Anh thực sự không thể đợi đến ba ngày sau, lập tức bay về giải thích với em."

Tất nhiên là tôi tin rồi.

Tôi để ý mu bàn tay của anh ấy vẫn còn dấu tích của những lỗ kim.

Nhưng vì để tôi yên tâm, anh ấy đã nhờ người bạn vẫn còn nằm trong bệnh viện chụp ảnh giấy nhập viện gửi cho tôi.

Về phần người bạn gái đó cũng bị anh trai của cô ấy nghiêm khắc dạy dỗ trong video, mắt đỏ hoe xin lỗi tôi.

"Xin lỗi chị dâu, em gái em không hiểu chuyện, sợ chị và anh Tiên cãi nhau, lòng em thật sự không yên. Đợi khi nào chị đến Bắc Kinh, em sẽ mời chị một bữa coi như nhận lỗi!"

Sau khi tắt video, Đường Tiên thở phào nhẹ nhõm.

Tôi nhìn đôi môi không còn chút máu của anh, lo lắng hỏi, "Cơ thể anh có chịu nổi không? Bây giờ có cần mau chóng trở về Bắc Kinh truyền dịch không?"

Tâm trạng của Đường Tiên vừa dịu xuống, lại trở nên căng thẳng, "Sao lại vội vàng đuổi anh về Bắc Kinh như vậy, em lại định tiếp tục hồng hạnh xuất tường sao?"

Anh ấy vẫn để bụng Trình Giang Kiều.

"Em và cậu ấy chỉ là bạn bè tốt."

Đường Tiên bất mãn ôm lấy vai tôi, "Bạn bè mà còn ôm vai em như này sao? Bạn bè mà còn kéo tay em như vậy sao?"

Ngón tay anh ấy càng siết càng chặt, cuối cùng ôm chặt lấy tôi, "Hạ Tiểu Quất, nếu em đã ghen thì chứng tỏ trong lòng em vẫn có anh, đã vậy chúng ta còn là em tình anh nguyện, em không được nhìn chàng trai khác dù chỉ là một chút, càng đừng để cho bọn họ chạm vào em, đụng vào em, hiểu chưa?"

Tôi bĩu môi, "Vốn chỉ là chuyện bình thường, sao lại bị anh nói như thể chuyện k.hieu d.a.m vậy?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện