Mỹ Nhân Đích Mĩ Cùng Hacker Đích Hắc

Chương 13



Ngu Công đã có bảy phân men say, lắc lắc lắc lắc còn muốn giữ chặt Tiếu Nại hai người, miệng ồn ào “Làm thêm một ly, làm thêm một ly nữa ~~~” Mô-za-a nhìn không được, xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo chạy tới dìu hắn, kết quả mới vừa đi qua, đã bị Ngu Công vung mạnh cánh tay một cái liền không đứng vững ngã về phía sau.

May mắn, mặt sau là sô pha.

Nhưng Mô-za-a bị đòn nghiêm trọng này, cái lưng vẫn là bị đau một chút, đau đắc hắn nước mắt đều đi ra .”MDMD, họ Vu, cậu coi chừng bị sét đánh! Ngô. . . . . .” Mô-za-a băng bó thắt lưng, ngồi phịch ở trên sô pha nói lầm bầm.

Lơ đãng vừa nhấc mắt, lại vừa lúc đụng phải một đôi con ngươi thâm thúy. Mô-za-a kinh ngạc một chút, tay nhu nhu thắt lưng cũng yên lặng, miệng hơi hơi mở lớn.

KO.

Cái gọi là không phải oan gia không đụng đầu (? ) Mô-za-a vừa mới bị Ngu Công PIA một cái, nhưng lại vừa lúc ngã vào sô pha bên cạnh KO ngồi.

Rất gần rất gần.

KO thản nhiên nhìn hắn, nhíu nhíu mày, sau đó để ly rượu trên bàn.

Hai mắt chăm chú nhìn.

Ánh mắt rối rắm.

Điện quang nẩy lửa.

Bùm bùm.

Sau đó, KO nhẹ nhàng gợi lên khóe môi.

Hắn đang cười?

Mô-za-a sợ hãi, nhưng lập tức lại ý thức được nụ cười này của KO bao hàm một chút trào phúng, vội vàng rống một tiếng: “Cười cái gì cười? Chưa thấy qua hổ lạc đồng bằng bị khuyển khi sao?”

KO thản nhiên liếc hắn một cái, ý cười liễm đi xuống, lại lạnh lùng đã mở miệng: “Đưa tay lại đây.”

“Để làm chi a?” Mô-za-a có điểm nghi hoặc.

KO nhìn hắn, không có ý tứ mở miệng giải thích.

Mô-za-a đành phải tâm không cam lòng tình mà đưa tay qua, hắn cũng nói không rõ chính mình vì cái gì lại nghe lời KO, nhưng vẫn là tự giác lựa chọn nghe theo. ( mỹ nhân sư huynh, cái này vốn có tính chất nô lệ a. . Ngươi xong rồi )

KO bắt qua tay hắn, nhẹ nhàng mà dùng đầu ngón tay đè, Mô-za-a lập tức kêu thảm thiết: “KAO! Cậu làm gì? ! Đau đã chết!”

KO thản nhiên nhìn một vòng xanh tím ở chỗ cổ tay hắn, nhíu nhíu mày, nhưng vẫn cầm lấy tay hắn.

Mô-za-a lúc này mới chú ý tới cổ tay của chính mình bị thương, hình như là vừa rồi chống tay xuống sô pha thời điểm tạo thành. Chính mình đều nhất thời không phát hiện, chẳng lẽ KO có hoả nhãn kim tinh?

Nâng lên mắt nhìn người đối diện, kéo hắn đứng lên, cúi đầu nói: “Đi ra ngoài một chút.”

Mô-za-a cảm giác có điểm vi diệu, nhưng nghĩ không ra lý do gì để cự tuyệt, để mặt hắn nắm, ở trước mắt bao người đi ra ngoài.

Đám người phía sau lại dùng ánh mắt phức tạp dõi theo bọn họ. O(╯□╰)o


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện