Mỹ Nhân Đích Mĩ Cùng Hacker Đích Hắc

Chương 36



Người không hay ho uống nước lạnh cũng ê răng.

Mô-za-a ở một trong lặng im ăn xong bữa sáng, sau đó cùng KO lên taxi đi Kim Hoa công ty, dọc theo đường đi không khí giống như ngưng trệ . ( kỳ thật là người nào đó chính mình không được tự nhiên làm cho không khí quỷ dị , nhưng bình thường cũng như vậy, hắn tính giác ngộ tính cũng không cao. O(╯□╰)o)

Tài xế lái xe bật radio, trong radio truyền ra một trận u buồn tiếng ca: “Em biết anh phải đi, anh sẽ không bao giờ … quay đầu lại, tại sao chúng ta không nói một lời, tại sao chúng ta không nói một, khi nào thì chúng ta chỉ còn lại có trầm mặc. . . . . .”

Người nào đó 囧, dắt giọng ồn ào: “>o< bác tài, đổi kênh!" Tài xế kỳ quái nhìn hắn một cái, nhưng vẫn thay đổi kênh. "Kem xoá nếp nhăn, xoa vùng bụng,….Bích X nguyên nhuận trà, cho người thoải mái. . . . . ." ">o<, bác tài, có thể đổi kênh khác nữa không. . . . . ." TMD, đường tới Kim Hoa sao lại dài như vậy a a. . . . . . ——"Năm nay ăn tết không thu lễ, thu lễ chỉ lấy. . . . . ." "Bác tài. . . . . ." Nam sinh hữu khí vô lực mở miệng, "Chú có thể hay không lại. . . . . ." "Vị Tiểu ca này, đã tới rồi." tài xế mồ hôi lạnh ngăn lại người nào đó lần thứ ba mở miệng. Nhìn hành vi dị thường của người nào đó, KO từ đầu tới đuôi vẫn không nói gì, thanh toán tiền xe rồi đi xuống xe sau, mới vẻ mặt lạnh lùng vươn tay kéo qua hắn. "Oa! Cậu cậu cậu để làm chi! ?" Nam sinh đối với hành động này phản ứng rất mạnh, thân mình nháy mắt cứng còng nhìn hắn. Hắn thản nhiên mở miệng: "Tớ suy nghĩ, sự ‘ ngượng ngùng ’ của cậu phải đến bao giờ mới hết." ! ! ! >o< nam sinh mở to hai mắt nhìn, lập tức. . . . . . Quỷ dị đỏ mặt, hắn dời tầm mắt, có chút hổn hển thấp giọng mở miệng: "Ai TM ngượng ngùng a! >o< tớ là vì chút nữa phải đàm phán công sự nổi lên cảm xúc, nổi lên! Cậu hiểu hay không!" Con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng theo dõi hắn một lúc lâu sau, cuối cùng, nam sinh chỉ nghe đến một cái trầm thấp lại đạm mạc thanh âm, "Đi lên đi." KO nói. Trong lòng nháy mắt dâng lên tình tự gấp ba lần, Mô-za-a nói không rõ đó là cái gì. Đàm phán quá trình rất thuận lợi, song phương đạt được thoả hiệp ký thêm vài cái hợp đồng, những vấn đề chủ yếu đã cùng đối phương câu thông trước rồi, lần này đến Nghiễm Châu chính là ký kết hợp đồng mà thôi. Đi ra đối phương phòng họp sau, nam sinh quên hết buồn bực, cơ hồ hoa chân múa tay vui sướng cầm trong tay hợp đồng, giống như là cầm lấy một đống tiền mặt."Không nghĩ tới nhanh như vậy liền thu phục! >o< KO tớ buổi tối mời cậu ăn bữa tiệc lớn chúc mừng a!” Chọn chọn mi, đột nhiên nhớ tới nam sinh những lời này giống như đã từng nói qua với hắn. “Sư huynh anh mời khách, tính luôn em được không?” Một giọng nữ trong trẻo vang lên, Mô-za-a quay đầu, liền thấy ngày hôm qua trên cơ bản bị hắn lãng quên Tiểu sư muội đang cười khanh khách đứng ở phía sau hắn. “Sư muội! ? Em như thế nào lại ở chỗ này? ?” Mô-za-a có chút kinh ngạc. “Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ.” Đối diện cô gái cười khẽ trừng mắt nhìn, “Em đang thực tập tại công ty này.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện